Thần Phục

Edit: Tử Linh Lan

Beta: Lovesmdanmei & Mộc

Nam nhân trực tiếp ôm cậu đến phòng, Hứa Diệp đỏ mặt đề nghị được tự mình tẩy rửa. Bước vào phòng tắm, cậu đứng trước gương xem xét dấu vết trên người.

Làn da cậu rất trắng, khiến cho vài vết roi kia trở nên thật rõ ràng, giống như những đường cong diễm lệ, đang phác thảo nên bức tranh phong tình vừa thê lương vừa dụ hoặc. Vết roi trước ngực và phía sau lưng thập phần hài hòa đối xứng, khiến cậu lớn mật đoán rằng mặt nạ nam nhân thuộc chòm sao Xử Nữ. Bất quá nghĩ đến lúc nãy y dùng ngón tay lau đi nước miếng của mình, cậu lại phủ định suy luận vừa rồi. Trên mông hồng hồng một mảng, giống như quả đào chín, lại dính nước, càng thêm cảnh đẹp ý vui.

Mỗi một dấu vết đều là màu đỏ loá mắt, nhưng lại không có một chỗ phá da thấy máu. Trình độ khống chế lực đạo của người nọ đã đạt tới đỉnh cao. Điều này làm cho Hứa Diệp âm thầm phỏng đoán đến cùng amnh đã luyện tập qua bao nhiêu SUB???

Cậu dùng khăn tắm đem nước trên người lau khô, sau đó mặc dục bào rồi xuống lầu.

Các món cơm tây vẫn còn tỏa hơi nóng trên bàn ăn rộng lớn, đầu bếp cũng đã đi. Nam nhân ngồi bên cạnh bàn chờ cậu, trên mặt đã đổi một chiếc mặt nạ màu bạc đơn giản khác. Hứa Diệp có chút thất vọng cởi dục bào ra, treo trên giá áo. Cậu đã rất hi vọng trông thấy vị đầu bếp này, ít nhất có người thứ ba ở đây, cậu có thể dùng kiện dục bào kia che lại vài dấu vết cần che.

Thân thể lại lần nữa bại lộ trong không khí, cũng hoàn toàn bại lộ dưới tầm mắt nam nhân. Hứa Diệp có chút co quắp nhìn chủ nhân của cậu, cậu thậm chí không dám hồi tưởng lại một màn vừa rồi, cậu cư nhiên giống tiểu hài tử chỉ vì bị khi dễ mà khóc như vậy, thật sự là đem thể diện vứt đi hết. Cho nên hiện tại cậu vừa nhìn thấy nam nhân liền không tự giác đỏ mặt.

Nam nhân dùng ánh mắt xem xét cậu trong chốc lát, vừa lòng cười cười, tay phải vỗ nhẹ đùi.

Hứa Diệp nhanh chóng tìm tòi trong đầu xem mệnh lệnh như vậy thì tương ứng với hành động nào, rồi nhanh chóng đi qua, quỳ xuống bên chân nam nhân.

“Học ngoan.” Nam nhân tỏ vẻ hài lòng, sờ sờ đầu của cậu: “Nói một chút về quy củ dùng cơm. Về sau, thời điểm đầu bếp tới, ngươi sẽ đi mở cửa, sau khi giúp làm xong bữa cơm thì tiễn ông ta về sau đó đến báo ta đi ăn. Ta sẽ bảo ông ta dạy nấu nướng cho ngươi, ngươi phải chăm chỉ học tập. Thời điểm dùng cơm, nếu ta không có yêu cầu đặc biệt, ngươi phải bảo trì tư thế quỳ đứng bên chân ta. Sau bữa cơm, ngươi sẽ phụ trách thu dọn đồ ăn và rửa bát.” Thấy biểu tình Hứa Diệp có chút cứng nhắc, anh hỏi: “Có vấn đề sao?”

“Chủ nhân, về sau tôi phải vừa quỳ vừa ăn sao?” Cậu mặt mày ủ dột, như thế này hoàn toàn không gắp được đồ ăn a……


Nam nhân nhìn cậu, nhếch môi cười nói: “Hôm nay ta có thể cho phép ngươi ngồi ăn.”

Hứa Diệp sửng sốt mấy giây mới nhớ ra cái mông vừa sưng vừa đỏ của mình liền nhanh chóng lắc đầu như trống bỏi: “Không cần, chủ nhân, tôi quỳ là được rồi.” Trên mông cậu đỏ hồng thành mảng như vậy, quỳ đứng cũng không đau, nhưng một khi ngồi xuống khẳng định sẽ đau muốn nở hoa, chẳng phải đồng nghĩa với việc đánh cậu lại lần nữa sao.

“Tiểu nô lệ, hiếm khi ta mới cấp phúc lợi, nhưng ngươi lại không muốn, thật khiến chủ nhân thương tâm.” Tiếu ý trong mắt nam nhân càng đậm.

Này là phúc lợi chỗ nào nha? Này căn bản chính là trừng phạt nha nha nha! Hứa Diệp hò hét trong lòng, ủy khuất đầy mặt: “Thời điểm học nấu ăn, tôi có thể mặc một bộ quần áo đơn giản được không? Dục bào cùng áo ngủ đều thực bất tiện……”

“Có thể mặc quần áo ở nhà trong tủ quần áo phòng ngươi.”

“Tôi không có vấn đề ……” Bụng cậu kêu cô cô hai tiếng, từ sáng sớm đến giờ cậu chưa ăn cái gì, lúc này đã sớm đói bụng.

“Đi xới cơm.” Nam nhân ra lệnh.

Hứa Diệp mở một ngăn tủ trong phòng bếp, lấy ra hai chiếc bát dát vàng. Trước tiên, cậu xới một bát cơm từ trong nồi cơm điện, hai tay đặt trước mặt nam nhân, sau đó lấy đũa cho anh. Lại đi xới một bát cơm cho mình, cầm lấy một đôi đũa rồi quỳ xuống. Trong lúc đó, cậu vài lần tranh thủ xem xét thức ăn trên bàn.

Cà ri thịt bò, tôm sông tẩm trà chiên Long Tỉnh, trứng tráng xào ớt xanh, canh súp lơ, rau cải xanh luộc.

Các món ăn phối hợp dinh dưỡng rất hợp lý. Xem ra chủ nhân của cậu thực chú trọng kết cấu ẩm thực.

Đến khi dùng cơm, Hứa Diệp mới hiểu được bản thân cậu căn bản không cần suy xét gắp đồ ăn như thế nào. Nam nhân toàn quyền xử lý, cậu chỉ cần ăn là được rồi.

Hứa Diệp không thích ăn súp lơ, vì thế đem tất cả súp lơ nam nhân gắp cho cậu để lại trong bát, định thừa dịp lát nữa đi xới bát cơm thứ hai sẽ đổ sạch. Kết quả vừa ngẩng đầu đã thấy đôi đũa mang theo súp lơ dừng trước mặt cậu. Nam nhân tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu, ra lệnh nói: “Mở miệng.”


Hứa Diệp vẻ mặt đau khổ đem miếng súp lơ kia ngậm vào, có lệ cắn mấy ngụm, nuốt vào.

“Ngươi muốn tự ăn nốt đồ ăn trong bát, hay là muốn ta đem nửa bàn ăn còn lại này từng miếng từng miếng đút cho ngươi?”

“Tôi, tôi tự ăn là được nha……” Hứa Diệp rầu rĩ than thở một câu, vùi đầu đem súp lơ trong bát ăn luôn.

Tốc độ ăn cơm của cậu rất nhanh. Từ nhỏ, gia đình không hài hòa khiến cậu không có cảm giác an toàn, ăn cơm cũng vậy, bàn ăn thật to nhưng chỉ có một người, cho nên cậu có thói quen mau mau ăn mấy ngụm liền rời đi. Sau này công tác bận rộn, cậu lại muốn làm mọi chuyện thật hoàn mỹ để Hứa Đình không xem thường, nên việc dùng cơm cũng không quá trú trọng. Hơn nữa hôm nay lại đói bụng, ăn càng nhanh chóng, chỉ sau chốc lát liền ăn xong một bát.

“Tại sao phải ăn vội như vậy?” Nam nhân hỏi.

Cậu ngẩn người: “Thói quen, coi như là nâng cao hiệu suất.”

“Không cần thiết.” Nam nhân gắp một khối thịt bò đặt trong bát cậu: “Ăn quá nhanh sẽ tăng thêm gánh nặng cho dạ dày ngươi, cứ như vậy mãi sẽ sinh bệnh. Huống hồ ngươi cũng không cần phải vội. Cho dù ngươi ăn xong, cũng phải quỳ gối ở đây, chờ ta chấm dứt mới có thể đứng lên thu dọn. Cho nên, tiểu nô lệ, ngươi nên học cách chậm rãi hưởng thụ hương vị đồ ăn.”

Hứa Diệp nghĩ nghĩ, cố ý gia tăng số lần nhai kỹ, đem tốc độ chậm lại.

Cậu tuy rằng ở một mình, nhưng trong nhà có người giúp việc đúng giờ đến vệ sinh, rất ít khi tự mình làm cơm, cũng không biết rửa bát như thế nào. Cho nên động tác có chút trúc trắc. Lại thêm thân thể trần trụi phải đeo tạp dề, cảm giác cực kỳ cực kỳ không thoải mái… Được rồi, nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn là nam nhân vừa tựa vào quầy bar vừa xem cậu rửa chén, khiến tay cậu đều cứng nhắc.

“Chủ nhân…” Hứa Diệp cầm lấy cái đĩa bị cậu không cẩn thận làm sứt mẻ, xấu hổ nói: “Ngài nhìn ta như vậy, ta sẽ thực khẩn trương.”

“Làm vỡ một cái, phạt quỳ một giờ.” Nam nhân hoàn toàn không có ý tứ đem tầm mắt dời đi, cười nói: “Như vậy có thể giúp ngươi cầm chắc chúng nó, nô lệ của ta.”


Hứa Diệp quả nhiên cầm rất chắc, mãi cho đến khi lau khô rồi bỏ vào tủ tiêu độc, một cái bát cũng chưa bể.

Nam nhân ngồi trên sô pha phòng khách vẫy gọi cậu, vì thế Hứa Diệp giống như triệu hoán thú nhanh chóng xuất hiện.

Sự phục tùng thật đáng sợ, khiến cậu rơi vào trạng thái không thể tự kiềm chế. Thế nhưng cảm giác như vậy khiến cậu thoải mái, buông tha chính mình, đem toàn bộ lực chú ý tập trung trên người người nọ, sau đó nghe theo.

“Nằm ngang trên đùi ta.” Mệnh lệnh đơn giản mà trực tiếp.

Cậu có chút xấu hổ nằm trên đùi nam nhân, trên mông lại trúng một cái tát, tuy rằng không nặng, nhưng lại khích phát những cơn đau lúc trước, cậu kêu “a~” một tiếng.

“Hướng lên trên một chút.”

Hứa Diệp giống như sâu lông mà nhích nhích lên phía trước, hạ thân trần trụi ma sát với mặt ngoài quần nam nhân, khơi dậy những khát vọng nhỏ vụn trong cơ thể. Cậu cơ hồ muốn điên rồi, rõ ràng lúc trước còn vô cùng lãnh đạm nha, như thế nào hiện tại lại biến thành bộ dáng không chịu nổi một tia dụ dỗ?

Càng muốn khống chế, càng không thể khống chế. Cậu có ý đồ muốn dập tắt ngọn lửa nhỏ trong người. Kết quả khi nam nhân nghiêng người cầm lấy thứ gì đó, hai chân thoáng giật giật, cảm giác ma sát truyền đến tứ chi, đem ngọn lửa trong Hứa Diệp triệt để thiêu đốt.

Cảm giác được hạ thân cậu có phản ứng, nam nhân khẽ cười nói: “Nô lệ, tuy rằng thân thể ngươi mẫn cảm như thế thực khiến ta cao hứng. Bất quá hôm nay ta sẽ không cho phép ngươi lại đạt tới cao trào, vì vậy ngươi tốt nhất nên khắc chế chính mình. Miễn cho ta phải dùng phương pháp khác giúp ngươi khắc chế.”

Hứa Diệp đỏ hồng cả mặt, đem đầu úp sấp thật thấp.

Có cái gì lạnh lẽo bôi trên mông, thân mình cậu run lên, tiếp theo liền cảm giác được một bàn tay ấm áp đem thứ đó chậm rãi thoa đều, vuốt ve thật nhẹ trên mông cậu. Cảm xúc mát lạnh thẩm thấu vào làn da, thực thoải mái.

Chủ nhân tự mình thoa thuốc cho cậu.

Hứa Diệp nhất thời có chút hoảng hốt. Khi cậu cùng Lạc Đà ở chung, đối phương tuy rằng không hung ác, nhưng cũng không cẩn thận như mặt nạ nam nhân, đa số thời điểm cậu đều tự mình xử lý vài miệng vết thương bị roi quất kia. Cậu do dự nửa ngày, nhẹ giọng nói một câu: “Cám ơn chủ nhân.”


Động tác trên tay nam nhân dừng một chút, mở miệng nói: “Buổi chiều ngươi có thể tự do hoạt động trong phạm vi tầm mắt của ta, đi toilet hay các loại rời đi linh tinh không cần báo cáo ta.” Nói xong lại xoa nắn trong chốc lát, sau đó vỗ nhẹ mông cậu: “Xong rồi.”

Buổi chiều, nam nhân dùng máy tính bảng xem văn kiện. Hứa Diệp chọn một tư thế thoải mái ngồi trên đệm mềm dựa vào cửa sổ xem sách, từ trên giá sách rút ra một quyển “Trung Quốc mỹ thực cùng văn hóa”. Vài ngày trước đó cậu đã quá mức mệt mỏi, lúc này ngoài cửa sổ xanh biếc đang tràn trề ánh mặt trời ấm áp, khiến cả người cậu đều thả lỏng. Mí mắt có chút nặng, cậu hoảng hoảng hốt hốt nhìn thoáng qua sofa cách đó không xa, an tâm cuộn tròn người, thiếp đi.

Thời điểm tỉnh lại đã là 4h buổi chiều, trên người đắp một tấm chăn mỏng.

“Tỉnh ngủ?” Thanh âm trầm thấp từ phía sau truyền đến.

Hứa Diệp vừa quay đầu liền thấy nam nhân mặc dục bào đứng ở cầu thang. Dục bào được thắt lỏng, cổ áo mở rộng, dáng người rất đẹp nhìn thấy không sót một chút gì. Làn da màu đồng, cơ thể thoạt nhìn không quá mức to lớn, nhưng vóc dáng thon dài cùng đường cong của cơ bắp khiến thân thể càng thêm tuyệt mĩ, cơ bụng của người luyện tập thường xuyên phi thường gợi cảm. Anh hiển nhiên là vừa tắm rửa xong, trên người còn thoang thoảng mùi hương ướt át, mặt nạ trên mặt đổi thành màu đen tuyền.

Tắm rửa vào thời điểm này, hẳn là vừa đi tập thể hình.

Thấy Hứa Diệp nhìn chằm chằm mình, anh mới cười nói: “Đỏ mặt cái gì?”

Hứa Diệp đừng lại tầm mắt, có chút không cam lòng nhỏ giọng than thở nói: “Trước đây, tôi cũng từng luyện tập thể hình ……”

“Buổi sáng chủ nhật, ngươi có thể vào phòng tập thể hình tầng hai. Nếu không biết, ta sẽ dạy ngươi.” Nam nhân cầm một chai nước khoáng từ phòng bếp, uống hai ngụm, nói tiếp: “Nhưng dáng người ngươi như bây giờ cũng tốt lắm, ôm mềm mềm.”

Hứa Diệp rất hung hãn lườm nam nhân một cái.

Nam nhân nén cười nói: “Tiểu nô lệ, ngươi đây là đang khiêu khích ta?” Nói xong bắt lấy cánh tay cậu, đem tấm chăn mỏng khoác trên người cậu kéo xuống, khiến cậu trần trụi đứng trước mặt mình.

Khoảng cách quá gần, Hứa Diệp chỉ cảm thấy tim đập có chút loạn.

Nam nhân cúi đầu, ghé vào lỗ tai cậu, dùng thanh âm hơi khàn khàn nói: “Mới ngủ một giấc, tỉnh dậy lại không ngoan, ai cho phép ngươi khoác chăn, ân?” Hơi thở phun lên vành tai cậu, kích thích toàn thân tê dại một hồi. Cố ý trêu chọc như vậy khiến đại não Hứa Diệp cơ hồ muốn tụ huyết. Cậu theo bản năng muốn lui về phía sau, thắt lưng lại bị người dùng lực ôm lấy, thân thể trực tiếp dán lên người anh.

Cách dục bào, Hứa Diệp có thể cảm giác được rõ ràng đối phương đang dâng trào, mà dục vọng của chính cậu cũng bắt đầu nhẹ nhàng ngẩng đầu. Trong đôi mắt đằng sau chiếc mặt nạ kia, sự nguy hiểm dần dần thức tỉnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận