Moudo không tin , Bill lập tức lộ ra vẻ phẫn nộ , kiên quyết nói : “ những gì tôi vừa kể , đều là sự thật , chính anh ta đã cứu mạng của tôi và Alex . cho nên Bill này đã thề sống chết theo hầu anh ta , nếu như ngài không tin thì thôi , tôi cũng chẳng muốn giải thích quá nhiều với ngài nữa .”
trong đôi mắt của Moudo lộ ra 1 tia sáng sắc bén , nhạt nhạt nói : “ Bill , tớ hiểu rõ con người cậu . cậu là 1 người không bao giờ nói dối . nhưng mà , những gì cậu vừa kể , quả thật là rất khó tin .” ngưng 1 hồi , lại đưa mắt nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , nói : “ nếu như , anh bạn này có thể thể hiện chút ít thực lực ở trước mặt tôi , để xem cậu ta có lợi hại như những gì cậu vừa kể không ?”
Nghe Moudo nói thế , Bill lộ ra vẻ bất mãn , còn Tiền Thế Kiệt thì chỉ nhún nhún vài cười khẩy nói : “ thưa ngài đội trưởng Moudo , tôi nghĩ tôi không cần thiết phải thể hiện cái gì đó ở trước mặt ông cả . ông tin hay không tin cũng đâu có quan trọng ,vì tôi đâu có ý định vơ vét gì ở nơi ông . cho nên , rất lấy làm tiếc , tôi không thể làm theo yêu cầu của ông được .”
trong đôi mắt của Moudo lộ ra vẻ phẫn nộ , nhưng nhanh chóng được che giấu đi , chỉ nhạt nhạt cười nói : “ cậu không chịu thể hiện , vậy thì chứng tỏ thực lực của cậu thực ra chỉ là do Bill thêu dệt lên thôi , cậu chỉ là 1 tên lừa đảo , sợ bị mất mặt trứơc chúng tôi , phải không nào ??”
Nghe Moudo nói thế , Bill giận dữ , định bỏ túi hành lý xuống chuẩn bị móc rìu ra ăn thua đủ với tên Moudo . Tiền Thế Kiệt vội vả bước tới trước mặt Bill , lạnh lạnh nói : “ đừng kích động , ổng muốn nói gì thì kệ ổng . cần gì phải nổi giận chứ , chúng ta chỉ là tiện đường đi ngang qua đây thôi , đừng có gây những rắc rối không cần thiết , bây giờ chúng ta hãy mau chóng rời khỏi nơi này .”
Nghe Tiền Thế Kiệt nói thế , Bill lập tức bình tĩnh lại , khẽ cúi người với Tiền Thế Kiệt 1 cái , la lớn : “ tuân lệnh .”
trong đôi mắt của Moudo nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh , cơ mắt khẽ co giật vài cái , cười lạnh nói : “ đội trưởng nổi tiếng 1 thời như cậu mà cũng có lúc cúi đầu nghe lệnh của 1 thằng nhóc không hơn không kém , đáng tiếc , quả thật là đáng tiếc !!”
Bill vô cùng phẫn nộ ,nhưng dưới ánh mắt sắc lạnh của Tiền Thế Kiệt . hắn chỉ cắn răng chịu đựng , không dám phản bác lại .
Tiền Thế Kiệt quay đầu lại nhìn vào Moudo , mỉn cười nói : “ xin lỗi đã làm phiền các vị ,chúng tôi còn phải tiếp tục đi đường , xin cáo từ !!”
nói xong , trực tiếp quay người lại bước đi , Bill phẫn nộ nhìn vào Moudo 1 cái , hừ mạnh 1 tiếng , sau đó quay người lại bước đi theo phía sau lưng Tiền Thế Kiệt .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt và Bill định bỏ đi , Moudo khẽ liếc nhìn đám thuộc hạ ở xung quanh 1 cái . chúng lập tức hiểu ý của đội trưởng , phóng tới vây chặt lấy Tiền Thế Kiệt và Bill không cho họ đi .
Bill giận dữ quát lớn : “ Moudo , ông muốn giở trò gì đây ??”
Moudo cười lạnh nói : “ muốn đi qua nơi này , phải nộp phí mãi lộ , đó là quy tắc của giới phiêu lưu . chẳng lẽ cậu quên điều đó rồi sao ???”
Bill quát : “ phí mãi lộ ?? ông không nhớ là giữa chúng ta có hiệp ước không bao giờ đụng chạm tới đối phương sao ? ông định làm trái hiệp ước của chúng ta à ?”
Moudo cười khẩy : “ ha ha , nếu như cậu còn là đội trưởng của đội sói thần , hiệp ước đó tất nhiên là còn hiệu lực rồi . nhưng hiện giờ đội sói thần của cậu cũng đã giải tán , cậu nghĩ rằng tớ còn phải tuân theo hiệp ước đó nữa sao ??”
Nói xong , hắn giơ 1 cánh tay ra , tên thuộc hạ lập tức mang 1 cây thương được chế tạo bằng kim loại cho hắn . cầm lấy cây thương trên tay , trong đôi mắt của hắn nhấp nháy 1 tia sáng sắc lạnh , la lớn : “ nếu muốn sống sót thì hãy để lại phí mãi lộ ở đây , còn nếu không thì …. Khà khà !!”
Bill nổi điên lên , vội vã bỏ 2 chíêc túi hành lý cồng kềnh trên vai xuống ,sau đó rút cây rìu đang treo ở sau lưng ra , khẽ díu mày gồng người 1 cái , 1 luồng đấu khí màu xám từ trên cơ thể của hắn bộc phát ra .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...