Càng nghĩ, ta càng không nghĩ ra cái gì. Bởi vì Ty Y Thần Quân căn bản không nói ta biết! Nói đến ta cũng lạ, vừa nghe đến phải lấy cỏ Ngưng Lộ, ta
cũng không hỏi rõ ràng đã chạy đến đây.
Dù sao cũng không rõ ràng, ta đành cắn răng hái tất cả hoa cỏ ta gặp trên
đường, mỗi thứ một chút. Nhất định sẽ hái trúng cỏ Ngưng Lộ.
May mắn, dụng cụ hái hoa gọt quả, phụ tôn có ban cho ta một bảo khí.
Ta niệm quyết triệu ra huyền băng hàn đao hàn quang lòe lòe, đao quang
kiếm ảnh chợt lóe, ngay lập tức rừng cây giống như nổ tung, hoa cỏ tung
bay khắp nơi. Ta nhanh chóng nhặt chúng lại.
Mãi đến khi đi qua cánh rừng, thu thập thật tốt các loại tiên thảo cũng
không nghe lại tiếng két két âm trầm kia, cũng không thấy con mãnh thú
Kỳ Cùng kia đột ngột chạy ra ăn ta.
Nhất thời ta thở ra mấy ngụm khí, đoán là hôm nay thời tiết quá xấu, bầy
mãnh thú Cùng Kỳ đều đang buồn ngủ, vì thế không rảnh tiếp đãi ta. Hôm
nay ta đúng là đụng phải vận may.
Bên ngoài cánh rừng cũng chính là bên ngoài Cùng Châu, gần đến hồ nước.
Ta đứng cạnh hồ nước, thu huyền băng hàn đao lại, gọi mây lành chuẩn bị
thắng lợi trở về. Ta nghĩ Cùng Châu cũng không có gì đáng sợ, giống như
Hoang dã chi cảnh của Ma giới chúng ta. Mọi người đều nói nó dữ tợn bao
nhiêu, thật ra ai cũng chưa từng hiểu rõ, niềm tin chưa chắc đã là sự
thật.
Ta chỉ hơi tò mò một chút, vừa rồi ta kết ra băng thuẫn cắm vào mặt đất,
chút máu đó ở đâu ra. Không phải là máu của thổ địa Cùng Châu đấy chứ?
Vừa từ từ suy nghĩ, ta bò lên mây lành, khiến nó bay đi.
Nhưng mà, sau đó, khi mây lành cách mặt đất mấy trượng, ta quay đầu trở lại
nhìn thoáng qua, đột nhiên thấy bên cạnh chỗ mặt đất Cùng Châu tiếp giáp với nước hình như một ra một gốc cỏ nho nhỏ màu xanh. Lá cỏ tròn tròn,
cây nó hơi nhọn, mặt trên còn đọng một giọt nước trong veo chưa kịp khô.
Liếc mắt nhìn xuống, rất đáng yêu.
Ta bỗng nhiên có một loại tỉnh ngộ cực kỳ mãnh liệt, cảm thấy những thứ ta vừa hái đều là phí công, thứ ta cần tìm chính là mấy cọng cỏ bên cạnh
hồ nước này!
Sự giác ngộ của ta trước giờ đều có căn cứ.
Chẳng hạn như cỏ Ngưng Lộ, trên lá cây nên đọng vài giọt nước như hiện tại mới giống.
Vì thế, ta không chần chừ nữa, lập tức điều khiển mây lành trở lại, muốn
hái cỏ Ngưng Lộ. Quả thật ta hái được, nâng nó trong lòng bàn tay, thật
ấm áp, thật thân mật.
Đột nhiên lúc này, cùng với một tiếng rít gào vang trời, ta còn chưa hiểu
chuyện gì đang xảy ra, chỉ phút chốc đầu vai đã cảm thấy cực kỳ đau đớn, khiến đầu ta hoàn toàn trắng xóa.
Ta không nhịn nổi, cổ họng bốc lên vị tanh ngọt, ngậm miệng không được,
nôn ra một ngụm máu. Ta chậm rãi cúi xuống nhìn bả vai liền thấy mấy
móng vuốt đầy lông, một vài cái còn xuyên thủng bả vai ta, còn một vài
cái đang ra sức giữ chặt bả vai.
Ta nhìn theo mấy móng vuốt lông lá kia, giữa không trung thế nhưng lại dần dần hiện ra một con nhện cực to, giương miệng về phía ta, trợn hai
tròng mắt xanh biếc!
Ngay sau đó, nó lại rít gào một tiếng, ta chưa kịp phản ứng, lập tức vô số
móng vuốt lông lá lao về phía ta. Ngay lập tức, ta cảm thấy không thể
khống chế thân thể mình, một lực đạo cực lớn đánh ta văng khỏi đám mây,
rơi thẳng xuống nước!
Nước sông lạnh băng từ bốn phương tám hướng vọt tới phía ta, nhắm thẳng và
trong mũi miệng tai mắt ta, như thể sợ không đổ đầy ta. Sóng ngẫm mãnh
liệt đánh úp về phía ta từng hồi một, ta lại không có sức phản kháng!
Con nhện ở dưới nước cũng rất hung mãnh, thừa dịp ta chưa kịp niệm quyết
phản kích, móng vuốt của nó không chỉ đâm xuyên bả vai ta, khắp thân thể ta đều có móng vuốt đầy lông ghê tởm kia.
Đau, toàn thân đều đau muốn chết.
Nước lạnh tràn ra từ miệng ta, dần dần bị nhuộm thành màu đỏ sẫm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...