Thần Tộc Chi Chủ


- Lạc Sương! Vừa nãy nàng nói với sức mạnh thân thể của ta bây giờ, nếu như có thể áp sát, một cao thủ Linh Khí ngũ trọng có thể đả bại hay sao?

Lạc Thiên Phong hiếu kì hỏi, vừa mới đạt được chút thành tựu, hắn muốn xem hiện tại với tu vi thân thể của mình, có thể làm được đến mức nào.

- Thưa công tử, Sương nhi nói như vậy chỉ là đánh giá trên mặt lý thuyết, đúng là dựa theo sức mạnh của công tử hiện giờ, nếu có thể áp sát Linh giả và đối phương không kịp dùng linh kỹ phòng vệ, khả năng có thể đánh bại là hoàn toàn có thể xảy ra.

Tuy nhiên trong thực chiến, sẽ không một Linh giả nào để Võ giả có thể áp sát mình như vậy, trong thực chiến sẽ có rất nhiều biến số xảy ra, nếu chỉ dùng sức mạnh thân thể để lao lên với đối phương, thô tục mà nói, không khác gì con trâu điên cả.

Quan sát Lạc Thiên Phong đang chú ý lắng nghe từng lời nói của mình, tiểu nha đầu Lạc Sương mỉm cười tiếp tục nói:

- Như Sương nhi đã nói, có một chút lực lượng nhưng lại không có võ kỹ đi kèm, đúng thật không khác gì con trâu điên chỉ biết húc người.

Bởi vậy, ta khuyến nghị công tử nên đổi một bộ võ kỹ, có thể vừa tăng sức chiến đấu, vừa tạo được đột biến trong khi chiến đấu.

Lạc Thiên Phong đã sống hai kiếp, tất nhiên hiểu đạo lý dục tốc bất đạt, sau khi nghe giảng giải một hồi từ tiểu Sương.

Lạc Thiên Phong mở cửa hàng của hệ thống, hắn bắt đầu xem qua các loại mặt hàng.

- Về trang bị thì có vẻ như hôm nay vẫn tiếp tục vận xui, toàn là mặt hàng cùi bắp, ồ, không ngờ mở thêm một mục mới, xem nào, võ kỹ à.


Lạc Thiên Phong hiếu kì mở ra, trước mặt hắn là một loạt thông tin cùng với tên của hàng loạt các võ kỹ khiến hắn hoa hết cả mắt.

Nào là "Hám thiên chưởng", "Ngự thể quyết", "Đồ sơn chưởng", "Phá toái thối".

Nhìn một lượt các võ kỹ, Lạc Thiên Phong thấy hầu như là hoàng cấp từ sơ giai đến huyền cấp sơ giai.

- Sương nha đầu, có thể giới thiệu cho ta một bộ võ kỹ phù hợp hay không, ta thấy có quá nhiều sự lựa chọn.

Lạc Sương vừa bay quanh người Lạc Thiên Phong, vừa vuốt cằm suy nghĩ, sau khi đã cân nhắc nhiều sự việc, nàng liền nói với Lạc Thiên Phong:


- Thưa công tử, võ kỹ quý hồ tinh bất quý hồ đa, với căn cơ của công tử hiện giờ, không cần tu luyện quá nhiều loại võ kỹ, ta kiến nghị công tử mua "Bàn Nhược Chưởng", tuy võ kỹ này về phẩm cấp không quá nổi bật, chỉ là Huyền cấp sơ giai, tuy đây là tàn quyển nhưng võ kỹ này trong công có thủ, rất thích hợp cho công tử.

Nghe lời Lạc Sương, Lạc Thiên Phong mua Bàn Nhược Chưởng với giá năm mươi điểm tích lũy, chính thức tiêu hao một nửa gia tài hiện có của hắn.

- Mong là mi xứng đáng với năm mươi điểm tích lũy.

Cầm khối ngọc giản trên tay, cảm giác dễ chịu từ khối ngọc giản truyền tới, Lạc Thiên Phong dứt khoát cắn ngón trỏ, một giọt máu tươi rơi xuống ngọc giản màu trăng.

- Xuy

Ngay lập tức, khối ngọc giản xuất hiện một đạo ánh sáng chói mắt chui vào mi tâm của Lạc Thiên Phong, hóa thành một luồng tin tức khổng lồ lưu lại trong óc hắn.

Dụng tâm ghi lại khẩu quyết của Bàn Nhược Chưởng, Lạc Thiên Phong bắt đầu quá trình tu luyện võ kỹ này.

- Bàn Nhược Chưởng, nghe như đơn giản, tu luyện lại không dễ dàng, súc thế tụ lực ở lòng bàn tay, đem khí phân lưu, chia thành năm phần phân đến năm ngón.

Khi ra chiêu, lại đem năm cỗ khí tụ thành một, lấy lòng bàn tay làm chủ, đem tụ khí làm nổ.

Khi có thể thoải mái vận dụng chiêu thức này, xem như đạt tiểu thành.

Lẩm bẩm cách vận hành của Bàn Nhược Chưởng, dựa theo khẩu quyết vận hành, Lạc Thiên Phong bắt đầu quá trình tập trung súc thế ở lòng bàn tay, tu luyện đằng đẵng, chợt vang bên tai hắn một thanh âm:

- Đêm nay dừng đây thôi thưa công tử, dục tốc bất đạt, người nên nghỉ ngơi.

Nghe được thanh âm của Lạc Sương, hắn ngừng vận chuyển khẩu quyết

- Hô...

Ngừng vận chuyển khẩu quyết, Lạc Thiên Phong thở ra một hơi thật dài, hắn cảm giác được đã có chút thành tựu càng khiến Lạc Thiên Phong kiên định hơn với con đường tu luyện này.


Mấy ngày kế tiếp, ban ngày Lạc Thiên Phong cùng đám nô bộc làm việc, sức lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, công việc một ngày hắn chỉ dành một canh giờ đã hoàn thành khiến cho Lạc Tiểu Thuần trợn tròn con mắt.

Đến đêm tối, ngoại trừ ngâm mình trong Tẩy Tủy dược lực, hắn cũng tiếp tục tu luyện Bàn Nhược Chưởng.

Nhờ Lạc Sương giảng giải kỹ càng, chỉ sau chín ngày ngắn ngủi, Lạc Thiên Phong đã có thể súc lực tại lòng bàn tay, phân thành năm luồng khí ở năm đầu ngón tay cách tiểu thành chỉ còn một bước.

Buổi tối ngày thứ mười, sau khi đã hoàn thành công việc của một nô bộc, Lạc Thiên Phong quay trở về tiểu viện, hắn biết rằng sau đêm nay, mình đã có thể tu Linh, Linh Võ đồng tu, điều này khiến hắn cảm thấy phấn chấn.

- Sương nhi, ngươi nói rằng sau khi ta ngâm mình xong, có thể tu luyện công pháp kia rồi?

Vừa hỏi, Lạc Thiên Phong vừa bước vào bồn dược, những lần ngâm trong dược lực đối với hắn bây giờ quả thực không khác gì đi tắm rửa, rất dễ chịu.

- Đúng vậy thưa công tử, do công tử thân thể quá yếu, lại không có khả năng tu Linh, phải phí phạm Tẩy Tủy đan bằng cách hòa tan để ngâm mình.

Đến hôm nay, công tử có thể cảm nhận được cơ thể mình kinh mạch đã trùng tu, hơn nữa càng thêm rắn chắc.

Kết hợp tu luyện Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh, loại độc trong cơ thể của công tử chỉ là trò mèo.

- Được rồi, mau mau lấy công pháp kia ra, ta muốn tu luyện...

Nghe được lời nói của Lạc Thiên Phong, hệ thống thực hiện truyền tải một lượng tin tức khổng lồ vào đầu hắn khiến Lạc Thiên Phong suýt không chịu được mà ngất đi.

- Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh, công pháp không rõ cấp bậc, không thể lưu lại dưới dạng ngọc giản, chỉ có thể truyền tải từng phần cho công tử, khi hệ thống cảm nhận được căn cơ của công tử vững chắc, sẽ tiếp tục truyền thừa những tầng sau.

Lúc này, Lạc Thiên Phong đã không còn nghe được thanh âm của tiểu nha đầu Lạc Sương nữa, hắn đang chìm đắm trong sự huyền ảo của công pháp thần kỳ này.

- Hồng Mông sơ khai, đạo vi tiên, âm thuận dương ngược đương trường sinh, điên đảo về nguồn trở thai toàn.


Trải xem thuở trước hồng mông, hư vô nhất khí tượng cùng hỗn mang.

Lạc Thiên Phong nghe lời giới thiệu mà không hiểu, chỉ biết dụng tâm lưu lại khẩu quyết trong đầu, có vẻ công pháp này không tầm thường, với người đã từng sống hai kiếp như hắn sau khi chìm đắm vào sự huyền diệu này, cũng không sáng tỏ được điều gì.

Lạc Thiên Phong chỉ biết một điều: Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh tầng một - Lập Hải.

Đây là tầng đầu tiên của công pháp này, theo như Lạc Thiên Phong được truyền thừa, tầng một của công pháp này có thể luyện hóa vạn vật để gia tăng tu vi, hơn thế nữa, công pháp này không phải công pháp cho linh giả hay võ giả, mà là công pháp đồng tu.

- Sương nhi! Có thể luyện hóa vạn vật để gia tăng tu vi sao? Như vậy chẳng phải cũng có thể luyện hóa tu vi của kẻ khác, công pháp này trâu bò như vậy, liệu có phải tà công hay không.


Nghe Lạc Thiên Phong nói, Sương nha đầu vừa bĩu môi, vừa khinh bỉ, chắp hai tay ra sau nghiêm túc nói:

- Thiên hạ công pháp nhiều vô số kể nhưng lại chẳng phân chia chính tà.

Chính mình trở thành dạng người gì đều ở quyết định của công tử.

Con đường tu chân dài đằng đẵng, bao nhiêu khó khăn gian khổ, chỉ mong công tử thuận theo bản tâm mình.

Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh linh võ đồng tu, tầng một Kiện Thể - Lập Hải, không xem linh căn, luyện hóa tài nguyên dạng nào sẽ tạo thành tinh vân hệ đó, hơn nữa còn có thể liên tục hấp thu linh khí để chứa trong tinh vân, nhìn qua hết sức bất phàm.

- Giờ công tử đã có thể phục dụng tẩy tủy đan như một tu luyện giả thông thường, công tử ngàn vạn lần lưu ý, Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh là một công pháp rất bất phàm, tuy nhiên lại có một yếu điểm cố hữu, đó là công tử không thể đột phá giai đoạn nếu như tu vi của linh tu và võ tu không bằng nhau.

Nghe giảng giải của tiểu Sương, Lạc Thiên Phong chống cằm suy nghĩ, xem ra phải kết hợp tu luyện cả hai, như vậy độ khó khi tu luyện so với tu luyện giả thông thường sẽ gấp mấy lần nhưng Lạc Thiên Phong mơ hồ đoán được nếu như trong cùng cấp, hắn sẽ không sợ tu luyện giả khác.

Sau khi đã ổn định tâm tình, Lạc Thiên Phong bắt đầu nuốt vào viên tẩy tủy đan cuối cùng, vừa mới phục dụng, toàn thân hắn đau nhức không gì tả nổi, hắn có thể cảm giác được thân thể mình đang nóng lên từng giây.

Bình tĩnh lại, Lạc Thiên Phong bắt đầu dùng khẩu quyết Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh thực hiện luyện hóa đan dược.

Sau khi luyện hóa, tu vi linh tu của hắn đã đột phá tới Linh khí tam trọng, võ tu cũng đã đột phá tới Võ khí ngũ trọng.

Lạc Thiên Phong quan sát một lượt thân thể mình, so với thân thể gầy gò trước đây đã tốt hơn rất nhiều, làn da thay vì màu lúa mạch giờ đã trở nên trắng sáng hơn, hai tay hắn nắm chặt, Lạc Thiên Phong có thể cảm nhận sức mạnh tràn trề trong cơ thể mình.

Trong một đêm đạt tới Linh khí tam trọng, Võ khí ngũ trọng, quả thực là đang ngồi tên lửa để tu luyện.


Quan sát thân thể mình một hồi, Lạc Thiên Phong dụng tâm nội thị vào đan điền, hắn chợt giật mình không thôi.

Đan điền của hắn xung quanh đều là khoảng không vô định, không có ánh sáng, chỉ có một tiểu tinh vân đang liên tục xoay, cố gắng nhìn thêm, tinh vân này toàn tinh đỏ rực như lửa, tỏa ra nhiệt độ nóng bức người.

- Quả nhiên là thần bí công pháp, ta chưa bao giờ thấy tu luyện công pháp nào lại tao ra tinh vân như vậy, hơn nữa ta cảm giác được tinh vân kia tràn đầy linh lực, không thể khô kiệt.

Hệ thống, hiển thị thông tin của ta! Lạc Thiên Phong ra ý niệm cho hệ thống.

"Ký chủ": "Lạc Thiên Phong"
"Huyết mạch": "??? (không rõ)"
"Thể chất": "không có"
"Tộc": "??? (nhân tộc)"
"Đẳng cấp": "Linh khí tam trọng - Võ khí ngũ trọng"
"Thiên phú": "??? (không rõ)"
"Chân điểm": "50"
"Công pháp": "Vĩnh Sinh Nghịch Thiên Kinh"
"Võ kỹ": "Bàn Nhược Chưởng"

Nhìn qua thông tin một lượt, Lạc Thiên Phong bỏ qua những thông tin còn đang trong trạng thái mù mờ kia, hắn chú ý thấy "Chân điểm" đang là một trăm.

Nghe qua tiểu Sương giải thích, hắn đã bắt đầu tu luyện, vậy nên điểm tích lũy đổi thành chân điểm để cho ngắn gọn hơn.

Nhìn qua võ kỹ, Lạc Thiên Phong tu luyện Bàn Nhược Chưởng đã có chút thành tựu, hắn chợt nhớ:

- Đúng rồi Sương nha đầu, ta còn một môn linh kỹ nữa phải không? Cái gì mà "Tinh thông nhãn"

Tinh thông nhãn - linh kỹ địa phẩm trung giai, cho phép người tu luyện có thể nhìn thấu tu vi của người đối diện nếu không quá hai đại cảnh giới, khám phá hết thảy u mê ảo giác, hơn nữa khi tu luyện đến cảnh giới nhất định, có thể bao quát toàn cảnh khi chiến đấu

- Thật là một linh kỹ hỗ trợ tuyệt hảo, nếu như tu luyện, vậy là phải chẳng có thể nhìn ba trăm sáu mươi độ, không một điểm mù chăng.

- Sương nhi không hiểu cái gì ba trăm sáu mươi nhưng nếu công tử tu luyện công pháp đạt thành tựu nhất định, có thể bao quát toàn bộ, không một điểm mù là chính xác...




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận