"Tiểu Bắc, tôi tới đây để xin lỗi cậu." Ánh mắt Trang Tân Nhiên mang theo xin lỗi, nghiêm túc nói: "Tiểu Bắc, thực xin lỗi, việc ngày hôm qua tôi cũng không đoán trước được, thật sự tôi không có cố ý.
Tôi chỉ muốn ở lại, sau khi bị hạ độc, giọng của tôi tuy đã khỏi, nhưng thời gian luyện tập ít hơn các cậu vài ngày.
Chương trình nói muốn bồi thường tôi, tôi liền đưa ra yêu cầu nói muốn có thể ở lại một tuần, lúc ấy tôi không nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn thuận lợi ở lại mà thôi, tôi không ngờ tôi ở lại sẽ ảnh hưởng tới người khác.....tóm lại, thực xin lỗi, cậu có thể tha thứ cho tôi không?"
Trang Tân Nhiên nói đầy chân thành tha thiết, nói xong còn gục đầu xuống, nước mắt lã chã rơi xuống mặt bàn, nhỏ như tiếng muỗi kêu.
Hà Tiểu Bắc nắm chặt đôi đũa, không biết phải trả lời thế nào.
Lúc này Trang Tân Nhiên đột nhiên cầm tay Hà Tiểu Bắc, viền mắt hồng hồng: "Tiểu Bắc, cậu có thể tha thứ cho tôi không? Tôi thật sự không phải cố ý."
"Tôi, tôi......" Hà Tiểu Bắc không biết phải trả lời ra sao, cậu ta không thể hào phóng tới mức thật sự coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Trang Tân Nhiên cậu ta lại không nói được lời cự tuyệt.
Cắn cắn môi, không biết nên trả lời như thế nào.
Cậu ta còn chưa kịp trả lời, một giọng nói vang lên sau lưng: "Đây là đang luyện tập vở kịch gì vậy? Ăn có một bữa cơm thôi sao còn khóc lóc."
Thời Phi đút hai tay vào túi, chậm rãi đi tới, đặt mông ngồi xuống cạnh Hà Tiểu Bắc nói: "Là đồ ăn hôm nay cay à? Hay là tuyến lệ của Trang đại tiểu thư quá phát triển, không nhịn được nhỉ?"
Nói xong vươn tay tới khay đồ ăn của Hà Tiểu Bắc, cầm một miếng thịt lên ăn.
Trang Tân Nhiên nhìn thấy Thời Phi xuất hiện, vẻ áy náy trên mặt lúc nãy liền biến mất, y cố ý chọn thời điểm Thời Phi không có mặt để tới tìm Hà Tiểu Bắc, bởi vì y biết tính tính Hà Tiểu Bắc yếu đuối, mình chỉ cần thoáng nói cộng thêm tỏ ra mềm yếu, nhất định cậu ta sẽ tha thứ cho mình.
Chỉ cần đương sự tha thứ cho mình, những tuyển thủ khác cũng sẽ không tỏ ra địch ý với y, dù sao ngay cả người trong cuộc đều tha thứ, những người khác còn có tư cách gì mà tức giận với y.
Không ngờ nửa đường lại xuất hiện một tên Thời Phi, người này tại sao cứ phải đối đầu với mình khắp nơi như vậy.
Trang Tân Nhiên hít hít cái mũi, trong lòng bực bội, trên mặt lại không lộ ra, nói: "Tôi chỉ muốn tới xin Tiểu Bắc tha thứ."
"Tha thứ không phải dùng miệng nói là được, hay là anh đăng Weibo nói hết sự tình ra một chút, như vậy mới có thể tỏ ra thành ý chứ." Thời Phi vừa gặm thịt, vừa nhướng mày nói.
Trang Tân Nhiên cắn cắn môi: "Chương trình sẽ không cho phép làm như vậy."
Thời Phi ăn xong ném xương lên bàn, rút một tờ khăn giấy lau tay, ánh mắt khinh miệt nói: "Anh không dám đắc tội chương trình, cho nên liền tới tìm Tiểu Bắc, nói cho cùng chính là biết Tiểu Bắc tính tình mềm yếu dễ nói chuyện.
Chọn quả hồng mềm để bóp."
Trang Tân Nhiên: "Không phải, tôi là thật lòng muốn xin lỗi, tôi....."
"Sự việc đã gây ra rồi, xong việc lại tới nói mấy lời này, không cảm thấy giả dối à? Hay là anh định thiết lập tính cách kỹ nữ trà xanh?" Thời Phi vặn vặn cổ, lạnh lùng nói: "Mặc kệ có phải thật lòng hay không, chúng tôi không nhận.
Cho anh 5 giây biến mất trước mặt tôi, đừng ảnh hưởng tới tôi ăn uống."
Thời Phi không nể tình mắng người như vậy khiến Trang Tân Nhiên cảm thấy không còn mặt mũi, hơn nữa các tuyển thủ khác bên cạnh nhỏ giọng nghị luận, cuối cùng Trang Tân Nhiên cũng đứng dậy định rời đi.
"Chờ một chút, cầm khay của anh đi luôn đi." Thời Phi mở miệng nói, đưa mắt ra hiệu khay ăn trên bàn.
Trang Tân Nhiên mím môi, hơi ủy khuất bưng khay ăn rời đi.
Nhìn vẻ mặt của y lúc rời đi, Thời Phi cạn lời, đã đến lúc này rồi mà lúc đi còn không quên ra vẻ bạch liên hoa, đúng là làm khó cho y.
Quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, hít sâu một hơi hỏi: "Nếu tôi không tới, có phải cậu thật sự định tha thứ cho y đúng không?"
Hà Tiểu Bắc có chút xấu hổ, vành tai đỏ bừng thấp giọng nói: "Không, không có."
Sao Thời Phi có thể không biết được chứ, vừa nhìn vẻ mặt này của cậu ta là biết, thở dài nói: "Tiểu Bắc, cậu phải học được cách cự tuyệt người khác biết không? Đừng có mỗi lần từ chối người khác đều thấy áy náy trong lòng, cậu mới là người bị hại trong chuyện này.
Nếu cậu quá tốt bụng, là cậu đang tiếp tay cho kẻ xấu có biết chưa?"
Hà Tiểu Bắc đỏ mặt, mau chóng gật đầu: "Ừ ừ, tôi biết rồi."
Kỳ thực cậu ta cũng hiểu đạo lý, nhưng từ bé cậu ta đã tu dưỡng thành tính tình như vậy, không biết từ chối người khác, mỗi lần từ chối người khác đều vô cùng áy náy.
Thời Phi vươn tay vỗ vào lưng Hà Tiểu Bắc, để cậu ta ngẩng đầu ưỡn ngực, nói: "Ưỡn ngực, tự tin lên."
Hà Tiểu Bắc hếch cằm: "Như này à?" Phần gáy đã trực tiếp dính vào lưng.
Thời Phi cạn lời bật cười.
Lúc này Úc Tử Hành và Hứa Như Hạo cùng nhau tới ăn cơm, hai người lựa chọn ngồi ở đối diện Thời Phi bọn họ.
Hứa Như Hạo vừa ăn cơm vừa cầm di động lướt Weibo, xem một hồi liền kinh ngạc kêu lên: "Tiểu Bắc, cậu lên hot search."
"Không phải nhiệt độ buổi thi đấu ngày hôm qua đã kết thúc rồi sao?" Hà Tiểu Bắc nghi hoặc, tuy không thường chơi Weibo, nhưng cũng biết bình thường không phải đại minh tinh, rất ít hot search kéo dài đến ngày hôm sau.
"Không phải, là bài hát 《 A Điêu 》cậu mới thu âm lúc sáng lên hot search Weibo." Hứa Như Hạo đưa điện thoại di động cho Hà Tiểu Bắc xem.
# Hà Tiểu Bắc thực lực hát bài cổ vũ tinh thần《 A Điêu 》 #
Weibo này bị đưa lên vị trí thứ tư, nhìn dáng vẻ còn sẽ tiếp tục tăng cao hơn nữa.
"Tình huống như thế nào?" Hà Tiểu Bắc cũng không cho rằng bản thân thật sự có năng lực lớn đến nỗi đăng một Weibo là có thể lên hot search, khó hiểu nhìn Thời Phi, chẳng lẽ là Phi ca làm.
Thời Phi tiếp tục ăn cơm: "Đừng nhìn tôi, không phải tôi làm, tôi không có tiền mua hot search thay cậu."
Sau khi Hà Tiểu Bắc post bài《 A Điêu 》do chính mình hát lên trên mạng, những tuyển thủ khác đã nhận ra khoảng cách về giọng hát của hai người.
Ngày hôm qua Trang Tân Nhiên hát 《 My Paradise》với âm vực cao nhất là E5, lúc ấy người có mặt tại hiện trường đều có thể nghe ra, cao âm bị hụt hơi và đứt quãng, kết quả lại thăng cấp.
Hôm nay Hà Tiểu Bắc cũng hát một bài âm vực cao, cao nhất là F5, chỉ mỗi về nốt cao đã đè bẹp đối phương hai cái quãng tám, huống chi cậu ta hát rất hay.
Ánh mắt mọi người nhìn Trang Tân Nhiên càng thêm khinh thường.
Trang Tân Nhiên vốn đã bị Thời Phi nói cho không muốn ăn uống gì hết, nhìn nội dung trên Weibo, lại càng mất đi hứng thú ăn uống, sầm mặt hạ đũa xuống liền rời đi.
Tối hôm qua chương trình phát sóng tới hôm nay ca khúc lên hot search, nhân khí của Hà Tiểu Bắc tăng lên rất nhiều.
Trước mắt trong các tuyển thủ dự bị, cậu ta là người có nhân khí cao nhất, còn ném người ở vị trí thứ hai một khoảng cách lớn.
Đằng Hải Ninh nhìn hot search và bảng xếp hạng không bình tĩnh nỗi, gã căn bản không ngờ Thời Phi sẽ mang Hà Tiểu Bắc tới phòng thu âm, nên không dặn dò qua ban nhạc, kết quả bị bọn họ chui chỗ trống.
Bây giờ có đi trách ban nhạc cũng muộn rồi, Đằng Hải Ninh chỉ có thể sai người của bộ phận kỹ thuật: "Áp phiếu bầu của Hà Tiểu Bắc xuống, tuyệt đối không để cậu ta tiến vào top 3."
"Vâng." Nhân viên kỹ thuật thao tác số liệu hậu trường, muốn điều chỉnh, kết quả làm một hồi lâu vẫn không làm được, kinh ngạc nói: "Đạo diễn Đằng, hình như số lượng hậu trường có Bug, không thể sửa đổi số liệu được."
"Tình hình thế nào?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...