Đại khái là cân nhắc thân phận của Thời Phi, ban tổ chức sắp xếp cho Thời Phi một gian phòng nghỉ trống.
Sau khi tiến vào phòng, Thời Phi liền lật xem quy định thi đấu, vừa xem vừa hỏi: "Chuyện vừa rồi, anh có nhìn ra cái gì không?"
Hứa Trạch Minh nghĩ nghĩ, nói: "Tính tình Vương Nguyên Chí hơi kiêu ngạo, cũng nóng nảy, EQ và tầm nhìn xa có vẻ cũng không cao lắm."
Thời Phi ngẩng đầu nhìn hắn một cái nói: "Không tồi, còn gì nữa."
Hứa Trạch Minh tiếp tục nói: "Có lẽ anh ta không được truyền thông Thiên Tinh chú ý lắm, nếu không bên kia cũng sẽ không cho anh ta nhận hoạt động lần này miễn phí, chỉ vì khiến Phi ca ngài ngột ngạt, nói khó nghe một chút đây chỉ là người ngoài cuộc bị kéo vào."
Thời Phi gấp quyển sách trên tay lại, khen ngợi: "Rất khá, 20 tuổi đã có giác ngộ như vậy, nếu Vương Chí Nguyên thông minh như anh thì không bị công ty coi thành con rơi ném ra ngoài đấu với người ta cũng không biết."
Hứa Trạch Minh gãi gãi tóc, ngại ngùng vì được khen: "Nào có, anh Phi còn nhỏ hơn tôi hai tuổi ấy chứ, không phải cậu cũng nhìn ra sao, chứng tỏ cậu còn thông minh hơn tôi."
"Anh đã biết tôi nhỏ hơn anh hai tuổi, mà còn gọi anh Phi.
Trực tiếp gọi tôi là Thời Phi là được rồi rồi." Thời Phi đặt kịch bản trên tay lên bàn, mười ngón giao nhau hỏi: "Anh hiện tại còn là sinh viên, làm trợ lý của nghệ sĩ phải bay đi khắp nơi, lịch trình khá mệt mỏi, anh không lo cho việc học à?"
Hứa Trạch Minh nói: "Không thành vấn đề.
Trường bọn tôi quản lý khá tự do, cứ nói trước với phụ đạo viên, chỉ cần thi cuối kỳ tôi không trượt là không vấn đề gì."
Thời Phi nói: "Được, vậy bây giờ chúng ta thống nhất quy định luôn nhé.
Khi làm trợ lý của tôi, tôi cũng không cần anh phải làm gì nhiều, rất nhiều việc tự tôi có thể giải quyết được.
Tôi và truyền thông Thiên Tinh có ân oán, hiện tại bọn họ chỉ phái một đứa con rơi ra ghê tởm tôi, về sau viết bài truyền thông bẩn, đoạt tài nguyên gì đó chắc chắn sẽ xảy ra, sớm hay muộn đều sẽ xé rách mặt.
Hơn nữa tôi cảm thấy tự tôi cũng là một người hay gây chuyện, cho nên tôi hi vọng trợ lý của tôi có thể thông minh một chút, cho dù không giúp cho tôi nhiều, thì ít nhất cũng phải hiểu rõ ràng, ở trong cái giới này không phải ai cười cũng là người người tốt."
Hứa Trạch Minh gật đầu.
Thời Phi nhìn thời gian gần tới,đứng dậy vỗ vỗ bả vai Hứa Trạch Minh nói: "Vừa rồi anh biểu hiện khá tốt."
............
9 giờ mở màn đã đến, bởi vì lúc trước Ngụy Như lên hot search, trong thời gian ngắn vẫn có một vài fan qua đường cảm thấy hứng thú với cô, biết hôm nay Ngụy Như có thi đấu sẽ truyền hình trực tiếp.
Người nhàn rỗi cũng đi xem truyền hình trực tiếp, muốn xem chị gái nhỏ ngổ ngáo này trong công việc như thế nào, có câu nói người trong lúc nghiêm túc làm việc là đẹp trai nhất.
Người dẫn chương trình cầm micro say sưa nói lời dạo đầy đầy tình cảm, sau đó là Vương Nguyên Chí lên sân khấu ca hát.
Vừa lên sân khấu nhìn thấy dưới khán đài đều là màu đỏ tiếp ứng của fan Thời Phi, Vương Nguyên Chí liền cảm thấy có chút đau trứng.
(Khác gì ĐN lên hát mà khán giả lại hô em yêu chị BT)
Mà những Tiểu Phi tượng vốn cho rằng có thể nhìn thấy Thời Phi, cả đám đều lộ ra thất vọng, nhưng mọi người rất nhanh lại lên tinh thần, lúc này mới mở màn thôi, Phi ca nói không chừng có thể là xuất hiện hát về sau.
Không phải idol của mình hát trên sân khấu, khán giả bên dưới hiển nhiên cũng không hứng thú, không nghiêm túc lắng nghe cho lắm.
Một màn này khiến Vương Nguyên Chí giận dỗi một hồi, lúc hát còn bị lạc mấy nốt.
Vốn đang truyền hình trực tiếp, không ít người phàn nàn về năng lực nghiệp vụ của Vương Nguyên Chí sao lại kém như vậy.
Bên trong hậu trường, một đám nhà thiết kế đứng xếp hàng chờ, lát nữa Vương Nguyên Chí hát xong, người dẫn chương trình sẽ nhắc bọn họ lên sân khấu.
Có người phát hiện thân ảnh Thời Phi trong đám người, có người kinh ngạc còn tưởng Thời Phi tới để hát giống như Vương Nguyên Chí.
Còn đang cảm thán ban tổ chức lần này đúng là chịu chơi, Thời Phi chính là đỉnh lưu, cư nhiên chấp nhận bỏ nhiều tiền ra mời cậu tới.
Diệp Kiếm nhìn thấy Thời Phi, trái tim hẫng một nhịp, lập tức nhớ lại cảnh tượng bị Ngụy Như đánh ngày đó, ngày hôm đó Thời Phi cũng có mặt.
"Thời Phi, không ngờ BTC năm nay lại mời cậu tới, lát nữa cậu nhất định phải ký tên cho tôi nhé, tôi cực kỳ thích cậu." Một nhà thiết kế trong đó cười tủm tỉm chào hỏi Thời Phi.
Thời Phi nhận ra giọng nói này, vừa rồi cùng nhau tham gia diss Ngụy Như.
Thời Phi nghiêng đầu hỏi: "Vậy anh thích bài hát nào của tôi?"
Đối phương sửng sốt, gã chẳng qua chỉ nói khách sáo một chút mà thôi, gã chỉ nghe nói qua về cái tên Thời Phi, nào biết cậu đã hát những bài gì.
Sau đó nghĩ tới Thời Phi biết đánh đàn, mau chóng nói: "Tôi rất thích cậu đánh đàn tranh."
Thời Phi đáp lại: "Cảm ơn, nhưng cái kia là đàn cổ không phải đàn tranh."
"Vậy sao? Những người làm thiết kế như chúng tôi cũng không hiểu gì về mấy việc nghệ như vậy, đàn cổ và đàn tranh hình như cũng không khác mấy."
Lúc này trên sân khấu đã hát xong, người dẫn chương trình bắt đầu dẫn chương trình, giới thiệu các nhà thiết kế lên sân khấu.
Người nọ nhìn thấy Thời Phi cũng muốn đi theo lên sân khấu, hỏi: "Thời Phi, đây là cuộc thi thiết kế, không phải cậu tới ca hát đâu."
Thời Phi vừa đeo thẻ công tác của mình lên cổ vừa nói: "Hôm nay tôi đại diện cho Lan Liên Phường tới tham gia cuộc thi thiết kế, tôi là Evey."
Các nhà thiết kế khác nhìn chằm chằm không dám tin, có người ngơ ngác há hốc miệng.
Không phải nói Evey sẽ không tới tham gia thi đấu thiết kế sao? Không phải nói Evey xấu đau xấu đớn sao?
CMN mũi tỏi, mắt cá, thằng khốn nào nói một miệng răng vổ, mặt đầy mụn vậy?
Cho dù nghĩ thế nào mọi người cũng không nghĩ ra, Evey chẳng những không xấu, còn là minh tinh lưu lượng, tuổi còn rất.....nhỏ.
Nói như vậy bốn năm trước cậu lần đầu tiên giành giải chẳng phải mới 14 tuổi sao, lập tức khiến rất nhiều nhà thiết kế đều có một loại cảm giác mình sinh ra là vô dụng.
Diệp Kiếm đứng bên cạnh mặt tái mét, cơ thể lảo đảo một cái, đặc biệt khi nhìn thấy ánh mắt Thời Phi nhìn gã khi lên sân khấu.
Gã hiểu rồi, từ trước đến nay, Evy chưa từng xuất hiện trước mặt công chúng lại đột nhiên xuất hiện ở đây, là để trả thù, có cậu ở đây, trừ khi linh cảm thiết kế của Evey đột nhiên khô kiệt, nếu không lần này Khỉ La Các không có hi vọng giành giải nhất.
Khi mọi người cùng nhau lên sân khấu, Tiểu phi tượng bên dưới đều nhìn thấy Thời Phi mặc một thân áo hoodie giản dị bước ra.
Tay cầm biển của bọn họ sững lại, vì sao Phi ca lại đi theo nhà thiết kế cùng nhau ra?
Đột nhiên cảm thấy có chút bất ổn, biểu cảm cư dân mạng xem truyền hình trực tiếp đều sáng lên, đặc biệt là những Tiểu phi tượng không mua được vé, khi được Thời Phi hứa sẽ xuất hiện, chạy đi xem truyền hình trực tiếp.
[Loại cảm giác quen thuộc này nà nàm thao? Vì sao mị cảm thấy cảnh tượng này quen quen.]
[Phi ca anh đừng nói nữa, bọn em không muốn nhìn thấy anh xuất hiện trên sân khấu, anh quay về đi hu hu hu hu hu.]
[Phi ca sở trường cơ bản của anh đã rất xuất sắc rồi, không cần phát triển thêm nghiệp vụ khác nữa đâu.]
[Anh ơi anh có nhớ mình là một idol không hả, ca hát nhảy múa mới là chuyên ngành của anh, đừng nhúng chân vào những nghiệp vụ linh tinh như vậy có được không?]
[Aiz, mỗi ngày đều lo lắng idol không vui lui vòng chạy trốn, Tiểu phi tượng chúng ta thật sự sống quá hèn mọn.]
[Được rồi được rồi biết anh muốn chơi thiết kế, chơi xong rồi đừng quên trở về buôn bán hu hu hu hu, em đi khóc một lát đã.]
Cư dân mạng trêu chọc là một chuyện, khi người dẫn chương trình tuyên bố Thời Phi chính là bậc thầy thiết kế bí ẩn - Evey của Lan Liên Phường, đây mới thật sự bùng nổ.
Cho dù Tiểu phi tượng đều đoán được sơ sơ, nhưng khi thật sự nghe thấy người dẫn chương trình tuyên bố, cả đám vẫn lộ ra vẻ mặt hoảng hốt dở khóc dở cười.
[Tiểu Phi Tượng: Chúng em chỉ muốn gặp anh mà thôi, chúng em không yêu cầu anh khiến bọn em kinh hỉ.]
[Chị em lầu trên, đây đúng là kinh hỉ chứ không phải kinh hách?]
[Vừa rồi tôi đi điều tra một chút về nhà thiết kế Evey, trời ơi, thì ra cậu ấy là lão đại trong giới thiết kế, đã từng giành được rất nhiều giải thưởng thiết kế lớn.]
[Lầu trên im đi, hiện tại tôi không muốn biết những điều này một chút nào, tôi chỉ muốn biết khi nào ca ca bắt đầu buôn bán ca hát.]
......
Điền Tư Hàm lần trước quay xong《 Mô Phỏng Nhân Sinh 》, ngày tiếp theo liền bắt đầu tới Lan Liên Phường thực tập.
Đêm qua Ngụy Như cố ý gửi tin nhắn cho cô, nhất định phải xem truyền hình trực tiếp cuộc thi đấu thiết kế hôm nay.
Kỳ thật cho dù Ngụy Như không nói, Điền Tư Hàm chắc chắn cũng sẽ xem, ngày thi đấu đầu tiên của cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông chính là thi đấu thiết kế Hán phục, sao cô có thể bỏ qua được.
Chuyện Ngụy Như bị thương người trong công ty cũng không biết, cho nên người trong công ty đều cho rằng hôm nay người đi thi đấu là nhà thiết kế Ngụy Như.
Khi bài hát mở màn kết thúc, người dẫn chương trình tuyên bố tên các nhà thiết kế sẽ thi đấu, cô nghe thấy tên Evey.
Thiếu chút nữa còn tưởng rằng mình nghe nhầm.
"Thầy Evey." Điền Tư Hàm nghe thấy cái tên này, môi bất giác run lên, trái tim đập loạn xạ.
Thầy Evey sẽ tham gia thi đấu sao? Cô có thể nhìn thấy thầy Evey trông như thế nào sao?
Điền Tư Hàm nuốt nuốt nước miếng, hai tay nắm chặt, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính.
Một đám nhà thiết kế lên sân khấu, mỗi một người khi lên người dẫn chương trình sẽ cố ý giới thiệu lại tên nhà thiết kế và công ty đại diện một lần nữa.
Khi đọc tới tên 'Lan Liên Phường', hai tay Điền Tư Hàm đã nắm chặt không còn giọt máu, hiển nhiên đang cực kỳ khẩn trương.
Tận đến lúc Thời Phi đi ra, Điền Tư Hàm còn có chúc ngơ ngác, theo bản năng nhìn nghiêng sang bên cạnh, muốn xem phía sau Thời Phi còn ai nữa không, hoàn toàn quên mất đây là đang trên máy tính.
"Thời Phi đi đâu vậy?" Trong đầu Điền Tư Hàm chợt lóe qua một suy nghĩ, nhưng lại không dám thừa nhận.
Chờ tới khi quay cận cạnh nhìn rõ bảng tên trên người Thời Phi, chỉ cảm thấy đầu óc như bị sét đánh.
"Thời, Thời Phi chính là thầy Evey?" Điền Tư Hàm cảm giác toàn thân không ổn.
Thực tập sinh thiết kế bên cạnh cũng kinh ngạc, khi người nọ vừa nhìn thấy Thời Phi, hai tay che mặt sợ hãi kêu lên: "Tôi biết ngay mà, Phi ca lại muốn gây chuyện.
Aiz, mình thần tượng một idol gì vậy, đúng là không để người ta bớt lo một chút nào."
Điền Tư Hàm nhìn người bên cạnh, cô cũng biết thực tập sinh bên cạnh là fan của Thời Phi, ngày thường cứ ba câu lại có một câu nhắc tới Thời Phi, muốn giấu cũng không giấu được.
Bởi vì chủ đề về Hán phục còn chưa phát sóng, cô ấy cũng không biết Thời Phi ghi hình chủ đề mới ở chỗ cô.
Tuy nghe thì có vẻ Thời Phi rất khiến người nhọc lòng, nhưng kiêu ngạo nơi đáy mắt khiến người không thể bỏ qua, rõ ràng có một loại tín hiệu 'idol nhà mình quả nhiên lợi hại' đang phát ra.
Điền Tư Hàm phát hiện thì ra cô cũng là fan của Thời Phi.
Đệt, lúc trước cô ở chung với thần tượng hai ngày một đêm, có làm việc gì không chấp nhận được không nhỉ?
Nhớ tới bức ảnh chụp chung kia, lại nghĩ tới mình vì tiết kiệm tiền mà ki bo dẫn thần tượng tới quận Sa ăn vặt.
Điền Tư Hàm đập tay lên ngực, tôi có tội tôi có tội, tôi cư nhiên để thần tượng đi ăn vặt ở quận Sa.
Mình phải phát hiện sớm một chút mới đúng, từ sự hiểu biết của Thời Phi về Hán phục, cả đêm là có thể dựa vào bản thiết kế làm ra Hán phục trong suy nghĩ của mọi người, chắc chắn đây không phải một người bình thường.
Đúng rồi, cô còn chưa xin chữ ký thần tượng nữa.
Điền Tư Hàm lập tức càng thêm sống không còn gì luyến tiếc.
............
Cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông diễn ra trong ba ngày.
Ngày thứ hai và thứ ba sẽ thi đấu thời trang nam, nữ, váy cưới, còn có người mẫu chuyên nghiệp mặc và biểu diễn trên sàn catwalk.
Ngày đầu tiên chủ yếu là thi đấu Hán phục.
Thi đấu Hán phục lại chia thành Hán phục nam truyền thống, Hán phục nữ truyền thông, Hán phục nữ cách tân, Hán phục nam cách tân và giải thưởng sáng tạo.
Hai cái trước chỉ là chế tác Hán phục truyền thống đích thực, Hán phục nam nữ cách tân là thêm một vài chi tiết Hán phục trên quần áo, trang phục làm ra bình thường sẽ chỉ có ít yếu tố Hán phục, nhiều yếu tố thời trang, theo một ý nghĩa nào đó, nó có lẽ thuộc thể loại cổ trang.
Giải thưởng sáng tạo cuối cùng là chọn ra Hán phục sáng tạo nhất trong tất cả các bộ Hán phục.
Mỗi công ty đều được báo danh ở bất cứ hạng mục nào.
Lần này không phải trang phục làm sẵn mà là chế tác ngay tại hiện trường, mỗi một công ty đều chỉ được mang nhiều nhất hai nhà thiết kế, trong thời gian 5 tiếng phải chế tác vải vóc thành quần áo thành phẩm.
Thời gian có hạn, bình thường các công ty sẽ lựa chọn một loại chính, cùng lắm là hai loại.
Ví dụ như Mộc Hề Các chọn Hán phục nam truyền thống, Minh Nguyệt Đường chọn Hán phục nam nữ truyền thống.
Lần này, Khỉ La Các đặt tất cả hi vọng lên cuộc thi lần này, vì thế bọn họ chơi khá lớn, bọn họ lựa chọn báo danh ở cả bốn hạng mục.
Lan Liên Phường bên này chỉ có một mình Thời Phi.
Mọi người đều cho rằng Thời Phi sẽ chỉ chọn báo danh một hạng mục, kết quả Thời Phi nhìn mọi người nói: "Tôi chọn bốn hạng."
[Thời Phi điên rồi à? Trong vòng 5 tiếng đồng hồ cần làm ra bốn bộ Hán phục? Sao có thể? Thời gian quá gấp.]
[Cho dù cậu ta rất tài năng, có thể thiết kế ra bốn bộ quần áo đẹp trong thời gian ngắn, nhưng cũng không thể làm ra trong thời gian ngắn như vậy được.]
[Tôi thì tin cậu ấy có thể làm được, nhưng trong 5 tiếng làm ra Hán phục đúng là quá vội, quần áo mặc ngày thường còn được, nhưng để đem ra thi đấu khó tránh khỏi sẽ không được người coi trọng.]
Thời Phi thì không có phản ứng quá lớn, chỉ hỏi người dẫn chương trình mình có thể yêu cầu trợ lý của mình lên sân khấu hỗ trợ không.
Vốn dĩ cho phép mỗi công ty hai người lên sân khấu, đương nhiên yêu cầu này được chấp thuận.
Người dẫn chương trình hỏi: "Thầy Evey, ngài cho trợ lý của mình lên sân khấu, vì sao? Chẳng lẽ anh ấy cũng là nhà thiết kế?"
Thời Phi đáp lại: "Không phải, anh ta chỉ là trợ lý của tôi, là một sinh viên."
Người dẫn chương trình lại hỏi: "Vậy anh ấy
hắn chỉ là ta trợ lý, vẫn là cái sinh viên."Vậy chắc anh ấy học ngành thiết kế?"
Thời Phi lắc đầu: "Cái này tôi cũng không rõ lắm, còn chưa hỏi anh ta."
Đúng lúc này, Hứa Trạch Minh lên sân khấu, là một người nhỏ nhỏ gầy gầy, khi lên sân khấu còn có chút ngại ngùng.
"Không ngờ thầy Evey đẹp trai, trợ lý của thầy cũng rất không tồi." Người dẫn chương trình trêu chọc hỏi: "Nghe thầy Evey nói, bạn còn là sinh viên, thế bạn học ngành gì vậy?"
Hứa Trạch Minh mỉm cười chân thành nói: "Khoa tổ chức tang lễ."
Mọi người: "......"
Người dẫn chương trình có chút lúng túng, cũng không biết nói tiếp đề tài này như nào nữa, thậm chí anh ta còn không biết đại học còn có cái khoa này nữa.
Bình luận trên mạng cũng phát ra hàng loạt tiếng 'ha ha ha'..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...