Tiết học vẫn diễn ra nhàm chán như thường . Thỉnh thoảng ngoài cửa sổ , còn có đứa cúp học ngồi ngắm idol - Đại thần Vương Tuấn Khải .Lúc tôi nhìn ra , nhìn thấy nhỏ ấy, chỉ muốn cắn xé nó , rạch quần áo nó , cho chừa cái tội ngắm thần tượng của tôi . Lúc tôi lừ mặt nhìn con đấy , anh lại nhìn tôi , ờ thì , cũng có thể gọi là ngắm . Rồi anh cũng liếc ra , lại còn huơ huơ tay chào nó , làm tôi máu phun lên như núi lửa phun trào , chỉ muốn ném hai đứa này ra ngoài sông . NHìn tôi như vậy , anh bật cười ,
- Nhỏ này , học đi , nhìn làm gì .
- Nhỏ đấy , anh thích nó à !!
Cả người tôi bừng lên sát khí , lầm lì lườm anh , mắt đừng đừng . đàn quạ nháo nhác bay qua . Mặt anh tái sệt nhìn tôi , lúc đầu hơi khó hiểu , về sau anh lại trở về khuôn mặt tươi cười . Anh xoa đầu tôi , tự nhiên , ngay cả trong lớp , cả hàng chục cặp mắt ghen tị đang nhìn .
- KHông không !!!
Tôi dí sát mặt vào mặt anh , anh lại sợ hãi lùi lại .
- Em yêu anh !
Lần đầu tiên , tôi hùa theo anh tự nhiên đến thế , bóp hai má anh , nhũn nhũn , và nhăn miệng cười .
Hai đứa cứ nhìn nhau cười đến cuối tiết . Lớp 12A phải dọn về lớp , tôi tiếc nuối vẫy vẫy nhìn theo anh về tận lớp . Điều đáng sợ hơn cả , cả đám con gái xông vào cắn xé tôi. Chúng giành giật , quát tháo , có đứa còn khẽ thấm lau nước mắt , cứ như kiểu tôi chết. rồi ý . Cả người tôi mệt bả hơi đến khi anh đi ngang qua lớp tôi , ngó vào coi .
Bố này rảnh vãi , lúc nào cũng lượn qua lượn lại . Mặt tôi lại đỏ lên , tim đập thình thịch , cả người run bắn lên . Vương Khải , đúng lúc đó , vào giờ ra chơi 15 phút , khi lũ bạn đang kể về anh , anh lại còn nháy mắt cười với chúng , làm tôi tức lên , mà không làm gì được .
Phụp .
Cả người tôi chao về phía sau , chiếc ghế đổ rầm ra , còn tôi bị lôi đi như con osin , tay bị giữ chặt , đỏ ửng lên , cho đến khi bị lôi vào một góc ở sau trường .
Anh chống tay về phía trước tôi , làm tôi lại nhớ đến cái lúc anh đuổi tôi đi , cũng làm cái này . Chả lẽ lần này là lần thứ hai sao ?
Nước mắt tôi tự dưng rơi ra , lòng ròng lỏng ròng xuống má , rớt xuống cằm . Mắt sao cay quá . Mặt anh ngơ ngác nhìn tôi .
- Nhỏ này , em sao vậy ?
Anh lấy tay quệt hai dòng nước mắt của tôi . Tôi vẫn khóc , tôi sợ lúc đó , tôi không muốn tái diễn .
- Anh tính bỏ em đi à ?
- NHỏ này , em nghĩ gì kì vậy hả ?
Anh lôi từ trong túi ra một chiếc khăn giấy . Ớ , kì vậy . Rồi anh dùng nó lau nhẹ hàng mi của tôi , vừa làm vừa xoa đầu , cười cười :
- Anh không bỏ em đi nữa đâu . Một lần là quá đủ rồi . ANh sợ em khóc , hiểu không ?
LỜi nói của anh nhẹ nhàng , đi sâu vào tim tôi , cơ mà , chả lẽ tôi lo xa ? Hay vì yêu quá hóa rồ !! Khi giọt nước mắt ngừng chảy , anh nghiêng người về phía tôi , lấy tay vớt tóc mái trên khuôn mặt , và .
Chụt !
Không hiểu từ lúc nào môi anh đã chạm vào môi tôi , cái thứ cảm giác đấy , cái thứ của tình yêu ý , dù tôi muốn kháng cự lại cũng không được . Tôi nhắm từ từ mắt , đôi môi mềm mịn của anh vẫn không rời khỏi . Tôi muốn đẩy anh ra ngay bây giờ nhưng không thể . Anh quàng tay về phía sau lưng tôi , theo phản xạ , tôi cũng quàng tay lại .
Một lúc sau , anh buông tôi ra , nháy mắt cười phát nữa . Lúc đó , tôi mới kịp phản ứng như bình thường . Tôi hét ầm lên :
- Anh .. sao...sao .. anh ..
- Hể ? Sao nãy em không phản kháng , h mới phản kháng .
Mặt anh bắt đầu man rợ , anh đang đe dọa tôi .
- Em thua rồi . Mãi mãi em vẫn thua . Ừ thì ... ừ thì anh thắng
- NHỏ này , lại cái mặt đấy , em thích đỏ đến bao giờ hả ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...