Thần Mộ

Mộng Khả Nhi trong lòng sợ hãi đến cực điểm. Tình dục đạo là một phái dâm loạn nhất trong lục đạo, nếu như một nữ tử lọt vào tay người của phái này, thì đúng thật là sống không bằng chết.

Vô số đạo kính khí tụ tập trên thân thể Mộng Khả Nhi, chân khí cổ quái tại nội thể của nàng tán loạn khắp nơi. Nàng cảm giác thân thể càng ngày càng nóng, biết rằng là do thuật pháp trong Tình dục đạo.

Thần Nam đối với Thái cổ lục đại tà đạo không lạ gì. Tại thời kỳ của hắn, lục đại tà đạo đã là tà đạo lục thánh địa, đương nhiên hắn hoàn toàn không biết chuyện lục đại tà đạo sau đó đã từng thống nhất tu luyện giới.

Vạn năm trước Phá diệt đạo trong lục đạo và Thần gia có cừu oán khó có thể hóa giải, Thần Chiến phách tử tà đạo đại ma nhân Đông Phương Vân Phi, đã làm cho lão cái thế ma vương Đông Phương Khiếu Thiên xuất thế, trên đỉnh Nhạc Sơn cùng Thần Chiến tiến hành sinh tử đại chiến.

Sau đó, cái thế ma vương bị thảm bại thần trí thác loạn, đêm tối thâm nhập Thần phủ, làm Vũ Hinh bách mạch đứt đoạn. Vũ Hinh bất đắc dĩ phải tiến vào Bách Hoa cốc bế tử quan, cùng Thần Nam sinh ly tử biệt.

Khi đó thân võ học của Thần Nam gần như bị phế, hồng nhan tri kỷ ở trong tử cảnh, cuộc sống hôn ám, phế vật làm hắn cuối cùng đã giấu phụ thân, cùng truyền nhân của Phá diệt đạo tiến hành một trường quyết đấu sinh tử, đã kết liễu một mạng sống...

Thần Nam trong lòng nhất động. Bằng trực giác hắn biết được lục đại tà đạo vẫn truyền thừa. Nếu như vậy hắn cũng muốn có thể cùng Phá diệt đạo trong lục đạo tranh chấp một phen.

Hắn lạnh lùng nhìn mọi thứ trước mắt, biết rằng những thứ này chỉ là ảo giác, trong 'thế giới' này chỉ có hắn và Mộng Khả Nhi hai người là chân thật tồn tại.


Đoan trang tú lệ, phong hoa tuyệt đại Mộng tiên tử khi trước, lúc này đã cởi quá nửa sam y, sắc mặt đỏ bừng, hô hấp càng lúc càng gấp gáp. Không một người nào có thể tưởng được Đạm Thai cổ thánh địa đương đại tối kiệt xuất truyền nhân lại có dạng tư thái như thế này. Tình dục làm cho nàng gần như mất hết lý trí.

Thần Nam há miệng trợn mắt. Mộng Khả Nhi như một tiên tử thánh khiết đã không thể nén nổi ham muốn tình dục. Đôi cánh tay trắng như tuyết bạo lộ ra ngoài, không ngừng tự xé bỏ y sam. Mặt người ngọc diễm lệ tuyệt sắc động nhân này đang đỏ bừng như lửa, cặp môi anh đào khẽ rên rỉ những tiếng nho nhỏ.

Hắn như người say, khi chiếc quần sa bay lên, thấp thoáng có thể thấy đôi chân thon dài tròn trịa, mĩ lệ, dẫn dụ người ta nghĩ ngợi xa hơn.

Tiếp theo là một tiếng 'xoạt' nhỏ. Song thủ nhỏ nhắn của Mộng Khả Nhi đã tự xé nội y ra. Da thịt trắng như tuyết khi ẩn khi hiện, hai tòa ngọc phong ngạo nhiên đĩnh lập, bạo lộ ra ngoài, trên đỉnh là hai nụ hoa nhỏ nhắn như hai trái chanh chúm chím hồng hồng kiều diễm, câu dẫn hồn phách người khác.

Thần Nam cảm thấy Vô Danh Thần ma dựng nên Hư Thiên Ảo Cảnh vượt quá suy nghĩ thông thường, bỗng nhiên làm cho người ta quên hết tất cả, hoàn toàn dung nhập vào trong thế giới nội tâm của mình. Cổ thánh địa truyền nhân Mộng Khả Nhi băng thanh ngọc khiết, ngày thường vô cùng đoan trang, thánh thiện, giống như một tiên tử, vậy mà thời khắc này đây, trong thế giới này, nàng ta tự nhiên đánh mất bản thân, đã biến thành khiêu khích, thành một vưu vật gợi cảm.

Nhìn tấm thân trần tuyết bạch của nàng, cổ Thần Nam cũng khô lại, máu mũi chảy ra không dừng. Nàng thật băng cơ ngọc cốt trơn bóng mềm mại, nhũ phong tuyết bạch cao vút mềm mại tú mỹ, tấm lưng nhỏ nhắn yêu kiều, tiểu phúc như ngọc bằng phẳng trơn nhăÌ’n, đôi chân ngọc thon dài ưu mỹ, không chỗ nào là không đẹp, không chỗ nào là không dụ nhân phạm tội.

Hắn biết là trong 'thế giới' này mọi thứ chỉ là hư ảo, nhưng Mộng Khả Nhi là chân thật. Lúc này hắn đột nhiên phát hiện lạc vào một tiên mộng ảo, những nữ tử khác và cả ác ma kia cũng tiêu thất. Chỉ còn lại hắn và Mộng Khả Nhi hai người chân thật tồn tại.

Thần Nam có thể nghe rõ ràng tiếng rên rỉ yêu kiều, hơi thở nhẹ gấp gáp của Mộng Khả Nhi. Nhìn thấy một nửa tấm thân trần hoàn mĩ, hắn cảm giác huyết mạch phồng to, máu chảy nhanh hơn, tim đập thình thịch.


Ngay lúc đó, Mộng Khả Nhi lao về phía hắn thật nhanh.

Hắn hét lên trong lòng: "Vô Danh Thần ma muốn làm gì vậy? Trá hình để lại tiến hành sinh tử khảo nghiệm với ta. Ta đã hãm nhập vào trong ảo cảnh?"

Tuy Thần Nam đối với Đạm Thai phái địch ý rất sâu, đối với Mộng Khả Nhi đã động tà ác niệm, nhưng hiện tại hắn không thể có ý tưởng đó. Vô Danh Thần ma từ bên ngoài đang nhìn chăm chăm vào hắn trong 'thế giới' này, có trời mới biết hắn muốn làm cái gì.

Thần Nam thu liễm tâm thần, cấp tốc lớn giọng tụng gia truyền huyền công tổng quyết: "quan không diệc không, không vô sở không, sở không kí vô, vô vô diệc vô... bất sinh bất diệt, vân tán bích không sơn sắc tịnh, vô khứ vô lai, tuệ quy thiện định nguyệt luân cô..."

Mộng Khả Nhi hoàn toàn mất khả năng tự kiềm chế. Lúc này trong mắt nàng như tràn ngập xuân thủy, gương mặt đầy vẻ xuân tình, da thịt tựa như tuyết đã biến thành sắc phấn hồng, tinh oánh trơn bóng, thấu phát thứ quang trạch dụ nhân. Nàng ôm chặt lấy Thần Nam, trên người hắn cứ xoay qua xoay lại, cọ xát, rên rỉ, thân người mềm mại, giống như là không xương, mềm nhũn dính vào trên thân Thần Nam, không muốn phân ly lần nữa.

Thiên tiên thánh khiết mỹ lệ tuyệt đại giai nhân lúc này hiển nhiên đã biến thành dục nữ, tấn công bằng thứ hương diễm kiểu này, làm đầu Thần Nam phát hỏa. Hắn gần như muốn ôm chặt thân thể kiều nhuyễn vào ngực. Nhưng hắn còn có thể bảo trì được một chút sáng suốt. Hắn biết rõ tất cả đều là Vô Danh Thần ma cố ý xếp đặt. Hắn và Mộng Khả Nhi hiện tại chỉ là hai con cờ trong tay lão, hắn quyết không thể cùng Mộng Khả Nhi hãm nhập ảo cảnh, trầm luân hạ khứ.

Thần Nam một mặt vừa lớn tiếng tụng gia huyền công truyền tổng quyết, một mặt vừa muốn đẩy Mộng Khả Nhi ra, nhưng bỗng phát giác thân thể không thể cử động. Hắn bỗng nhiên mất quyền khống chế đối với thân thể!

Hắn hướng lên cao không hét lớn: "Lão muốn làm gì, lão không phải nói ta đã vượt qua rồi sao Ta tại 'thế giới' của người khác bất quá là một người xem, một người chứng kiến, lão vì cớ gì nói không giữ lời?"


Không một ai hồi đáp hắn. Cả 'thế giới' trừ tiếng thở gấp của Mộng Khả Nhi, lại không có một thanh âm nào. Thần Nam ngầm hiểu rằng Vô Danh Thần ma đã thất tín, dường như muốn tạo khảo nghiệm thêm cho hắn. Trong hương diễm ảo cảnh này, tuy bị kích thích vô cùng, nhưng hắn vẫn cảm giác được có chút bất an, cảm giác được một chút đáng sợ.

Mộng Khả Nhi trên người Thần Nam cứ xoay chuyển, cọ xát, sau đó bắt đầu xé rách y sam của hắn. Từng mảnh vải bay ra, chỉ chớp mắt y sam trên người nàng và Thần Nam bị xé sạch sẽ. Màu da như cổ đồng của Thần Nam thấu phát bảo quang, gây cho người ta một cổ lực cảm. Mộng Khả Nhi kiều khu tinh oánh như ngọc, không một chút tì vết, có thể gọi là kiệt tác tối hoàn mĩ của thượng thiên.

Nhưng mà trong không khí vô cùng hương diễm này, Thần Nam lại hãm nhập vào trong khổ cảnh vì phát giác cả thanh âm cũng không thể phát ra được. Hắn không cam tâm bị người khác bày trò, cứ liên tục trầm mặc tụng huyền công gia truyền, đối với tuyệt sắc lệ nhân quấn chặt, uốn éo trên người, hắn cũng không lý tới.

Đối với kích thích ngoại giới, hắn hoặc có thể nhận biết được mà trầm mặc tụng huyền công để cho tâm trung không bị ảnh hưởng, nhưng mà thứ kích thích ngoại giới bằng dục tính này thật làm hắn phát cuồng. Hắn lại không thể cử động, căn bản là không có khả năng đẩy Mộng Khả Nhi ra.

Thần Nam càng lúc càng lo lắng, lại càng không có cách gì tĩnh hạ tâm. Chân khí nội thể tại kinh mạch bắt đầu lưu chuyển hỗn loạn, tiên huyết từ khóe miệng hắn không ngừng chảy ra. Hắn sắp tẩu hỏa nhập ma!

Khi Thần Nam gần như bước vào cảnh vạn kiếp bất phục, trong Hư Thiên Ảo Cảnh, Vô Danh Thần ma sắc mặt biến đổi. Con mắt độc nhất phátẩt một đạo hồng quang. Lão nhìn thất hai quang cầu tại nội thể Thần Nam thiểm hiện, một cái kim quang sáng loé, một cái ô hắc quang lượng, hai quang cầu đều chỉ nhỏ bằng nắm tay, đang đuổi bắt nhau, va chạm vào nhau. Ngoài ra, lão cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc tử vong chi khí rất nặng nề.

Vô Danh Thần ma đột nhiên túm lấy mái tóc dài màu đỏ của mình, hét lớn: "A..."

Trong Hư Thiên Ảo Cảnh mười 'thế giới' đột ngột biến mất, mỗi sự cố phát sinh tại 'thế giới' đều đã đột nhiên kết thúc. Từ trong ảo cảnh bước ra chúng nhân như tỉnh lại từ cơn mộng lớn, mọi người đều khô héo ủ rũ, bọn họ vừa mới nãy tinh thần rất suy sụp.

Vô Danh Thần ma chỉ tay vào Thần Nam phong cuồng hét lên: "Ngươi là người bị người ta Nghịch thiên cải mệnh! Ngươi cũng là một người chết! Thần ma chi lực trên người ngươi cũng khó che giấu được tử vong khí tức hạo hãn như biển cả! Nghịch thiên cải mệnh... A..."


Ngoại trừ Thần Nam ra thì không một ai có thể hiểu được những lời của lão, Vô Danh Thần ma đã lại bị điên cuồng lần nữa, lão như bị điên lên, lao thẳng vào sâu trong Hư Thiên Ảo Cảnh.

Khi Vô Danh Thần ma biến mất, mạc đại tinh thần uy áp cũng tiêu biến, mọi người sắc mặt trắng bệch, tinh thần mọi người lúc này gần như suy sụp nguy hiểm.

"A..." Mộng Khả Nhi kinh hãi kêu lên. Lúc này trên người nàng ta không một tấc vải che thân, đôi cánh tay trắng như tuyết thì đang mềm mại vòng trên cổ của Thần Nam. Cả hai người đều trần trụi đang quất quýt dính vào nhau.

Tám người bên ngoài, qua những khe hở của cây lá, có thể trông thấy cảnh tượng hiếm có ở đây. Cả tám đều kinh ngạc há hốc miệng. Bọn họ thật không thể nào tin được sự thật trước mắt, Đạm Thai thánh địa truyện nhân Mộng tiên tử băng thanh ngọc khiết cánh nhiên cùng với một nam nhân xích lỏa ôm ấp cùng một chỗ, tư thái hương diễm, ái muội đến cực điểm.

Đó là một loại dụ hoặc nguyên thủy, Mộng Khả Nhi tuyệt mĩ, thân thể kiều mỵ, làm cho bất cứ người nào cũng đều không thể kháng cự, tất cả nam sĩ đều cảm giác được một cổ khí tức dị dạng, thậm chí là cả nữ bạo long kị sĩ Lệ Toa và ma pháp sư thiên tài Ngải Lệ Ti cũng trố mắt nhìn mất một lúc.

Mộng Khả Nhi như thiểm điện thối lui. Nàng ta không dám tin, hết nhìn vào Thần Nam, rồi tự nhìn lại mình, sau đó phát ra một tiếng thất thanh:"A..."

Lúc này nàng và Thần Nam cả hai đều cùng xích lỏa, thân thể như tuyết trắng nõn, băng cơ ngọc cốt trơn bóng mềm mại, nhũ phong tuyết bạch cao vút mềm mại tú mĩ, chiếc lưng nhỏ nhắn yêu kiều, tiểu phúc như ngọc bằng phẳng trơn nhăÌ’n, đôi chân ngọc thon dài ưu mĩ, không chỗ nào là không đẹp, không chỗ nào là không dụ nhân phạm tội.

Nhưng lúc này thân thể Mộng Khả Nhi đang run rẩy, nàng ta đơn giản là không thể tin vào sự thật trước mắ. Một lúc sau nàng mới hoàn hồn, vội vã mặc y sam rách nát lên người, rồi chỉ tay vào mặt Thần Nam, run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi... ngươi..."

Nhưng trong lúc này, đối với những việc phát sinh bên ngoài Thần Nam tựa hồ không biết gì cả. Hắn không ngừng nhớ đến lời nói của Vô Danh Thần ma bên tai: "Ngươi là người bị người ta Nghịch thiên cải mệnh! Ngươi cũng là một người chết! Thần ma chi lực trên người ngươi cũng khó mà che giấu được tử vong khí tức cuồng bạo như biển cả! Nghịch thiên cải mệnh... A..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui