Bình An thành, thành trì thuộc cửu cấp thế lực tại Băng Huyền đại lục.
Nơi đây tôn tam đại gia tộc làm chủ: Lý gia, Tần gia và Lạc gia.
Lý gia đứng đầu trong tam đại gia tộc, viễn siêu hai gia tộc kia về thực lực cũng như tài lực.
Về Lạc gia của hắn ư, đứng hàng chót trong tam đại gia tộc, bất kể về thực lực hay tài lực đều thua xa hai gia tộc kia.
Bởi vậy mà nghĩa mẫu của hắn - Lý Thiến Thiến vị kia, tiếng nói của nàng áp đảo gia chủ Lạc gia hay hội trưởng lão.
Mà Lạc Thiên Phong hắn lại càng là cái gai trong mắt vị kia.
Bởi vì nàng ta tuy đã nhiều năm chung sống với phụ thân hắn, nhưng lại không thể hoài thai.
Đúng là nực cười!
- Ài, vừa xuyên không mà đã lao vào cái cảnh như cung đấu này! Thật là bi ai
Lẩm bẩm một hồi, hắn bắt đầu nhắm mắt trị thương, vốn thương thế của hắn cũng không nghiêm trọng, nhưng vì cơ thể suy nhược, lại hay bị đánh đập bởi hạ nhân của vị nghĩa mẫu kia, kinh mạch vốn đã hẹp, giờ thì thành đứt hết, chính thức thành phế nhân.
Kinh mạch đứt đoạn, linh căn ngũ tạp, cái thân thể này phế không thể phế hơn nữa
Băng Huyền đại lục, lấy sức mạnh làm chân lý, nắm đấm nằm trong tay kẻ mạnh.
Nơi đây, tu luyện có thể coi như chia ra thành hai trường phái: linh tu và võ tu
Linh tu, lấy bổn nguyên linh hồn làm dẫn dắt, dùng linh khí để tu luyện.
Mà để trở thành linh giả, căn cốt nhất ở linh căn.
Ở tinh cầu này, tam hệ linh căn là có thể coi như trụ cột của một gia tộc hay thế lực, song hệ linh căn là thiên tài tu luyện.
Về phần đơn hệ linh căn, tốc độ tu hành nhanh, được coi như là thiên tài trong thiên tài.
Mà Lạc Thiên Phong hắn, là toàn hệ linh căn - là tạp căn, phế nhất, vô dụng nhất.
Võ tu, chủ tu thân thể, lấy lực lượng thân thể làm trọng yếu.
Ở Nam Long tinh cầu, võ tu có thể thấy được lốm đốm.
Trở thành một võ giả không chỉ yêu cầu hà khắc về nghị lực mà tài nguyên tu luyện của võ giả cũng cực kỳ trân quý.
- Thân thể này quá suy nhược, ăn đan dược trị thương như uống nước mà cũng không quá khả quan
Hắn chán nản nghĩ trong đầu.
Lết dậy khỏi tấm giường mộc, hắn bắt đầu chỉnh đốn lại trang phục đã nhàu nát của mình.
Giờ cũng đã là giờ Hợi, đình viện này vốn chẳng có bóng ma nào lại càng trở nên lạnh lẽo.
Thiên Phong lê thân xác mỏi mệt vào gian bếp nhỏ, hắn quá đói rồi.
- Lạc Thiên Phong a Lạc Thiên Phong, nể tình ta ngươi cùng tên, ngươi hãy yên tâm an nghỉ, mỗi thù của ngươi, ta sẽ thay ngươi đòi lại cả vốn lẫn lời.
Lạc Thiên Phong thì thầm tự nói.
Dứt lời, linh hồn hắn chợt nhẹ nhõm đi, suy nghĩ cũng thông suốt hơn.
Thở ra một hơi, hắn nhìn lên bầu trời đêm:
- Xem ra, oán khí của ngươi cũng thật nặng.
Ta là người có nguyên tắc, chỉ cần có cơ hội, ta sẽ thay ngươi báo thù.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...