Ngưng 1 hồi , anh ta nói tiếp : “ thế nào ? ông sẽ đi theo giúp tôi giải cứu mẹ tôi chứ ?”
Kadas nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt hồi lâu , dường như có chút bất nhẫn , nhưng lại lắc đầu thở dài nói : “ không ! tôi không thể đi với cậu được !”
sắc mặt của Tiền Thế Kiệt lập tức trầm xuống , không hài lòng nói : “ cái gì ? chính ông dẫn tôi tới đây , giờ chẳng lẽ ông định bỏ mặc tôi 1 mình à ?”
Kadas thở dài 1 tiếng , quay người lại , dùng giọng nói lạnh nhạt nói : “ xin lỗi , ta không thể giúp cậu được . đó là lệnh của giáo hoàng , cậu không phải là người của toà thánh , bọn ta không có nghĩa vụ phải giúp đỡ cậu , cho nên …..”
Tiền Thế Kiệt đã nghe ra được chút mùi vị , trong lòng thầm **** : mẹ kiếp ! lại là lão giáo hoàng đó , lúc nãy còn miệng đầy nhân từ tốt bụng , nào là cầm lệnh bài của ta tới gặp những chủ giáo của địa phương sẽ nhận được sự giúp đỡ , vừa mới quay đầu lại đã nuốt lời rồi sao ? á , không phải , mình hiểu rồi , thực ra câu nói của lão có ý là : khi nào cần giúp đỡ , hãy cầm tấm lệnh bài của ta tới gặp những chủ giáo địa phương , nói với họ rằng : “ tôi múôn gia nhập vào toà thánh” , rồi mới nhận được sự giúp đỡ của các ngươi chứ gì ? mẹ kiếp , thì ra là 1 tên cáo già ranh ma ! lão làm như thế này chẳng khác nào muốn cô độc mình , ép mình phải gia nhập vào cái toà thánh ******** của lão ! ta XX cái OO của mi đấy , ta XX cái OO ….
Mặc dù trong lòng đang mang tổ tiên 18 đời của lão giáo hoàng ra **** , nhưng Tiền Thế Kiệt vẫn không thể hiện ra trên khuôn mặt , vẫn giữ vẻ bình tĩnh, trầm giọng nói : “ nếu vậy ông đuổi theo tôi để làm gì , nói lời chia tay à ?”
cho dù thằng nhóc này thường xuyên chọc mình giận tới nỗi gần như ói máu , nhưng sống với nó 1 thời gian rồi , biết rõ thực ra con người của nó cũng không tệ ,đặc biệt là rất hiếu thảo ,và cũng do mình dẫn nó tới đây , giờ bỗng nhiên lại phải bỏ mặc nó 1 mình tự sinh tự diệt . nhưng lệnh của giáo hoàng đã hạ xuống ,mình tuyệt đối không dám làm trái . lúc này lương tâm của ông ta đang ray rức , có chút không biết phải làm sao . suy nghĩ 1 hồi lâu , bỗng nhiên thở dài 1 tiếng , từ trong lòng lấy ra 1 cuộn giấy ma pháp đưa qua Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt cầm lấy , không biết nó là thứ gì , tò mò hỏi : “ đây là gì thế ông già ? cuốn thư sám hối của ông à ?”
tới lúc này mà thằng nhóc này còn đùa giỡn trêu chọc mình được nữa , Kadas quả thật có chút hối hận vì sao lại nảy sinh tấm cảm thương hại đối với thằng nhóc này, biết vậy để mặc nó tự sinh tự diệt cho rồi . nghĩ thì nghĩ vậy , nhưng Kadas quả thật không lỡ , thở dài 1 tiếng , từ từ nói : “ cuộn giấy ma pháp đấy , khi gặp phải nguy hiểm , ném cuộn giấy phép này ra , sẽ lập tức có thể triệu hồi khiên ánh sáng bảo vệ cậu , ngoài ra ….”
Lại thò tay vào trong lòng lục soát 1 hồi , lấy ra 1 túi vải nhỏ , đưa qua cho Tiền Thế Kiệt , nói : “ trong túi vải này có 100 đồng vàng , cậu hãy cầm lấy để đề phòng khi cần thiết !”
Tiền Thế Kiệt có chút cảm động , quả thật , mình với Kadas không có quan hệ gì với nhau , ông ta đã từng cứu mạng mình 1 lần ( mặc dù cứu anh ta là vì có mục đích riêng) , khi biết mẹ mình bị bắt , mặc dù biết rõ sẽ có nguy hiểm , nhưng ông ta vẫn sẵn lòng giúp mình tới cùng . cho tới lúc này , mặc dù lão giáo hoàng đã hạ lệnh không được phép giúp đỡ ình , nhưng ông ta vẫn bất chấp việc bị lão giáo hoàng trừng phạt , vẫn hết lòng giúp đỡ mình . mặc dù sự giúp đỡ này cũng không đáng là bao , nhưng làm được tới mức độ như vậy , đã là đáng quý lắm rồi .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...