Thang dây đưa hai người lên trực thăng.
【Bạn trai của bạn đang trên đường trở về, nếu bây giờ bạn đi với người yêu cũ, bạn trai của bạn sẽ phát điên, anh ấy sẽ làm tổn thương bản thân trước mặt bạn, khiến bạn đau đớn khó chịu, bạn phải ngăn bạn trai lại, bạn cần nói với anh ấy...】
【Tôi ghét anh】【Anh yêu em】
Âm thanh trò chơi vào lúc này đưa ra lựa chọn của Hi Cẩm, hai đáp án hoàn toàn trái ngược nhau.
Lần này Hi Cẩm có chút do dự, nhưng rất nhanh, cậu đã lựa chọn.
Hi Cẩm đột nhiên cúi đầu cắn mạnh vào vai Lâm Trầm, răng hắn cắm vào hút máu, máu chảy vào miệng, lập tức nhuộm đỏ tươi đôi môi như cánh hoa của cậu.
"Em yêu anh."
"Lâm Trầm, tôi từng yêu anh, tôi biết những gì anh nói có lẽ đều là sự thật."
"Nhưng vậy thì sao, bây giờ tôi lại càng yêu Hạ Triều hơn, nếu hai chân của tôi có thể đổi lấy tình yêu của Hạ Triều dành cho tôi thì tôi sẵn lòng."
"Anh ấy không thích tôi đi ra ngoài, chiếm hữu tôi, đó không phải là chứng minh anh ấy rất yêu tôi sao?"
"Lâm Trầm, chúng ta đã kết thúc rồi."
"Chúng ta vĩnh viễn không có khả năng ở cùng một chỗ.
Nụ cười của Hi Tiến dần dần lộ ra vẻ điên cuồng.
Lâm Trầm nhìn Hi Cẩm bị Hạ Triều làm tổn thương đến mức tự lừa gạt mình, hắn chỉ ôm chặt người hơn.
Đã buông tay một lần, hắn sẽ không buông tay lần thứ hai.
"Có một chuyện tôi muốn nói với anh." Hi Cẩm đi về phía trước, tới gần Lâm Trầm, cậu đến gần bên tai Lâm Trầm nhẹ giọng nói nhỏ một câu.
Một câu nói đơn giản nhưng toàn thân Lâm Trầm lập tức toát ra khí tức hung ác và phẫn nộ.
"Tôi đã ngủ với Hạ Triều, anh ấy là người đàn ông đầu tiên của tôi."
Lâm Trầm ôm eo Hi Cẩm, lực đạo trong nháy mắt tăng mạnh, gần như muốn siết chặt xương hông Hi Cẩm.
Hi Cẩm đột nhiên thấp giọng nở nụ cười, ha ha cười, cười một lát cậu dừng lại, nhìn về phía Lâm Trầm, thương hại lại đồng tình.
"Lâm Trầm, cậu không có cơ hội."
Không có cơ hội trở thành người đàn ông đầu tiên.
Sau đó Hi Cẩm từ bỏ giãy dụa, giống như tùy Lâm Trầm làm gì đó.
Lúc này, một chiếc cánh quạt trực thăng khác gầm rú truyền đến, Hạ Triều vừa phát hiện ra bóng dáng của Lâm Thần, lập tức lao về phía sau, vốn là cách cũng không xa, rất nhanh liền đúng lúc chạy trở về
Vừa trở về phát hiện Lâm Trầm ôm bảo bối của hắn, Hạ Triều nhìn chằm chằm Lâm Trầm, giống như nhìn một người chết lẽ ra đã chết từ lâu..
【Bạn trai bạn bây giờ vô cùng tức giận, nhưng bây giờ lại là một cơ hội tốt để thoát khỏi tòa nhà đẫm máu, bạn có muốn chạy trốn hay không?】
【Muốn 】 【Không muốn】
Nhìn tình hình, nếu hai chiếc trực thăng trực tiếp va chạm chắc chắn sẽ rơi xuống, lúc đó anh sẽ không chết, Lâm Thần bị anh ám ảnh, dường như muốn bảo vệ anh, không để anh chết.
Có vẻ như đây là cơ hội tốt để trốn thoát khỏi tòa nhà.
Có vẻ như vậy.
Nhưng lúc này, Hi Cẩm nghĩ đến một điều, đó chính là giá trị tình yêu đột nhiên xuất hiện.
Mặc dù khó có được một trăm, nhưng Hi Cẩm muốn lấy được hai mươi ở Hà Triều này, nếu giới hạn trên là hai mươi.
Anh muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu con quái vật này thực sự yêu anh hoàn toàn?
Trên đời này Hi Cẩm có rất nhiều người theo đuổi, nhưng anh chưa bao giờ được một con quái vật nào thích.
Hi Cẩm đột nhiên vô cùng hứng thú với tình của quái vật.
Huống chi, Hạ Triều là bạn trai hiện tại của cậu, cậu phải tín nhiệm hắn, không nên tín nhiệm một người yêu cũ.
"Hạ Triều, cứu em!" Hi Cẩm vừa nhìn thấy Hạ Triều trên trực thăng bay tới, lập tức hướng Hạ Triều hô to.
Tiếng cánh quạt át giọng nói của anh ta, nhưng Hạ Triều có thể nhìn rõ Hi Cẩm.
Trong mắt cậu, người yêu trong mắt cậu chỉ có hắn.
Cậu hoàn toàn tin tưởng hắn và sẽ không bỏ trốn cùng những người đàn ông khác.
Hạ Triều lau môi với vẻ tàn nhẫn mỉm cười, anh chỉ đạo phi công lái chiếc trực thăng về phía trước.
Hai chiếc trực thăng suýt va vào nhau, gió mạnh khiến máy bay rung chuyển dữ dội, khiến Lâm Trầm đang bám vào thang dây cũng run rẩy, sắc mặt của Hi Cẩm trong tay hắn tái nhợt, sợ hãi tràn đầy khuôn mặt cậu.
Nhưng đôi mắt hoa đào màu hổ phách của cậu vẫn luôn nhìn Hạ Triều, hoàn toàn không để ý đến Lâm Trầm đang ôm mình.
"Hi Cẩm!" Lâm Trầm phát ra giọng nói áp lực bên tai Hi Cẩm.
Hi Cẩm tránh né sự tới gần của anh, tầm mắt Lâm Trầm cực kỳ tức giận cùng thống khổ.
"Được, vậy bây giờ em đi chết đi."
Lâm Thần đột nhiên nói ra một câu như vậy, giây tiếp theo, hắn tóm lấy thân thể Hi Cẩn, dùng sức ấn hắn vào người.
Trước sự kinh hãi của Hi Cẩm, Lâm Trầm hôn cậu một cách mãnh liệt, cắn đứt đầu lưỡi của Hi Cẩm, máu trào ra, không ngừng nuốt lấy dòng máu ngọt ngào.
Anh đã biết máu của Hi Cẩm rất ngọt, loại máu đặc biệt ngọt nhất trên đời.
Hi Cẩm không thể phát ra âm thanh, đôi môi bị chặn, cậu nhìn sang một bên, cậu nhìn một chiếc trực thăng khác một cách tuyệt vọng và cầu xin.
Bạn trai không tới ngăn cản, rõ ràng hắn nói sẽ bảo vệ cậu, kết quả nuốt lời?
Hi Cẩm cảm thấy bi thương lại thất vọng, bỗng nhiên cánh tay ôm y buông lỏng, thân thể Hi Cẩm rơi xuống, độ cao này không tính là cao, nhưng với thân thể vốn yếu ớt tàn tật của Hi Cẩm, nếu ngã xuống tất nhiên sẽ trọng thương thậm chí là tử vong.
Ai đó tới cứu cậu đi, cứu cậu đi!
Hi Cẩm nhìn thấy Lâm Trầm vẫn còn trên thang dây, anh buông tay cậu ra, một khắc trước còn muốn dẫn cậu đi, ngay sau đó liền buông cậu ra.
Lâm Trầm, anh làm tôi cảm thấy đáng thương.
Hi Cẩm cười rộ lên, căm hận cười.
Mắt thấy cơ thể sắp rơi xuống đất, trong phút chốc Hi Cẩm bị cái gì đẩy một cái, thân thể sau đó được người ta ôm lấy.
Vốn là trực tiếp rơi xuống đất, bị đẩy một cái ôm như vậy, Hi Cẩm nghe được bên tai rơi xuống nước, cậu rơi xuống bể bơi, không phải trực tiếp rơi xuống mà có người thay cậu làm đệm.
Nước lạnh như băng dâng lên, tầm mắt Hi Cẩm mơ hồ, không cách nào thấy rõ đối phương là ai, nhưng từ cơ thể rộng lớn có ấm áp dán tới, cậu biết đó mới là người cậu thật sự nên yêu.
Hi Cẩm đưa tay hồi đáp lại sau lưng đối phương khiến hắn an tâm, khi thân thể hai người rơi xuống đáy hồ, Hi Cẩm chủ động đưa môi lên.
Họ hôn nhau dưới đáy hồ bơi.
Sóng nước kịch liệt gợn sóng, tầm mắt của người trên thang trực thăng nhìn xuống, hắn thấy rất rõ ràng, hắn có thể thấy rõ ràng, cũng thấy hai người kia hôn nhau như thế nào.
Không gian tựa hồ cách ly, dù là Lâm Trầm có thể nhìn thấy, lại bị cự tuyệt ở bên ngoài, không cách nào tới gần.
Hạ Triều ôm Hi Cẩm, mang Hi Cẩm lên bờ, Hi Cẩm lại nắm lấy cánh tay Hạ Triều, lắc đầu: "Đừng rời khỏi em, đừng rời khỏi em.
"
Hi Cẩm ở trong ngực Hạ Triều lạnh run, Hạ Triều đột nhiên rời đi, làm cho cậu thiếu chút nữa cho rằng mình bị rơi xuống.
Lại nhìn thấy Hạ Triều, không muốn tách ra khỏi Hạ Triều, cho dù là rời khỏi bể bơi, cậu cũng không muốn đi.
Hạ Triều ngừng lại, Hi Cẩm không muốn đi, vậy thì đợi trong nước là được rồi.
Bộ đồ ngủ của Hi Cẩm ướt sũng, cậu cảm thấy không thoải mái, cậu kéo nó ra, để lộ vai trái đã chuyển sang màu đỏ tươi giống như một bông nấm trà* đang nở rộ.
Đó là Hạ Triều cầm từng dao rạch ra, Hi Cẩm nói với Hạ Triều sau lưng khó chịu, hắn không biết đó là đóa hoa, vẫn cho rằng là dị ứng.
Hạ Triều cúi đầu nhìn về phía hoa rực đỏ như máu.
"Đau." Hi Cẩm thấp giọng nói.
"Vậy anh thổi cho em."
Hạ Triều đến gần vai Hi Cẩm, thổi lên cho cậu, Hi Cẩm nắm chặt quần áo hạ triều, đó là đồng phục được cắt may khéo léo, cho dù bị nước thấm ướt mặc trên người Hạ Triều vẫn thẳng tắp như trước.
Áo ngủ của Hi Cẩm có màu sáng, mà làn da của cậu trắng như tuyết, làn da sứ trắng, tương thích với một thân đen của Hạ Triều.
Màu đen và trắng giống như quấn quanh nhau.
Màu trắng như một thân thể yếu đuối không xương, yếu ớt bám vào những bông hoa tơ tằm* đen trắng, quấn chặt vào thân cây lớn trước mặt.
Đó là tình yêu của cậu, sự phụ thuộc của cậu, Đức Chúa Trời của cậu.
Hi Cẩm cảm thấy vai sau thoải mái một chút: "Hạ Triều, được rồi.
"
Nhưng Hạ Triều vẫn không dừng lại, thậm chí bỗng nhiên tới gần, răng cắn vào cánh hoa nấm trà.
Tiếng kêu đau đớn của Hi Cẩm, dù có hai chiếc trực thăng bay lượn trên bầu trời, vẫn truyền đến tai bạn trai cũ Lâm Trầm một cách chính xác.
Nhưng cho dù Hi Cẩm đau đến phát run cậu cũng không đẩy Hạ Triều ra.
Lâm Trầm biết vì sao, chính vì biết nên mới càng phẫn nộ.
Lâm Trầm nhìn chằm chằm hai người trong bể bơi, anh buông Hi Cẩm ra, nếu mình không chiếm được, vậy anh phải phá hủy Hi Cẩm, ai cũng không chiếm được.
Nhưng buông tay của mình, lại một lần nữa nghiệm chứng một chuyện đó chính là đưa tình yêu càng vào thêm trong ngực Hạ Triều mà thôi.
Lâm Trầm nghĩ không ra rốt cuộc làm sai ở chỗ nào.
Anh nhìn đóa hoa đỏ như máu trên vai Hi Cẩm, máu chảy ra, Hạ Triều đang hút máu của Hi Cẩm.
Lâm Trầm phẫn nộ lại ghen tị, đóa hoa yếu ớt của anh, vì sao không ở trong ngực của anh, nở rộ ra màu sắc đẹp nhất.
Lâm Trầm cứ nhìn như vậy, đứng trên thang dây, tầm mắt đưa xuống, đứng ở mép hồ bơi, nơi mà người mà đáy lòng anh muốn có nhất bị một người khác chiếm lấy.
Anh ta có thể thấy mọi thứ trong nước.
Lâm Trầm cảm thấy mình nên lập tức rời đi, Hạ Triều đã trở lại, anh không có khả năng cướp lại Hi Cẩm, nhưng nhìn một màn kia, cảnh Hi Cẩm bị cắn rách bả vai, chảy máu, anh không thể nhúc nhích, bởi vì quá đẹp.
Người đàn ông đầu tiên của Hi Cẩm không phải là anh, điều đó không thành vấn đề.
Nó không quan trọng.
Chờ hắn giết Hạ triều, nghiền nát Hạ Triều, như vậy người đầu tiên sẽ không tồn tại, hắn mới là người cuối cùng có được Hi Cẩm.
【Chúc mừng người chơi đã giành được giá trị tình yêu của người yêu cũ là 10, tổng giá trị 20, xin vui lòng tiếp tục làm việc.】
Oa, đáy lòng Hi Cẩm kinh hô một tiếng, tự nhiên như vậy liền chiếm được tình yêu của Lâm Trầm, xem ra người yêu cũ này thích rất đặc biệt nha, nhìn thấy cậu cùng Hạ Triều hai người đang chơi, cứ như vậy bị kích động.
Có thể nói, Hi Cẩm có những bất ngờ và thắng lợi không ngờ.
【Người yêu cũ của bạn vô cùng tức giận và muốn giết người yêu của bạn để anh ta chiếm hữu bạn lần nữa.
Bạn muốn nói gì với anh ta】
【 Lâm Trầm, anh có thể lăn đi 】 【 Lâm Trầm, em có đẹp không?】
Hi Cẩm vẫn còn nhớ bàn tay phải của bạn trai mình, vết sẹo trên đó đã được chữa, nếu không thì chính bạn trai Hạ Triều đã xé nó ra, điều đó có nghĩa Lâm Trầm vẫn chưa phải là đối thủ của Hạ Triều.
Lựa chọn trước có nghĩa là anh ta yêu cầu Lin Chen rời đi, và lựa chọn thứ hai có nghĩa là Hi Cẩm càng trở nên phấn khích hơn khi nghe thấy âm thanh trò chơi.
Cậu chỉ thích những lựa chọn thay thế, càng độc lạ càng tốt.
"Lâm Trầm, em có đẹp không?" Mặt Hi Cẩm nằm sấp bên bờ vai Hạ Triều, thân thể lắc lư nâng lên, nhìn lên trời cao, môi cậu hơi khép lại, hỏi Lâm Trầm, nhìn cậu chơi với người khác có đẹp không?
Lâm Thần đột nhiên buông tay, nhảy xuống bể bơi, trên không trung mấy mét, khi ngã xuống, chỉ có vết khâu trên cánh tay phải rỉ ra máu, còn lại toàn thân vẫn còn nguyên vẹn.
Lâm Trầm đi về phía Hạ Triều và Hi Cẩm.
*nấm trà
*tơ tằm (sr mọi người mình không chèn ảnh được.)
https://drive.google.com/drive/folders/1T26fDcwwxh7jWNYh9IIQDLp-tohK0yi3?usp=sharing.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...