Nhắc đến Tình Dục Đạo, điều nhân sĩ tu luyện giới nghĩ đến đầu tiên là ....dâm loạn. Tên của đạo, đã mang giáo nghĩa giảng giải đến tận cùng lâm ly. Tình Dục Đạo lấy sự hoang dâm, sắc dục để xưng danh. Trong quá khứ từng là một đại họa của tu luyện giới, cơ hồ bị tất cả các môn phái chính tà truy sát.
Trong quá khứ, tu luyện giới phàm là môn phái trong nhà có nữ nhi xinh đẹp đều đề phòng tặc nhân của Tình Dục Đạo. Một khi bị bọn chúng chú ý, phân nửa là cô gái đó sẽ bị hủy. Bọn chúng không đắc thủ thì không chịu từ bỏ ý đồ.
Cuối cùng Tình Dục Đạo trở thành cừu địch chung của tất cả mọi người trong tu luyện giới, trải qua một trận truy sát lớn, môn phái suýt chút nữa bị tiêu diệt hoàn toàn, bất quá vẫn còn lại chút hơi tàn, nhưng bọn chúng cũng không còn muốn làm gì thì làm, đã thu liễm lại rất nhiều.
Tình Dục Đạo ngày càng suy bại, nhưng cũng không hề có ý quyết chấn chỉnh, sau khi bị tu luyện giới bao vây tiêu diệt hơn chục năm, trong phái xuất hiện một kẻ kỳ tài. Người này luyện Tình Dục Cực Ttình Khúc đến cảnh giới rất cao, dâm thuật bị người đời thống hận đã luyện đến cảnh giới cao minh làm cho người ta khó phòng bị, võ học tu vi cũng đạt đến hóa cảnh, tung hoành thiên hạ, ít người chống được.
Truyền nhân đời này của Tình Dục Đạo không giống như trước, gây họa khắp thiên hạ, để bị người người vây diệt. Nhưng đương nhiên truyền nhân có tu vi tuyệt đỉnh của Tình Dục Đạo này cũng không chịu an phận thủ thân, hắn lại để mắt tới truyền nhân tối kiệt xuất của Đạm Đài cổ thánh địa lúc bấy giờ.
Trải qua ba năm giao phong, kỳ tài của Tình Dục Đạo cuối cùng làm ra một việc đại sự chấn kinh cả tu luyện giới, hắn mang truyền nhân tối kiệt xuất đó của Đạm Đài Tuyền thu vào hậu cung.
Tiên tử của Đạm Đài Tuyền cổ thánh địa đương thời bị truyền nhân của Tình Dục Đạo dâm loạn thu vào hậu cung, chuyền này như một cơn lốc quét ngang qua cả tu luyện giới, khiến mọi người kinh ngạc đến mức trừng mắt há miệng, quả thật không giám tin đây là sự thật.
Sự thật là, tiên tử của Đạm Đài thánh địa võ học có thể xếp vào hàng ba người đứng đầu trong lớp thanh niên cao thủ, dung mạo lại càng diễm tuyệt thiên hạ. Đã làm cho vô số thanh niên tuấn kiệt điên cuồng, chỉ là không ai nghĩ được, lại bị truyền nhân của Tình Dục Đạo đắc thủ bẻ hoa.
Chuyện này đối với danh tiếng thánh khiết của Đạm Đài cổ thánh địa mà nói là một sự sỉ nhục lớn lao. Đạm Đài thánh địa cơ hồ xuất động tất cả hộ pháp cao thủ,nhằm tiêu trừ đi tên kỳ tài của Tình Dục Đạo kia. Nhưng truyền nhân của Tình Dục Đạo kia công lực thật sự là quá mức cao cường, tư chất bản thân cao tuyệt không ai sánh nổi, hơn nữa đến tuổi trung niên mới xuất đạo, đã trải qua tu luyện hơn mười năm, thật sự là ít có địch thủ. Hắn mặc dù có vài lần chạm mặt với hộ pháp của Đạm Đài cổ thánh địa, nhưng mỗi lần đều thong dong thoát ra. Cuối cùng lại mang theo truyền nhân tối kiệt xuất của Đạm Đài thánh địa kia cùng tiến cùng lùi, quả thực là như một cái tát mạnh vào mặt của phái Đạm Đài Tuyền.
Bất quá, cuối cùng hắn cũng bị mấy cao thủ tối kiệt xuất của thánh địa liên thủ bao vây, nhưng sau khi thân thụ trọng thương, hắn lại vẫn có thể mang tiên tử của Đạm Đài thánh địa kia đi.
Sỉ nhục lớn lao này, khiến cho trên dưới của cả Đạm Đài thánh địa lửa giận bốc lên chín tầng trời. Nhưng kỳ tài của Tình Dục Đạo kia từ đó cũng không thấy xuất hiện nữa, khiến các nàng cũng chẳng có biện pháp nào.
Cho đến năm năm sau, truyền nhân của Đạm Đài thánh địa kia mới xuất hiện lại tại tu luyện giới, lập tức khiến bát phương oanh động. Sau khi trở về Đạm Đài thánh địa, thông báo tin là đã có một đứa con gái, làm cho chưởng môn của Đạm Đài phái lúc đó lập tức thổ ra một ngụm máu tươi, suýt chút nữa một chưởng kết thúc kết liễu tính mệnh của truyền nhân kia.
Nhờ có các đệ tử trong phái nhiều lần xin tha, nàng mới giữ được tính mạng, nhưng lại bị giam lỏng ở hậu sơn. Hơn nữa, chưởng môn của Đạm Đài thánh địa tuyên bố với nàng, không còn là truyền nhân tối kiệt xuất của Đạm Đài phái nữa, không lâu sau liền phái một đệ tử khác xuất sơn, đại biểu cho Đạm Đài phái hành tẩu tu luyện giới.
Người truyền nhân tối kiệt xuất bị giam lỏng trong hậu sơn kia, nội tâm vô cùng đau khổ, tất cả đều không phải là lỗi của nàng, cuối cùng lại được kết quả như vậy, cuối cùng lòng nàng đã hoàn toàn nguội lạnh.
Mà tên kỳ tài của Tình Dục Đạo kia có thể nói là tự mua dây trói mình, đặc tính lấy dâm loạn để dương danh ở trên người hắn rất ít, hắn thực tâm thích truyền nhân tối kiệt xuất của Đạm Đài thánh địa kia, bởi vì hắn cùng truyền nhân của Đạm Đài thánh địa kia thực sự nảy sinh tình cảm, nên cuối cùng đã thả cho nàng rời đi.
Cuối cùng, kỳ tài của Tình Dục Đạo mới biết tao ngộ của người mình yêu khi trở về Đạm Đài thánh địa, hắn dò xét rất nhiều lần, tìm ra vị trí của Đạm Đài phái sau đó tiến vào, cứu ra người con gái mà hắn yêu thương, cùng nhau trở về Tình Dục Đạo. Cuối cùng mọi chuyện lại như thế, người ở bên ngoài thật sự vô cùng khó tin, đối với Đạm Đài phái càng là một sỉ nhục lớn lao, truyền nhân của Tình Dục Đạo cùng nữ đệ tử của Đạm Đài phái đó cũng kết thành một đôi vợ chồng thực sự yêu thương nhau. Bất quá, người đệ tử đó cũng không tính toán với Đạm Đài thánh địa, tịnh không mang tuyệt học của bản thân dạy cho hậu nhân. Sau chuyện này, Tình Dục Đạo cũng phát sinh những biến hóa rõ ràng, trải qua sự ước thúc của nữ đệ tử của Đạm Đài phái kia, trong phái đã không còn dâm loạn bất kham như quá khứ nữa.
Đương nhiên trong phái cũng có nhiều đệ tử không phục, nhưng bị tên kỳ tài của Tình Dục Đạo kia trấn áp bằng máu tanh, những môn nhân không an phận cơ hồ đều bị thanh trừng. Cuối cùng, cả phái hoàn toàn là huyết thân truyền thừa, đệ tử môn hạ đều là hậu nhân của phái chủ.
Từ đó, cặp vợ chồng đó đặt ra một quy củ đặc thù cho hậu nhân của mình, nam nhân thì lấy việc lấy được nữ đệ tử Đạm Đài phái làm vinh dự, nữ nhân thì không được dâm loạn thái quá.
Sau này, Tình Dục Đạo cùng Đạm Đài phái kết thánh ân oán khó có thể hóa giải. Đạm Đài phái xem sự tồn tại của Tình Dục Đạo là sự sỉ nhục của Đạm Đài thánh địa. Mà theo môn nhân của Tình Dục Đạo nói, Đạm Đài phái từ bỏ tổ tông của chính mình( truyền nhân Đạm Đài phái đã cùng kỳ tài Tình Dục Đạo kết thành phu thê), thân làm hậu nhân của nàng, bọn họ vẫn muốn vì lão tổ tông nói một câu, cho nên nhằm vào môn nhân của Đạm Đài phái, đặc biệt "phí tâm" (@ 'làm phiền')
Sở Nguyệt biết được nhân quả giữa hai phái, lúc này lại nghe được tin tức từ Mộng Khả Nhi, dung nhan tuyệt mĩ lộ ra một vẻ cổ quái.
"Sư tỉ....... lần này....."
Nhìn đại công chúa tuyệt đại phong hoa lộ ra vẻ cổ quái, Mộng Khả Nhi thản nhiên cười nói: "Sự kiện này xảy ra đã hơn trăm năm, ngươi cũng không cần phải xấu hổ gì, ta cũng không phải là trưởng lão trong phái, sẽ không để ý. Bất quá Tình Dục Đạo thực sự là phiền toái, bọn họ không giống như năm đạo còn lại, tựa hồ như là trọng điểm là nhắm vào Đạm Đài thánh địa của chúng ta."
"Sư tỉ, tỉ....phải cẩn thận đó, ta đã nghe trưởng lão trong phái nói qua, trong phái ta tựa hồ như có người....không chịu ăn quả đắng đâu."
Nói đến đây trưởng công chúa tâm cơ vốn thâm trầm thần sắc lại lộ ra một tia không hay.
Mộng Khả Nhi tựa hồ cũng có chút không tự nhiên, gật đầu nói:
" Ta biết, ngươi cứ yên tâm, bọn họ không thể nào làm gì ta được đâu."
"Bọn họ? chẳng lẽ không chỉ có một người?"
Đại công chúa có chút giật mình.
"Đúng vậy, tình huống hiện tại tương đối đặc thù, Tình Dục Đạo hiện tại có tới hai đệ tử tối kiệt xuất, bọn họ là một đôi huynh muội, trước sau đều đã đến Sở đô."
Sở Nguyệt cả kinh nói:
"A, lẽ nào lại như thế này? Tình huống tựa hồ...." Sở Nguyệt biết, Tình Dục Đạo trong lục đạo danh tiếng không được tốt cho lắm, bởi vì truyền nhân của bọn họ chuyên môn "cướp bóc" mĩ nữ, từng là tình địch của rất nhiều môn nhân Lục đạo thánh địa. Môn nhân Tình Dục Đạo hết lần này tới lần khác xuống tay với nữ đệ tử kiệt xuất của cả tà đạo thánh địa lẫn chính đạo thánh địa, điều này làm môn nhân của Lục đạo phi thường thống hận.
Bất quá cũng có một loại tình huống đặc thù, đó là truyền nhân tối kiệt xuất một đời của Tình Dục Đạo mà là nữ tử. Nữ đệ tử xuất đạo của Tình Dục Đạo thực sự có thể xưng là khuynh quốc khuynh thành, diễm tuyệt thiên hạ, đều là tuyệt thế vưu vật làm điên đảo chúng sinh, thậm chí so với tiên tử xuất thân từ Đạm Thái thánh địa còn muốn xuất sắc hơn một chút. Chỉ cần truyền nhân kiệt xuất nhất của Tình Dục Đạo là nữ tử, tất nhiên có thể lợi dụng nhan sắc diễm tuyệt thiên hạ, cùng với thủ đoạn đặc biệt, mang truyền nhân của Lục đạo thánh địa đoàn kết vào cùng một chỗ, điều này đối với chính đạo thánh địa mà nói tuyệt đối không phải là việc tốt. Mộng Khả Nhi đứng dậy, đi đến gần cửa sổ, nhìn hoa tuyết tung bay bên ngoài, tự nói:
"Đúng là có chút phiền toái, nghe nói hai huynh muội này cực kỳ xuất sắc, hơn nữa ta đã nghe được một số tin tức tin cậy, vị muội muội của Tình Dục Đạo đó muốn kết hợp Lục đạo, mang tất cả truyền nhân của tà đạo thánh địa tụ tập về bên cạnh nàng."
Mộng Khả Nhi cùng Sở Nguyệt đi tới bên ngoài phòng của Thần Nam, vừa đúng lúc nghe được hắn đang thao thao bất bên trong.
"Ta biết trên trời dưới đất là do ngươi độc tôn, so với chí tôn một phương tiên giới Đạm Đài Tuyền mạnh hơn cả chục lần, ta biết tam giới lục đạo cũng phải nhìn sắc mặt của ngươi, so với mẹ mìn Mộng Khả Nhi con mắt lúc nào cũng cho lên đỉnh đầu kia đẹp hơn chục lần, so với tiểu nha đầu Sở Nguyệt tâm tư thâm trầm kia mạnh hơn chục lần...." "Phanh"
Cửa bị một mãnh lực đẩy tung ra. Mộng khả Nhi cùng Sở nguyệt mặt không chút biểu tình đi vào trong phòng, cũng không thèm liếc mát nhìn Thần nam một cái, đi vào trong phòng rồi tự ngồi xuống.
Với tu vi của Thần Nam mà nói, đương nhiên đã sớm cảm giác được các nàng đi đến. Đây là hắn cố tình mắng thẳng vào mặt hai nữ tử kiêu ngạo này. Ngọc Như Ý cuối cùng cũng nhập vào trong da của hắn, trước ngực hắn xuất hiện một đạo ấn máu bạc nhàn nhạt, ẩn ẩn ước ước có thể thấy được hình dạng của Ngọc Như Ý, hắn cũng chẳng có biện pháp nào.
"Thần Nam ngươi xem ra rất nhàn nhã a, một mình lại có thể chơi đùa khoái lạc như vậy!"
Sở Nguyệt thân là công chúa một nước, dù ai gặp nàng cũng đều cung kính hữu lễ, chưa từng gặp phải hoàn cảnh như hôm nay, tự nhiên lại bị một người mà bản thân vô cùng thống hận nói xấu " sau lưng".
"Ách, không tồi, không tồi!"
Thần Nam mặt cũng không đỏ, tim không đập loạn, làm ra cái vẻ nghiêm chỉnh.
Mộng Khả Nhi lạnh nhạt liếc nhìn hắn một cái, nói: "Không ngờ ngươi vẫn thoải mái như vậy, ngươi có biết bên ngoài cung có rất nhiều người đang muốn lấy tính mạng của ngươi không?"
Thần Nam làm ra vẻ không thèm quan tâm nói: "Hai ba con chó con mèo con đó, có gì mà phải lo lắng chứ?"
Đại công chúa tuyệt đại phong hoa nở một nụ cười, bên ngoài phòng mặc dù hoa tuyết đang rơi, nhưng bên trong vẻ tươi cười của đại công chúa dung nhan khuynh quốc khuynh thành, giống như trăm hoa đua nở trong ngày xuân, gió xuân phơi phới khắp phòng, giống như một tia nắng ấm áp. Sở Nguyệt cười cười nói: "Ha ha, Thần Nam ngươi thật sự là sảng khoái a! Đánh phụ thân của truyền nhân Phá diệt đạo đến tàn phế, cướp cả thần kích trong tay của Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, cùng hai nhân vật được liệt trong "thập đại" kết cừu oán không thể giải, ngươi vẫn thản nhiên cười được? Tà đạo Lục đại thánh địa đồng khí liên chi, một kẻ chịu nhục thì tất cả cùng chịu nhục, một kẻ vinh thì tất cả cùng vinh, ngươi lại gây sự với hai đạo, ngươi nói bốn đạo còn lại có thể buông tha cho ngươi sao, truyền nhân của Lục đạo hợp lại cùng một chỗ, ngươi liệu có chống lại được không? Sáu người đều đều liệt vào hàng "thập đai" trong đám thanh niên, cùng nhau truy sát ngươi, ngươi có thể sống được không?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...