Trên đầu thành, hoàng đế Tinh La thấp giọng nỏi công tước bạch hổ:
-Hiền đệ, đệ có nhìn ra tại sao học viện Sử Lai Khắc lại sắp xếp như thế này không?
Công tước bạch hổ suy nghĩ một lát nói:
-Hẳn vì chiến thuật nào đó. Tuy ta chưa từng xem trận đấu nào của bọn chúng nhưng ta đoán hai đứa nhỏ kia mặc dù có tác dụng rất lớn trong đoàn chiến lại không được ra thi đấu cũng vì chuẩn bị cho trận đấu kế tiếp thôi.
Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:
-Vậy đệ có đoán được trận đoàn chiến này kết quả thắng bại thế nào không?
Công tước bạch hổ lắc đầu nói:
-Ta không biết thực lực của hai đội ấy như thế nào, làm sao mà đoán được, còn bệ hạ? Ta thấy dường như ngài đã đoán được chút gì rồi.
Hoàng đế Tinh La gật đầu, nhỏ giọng nói vài câu gì đó. Công tước bạch hổ vừa nghe, thoáng ngây người rồi kinh ngạc nói:
-Sẽ như thế thật sao?
Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:
-Cứ chờ xem, lão sư dẫn đội của học viện Sử Lai Khắc tuy còn trẻ tuổi nhưng không phải người đơn giản. Ta tin trận chung kết này nhất định sẽ có nhiều bất ngờ khiến chúng ta phải kinh ngạc.
Khi hai người trò chuyện với nhau, hai đội đã bước lên sàn đấu đứng ở hai phía, trọng tài Thiên Sát đấu la Hoàng Tân Tự đứng ở giữa nói:
-Quy tắc trận đấu ta đã vừa nhắc lại rồi, không nói nhiều nữa. Hai đội nhanh chóng lui về sau chuẩn bị bắt đầu. Trận đấu này sẽ kết thúc khi một trong hai đội không còn người có khả năng chiến đấu nữa.
Hai đội từ từ lùi về sau. Dần dần, hai đội đã lùi đến mép sàn đấu, bên phía học viện Sử Lai Khắc vẫn là Phi Linh và Mã Tiểu Đào đứng đầu, Lăng Lạc Thần ở ngay sau cả hai người họ, kế đến là Bối Bối và Từ Tam Thạch, sau cùng là Giang Nam Nam và Hòa Thái Đầu.
Cũng như trận trước, Phi Linh cũng tự hạ tu vi mình xuống hồn đế thực lực cùng Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư, nếu bọn họ mà có làm gì đó vượt quá sự chấp nhận của cậu thì cậu sẽ trực tiếp kết thúc trận tranh tài này không khoan nhượng.
Bên Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư, Mã Như Long đứng đầu, những người phía sau đứng tụ tập lại xếp thành một hình tam giác.
Thiên Sát đấu la Hoàng Tân Tự thấy hai đội đã chuẩn bị xong, hô to bắt đầu trận đấu. Trận đầu tiên của chung kết cuối cùng cũng bắt đầu.
Ngay sau khi có hiệu lệnh, trận hình của hai đội đồng thời thay đổi tạo nên một màn khiến mọi người đều giật mình.
Còn bên phía chiến đội Nhật Nguyệt sau khi hợp lại thì đổi người đứng đầu, lúc này người đó là Lâm Tịch.
Mà bên Sử Lai Khắc, Phi Linh trên tay giờ đây xuất hiện là Ma Thần cung. Mã Tiểu Đào cực hạn chi hỏa bừng cháy, hiển hiện chính mình võ hồn, hỏa diễm bao trùm chính bản thân, thẳng tiến vọt lên phía trước. Phi Linh phía sau giương cung lên hướng phía Lâm Tịch đang khởi động hồn đạo khí của chính mình, cũng như những thành viên phía sau cũng làm động tác tương tự, phát động hồn đạo khí. Trên tay còn lại của Phi Linh xuất hiện một mũi tên mà cậu đã trích một ít hồn lực mang theo cực chí chi băng của Băng đế vào trong nó. Phi Linh đặt tên lên cung và kéo.
Vụt.
Mũi tên thẳng tiến với tốc độ chóng mặt bắn tới Lâm Tịch. Nó thậm chí vượt qua Mã Tiểu Đào đang vọt lên phía trước lúc mới bắt đầu nữa kìa.
Ở phía sau, Từ Tam Thạch cũng bắt lui về phía sau phòng thủ cùng Bối Bối, Vương Ngôn là sắp xếp kĩ càng. Phi Linh thực lực mạnh cùng Mã Tiểu Đào xung kích đón đầu đối thủ còn những người yếu hơn cố phòng thủ phía sau, nếu như Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào không gắng gượng được thì ít nhất cũng sẽ tiêu hao kẻ địch thực lực gần như về con số không. Nói đến câu này thì lại thấy tức cười, không lẽ Phi Linh lại để thua được hay sao?
Đồng thời Hoắc Vũ Hạo cùng thả ra tinh thần thám trắc trợ giúp những người phía trong việc phòng thủ hỏa lực của hồn đạo khí cùng phương hướng chiến đấu tiếp theo của đối thủ cho Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào.
Đến lúc mũi tên băng chí cực đến trước mặt Lâm Tịch lại bị chặn bởi một chiếc nhìn như là khẩu đại pháo tàu bay vũ trụ hồn đạo khí kia của Lâm Tịch, mà do chất liệu làm nên chiếc đại pháo khá chắc chắn nên mũi tên băng chí cực chỉ đâm vào và tạo một vết lõm nhỏ.
-Ồ! Cản được cơ à. Cái này thì sao?
Nói xong, Phi Linh trong Ma Thần cung tan biến, cậu mốc trong túi một đồng tiền xu.
Nhiều người nhìn vào Phi Linh với một cái nhìn khá mong chờ, bởi vì mỗi lần Phi Linh làm một hành động gì là sẽ là một lần làm người khác kinh ngạc.
Mà bên Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư cũng bắt đầu thủ thế, vì Mã Tiểu Đào đã ở ngay trước mặt bọn hắn.
Tiếp cận Lâm Tịch, hồn hoàn thứ tư của Mã Tiểu Đào sáng lên, phượng dực thiên tường, tăng phúc cho bản thân lực công kích, rồi kế tiếp là hồn hoàn thứ năm cũng dựa theo đó mà sáng lóe lên, phượng hoàng lưu tinh vũ. Một đoàn những viên thạch đột nhiên xuất hiện từ hư không trên cao phía sau Mã Tiểu Đào hướng phía trước thẳng tiến đến.
Phía sau đằng xa xa, vẫn đứng gần mép sàn đấu chung với Lăng Lạc Thần, Từ Tam Thạch, Bối Bối, Giang Nam Nam va Hòa Thái Đầu, Phi Linh tiếp đó làm ra động tác. Cậu tung đồng tiền lên.
Keng.
Đồng tiền xoay tròn trên không đến một khoảng rồi từ từ rơi xuống ngay vào tầm ngón tay của Phi Linh.
“…” Một thanh âm nghe lạ lùng vô cùng xuất hiện ngay lúc Phi Linh búng đồng tiền đi.
Ngay lúc đó, một đường hào quang màu vàng nóng rực xuất phát từ đầu ngón tay Phi Linh hướng thẳng về phía Lâm Tịch một lần nữa.
Lâm Tịch nhìn thấy hào quang kia hướng thẳng phía mình với tốc độ còn nhanh hơn cả cái mũi tên lần trước không khỏi chấn kinh. Lấy đại pháo hồn đạo khí đón đỡ nó nhưng khi chạm tới hồn đạo khí của hắn thì Mã Tiểu Đào đã vọt tới kế bên hắn, mà phượng hoàng lưu tinh vũ thì đang ầm ầm cản trở những thành viên khác phía sau.
Ầm.
Hào quang chạm trúng hồn đạo khí.
Kaboommmmm
Một vụ nổ xảy ra trong chớp mắt. Mà đại pháo hồn đạo khí cũng theo đó mà vỡ tan. Lâm Tịch nhưng là bị vụ này làm cho choáng váng. Phải biết loại khoáng vật làm nên cái này hồn đạo khí không phải dạng thông thường.
Mà Mã Tiểu Đào đang ở kế bên hắn cho hắn một đòn vào mặt khiến hắn văng về phía sau chỗ đồng đội của mình đang bị phượng hoàng lưu tinh vũ kiếm chế.
Mã Như Long là người đón lấy Lâm Tịch vừa bị đánh văng kia.
Phi Linh cũng đã Soru đến kế Mã Tiểu Đào.
-Ngươi làm ta giật mình đấy.
Mã Tiểu Đào bị Phi Linh xuất hiện không có một động tĩnh gì làm cho giật mình, không khỏi nói.
Bản thân Nhật Nguyệt hoàng gia dự tính cho Lâm Tịch kiềm chân Mã Tiểu Đào. Thật không ngờ chỉ với một đòn hỏa lực dường như không đáng coi vào đâu lại làm ra uy lực cực kỳ bá đạo như vậy.
Mà phía sau từ nãy giờ những thành viên của Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư đã kích hoạt xong và chỉ chuẩn bị khai hỏa.
Nói đến đây, cả đám cũng không cần chần chờ nữa bởi vì Lâm Tịch đã ra khỏi tầm nhắm.
Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào đã ở ngay trước tầm nhắm của sáu người còn lại. Mã Như Long chỉ cười và ra lệnh khai hỏa.
-Bắn.
Mã Như Long nói. Hắn có hai cây cự pháo định trang hồn đão khí, những người khác cũng như thế trừ Tiếu Hồng Trần thì giờ đây hắn đang điều khiến đến một trăm hai mươi tám cây pháo định trang. Đây là khả năng mà Mã Như Long không thể so sánh cùng với hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...