THẦN SỦNG TIẾN HÓA

Thấy dáng vẻ khó xử của Lưu Sâm Lâm, không ít người ở đây nhao nhao đứng dậy an ủi.

Sau đó, một đám người ngồi quây quần bên nhau nói đủ thứ chuyện trời nam biển bắc. Kỳ thật mấy vị cường giả của những đội săn này cũng không giống như trong tưởng tượng người ngoài khó có thể tiếp xúc như vậy, cũng không hề cao ngạo lạnh lùng từ chối người khác.

Bọn họ đều là những người bình thường, cũng có thất tình lục dục, có lẽ có một số chuyện lớn ở trong mắt người khác rất khó giải quyết, nhưng đối với bọn họ mà nói thì cũng giống như ăn một bữa cơm mà thôi, chẳng khác nào việc thường ngày trong nhà, chỉ việc nói dăm ba câu là có thể giải quyết ngay.

Sau khi tan cuộc, một số người còn có hoạt động buổi tối nên rời đi trước.

Một vài cô gái liệp đội khác cũng tụ tập bên nhau vừa đùa cợt vừa rời khỏi sơn trang.

Sau cùng, chỉ còn lại hai người là Lưu Sâm Lâm và đội trưởng Giang Cổ của Liệp Đội Thiên Tinh.

Trước đó, trong bữa tiệc, kẻ luôn bày ra thái độ sắc bén và lời nói lúc nào cũng khó nghe nhất chính là Giang Cổ.

- Chỉ là một thằng nhóc mà thôi, sao lại phải hao phí tâm tư như vậy làm gì?

Giang Cổ không khỏi cảm thấy khó hiểu. Hắn đã từng thiếu Lưu Sâm Lâm một ân tình, lần này cũng do Lưu Sâm Lâm đặc biệt tới tìm nhờ vả nên hắn mới đồng ý nhằm vào Cao Bằng một phen, cố tình tìm cách làm khó dễ, tốt nhất là có thể khiến cho bữa tiệc này tan rã trong không vui.

Lưu Sâm Lâm như cười như không, đáp:

- Không có việc gì, sau này lại tìm cơ hội cho hai người cùng nhau ăn bữa cơm, đến lúc đó chúng ta lại nói chuyện thật tốt để cậu ta hỗ trợ xem xét Ngự thú giúp ông một chút.

Giang Cổ cau mày lại, lùi ra sau một bước, giọng nói lạnh lùng có phần khó chịu vang lên:

- Không cần, lần này cũng xem như tôi đã trả lại ân tình, yên tâm đi, sự việc xảy ra ngày hôm nay Giang Cổ tôi tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài. Ông đã từng giúp tôi một lần thì hiện tại cũng đã trả xong, kể từ bây giờ cũng không còn nợ nần gì nữa, cáo từ.

Vừa dứt lời, Giang Cổ ngay lập tức xoay người rời đi. Hắn thật sự không có tiếng nói chung với loại người tâm cơ thâm trầm như lão cáo già Lưu Sâm Lâm này.


Đồng thời cũng lười tiếp xúc, tiếp xúc nhiều với loại người đó chỉ tổ thêm mệt mà thôi.

Lưu Sâm Lâm mỉm cười nhìn theo bóng lưng Giang Cổ đang dần đi xa.

Sau khi trả tiền, hắn cũng rời khỏi hội sở lâm viên này.

Ngồi trên xe, Lưu Sâm Lâm lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi cho Cao Bằng.

Lúc này, Cao Bằng vừa về đến nhà. Đại Tử hình như có vẻ phấn khởi hơn nhiều, không ngừng bò tới bò lui, thỉnh thoảng còn lắc lư hai sợi râu trên đầu, đối với nó mà nói thì tất cả đồ vật trong căn phòng này đều mới lạ bất tận.

Đúng lúc này điện thoại vang lên, Cao Bằng lấy điện thoại di động ra thì thấy trên màn hình hiện lên ba chữ to tướng: Lưu Sâm Lâm.

Vốn định không bắt máy nên cũng coi như không nghe thấy.

Nhưng nghĩ lại thì cảm thấy làm như thế có vẻ như không được phóng khoáng, bèn ấn nút nghe.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói xin lỗi không ngừng của Lưu Sâm Lâm:

- Xin lỗi, thật sự xin lỗi. Cao tiên sinh, chuyện ngày hôm nay đều là lỗi lầm của tôi, lẽ ra tôi nên nói rõ thân phận của bọn họ cho cậu sớm hơn, tôi cũng không nghĩ tới hôm nay bọn họ lại không cho mặt mũi như vậy.

- Không sao, tôi cũng không đến mức sẽ tức giận vì chút chuyện nhỏ nhặt này.

Cao Bằng hờ hững đáp.

- Cao tiên sinh yên tâm, bọn họ không cho ngài mặt mũi chính là không nể mặt Lưu Sâm Lâm tôi, từ hôm nay trở đi tôi......

Tút tút tút… Trong điện thoại đột nhiên truyền ra âm thanh mạng bận. Lưu Sâm Lâm không hiểu ra sao, chậm rãi bỏ điện thoại di động xuống, cũng không nghĩ nhiều mà chỉ cho rằng Cao Bằng tuổi trẻ bốc đồng thôi.




- Người biết quỷ khủng bố, quỷ hiểu lòng người độc......

Ánh mắt Cao Bằng sâu thăm thẳm, khóe miệng hơi nâng lên vẻ tựa cười như không cười.

Bảng thuộc tính mà hắn nhìn thấy ngoại trừ kiểm tra quái vật còn có thể xem xét cả người, cơ bản thuộc tính của con người đều luôn nghìn bài một điệu, ai cũng như ai, chẳng có gì đáng nói.

Trước đó, khi Cao Bằng bị những người khác chất vấn, hắn liền chú ý tới Lưu Sâm Lâm ngồi ở một bên, bảng thuộc tính biểu hiện:【 Trạng thái 】—— khỏe mạnh (mừng thầm).

Trái lại người chỉ trích hắn tích cực nhất là Giang Cổ, trạng thái được biểu hiện lại là khỏe mạnh (áy náy).

Sao lại mừng thầm? Vì sao áy náy?

Cao Bằng cũng chỉ khe khẽ cười, thật ra, có đôi khi hắn tình nguyện không xem bảng thuộc tính của người khác, bởi vì khi nhìn càng lâu, hắn càng thêm cảm thấy mệt mỏi.

Thế nhưng đôi lúc cũng rất là thú vị, bởi vì trạng thái cảm xúc của quái vật đều vô cùng đơn giản, chỉ có con người mới có cảm xúc phong phú đa dạng đến thế.

Sau khi ngắt cuộc gọi liền đặt điện thoại di động lên bàn trà.

Một chút việc nhỏ này đã nhanh chóng bị Cao Bằng vứt ra sau đầu, đời người vốn dĩ không thể phân biệt trắng đen rõ ràng.

Làm gì có ai trắng tuyệt đối hay đen tuyệt đối đâu.

Nhiều nhất, vẫn là màu xám nằm ở giữa thôi.


Co chân lên ghế sô pha, ôm lấy cái gối dựa lưng, Cao Bằng bật TV lên xem.

Lúc này là 8 giờ đúng, đa số các kênh truyền hình đều đang phát mỗi《tin tức liên minh》.

Trong tin tức chỉ nói đến các sự kiện lớn liên quan đến toàn bộ liên minh.

- Tin tức liên minh phát ra thông tin, dịch tối ưu hoá gen Ngự thú Lam Ma do tập đoàn Kiệt Long Bang sản xuất xảy ra tác dụng phụ nghiêm trọng. Ở đại khu Nghê Hồng đã xuất hiện nhiều trường hợp Ngự thú dùng dịch tối ưu hoá gen Ngự thú Lam Ma sinh ra triệu chứng dị biến ác tính, tập đoàn Kiệt Long Bang thông báo trên toàn thế giới sẽ thu hồi lại dịch tối ưu hoá gen Ngự thú Lam Ma, đồng thời những người đã mua có thể đến cửa hàng của Kiệt Long Bang trả hàng với giá gốc.

- Hiện tại, đã có nhiều nhà khoa học của các quốc gia chỉ ra dịch tối ưu hoá gen không thể khống chế, kêu gọi người dân nên tích cực dừng lại việc sử dụng sản phẩm dịch tối ưu hoá gen này.

Trong TV hiện lên hình ảnh, một con Nham Mãng màu nâu xám dài chừng mười mét không ngừng lăn lộn trên đất, da thịt đầm đìa máu tươi, trên người thỉnh thoảng rỉ ra từng đốm máu.

Động tác càng lúc càng chậm dần, cuối cùng yên tĩnh nằm dài trên đất.

Cao Bằng nhìn thấy trạng thái của nó đã biến thành thương thế tầm trung (huyết mạch chuyển biến xấu).

Sau đó, màn hình chuyển đổi thành một tin tức khác.

- Lần đầu tiên tranh bá Khuyển Vương tại Dương Thành đã kết thúc viên mãn vào ngày hôm qua. Những tuyển thủ tham gia tranh bá Khuyển Vương sẽ lần lượt đến Dương Thành, Dung Thành và Bằng Thành. Lần đầu tiên Dương Thành xuất hiện một thiên tài Dục Thú sư 21 tuổi tên là Hàn Ninh đã vinh quang bước chân lên ngôi vị khuyển vương, được biết, Hàn Ninh còn là sinh viên đại học, hiện tại đang là sinh viên năm ba của trường đại học khoa học kỹ thuật Dương Thành......

Trong TV, một thanh niên mặc quần áo chiến đấu hai màu trắng đen xen kẽ, vẻ mặt lạnh lùng đứng ở trên đài lãnh thưởng, bên cạnh hắn có một con chó lớn cao chừng năm mét, dài mười mét đang lẳng lặng nằm yên. Con chó lớn sở hữu bộ lông màu bạc rực rỡ lung linh, phảng phất như thác nước nghiêng nghiêng chảy xuống, thân thể cao to mang đến cho người ta cảm giác áp bức rất lớn.

【 Tên quái vật 】: Tinh Thác Thủy Khuyển

【 Cấp bậc quái vật 】: Cấp 39 (cấp thủ lĩnh)

【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất hoàn mỹ

......


Hai mươi mốt tuổi à, nói như vậy người này hẳn là nhóm Ngự sử đầu tiên ký kết huyết khế rồi.

Chỉ trong thời gian ba năm, có thể huấn luyện Ngự thú đến cấp thủ lĩnh, đồng thời còn bồi dưỡng nó đến phẩm chất hoàn mỹ, đây hẳn là một trong những cao thủ đứng đầu dân gian.

Cao Bằng nhìn Tinh Thác Thủy Khuyển uy phong lẫm lẫm trên TV, lại nhìn Đại Tử và A Ngốc.

Gánh thì nặng mà đường thì xa.

Thế nhưng cũng sẽ chẳng lâu lắm đâu.

Cao Bằng cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, đáy lòng nóng rực.

Cuối tuần, trong phòng bồi dưỡng tại nơi làm việc.

Hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi vì A Ngốc muốn nỗ lực tăng lên phẩm chất sử thi.

Trên tay Cao Bằng cầm một viên Tinh Hạch màu đen của quái vật tinh anh thuộc hệ Vong linh. A Ngốc đứng trước mặt hắn, ngọn lửa trong hốc mắt cháy bừng lên, tràn ngập khát vọng với Tinh Hạch quái vật trong tay chủ nhân.

Nhưng nó không dám tiến lên khi chưa nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, vì thế đành đứng ngây ra tại chỗ, duy chỉ có ngọn lửa trong mắt là càng lúc càng sáng.

Nó cứ tiếp tục ngốc ngốc như vậy, lẳng lặng nhìn chủ nhân cho Tinh Hạch quái vật vào máy nghiền giã thành mảnh vụn, sau đó lại đổ vào trong nước thuốc đã được pha chế sẵn.

Ùng ục ùng ục ——

Sau khi cho bột Tinh Hạch màu đen vào thì nước thuốc liền không ngừng nổi lên một số lượng lớn bọt khí......

Lúc này, ngoài phòng làm việc, có vài bóng người từ trong thang máy đột nhiên đi ra.

Đi trước nhất chính là Lưu Triều Vũ mặc váy ngắn kẻ ca rô, bên cạnh là Bạc Hà Miêu lò dò theo sát.

Sau lưng nàng có hai cô gái tuổi tác xấp xỉ, tò mò nhìn quanh khắp nơi, không ngừng đánh giá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui