Theo lệ Ông hoàng đi phía trước còn Nguyệt Hoa đi ở phía sau, hắn đi phía trước thường xuyên quay đầu lại nhìn nàng mỉm cười, Nguyệt Hoa hôm qua mới động phòng tuy đã nghỉ ngơi nhưng cơ thể đau nhứt làm nàng đi rất chậm, giữ đúng tam tòng tứ đức nàng không dám vượt qua Ông hoàng, hắn thấy khuôn mặt nàng xanh trắng không đành lòng dừng lại chờ nàng, hắn đưa tay định nắm lấy tay nàng thì bị Trần ma ma ngăn cản: "Bẩm Hoàng Tử Đảm như vậy là không phải phép.
"
Hắn trừng mắt nhìn bà quát: "Phận nô tài mà dám ngăn cản ta, tránh ra còn nhiều chuyện đừng trách ta không nể mặt", hắn trách bà ta xong quay sang cầm tay nàng dẫn đi thẳng về phía trước, Nguyệt Hoa bị hắn nắm tay kéo đi nàng nhìn bàn tay hắn trong lòng không khỏi cảm động.
Trịnh ma ma từ nhỏ chăm sóc tiểu thư thấy nàng bị Trần ma ma răng dạy tâm tình cũng không được tốt lắm, tuy biết bà ấy từ nhỏ ở hoàng cung là người thân tính bên cạnh Nhị phi nhưng nhìn tiểu thư chịu uất ức bà cũng không kiềm được muốn tranh cãi với bà ta, tiếc là cấp bậc của bà thấp quá không thể làm được chỉ có thể đứng nhìn, may mắn ông hoàng ra tay dạy dỗ Trần ma ma làm bà hả lòng hả dạ, bà cười tủm tỉm đi qua mặt bà ta hừ một cái rồi vội vàng đuổi theo.
Gia Long hôm qua nể mặt Nhị phi muốn nàng nở mày nở mặt trước con dâu mới cưới nên hôm qua ngủ ở chỗ bà, ông sai Phương công công nói với Ông hoàng tứ cứ đi đến điện Nhị phi là được, Nhị phi vì để gặp nàng dâu bà thay y phục lộng lẫy trang điểm kỹ lưỡng, còn hiếu động hỏi Gia Long cài trang sức nào là đẹp nhất, ông lắc đầu nói: "Nàng đúng là lo xa đâu phải chưa từng gặp mặt con dâu đâu mà lo lắng đẹp hay không đẹp.
"
Nhị phi tay sửa lại trâm cài miệng thở dài nói: "Mấy lần trước đâu giống nhau, hôm nay là lễ ra mắt phải trang trọng một chút mới hay, ngài đó đúng là không hiểu phong tình.
"
Vua Gia Long bị bà nói cho cứng miệng, ông lấy tay ấn huyệt thái dương nói: "Được rồi là ta không hiểu phong tình là ta cổ hủ, nàng mới là nhất được chưa.
"
Bà hài lòng gật đầu cùng ông ngồi tâm sự trong lúc chờ bọn nhỏ đến.
Nguyệt Hoa và ông hoàng đến cung sửa sang lại y phục, hai người từ tốn bước vào đoan trang quỳ xuống nhận trà từ cung nữ đưa cho dâng lên cho Gia Long và Nhị phi, Gia Long gật đầu hài lòng với nàng dâu mới ông đưa một miếng ngọc tặng nàng ông nói: "Nguyên cơ nhận miếng ngọc xong sớm sinh quý tử cho Phúc Đảm" , nàng cúi đầu quỳ rạp xuống đất tạ ơn.
Tới phần Nhị phi bà tặng nàng một cây trâm bà nói: "Ta tặng con cây trâm phượng mong con giữ vững trách nhiệm là một chính thê, trước lo cho tướng công sau lo cho thê thiếp, trông nhà dạy dỗ con cái làm một hiền thê hiền lương thục đức con nhớ chưa.
"
Nguyệt Hoa đáp: "Vâng mẫu phi" , nàng tiếp nhận hai tay cúi đầu xuống đất một lần nữa tạ ơn.
Bà Nhị phi mắt hơi ươn ướt lấy khăn lau mắt, sai người đỡ hai người đứng dậy hiền từ nắm tay nàng nói chuyện, tứ hoàng tử và Gia Long đều đồng cảnh ngộ bị vợ mình bỏ ra một bên chỉ biết bưng ly trà ngồi uống nói chuyện quốc sự.
Sau đó, nàng cùng ông hoàng đi qua chỗ của hoàng thái hậu, hai người đứng nghiêm trang trong điện chờ bà đi ra, Hoàng thái hậu từ tốn bước ra bà ngồi lên ghế chờ hai người kính trà, cuối cùng bà tặng nàng một chiếc vòng bằng vàng rồng nói: "Già đây lớn tuổi không lo chuyện con cháu nổi, nghĩ con là cháu dâu lại là vợ cả ta tặng con chiếc vòng mong hai đứa hòa thuận với nhau tới bạc đầu, mau sinh chắc cho già ôm là già đây đã vui lòng rồi.
"
Nguyệt Hoa thẹn thùng nhận lấy vội tạ ơn hoàng thái hậu, tiếp tục nàng cùng ông hoàng đi qua chỗ của Vương hậu, vương hậu hay bệnh thân thể yếu đuối chỉ ở sau bình phong nhận trà cũng tặng nàng một chiếc vòng vàng rồi cho Nguyệt Hoa cùng ông hoàng tứ lui ra.
Buổi chiều Nguyệt Hoa mới trở về quang minh cung nàng mệt mỏi nằm trên giường nghỉ ngơi, ông hoàng truyền tin phải ở lại chăm sóc Vương Hậu không thể trở về, nàng sai Trịnh ma ma sắc thuốc uống Trần ma ma khó hiểu hỏi: "Đây là thuốc gì vậy?"
Trịnh ma ma chỉ bình tĩnh đáp: "Thuốc này là thuốc dưỡng nhan phu nhân nhà chúng tôi khó khăn lắm mới xin được cho Nguyên cơ, căn dặn cô ấy uống thường xuyên để giữ được vẻ thanh xuân.
"
Trần ma ma nghi ngờ ngửi thử phát hiện không giống mấy loại thuốc thông thường, bà gật đầu nói: "Như vậy cũng tốt dưỡng nhan sắc mới giữ được lòng Ông hoàng tứ.
"
Trịnh ma ma chỉ cười không nói, bà mang thuốc vào cho Nguyệt Hoa nàng uống xong kêu mọi người lui ra hết nàng muốn nghỉ ngơi.
Buổi tối, Ông hoàng trở về vào phòng nhìn thấy một bức mỹ nhân ngủ hắn tâm ngứa đi lại cúi xuống hôn lên mặt nàng, Nguyệt Hoa bình thường giấc ngủ không sâu bị người hôn lén nàng liền tỉnh mở mắt nhìn hắn tay chống đẩy hắn ra xa một tí nói: "Chàng mới về sao không sai người lấy nước tắm rửa mà lại đi hôn lén thiếp.
"
Hắn cười nói: "Thấy nàng ngủ ta tâm ngứa khó nhịn muốn hôn nàng thôi, sao còn mệt lắm hả.
"
Nguyệt Hoa lắc đầu nói: "Nghỉ ngơi nhiều cũng khỏe được một chút.
"
Hắn cười gian xảo ôm nàng lên nói: "Nếu nguyên cơ thân thể khỏe rồi vậy hầu phu quân cùng tắm đi, người đâu truyền thủy bồn.
"
Nguyệt Hoa đỏ mặt muốn đẩy hắn ra, nhưng lại sợ bản thân mình té ngã, nàng liền nằm yên giả chết mặc hắn ôm đi, nước được bưng vào hai người cùng nhau tắm cảnh sắc ngượng ngùng, trong phòng thường xuyên truyền ra tiếng rên rỉ khiến người nghe phải đỏ mặt, cung nữ gác cửa cúi đầu xuống giả vờ không nghe thấy, nhích người ra xa một chút chờ đợi bên trong truyền triệu, tới gần canh tý Ông hoàng khoát áo lỏng lẻo tay bế Nguyên cơ đã ngất xỉu trở về phòng ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...