”Bye nha, mai mốt khi nào mấy cậu đi chơi nhớ rủ tụi này nữa đó.” đám con trai cười hí hửng xách ba lô ra khỏi xe.
“Được rồi đó mấy ba, mốt không có chuyện ăn bám cô tiểu thư nhà giàu đâu.
Đúng là bọn không biết xấu hổ mà! Lộ Lộ, từ bây giờ tớ sẽ 'thắt lưng
buộc bụng', bữa sau chắc chắn sẽ bao cậu đi chơi trọn gói luôn.” Huyền
Trang vỗ ngực đảm bảo.
“Thật là, bạn bè để ý tiểu tiết làm gì.” Lộ Lộ cười cười cảm động, bọn này cũng còn lương tâm nha.
“Thôi nghỉ tết vui vẻ nha, có gì mốt tôi sẽ sang chúc Tết.” Phú Hào nói xong
liền biến mất dạng. Lộ Lộ cảm thấy kì lạ, từ bữa lễ hội âm nhạc tới giờ
hắn chưa từng nói câu nào, bây giờ mới keo kiệt nói mấy câu lại đi luôn. Chẳng lẽ Tà Uyển Như với Phú Hào xảy ra chuyện gì? Thôi yêu đương mà,
để bọn họ tự xử lí, Lộ Lộ không nên xen vào quá nhiều.
Lộ Lộ mở cửa căn nhà thân yêu của mình, chắc hẳn ba mẹ cô đã về tới nhà.
“Ba, mẹ?” tại sao nhà lại tối om như vậy?
Puumm!!! Mắt của Lộ Lộ lóe thấy màu sắc sặc sỡ.
“Chúc mừng show diễn đầu tiên của công chúa của mẹ!!” Mẹ Lộ Lộ hãnh diện ôm
chầm lấy bảo bối của mình. Bà không ngờ con gái của mình lại tài năng
như vậy, bà dường như không nhận ra công chúa bé bỏng nũng nịu ngày nào, bây giờ trở thành một ca sĩ xinh đẹp, chín chắn.
“Lúc đầu ba
thật sự có chút lo lắng, nhưng bây giờ, ba an tâm cho con tự đứng vững
trước sự nghiệp này.” Phan Cảnh Liêm nét mặt nhu hòa cũng không kém đi
mấy phần nghiêm nghị, đáng tin tưởng.
“Pa pa, ma ma...” Lộ Lộ
không dùng từ nào để diễn tả cảm xúc bây giờ, tình cảm ba mẹ dành cho cô còn hơn cả ba mẹ ruột của cô lúc là Minh Nhạc Y.
Trong quá khứ,
dường như họ luôn có chút xa cách và thờ ơ với Minh Nhạc Y. Mãi đến khi
cô tìm được việc làm, họ liền cho cô ở riêng tự sống một cuộc sống mới.
Cô đọc qua biết bao nhiêu tiểu thuyết, văn chương. Người ta nói tình cảm gia đình là thứ bất diệt, nó đã ngấm sau trong máu thịt mà không bị
thời gian chiếm đoạt mất. Dù có ở nơi đâu, có ở lúc nào, tình cảm ấy vẫn theo ta suốt cuộc đời như một lời nguyền cũng như một món quà vô hình.
Con người dù bao kẻ ác độc, xấu xa hay lạnh nhạt, vô tình thì cũng không thể chối bỏ thứ tình cảm thiêng liêng ấy.
Nhưng tại sao ba mẹ
lại chối bỏ Minh Nhạc Y? Quá khứ đó cô biết mình rất tầm thường, tẻ nhạt và buồn chán nhưng cũng là vì cô không muốn làm trái ý họ, không muốn
làm một người con hư đua đòi theo người khác. Cùng lắm cũng chỉ xem vài
bộ anime và lâu lâu đi fes cosplay thôi.
Nhìn bầu không khí quá
đỗi hạnh phúc trước mắt, Lộ Lộ lại mơ màng nhớ tới cuộc sống trước đây.
Không phải Lộ Lộ đa sầu đa cảm nhưng câu hỏi đó vẫn cứ lặp đi lặp lại
trong đầu cô.
Nếu mọi người phát hiện ra sự thật, những tình cảm này có còn tồn tại không?
Cơ thể, giọng hát này là của 'Phan Lộ Lộ', gia đình, bạn bè, thân phận này cũng là của cô ấy. Liệu một Minh Nhạc Y từ một thế giới khác xứng đáng
với những điều này?
Lộ Lộ khéo léo ăn xong sớm, viện lý do rồi trở về phòng ngủ của mình. Cô nằm phịch trên giường buồn bã.
Minh Nhạc Y a Minh Nhạc Y, cô thật sự rất xấu xa, lừa dối tất cả mọi người,
dành mất cơ thể và thân phận của Phan Lộ Lộ để vui vẻ sống thế này. Cô
sẽ bị trời phạt chăng?
Rè... rè...
Hưm? Lộ Lộ sờ túi áo mình, điện thoại có tin nhắn?
Là tên Bạch mã hoàng tử!
[Đi chơi vui chứ?]
Lộ Lộ bất giác mỉm cười, ít nhất qua máy móc này, cô không hề lừa dối hắn
ta. Vì cô nhắn tin bằng suy nghĩ riêng mình, và Bạch mã hoàng tử cũng
không biết mặt hay thân phận cô.
Thế giới ảo khiến một số người khinh thường, chán ghét. Nhưng có lẽ, nó đang là tất cả của cô.
[Vui lắm, anh mà ở đây không gatô mới lạ.]
...
--- -------
“Thần tượng của lớp tới rồi kìa.”
“Lộ Lộ ghê nha, giấu cả lớp rồi trình diễn ở Lễ hội âm nhạc luôn.”
“Tui không ngờ Lộ Lộ chính là ca sĩ ẩn mặt trên Love Music luôn đó, tự nhiên đặt tên là Minh Nhạc Y à.”
“Tớ có bình chọn một phiếu cho cậu trên Love Music đó.”
“Cho tớ xin chữ kí đi.”
Vừa mới bước tới cửa lớp Lộ Lộ bị xoay như chong chóng, may mắn San San cùng nhóm Huyền Trang, Phú Hào tới giải cứu cô.
“Giải tán được rồi, thời gian còn dài mọi người để sau đi.”
“Thật là, cũng chỉ là mới biểu diễn có một lần làm gì mà ồn ào lên như vậy.
Làm như Lộ Lộ là siêu sao không bằng?” San San quàng vai Lộ Lộ khẳng
định chủ quyền.
Lộ Lộ xấu hổ cũng chỉ biết cười bỏ qua.
“Ổn chứ?” Phú Hào ra dáng lớp trưởng lo lắng.
“Tớ thật sự không ngờ 'Lễ hội âm nhạc Winter' lại có tiếng như vậy.” Lộ Lộ định thần lại cảm thán.
“Cậu không biết sao? Lễ hội đó quay truyền hình trực tiếp đó.” Nhân Phát nhìn Lộ Lộ như sinh vật lạ.
“Truyền hình trực tiếp...” Lộ Lộ suy tư, không biết tên bạn trai hờ của cô có coi không nhỉ? Nhưng hắn sống ở nước ngoài mà.
“Bữa đó tớ có quay phim lại phần biểu diễn của Lộ Lộ nè, mấy cậu coi không?” Đào cùng Cúc giơ máy chụp hình lên.
“Có, tớ không biết mình hát có ổn không nữa.” Lộ Lộ vươn người háo hức.
“Cậu sẽ không ngờ đâu Lộ Lộ.” San San cười bí hiểm.
Lộ Lộ hồi hộp nhìn vào màn hình, máy bắt đầu tối lại như lúc Lộ Lộ biểu
diễn. Nhạc vang lên, mọi người trong lớp nhốn nháo đi tới đằng sau lưng
Lộ Lộ tìm chỗ xem.
Cô gái xinh đẹp tỏa sáng như vì sao, biểu diễn cực kì tự tin và chuyên nghiệp, giọng hát không hề bị đứt đoạn hay lỡ
mất nhịp nào do hụt hơi. Từ đầu đến cuối cô gái như không bị đuối sức đi tí nào mà càng ngày đốt cháy lửa âm nhạc bên trong khán giả. Dù đây chỉ là video quay lại nhưng... tim mọi người cũng đập loạn nhịp theo từng
giai điệu âm thanh.
Lộ Lộ ngẩn ngơ, cô biết mình hát tốt nhưng
mà... không ngờ tới mức này. Nếu nói cô không ảo tưởng thì thật có lỗi
với bản thân nha.
“Tớ dù không muốn khen nhưng phải thành thật mà nói, buổi biểu diễn của cậu không hề bị lu mờ trước những show diễn của các ca sĩ nổi tiếng khác.” Thanh Vy năng cặp kính cận cảm thán.
“Nhìn cậu ngầu quá Lộ Lộ.” vài nữ sinh trong lớp ngất ngây mắt vẽ hình trái tim.
Xin đính chính lại một lần nữa, Lộ Lộ cực kì nữ tính và quyến rũ nha! Cô là nữ 100%!!!!!!!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...