Cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông là cuộc thi thiết kế thời trang thường niên cao nhất trong nước.
Trong quá khứ, xu hướng thời trang đều là trọng tâm chính, mấy năm nay văn hóa Hán phục chậm rãi lộ diện, hai năm trước tăng thêm hạng mục thi đấu thiết kế Hán phục.
Sau khi Thời Phi được Ngụy Như yêu cầu, năm nay đổi thành cậu đi tham gia thi đấu thiết kế, sau đó Thời Phi lại nhận được thông báo của Tống Nhất Nguyên.
Nhận cho cậu một cái thông cáo, hát bài mở màn trong cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông, hỗ trợ tăng nhiệt độ.
Hiện tại rất nhiều cuộc thi hoặc là dạ tiệc sẽ mời minh tinh tới, gia tăng độ xem cho cuộc thi.
Năm trước cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông đều mời minh tinh tuyến hai, năm nay khi nghĩ danh sách khách mời, danh tiếng của Thời Phi lúc đó còn chưa cao như bây giờ, nhưng trong khoảng thời gian này càng ngày càng tăng quá nhanh.
Sau khi cân nhắc một phen, vẫn tìm người tiếp xúc với Tống Nhất Nguyên bên này một chút.
Tống Nhất Nguyên cảm thấy không tồi, mặc dù vài chương trình khác trả nhiều tiền hơn, nhưng chương trình này có thể mở rộng nhân mạch, dù dao cũng đều lăn lộn giới giải trí, tạo hình gì đó rất quan trọng, tiếp xúc nhiều với nhà thiết kế và nhà tạo mẫu cũng không có gì không tốt, đặc biệt Tống Nhất Nguyên đã tính toán thành lập một đoàn đội nhỏ cho riêng Thời Phi.
Khi Thời Phi nghe thấy công việc này, cũng không từ chối, dù sao ngày đó cậu cũng phải đi tham gia thi đấu thiết kế, thuận tiện kiếm chút tiền cũng không có gì xấu.
Mặt khác nói cho Tống Nhất Nguyên đẩy buổi chụp tạp trí trưa hôm đó sang ngày hôm sau, Tống Nhất Nguyên còn muốn hỏi vì sao, Thời Phi chỉ nói cùng ngày cậu có việc khác.
"Được rồi, nhưng sau này tôi sẽ sắp xếp công việc cho cậu nhiều một chút.
Lúc trước không có tài nguyên không làm gì được, hiện tại tài nguyên đưa tới cửa nhiều lên, cũng không thể nhàn nhã giống như trước đây." Theo mức độ nổi tiếng tăng lên của Thời Phi, tài nguyên đưa tới cửa cũng nhiều lên, Tống Nhất Nguyên muốn nhân cơ hội này dùng tài nguyên củng cố danh tiếng của Thời Phi trong giới giải trí một chút.
Tống Nhất Nguyên nói dự định của mình cho Thời Phi là để cậu còn chuẩn bị sẵn tâm lý.
Thời Phi không có gì ý kiến.
Sau khi gia nhập, ban tổ chức thi đấu bên kia liền công bố tin tức lên.
Tuy nói là thi đấu thiết kế, nhưng vẫn bán một ít vé xem, đương nhiên số lượng không nhiều lắm, cũng chỉ bán hai nghìn tấm mà thôi.
Kiểu thi đấu thiết kế như ngày bình thường bán được rất ít vé cho khán giả, giá vẻ rẻ mà người mua thì ít, rất nhiều người đi xem là do được tặng vé.
Kết quả khi Tiểu phi tượng biết Thời Phi sẽ tới ca hát, kích động mau chóng đi cướp vé.
Giá vẻ rẻ bèo cũng chỉ hai ba trăm tệ mà thôi, so với vé xem biểu diễn quả thực không thể rẻ hơn, huống chi còn là xem ở khoảng cách gần, đặc biệt đây là lần đầu tiên Thời Phi biểu diễn trước công chúng sau khi chương trình tìm kiếm tài năng kết thúc.
Vốn là một ít vé ế hàng chưa tới vài phút đã bị cướp sạch.
Một vài chị em nhận được tin muộn một chút, không cướp được vé, tức đến giậm chân.
[Các chị em, mọi người có cướp được vé không?]
[Không cướp được, tốc độ quá nhanh, chậm một tí đã không còn vé.]
[Tôi cướp được, tôi cướp được, hưng phấn quá đi mất.]
[Đây là lần đầu tiên ca ca hát trước công chúng từ sau khi chương trình tìm kiếm tài năng kết thúc, chúng ta cần phải tới để ủng hộ.]
[Đến lúc đó đèn bài băng rôn tiếp ứng không thể thiếu, các chị em chúng ta cần phải bù đắp cho anh ấy.]
[Đến lúc đó chúng ta cho ca ca một mảnh biển đỏ.]
[Mọi người bình tĩnh, đây không phải buổi biểu diễn, không cho mang đèn bài vào, lần đầu tiên ca ca biểu diễn trước công chúng, còn là ở cuộc thi thiết kế lớn, đừng để lúc đó vì chút việc này khiến Phi ca bị bôi nhọ.]
[Không thể mang vào sao? Thật đáng tiếc.
@ Hỏa Trung Thủ Túc, chị gái nhỏ có cướp được vé không?]
[Không cướp, tôi có rất nhiều việc phải làm, không đi được.]
Kết quả mấy tiếng sau, Tống Nhất Nguyên bên kia lại gửi tin tới, nói thông cáo lần này bị triệt rồi, khi hắn đang chuẩn bị ký hợp đồng với ban tổ chức, bên kia tỏ vẻ đã chọn được người khác.
Thông cáo bị người cướp là một hiện tượng rất bình thường trong giới giải trí, hợp đồng còn chưa ký thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Cho dù ký hợp đồng nửa đường bị người đí đi cũng rất bình thường, cho nên Thời Phi cũng không có phản ứng gì lớn, thậm chí còn không có hứng muốn biết đối phương là ai.
Nhưng Tống Nhất Nguyên lại hỏi: "Chẳng lẽ cậu không muốn biết là ai sao?"
"Không muốn.
Biết thì làm gì được? Vốn dĩ còn chưa ký hợp đồng, chỉ là ý định mà thôi, người khác muốn đổi người rất bình thường." Thời Phi không thèm để ý nói.
"Cậu đúng là trầm ổn, tôi đều sắp tức đến phát điên rồi.
Là truyền thông Thiên Tinh làm, bọn họ cho Vương Nguyên Chí tới thế thân cậu."
Thời Phi suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Danh tiếng của Vương Nguyên Chí hình như cũng không cao lắm nhỉ." Cùng lắm cũng chỉ có thể coi là nghệ sĩ tuyến hai tuyến ba, hiện tại danh tiếng của Thời Phi có thể nói là tuyến một.
Ban tổ chức lấy tuyến hai để thay vị trí của mình?
Tống Nhất Nguyên cắn răng: "Bên kia không cần tiền, có lẽ truyền thông Thiên Tinh là cố ý tới chơi đểu cậu."
"Thì ra là thế." Thời Phi nghĩ, cũng có khả năng, việc của Ngô Tự Cường có thể che giấu được người khác, nhưng truyền thông Thiên Tinh bên kia chắc chắn có biết.
Truyền thông Thiên Tinh ăn bao nhiêu thiệt thòi trong tay Thời Phi, trong lòng chắc chắn hận Thời Phi đến nghiến răng nghiến lợi.
Tuy nói tham dự hoạt động lần này không cần tiền, nhưng có thể tạo được tác dụng quảng cáo, tiếp xúc nhiều hơn với những nhà thiết kế hàng đầu trong giới thiết kế, đối với truyền thông Thiên Tinh mà nói, không tính là chuyện xấu.
Tống Nhất Nguyên nghĩ tới việc này lại thấy tức: "Trò bẩn của Thiên Tinh đúng là càng ngày càng buồn nôn.
Thời Phi cậu đừng tức giận, sau này tôi lại nhận cho cậu một tài nguyên còn tốt hơn, truyền thông Thiên Tinh bọn họ nếu có bản lĩnh thì mỗi lần đều không cần tiền cho nghệ sĩ lên mà cướp."
Thời Phi không thèm để ý nói: "Không cần, mùng 4 ngày đó em còn có việc, anh thu xếp thời gian cho em."
Tống Nhất Nguyên: "Chuyện gì? Không phải cậu bí mật yêu đương đấy chứ?"
Thời Phi nói: "Không có, thật sự có việc.
Em muốn yêu đương, nhất định sẽ nói cho anh đầu tiên, yên tâm đi."
Tống Nhất Nguyên thấy thế, cũng không nói gì nữa.
Nhưng lúc trước có rất nhiều fan vì cậu mà mua vé, như bây giờ tương đương với việc lừa fan.
Quả nhiên không bao lâu, ban tổ chức bên kia thay đổi khách mời biểu diễn lần này, phối hợp với Weibo của Vương Nguyên Chí quảng cáo.
Các Tiểu phi tượng liền đứng ngồi không yên.
[Có chuyện gì vậy, không phải nói Phi ca là khách mời biểu diễn sao? Sao lại biến thành Vương Nguyên Chí?]
[Chúng tôi đã đặt vé, vé đang trên đường về, kết quả các vị lại nói cho chúng tôi không có Phi ca?]
[Bản tổ chức đây là lừa fan à?]
[Là thông cáo của Phi ca của người cướp mất, hay là ban tổ chức lừa fan, xin hãy đứng ra giải thích rõ.]
Không ít Tiểu phi tượng đều vọt tới bên dưới Weibo chính thức của cuộc thi đòi giải thích.
Không lâu sau liền có fan của Vương Nguyên Chí gia nhập.
Bởi vì thông báo muộn, lúc trước lấy Thời Phi ra quảng cáo, khiến hiện tại vé xem đều bị fan Thời Phi mua hết.
Rất nhiều fan của Vương Nguyên Chí muốn đi nghe idol của mình hát, liền chạy tới chỗ Tiểu phi tượng xin vé.
Cũng không phải fan nào cũng có tố chất, có một số fan của Vương Nguyên Chí cũng lịch sự hỏi mua vé từ tay Tiểu phi tượng.
Nhưng có vài fan lại đắc ý chạy tới trước mặt Tiểu phi tượng, cho rằng Vương Nguyên Chí có thể cướp được tài nguyên chứng minh hắn nổi tiếng hơn cậu.
Khiến rất nhiều Tiểu phi tượng tức đến sắp bốc khóc miệng phun lời vàng ý ngọc.
Vốn dĩ mua vé là muốn xem ca ca, giờ thì không nhìn thấy ca ca, đã lãng phí tiền mua vé còn phải ở đây bị fan khác chọc tức.
Fan hai bên tranh cãi kịch liệt, khi Giang Dục thông báo cho cậu, Thời Phi mới biết fan của cậu và fan của Vương Nguyên Chí tranh chấp.
Hơn nữa lúc trước ban tổ chức lộ ra tin tức cậu sẽ làm khách mời biểu diễn, khiến vé xem tại hiện trường đều bị Tiểu phi tượng cướp sạch.
Kết quả cậu lại không thể làm khách mời biểu diễn, tình cảnh này khiến Tiểu phi tượng rơi vào tình huống thực khó xử.
Thời Phi nhìn thấy tình huống này, trực tiếp phát Weibo: 【Muốn xem tôi, không cần trả vé, cầm vé vào xem chắc chắn có thể nhìn thấy.
】
Các Tiểu phi tượng nhìn thấy Weibo này, cao hứng.
[Ca ca có ý gì? Là đến lúc đó cũng sẽ tham dự thi đấu ca hát sao?]
[Không phải ban tổ chức nói không có ca ca sao? Chẳng lẽ Phi ca và vị kia đồng thời làm khách mời biểu diễn?]
[A a a a a a mặc kệ như thế nào, Phi ca tự mình nói không cần trả, vậy tôi liền không trả nữa.
Nghĩ tới hai ngày sau nếu có thể nhìn thấy Phi ca, thật kích động.]
[Bị điên à, đã không ó tên trong danh sách còn một hai chiếm lấy làm gì, để fan của mày nhường vé ra không tốt hơn sao?]
[Fuck, chó đen ở đâu chạy ra sủa đấy, ca ca đừng sợ bọn em kéo nó đi trước.]
Nhoáng một cái hai ngày trôi qua.
Cuộc thi thiết kế sự quyến rũ phương Đông lần này được tổ chức ở Hành thị, khoảng cách có hơi xa, Thời Phi định đi tới trước một ngày, đỡ cho ngày hôm sau phải đi máy bay sớm.
Đang thu thập hành lý, Thời Phi nhận được điện thoại Tống Nhất Nguyên gọi tới, nói thuê cho cậu một trợ lý, đã nói địa chỉ nhà cậu, đang đi tới.
Lúc xách theo vali chuẩn bị ra ngoài, vừa lúc thấy được một người cũng đang xách va li đứng ở cửa.
Là một chàng trai, nhìn còn khá trẻ, cao tầm 1m7, nhìn khá sạch sẽ, tóc ngắn gọn gàng.
"Anh Phi, cuối cùng cũng tìm được anh, tôi là người mà thầy Tống giới thiệu tới đây để làm trợ lý của ngài, tôi tên Hứa Trạch Minh, năm nay 21 tuổi, vẫn đang là sinh viên còn đang đi học." Hứa Trạch Minh vừa nói vừa lấy ra chứng minh thư của mình, để chứng minh thân phận.
[Anh Nhất Nguyên có nói với tôi rồi.
Tôi không ngờ anh lại tới nhanh như vậy." Thời Phi có chút kinh ngạc: "Nhưng hiện tại tôi đang định ra ngoài, hay là anh chờ tôi về rồi báo lại sau."
"Anh Phi, nếu anh không ngại, tôi có thể báo danh ngay bây giờ, tôi cũng mang theo hành lý tới.
Bởi vì nếu nhậm chức hôm nay, tôi có thể bắt đầu tính lương từ hôm nay." Hứa Trạch Minh thực thẳng thắn thành khẩn nói.
"Được rồi." Thời Phi đi ra cửa nói: "Vậy bây giờ chúng ta xuất phát."
Hứa Trạch Minh nhanh chóng đi lên nhận lấy vali của Thời Phi: "Anh Phi, va li này giao cho tôi đi."
Thời Phi nắm không buông nói: "Không cần, chút hành lý này tôi có thể tự cầm được."
Hứa Trạch Minh hỏi tiếp: "Vậy tôi có thể hỏi anh Phi muốn đi đâu không? Đã đặt khách sạn tối này chưa? Nếu chưa tôi có thể sắp xếp cho anh."
Thời Phi: "Tôi đi Hành thị tham gia thi đấu thiết kế vào 9 giờ sáng mai, khách sạn đêm nay còn chưa đặt."
Khi Hứa Trạch Minh nghe được Thời Phi nói đi tham gia thi đấu thiết kế, chỉ hơi sững người một chút, cũng không hỏi nhiều, đối với điều này Thời Phi tương đối vừa lòng.
Sau đó khi Hứa Trạch Minh đặt phòng còn cố ý hỏi cậu có yêu cầu đặc biệt và không thích cái gì không, để anh ta thuận tiện đặt phòng.
Vừa xuống máy bay, một chiếc xe đã đỗ ở đó, không thể không nói, có trợ lý hình như cũng thuận tiện một chút.
Sau khi tới Hành thị, Thời Phi vào ở khách sạn mà Hứa Trạch Minh an bài.
Ngày hôm sau sau khi ăn xong bữa sáng, Thời Phi liền ngồi xe ô tô Hứa Trạch Minh sắp xếp đi tới hiện trường thi đấu, cuộc thi thiết kế lần này tổ chức ở nhà văn hóa Hành thị.
............
Ban tổ chức đã bố trí mấy phòng nghỉ, để những nhà thiết kế tham gia thi đấu lần này nghỉ ngơi.
Diệp Kiếm đã sớm mang theo nhà thiết kế của Khỉ La Các tới, nếu là những năm trước gã chắc chắn sẽ đến muộn một chút, thậm chí còn chỉ đến trước năm phút thời gian dự kiến là được.
Năm nay thì khác, công ty không ổn, Diệp Kiếm chỉ trông cậy vào lần thi đấu này để gã đạt được một vài kỳ ngộ khiến công ty khởi tử hồi sinh.
Người cũng ôm ý định giao lưu mở rộng nhân mạch cũng không ít, mọi người đều tới sớm, vừa vào cửa đã vội vã chào hỏi, mọi người tụ tập bên nhau trò chuyện tin tức bát quái.
Người trong ngành cơ bản đều quen biết nhau, cho dù không quen thì người có thể tới tham gia cuộc thi này cũng đều từng nghe nói qua.
Tụ tập bên nhau cũng chỉ đơn giản hỏi han việc làm ăn của đối phương năm vừa qua như thế nào, ký bao nhiêu đơn hàng, nhà thiết kế mới tuyển tài năng như nào, đã tạo ra bao nhiêu đơn hàng cho công ty.
"Các vị nghe nói chưa? Nghe nói, Ngụy Như, tổng giám đốc thiết kế của Lan Liên Phường bị thương, lần này hình như đổi người đi thi đấu."
Đột nhiên có người nhắc tới đề tài này, những người khác lập tức tò mò, nhanh chóng vây qua hỏi thăm tình hình.
Người nọ còn đang khoe khoang ra vẻ, những người khác lập tức thúc giục: "Nói đi? Chuyện như thế nào?"
Người nọ nhanh chóng nói: "Nghe nói hình như Ngụy Như bị người bắt cóc, buổi tối mấy ngày trước được đưa tới bệnh viện cấp cứu, lúc ấy trên tay trên chân đều hằn vết dây thừng trói, dáng vẻ rất chật vật.
Lúc ấy tay cô ấy đầy máu me, có lẽ trong thời gian ngắn không thể cầm bút vẽ, càng đừng nói tới máy quần áo."
"Thật sao? Nếu thật sự bị bắt cóc, sao không nghe thấy tin tức gì? Mấy ngày trước không phải Ngụy Như còn lên hot search gì đó sao?" Có người ghen tị nói, cái đó đã gia tăng không ít độ nổi tiếng.
"Tất nhiên là thật, người thân của tôi làm hộ sĩ ở bệnh viện, cô ấy tận mắt nhìn thấy còn sai được sao.
Vốn đã đăng lên mạng, nhưng vừa đăng lên không bao lâu, tài khoản của cô ấy đã bị khóa." Người nói thề thốt nói.
"Nếu Ngụy Như không tham gia thi đấu lần này, vậy chẳng phải chúng ta bớt đi một kình địch rồi sao?"
"Đúng vậy, những năm trước chỉ cần cô ta tham gia thi đấu, cô ta báo danh ở hạng mục nào, chúng ta đều chỉ có thể tận lực tránh đi, nếu không cũng chỉ có thể tranh vị trí thứ hai." Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng thiên phú thiết kế của Ngụy Như đúng là vô cùng xuất sắc, trăm dặm mới tìm được một.
"Xem ra năm nay chúng ta có cơ hội giành lấy giải 'Thiết kế xuất sắc nhất' kia rồi.
Có người tò mò suy đoán: "Nói như vậy Ngụy Như thật sự đã xảy ra chuyện, ông nói xem chuyện này là ai làm?"
"Ai biết được, cô ta ngày thường làm việc kiêu ngạo ương ngạnh, ỷ vào Phương Hạo Chu che chở việc gì cô ta cũng dám làm, mấy ngày trước không phải còn đánh cả nhà thiết kế của Khỉ La Các hay sao?" Nói xong người nọ nhìn về phía Diệp Kiếm đứng một bên không nói gì hỏi: "Chủ tịch Diệp, ngài nói đúng không."
Diệp Kiếm cảm giác răng mình hơi đau, nói: "Từ Thiên Tân không phải nhà thiết kế của công ty chúng tôi, tôi không rõ lắm."
Những người khác cũng thức thời không nói gì nữa, vì sao Từ Thiên Thân bị Khỉ La Các khai trừ, chính trong lòng bọn họ đều rõ ràng.
Có người lo lắng: "Không nghe nói Lan Liên Phường bên kia không dự thi, Ngụy Như không tới, không phải bên kia lại phái một nhà thiết kế lợi hại khác đi thay chứ?"
Có người xua tay: "Không đâu, Lan Liên Phường còn có mấy nhà thiết kế xuất sắc, nhưng không có ai tài năng như Ngụy Như."
Bọn họ đều là nhà thiết kế của những công ty lớn, thật sự cho rằng bọn họ đều là bao cỏ sao? Tùy tiện lấy một người trong số bọn họ ra, có ai không phải nhà thiết kế trang phục xuất sắc chứ, có người nào chưa từng giành giải.
Gặp phải loại hình học bá thiên tài như Ngụy Như, bọn họ cũng rất cạn lời, may mà biến thái như vậy trên đời cũng ít.
"Không phải Lan Liên Phường còn có một thiết kế trưởng Evey sao? Người kia cũng không thể coi thường."
Những người khác nhìn về phía người vừa hỏi, sôi nổi vỗ vỗ vai hắn nói: "Chàng trai trẻ, cậu đại khái là còn chưa hiểu biết về người tên Evey này nhỉ.
Anh ta đúng là một nhà thiết kế thiên phú xuất chúng, thậm chí khả năng thiết kế so với Ngụy Như chỉ có hơn chứ không kém, nhưng cậu ta có một khuyết điểm."
"Khuyết điểm gì?"
"Biết vì sao mấy năm nay Evey chỉ tham gia những cuộc thi thiết kế không cần lộ mặt không?"
"Vì sao?"
"Cậu ta quá xấu, không thể gặp người.
Theo tin tức mà tôi tìm hiểu được, Evey mới hai mấy tuổi đã giống như người hơn bốn mươi tuổi, xấu xí vô cùng, mũi tỏi mắt cá răng còn vổ, chỉ cao có 1m6.
Khi ông trời ban cho bạn một chút thiên phú, cũng sẽ lấy đi một vài thứ.
Đây cũng không còn cách nào."
"Nói như vậy cậu ta sẽ không tới tham gia?"
"Chắc chắn sẽ không tham gia, mục tiêu của chúng ta chính là nhà thiết kế khác của Lan Liên Phường.
Vẫn còn một phần cơ hội."
Thời Phi vừa lúc đi tới cửa nghe thấy tin tức này, theo bản năng sờ sờ mặt mình, mình rất xấu sao?
Không phải là Lò vi sóng tuyên truyền nhảm khắp nơi đấy chứ, lúc trước chính cô cũng nói với Điền Tư Hàm bọn họ như vậy.
Thời Phi nào biết rằng, năm đó cậu giành được giải thưởng thiết kế lớn đầu tiên, bản thân lại không xuất hiện nhận giải, mặc kệ là truyền thông hay là công ty khác đều tràn ngập tò mò về cậu.
Đặc biệt là năm thi đấu thứ hai, Ngụy Như cầm giải thưởng lớn, cũng có không ít người lén hỏi cô về Evey.
Ngụy Như mệt mỏi vì bị hỏi, đã sử dụng lý lẽ này để đối phó với mọi người.
Sau đó lời đồn lại thêm mắm dặm muối, mọi người đều tin là thật.
Hiện tại trong giới thiết kế đều tin chắc rằng Evey rất xấu, xấu đến không thể gặp người..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...