Thời Phi sáng tác nhạc tới rất muộn, cuối cùng hơi buồn ngủ, trực tiếp bò trên sô pha ngủ mất.
Nghe được tiếng nhập mật mã cửa, Thời Phi mở to mắt, mơ màng nhìn thấy một đôi chân thon dài trong quần âu, nhìn lên liền thấy khuôn mặt vừa lạnh lùng vừa đẹp trai quá mức của vị chủ tịch nào đó.
"Anh đã về rồi?" Thời Phi ngáp một cái, đang định ngồi dậy, lại vì mệt mỏi rã rời mà xiêu xiêu vẹo vẹo.
Mắt thấy sắp ngã xuống, Cố Việt Trạch bước hai ba bước đi tới bên cạnh Thời Phi, đỡ lấy người cậu, giọng nói gợi cảm trầm thấp vang lên bên tai: "Mệt thì đi về phòng ngủ đi, ngủ trong phòng khách mở điều hòa thế này dễ bị cảm."
Thời Phi ngáp một cái nói: "Nhưng bây giờ tôi tỉnh rồi." Mở to đôi mắt hơi mơ hồ ngẩng đầu nói: "Cố lão gia, anh nói sẽ nấu mì cho tôi ăn."
"Cố lão gia?" Cố Việt Trạch nhíu mày, xưng hô này nghe sao già như vậy.
Chủ yếu là không xứng đôi với tên Thời Phi.
"Không thích à, vậy gọi Tiểu Trạch Trạch đi." Thời Phi dụi dụi vào người Cố Việt Trạch nói: "Tôi đói bụng, Tiểu Trạch Trạch."
"Em nằm nghỉ trước đi, tôi đi làm cho em." Cố Việt Trạch đặt Thời Phi nằm trên sô pha, lấy cái thảm mỏng đắp lên người cậu, còn thuận tay vén sợi tóc vương trên trán cậu.
Thời Phi rụt rụt cổ tìm vị trí thoải mái lại tiếp tục ngủ, đại khái là bị đánh thức, ngủ cũng không sâu.
Lúc ngửi được mùi thơm, cái mũi nhỏ hít hít một cái liền dậy, mở mắt vừa lúc nhìn thấy Cố Việt Trạch bê một bát mì sốt trứng cà chua đặt trên bàn trà.
Thời Phi cầm lấy đũa gắp một miếng, sợi mì nóng hầm hập tỏa nhiệt khí, thổi thổi một cái nhanh chóng cho vào miệng, miệng bị bỏng.
"Ăn từ từ, trong nồi còn có." Cố Việt Trạch cũng không biết phải nói gì với cậu.
Thời Phi không thèm để ý, tiếp tục thổi mì ăn, híp mắt khen ngợi: "Ăn ngon, tay nghề càng ngày càng khá.
Với tay nghề này của anh, sau này không làm chủ tịch nữa, tôi cảm thấy mở quán mì cũng không tồi." Nhưng hơi thiếu đa dạng một chút, trước mắt chỉ biết làm mì sốt trứng cà chua.
Cố Việt Trạch ở bên cạnh rót một cốc sữa bò cho Thời Phi nói: "Tôi chỉ làm cho em ăn."
Khóe miệng Thời Phi hơi cong lên, mi mắt cong cong tiếp tục ăn mì, trong lòng có một chút ngọt ngào.
Ăn mì xong, Thời Phi lại cảm thấy mệt mỏi, Cố Việt Trạch vươn tay bế người lên trên giường, đắp chăn cho cậu.
Thời Phi ngáp một cái, khóe mắt còn mang theo nước mắt sinh lý, mơ hồ lẩm bẩm: "Anh không ngủ với tôi à?"
"Ngủ đi." Đã buồn ngủ thành như vậy, còn nhớ tới việc này, cậu coi hắn là cầm thú sao?
"Vậy tôi ngủ đây." Thời Phi kéo chăn lên ngủ thiếp đi.
Cố Việt Trạch nhìn khuôn mặt đang ngủ của người nào đó, Thời Phi lúc ngủ, nhìn an tĩnh ngoan ngoãn hơn nhiều, không giảo hoạt như lúc tỉnh, đầy bụng xấu xa.
Cố Việt Trạch cúi người hôn một cái lên trán Thời Phi, tắt đèn ở đầu giường, lẳng lặng rời đi.
Tiếp tục xử lý nốt công việc chưa xong.
Mấy ngày sau đó mỗi ngày Thời Phi đều bế quan viết nhạc, ngày nào Cố Việt Trạch cũng đi sớm về muộn xử lý công việc, ăn cơm xem phim gì đó trong hợp đồng theo đuổi của hai người cũng chưa có thời gian rảnh để thực hiện.
Cố Việt Trạch cần nắm chặt thời gian hoàn thành công việc, dù sao một thời gian nữa còn phải để thời gian tham gia chủ đề thứ ba của《 Mô Phỏng Nhân Sinh 》.
Chương trình《 Mô Phỏng Nhân Sinh 》phát sóng được hai tập, đại khái là tin tức của Thời Phi và Ngụy Như bọn họ náo loạn mấy ngày nay, đù sao rating lại tăng cao.
Đoạn trailer của tập tiếp theo nói về chủ đề Hán phục, rất nhiều dân mạng biết đây là tập mà đám người Thời Phi livestream, cả đám đều vô cùng mong đợi tập tiếp theo.
Đặc biệt trong trailer còn có cả Ngụy Như, hiện tại danh tiếng của Ngụy Như không thấp, một đống người đều bị dáng vẻ đánh người của cô ngày hôm đó thu hút, trở thành fan của cô.
Nghe nói bởi vì rating của chương trình ngày càng cao, hiện tại không ít công ty đều muốn nhét nghệ sĩ vào làm khách mời.
Các đoàn phim khác có lẽ sẽ lo lắng không có tiền, có lẽ sẽ xảy ra tình huống mang vốn vào đoàn, nhưng đoàn phim bọn họ hoàn toàn không có chuyện này, tài chính quả thực đã quá đủ rồi.
Ngụy Vĩ Đống có thể hoàn toàn quyết định, có nhét mấy khách mời khác vào không, dù sao hết thảy là vì rating.
Đáng tiếc trong thời điểm này, Ngụy Như cũng coi như là nhân vật chính mang theo hot search, lại bị bắt có.
............
Phương Hạo Chu ngồi trên sô pha, một tay xoa trán, nhìn qua vẻ mặt suy sút.
Thời Phi ngồi một bên, hỏi: "Anh chắc chắn thời điểm không thấy Ngụy Như là tầm 6 giờ chiều ngày hôm qua?"
Phương Hạo Chu nói: "Tôi chắc chắn.
Hôm qua hiếm khi cô ấy đồng ý ăn cơm chiều với tôi, chúng tôi hẹn nhau 6 giờ ăn cơm ở nhà hàng Kỳ Diệu.
Tôi còn cố ý đến trước nửa tiếng để chờ.
Nhưng đến giờ mà vẫn không thấy cô ấy, điện thoại cũng không gọi được."
"Cậu cũng biết đấy, tuy tính tình Ngụy Như nóng nảy một chút, nhưng cô ấy rất quý trọng thời gian, lại càng không vô cớ cho người khác leo cây, cho dù cô ấy giận tôi, cũng sẽ không tùy hứng như vậy."
Thời Phi gật đầu, điểm này đúng là tính tình của Ngụy Như.
Phương Hạo Chu đã báo cảnh sát, trước mắt cảnh sát không điều tra ra được bất cứ manh mối nào, chỉ phong tỏa mục tiêu ở những người có thù oán với Ngụy Như.
Từ Thiên Tân bị đánh mấy ngày hôm trước là đối tượng quan sát trọng điểm.
Mà trên thực tế người có thù oán với Ngụy Như đâu chỉ có mỗi Từ Thiên Tân, mấy năm nay Lan Liên Phường không ngừng khuếch trương, động vào bánh kem của người khác.
Ngụy Như rất giỏi thiết kế trang phục, lại có thể cướp đơn hàng, rất nhiều người trong ngành đã sớm nhìn cô không vừa mắt.
Phương Hạo Chu nói: "Nếu đúng là thằng khốn Từ Thiên Tân làm, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho gã.
Chỉ sợ có người khác tham gia vào nữa.
Dù sao qua ba ngày nữa Ngụy Như sẽ phải tham gia 'Cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông'."
Cuộc thi thiết kế nét quyến rũ phương Đông là cuộc thi về trang phục thường niên, hàm kim lượng rất cao, cuộc thi thiết kế thường niên này sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý trong ngành thời trang trong và ngoài nước, toàn bộ quá trình sẽ được truyền hình trực tiếp.
Bốn năm trước mấy người bọn họ vừa sáng lập Lan Liên Phường, muốn nhanh chóng nổi tiếng tự nhiên phải giành được giải thưởng thiết kế cao cấp nhất trong nước.
Vì thế năm đó Thời Phi lấy thân phận Evey tham gia cuộc thi thiết kế trang phục này, hơn nữa bằng tư thế hắc mã vượt qua một đống tác phẩm của các bậc thầy thiết kế, giành được vị trí quán quân trong cuộc thi lần đó.
Khi đó quy định thiết kế là chỉ có thể gửi bản thảo thiết kế tham gia thi đấu, sau đó cuộc thi lại sửa quy định, cần phải chính nhà thiết kế tự mình tham gia thi đấu, vì thế Evey cũng chính là Thời Phi liền không tham gia tiếp nữa.
Sau đó ba năm tiếp theo Lan Liên Phường chỉ cử Ngụy Như đi thi đấu, liên tục ba năm cô đã giành được vị trí quán quân cuộc thi thiết kế, đồng nghĩa với việc Lan Liên Phường liên tục giành vị trí quán quân trong bốn năm liên tiếp, đây cũng là lý do mà công ty bọn họ có thể quật khởi nhanh như vậy.
Một công ty liên tục bốn năm giành được giải nhất trong cuộc thi thiết kế lớn, đương nhiên sẽ khiến công ty người khác ghen ghét và coi trọng.
Rất có thể bọn họ không muốn cho Ngụy Như tham gia thi đấu nên đã động chút tay chân trước cuộc thi, thậm chí còn không từ thủ đoạn, khiến tay Ngụy Như bị thương.
Đây cũng là lý do khiến Phương Hạo Chu sốt ruột, chỉ cần phát hiện muộn một phút, rất có thể Ngụy Như sẽ gặp nguy hiểm thêm một phút.
Phương Hạo Chu nhìn về phía Thời Phi nói: "Thời Phi, hiện tại tôi chỉ có thể tìm cậu hỗ trợ, cảnh sát bên kia tạm thời không điều tra được tin tức gì, tôi lo cho cô ấy, tôi biết cậu có rất nhiều bản lĩnh, cậu nhất định sẽ có cách đúng không?"
Chàng trai mới 18 tuổi còn nhỏ hơn cả mình này, bốn năm trước Phương Hạo Chu đã biết, cậu không phải một người đơn giản, cậu thông minh vượt mức tưởng tượng của người khác.
Cho nên khi người khác kinh ngạc Thời Phi biết đánh đàn, vẽ tranh, chơi cờ và các tài năng khác, Phương Hạo Chu nhìn thấy tin tức cũng không cảm thấy có gì lạ, cảm thấy những cái đó vốn là bản lĩnh của cậu, cho dù tài nghệ của cậu đều thuộc trình độ hàng đầu.
Thời Phi nói: "Anh về công ty trước đi, nếu thật là bên đối thủ làm, lúc này rất có thể bọn họ sẽ nhân cơ hội muốn đục nước béo cò trong công ty.
Huống chi đối phương có thể quen thuộc với bố cục trong gara ngầm, thuận lợi mang Ngụy Như đi, một là là do người trong công ty làm, hai là người trong công ty và người ngoài trong ứng ngoài hợp làm."
"Trong công ty có Tử Bác giám sát, hiện tại không tìm được người, tôi không còn tâm trí để làm việc." Từ nhỏ Phương Hạo Chu đã được người ta gọi là thiên tài, thông minh, một đường đi đều không gặp phải khó khăn gì, chưa từng có giây phút nào cảm thấy bản thân lại bất lực như vậy, ngay cả người mình thích cũng không bảo vệ được.
"Bảo anh về công ty không phải để anh làm việc, là bảo anh trở về đánh lạc hướng người khác.
Thuận tiện nhìn xem trong công ty có người nào bất thường, bắt được nội tặc, nói không chừng có thể lấy được manh mối mà chúng ta cần trong miệng đối phương." Thời Phi vỗ nhẹ lên bả vai Phương Hạo Chu, an ủi: "Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm người về.
Sẽ không để mất một sợi tóc."
Phương Hạo Chu biết Thời Phi nói không sai, cho dù không muốn, nhưng vẫn đứng dậy trở về công ty.
Tìm không thấy Ngụy Như, nội tặc trong công ty hắn nhất định phải bắt được, sẽ không bỏ qua cho đối phương.
Chờ người đi rồi, Thời Phi trở lại thư phòng, lấy notebook ra bắt đầu đăng nhập vào 'Nhóm liên minh số 1'.
Tin tức Gấu Trúc online, lập tức khiến mấy người khác nổ tung.
Lão Ưng:【Ngọn gió nào vậy? Thổi Gấu Trúc online.】
Bò cạp độc:【Gấu Trúc mau cho tôi vay chút tiền, dạo này tôi nghèo quá.】
Tử Hồn:【Tôi có thể chứng minh, bò cạp độc dạo này nghèo rớt mồng tơi.】
Gấu Trúc (Thời Phi):【Tôi có chuyện tìm mọi người, điều tra giúp tôi vài người, tra xem họ đã liên lạc với ai trong tuần qua và cả đi đâu gặp ai nữa.】
Tử Hồn:【Loại chuyện này không phải cậu tự làm được sao? Vì sao muốn tìm chúng tôi?】
Gấu Trúc:【Bởi vì tôi còn việc khác cần làm, mọi người phải làm nhanh lên.( bao lì xì.jpg)】
Mọi người vừa thấy bao lì xì lập tức ra tay đoạt lấy, vừa lúc ba cái, mỗi người nhanh chóng đều cướp được một cái.
Kết quả cư nhiên là bao lì xì hên xui.
0.1, 0.38, 0.52.
Tử Hồn:【Có nhầm không vậy, giá cả đơn hàng của tôi ít nhất phải bảy con số mới ra tay, cậu lấy 3 xu 8 liền muốn tôi ra tay?】
Lão Ưng:【Tôi còn thảm hơn cậu, 1 xu.
(một xu khóc rống.jpg)】
Bò cạp độc:【Ha ha ha ha ha ha, thật tốt quá tôi cướp được 5 xu 2, tôi nhiều nhất.】
Tử Hồn:【(Ánh mắt khinh bỉ.jpg)】
Lão Ưng:【Tôi không chịu nổi cái tên thiểu năng trí tuệ này nữa rồi, hôm nay tôi nhất định phải đá cậu ta ra.】
Nói xong thật sự đá Bò cạp độc ra khỏi nhóm Wechat.
Kết quả Thời Phi có thể thuận tay kéo người về, sau đó gửi ba bức ảnh cho mọi người, nói:【Chính là ba người này, mọi người nắm chặt thời gian cho tôi, cần dùng gấp.】
Bên này cậu bắt đầu vào cuộc, mười ngón tay bay nhanh trên bàn phím, màn hình notebook 14 inch nho nhỏ nhanh chóng hiện ra hết cửa sổ này đến cửa sổ khác, nhìn kỹ là video giám sát..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...