Lúc này , mẹ của Lioles đã làm xong món ăn , bước ra ngoài sân định mời Tiền Thế Kiệt vào nhà . bỗng nhiên nhìn thấy đứa con bé bỏng của mình nằm ngã dưới đất , cô ta giật mình , hét lớn : “ trời , Lioles ….. sao lại thế này ??? cậu …. Cậu đã làm gì con tôi thế này ????”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai nói : “ cô hãy yên tâm . cậu ta chỉ là tạm thời ngất đi 1 chút thôi . là thế này , cậu ta vừa nhìn thấy tôi thực hiện bộ động tác đặc biệt nên rất muốn theo học . nhưng tôi lại không thể chỉ dạy cho nó . nhưng nhận thấy thằng bé rất có tư chất , nên tôi đã cấy 1 hạt giống sức mạnh vào trong người nó . sau khi tỉnh lại , nó sẽ khoẻ mạnh hơn xưa rất nhiều . à …. Tôi nói thế này có thể cô không tin , nhưng quả thật tôi không hề có ác ý với cô và cậu ta , xin hãy yên tâm .”
mẹ của Lioles quan sát Tiền Thế Kiệt hồi lâu , nhận ra vẻ mặt của anh ta không như 1 người đang nói dối . nên đã thở nhẹ 1 tiếng , nhẹ nhẹ nói : “ thôi được , tôi tin cậu . và …. Rất cám ơn cậu đã giúp con trai tôi .”
1 lát sau , Lioles từ từ tỉnh giấc , mí mắt của hắn mở ra . khẽ ho nhẹ vài tiếng , trở người ngồi dậy . mẹ của Lioles vội vã quỳ xuống bên cạnh con trai , dùng tay vuốt nhẹ lên lưng của hắn , dùng 1 giọng nói vô cùng dịu dàng hỏi : “ con không sao chứ ??”
thằng nhóc mang theo vẻ mặt ngơ ngác nhìn vào mẹ mình , lại quay đầu nhìn vào Tiền Thế Kiệt , sau đó lại nhìn nhìn cơ thể của mình , ngật ngừng nói : “ hình như ….. hình như con cảm thấy con khoẻ mạnh hơn trước rất nhiều thì phải ……”
Nghe con trai nói thế , mẹ của Lioles tỏ ra vô cùng vui mừng , nhìn vào Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu 1 cái , tỏ ý muốn cám ơn anh ta .
Tiền Thế Kiệt chỉ đứng ở đó mỉn cười nhìn vào 2 mẹ con , đôi khi ánh mắt của anh ta lại quét ngang qua cặp ngực “khủng bố”bị hở ra hơn nửa của cô ta . khi phát hiện mẹ của Lioles nhìn vào mình , anh ta vội vã đưa mắt nhìn sang hướng khác .
Tiền Thế Kiệt tỏ ra hài lòng với thành quả của mình . xem ra thằng nhóc đã hoà hợp với hạt giống sức mạnh của mình rồi nhỉ .
Bỗng nhiên , trong lòng Tiền Thế Kiệt run lên 1 cái , sực nhớ ra 1 điều : à há , thì ra là thế !hèn chi vào 30 nămsau , lúc nhận hắn làm đệ tử , khi truyền dạy những kỹ năng chiến đấu cho hắn . hắn lại có thể học nhanh như thế này . lúc đó mình cứ tưởng hắn là 1 thiên tài , thì ra là do 30 năm trước khi mình quay trở về đây , đã cấy 1 hạt giống sức mạnh vào trong người nó . hèn chi hèn chi ……
Nhìn thấy con trai mình đã tỉnh lại , chẳng những không bị gì mà còn khoẻ mạnh hơn trước kia . mẹ của Lioles rối rít cám ơn Tiền Thế Kiệt , sau đó mời anh ta vào nhà để dùng bữa .
Tiền Thế Kiệt cũng không khách sáo , tuy lúc nãy chỉ cấy 1 hạt giống sức mạnh nhỏ bé vào trong cơ thể của Lioles . nhưng anh ta cũng đã tốn không ít sức lực . lúc này chỉ cảm thấy bụng đói cồn cào . vừa ngồi vào bàn ăn , anh ta ăn như con hổ đói , vì quá đói , anh ta không thèm quan tâm gì nữa, trực tiếp dùng tay bóc 2 cái đùi gà bỏ vào trong miệng nhai ngấu nghiến , hoàn toàn không cảm thấy ngượng ngùng khi còn có 2 mẹ con Lioles đang ngồi ở đối diện mình .
Nhìn thấy cảnh ăn như hổ đói của Tiền Thế Kiệt , mẹ của Lioles có chút cười khóc không được . còn “tiểu Lioles” thì mang theo những ánh mắt kính nể nhìn chằm chằm vào anh ta , hắn chỉ cảm thấy sao người đàn ông trẻ tuổi ở trước mặt sao lại tài ba và phong độ như thế này nhỉ , ngay cả cách ăn uống cũng tràn đầy khí thế . hắn tự hứa rằng sau này phải học theo cách ăn uống vô cùng đẹp mắt như anh ta mới được ( chính Tiền Thế Kiệt cũng không biết rằng chính mình là người đã đầu độc thằng bé ngây thơ này về cách ăn uống như 1 con hổ đói !)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...