Tử Kim Thần Long từ phía trên đỉnh đầu Thần Nam rơi thẳng xuống, nó bám vào đầu vai Thần Nam, trợn mắt há mồm nhìn Mộng Khả Nhi.
" Ôi, Thần Long đáng yêu quá, lại đây, để tỷ tỷ ôm một cái nào".
Khuôn mặt đẹp như ngọc của Nam Cung Tiên Nhi phơi phới nét cười thật động lòng người. Nàng vươn ngọc thủ nhỏ nhắn định ôm lấy Tử Kim Thần Long.
"Vù"
Tử Kim Thần Long đột nhiên chạy trốn, bay thẳng lên khỏi mặt đất khoảng mười mấy trượng mới dừng lại. Hiện tại, thân mình nó đã dài gần một trượng, vậy mà còn bị người gọi là tiểu khả ái, hơn nữa nữ nhân này đối với nó một kẻ giảo hoạt đã sống mấy ngàn tuổi lại tự xưng là tỷ tỷ khiến nó quả thực bị kích động mạnh.
Tử Long như bị dọa sợ không ít, nữ nhân trước mặt này quá mức quái dị, lại có thể muốn học Đế Vương thu nạp thân vương. Đôi ngọc thủ nọ còn chưa kịp động đến nó, nhưng cũng đã làm toàn thân nó cảm thấy không được tự nhiên..
"Ha ha, còn biết thẹn a, được rồi, không đùa ngươi nữa. Thần Nam chúng ta đi thôi, muội có việc nói cùng huynh."
Nam Cung Tiên Nhi trên mặt tràn ngập tiếu ý, đưa tay kéo Thần Nam lôi đi.
"Xoát" một tiếng, Thần Nam triển khai Thiên Ma bát bộ, nhanh chóng thối lui về sau ba trượng, nói:
"Xin lỗi, ngươi muốn tìm thân vương, ta không phản đối, nhưng đừng có tìm ta."
Một thiên hương quốc sắc như vậy, nếu nói rằng Thần Nam không động tâm thì thật là giả. Chỉ sợ hễ là nam nhân, trong lòng đều sẽ có chút nghĩ ngợi. Thế nhưng, tư tưởng của nữ nhân này thật sự là quá kinh thế hãi tục, hắn không muốn làm người ta hiểu lầm mình trở thành ám dạ thân vương của Nam Cung Tiên Nhi.
Đương nhiên hắn phản ứng như vậynhưng cũng hòa hoãn một chút, nhẹ giọng nói:
"Nam Cung Tiên Nhi, cô làm gì đây? Chúng ta không phải đã thỏa thuận cách thức cộng tác sao, sau này sẽ âm thầm hợp tác, liên thủ đối phó với kẻ địch chung, cô hiện tại tìm ta như thế này không phải sẽ làm lộ mối quan hệ hợp tác của chúng ta sao?"
"Ha ha...." Nam Cung Tiên Nhi cất tiếng cười vô cùng dễ thương, nói :
" Muội thấy rằng chúng ta có thể quang minh chánh đại hợp tác....."
"Cô...." Thần Nam đã rõ, nàng ta muốn trước mặt Mộng Khả Nhi bộc lộ quan hệ giữa bọn họ khiến hắn không còn đường để lui. Bất quá nàng ta không có lớn tiếng, người ngoài không thể nghe được bọn họ đang bàn chuyện gì, tựa hồ như không để lại chút đường sống nào cho Thần Nam.
"Chàng ngốc, đùa huynh đó".
Nam Cung Tiên Nhi cười nói:
"Thực thực giả giả, làm sao có thể đoán được chứ, như thanh danh Tình Dục Đạo của bọn muội mà nói, muội cứ như vậy bỏ đi đối với huynh không tỏ vẻ gì, mới khiến cho người ngoài hoài nghi, cái này gọi là cố tình bày nghi trận, thực lẫn giả, giả lẫn thực."
Nam Cung Tiên Nhi giả giả thật thật khiến Thần Nam không sao nắm bắt được chút gì.
Lúc này, phía bên Phong Thần, tuyệt thế mỹ nam tử như ngọc Nam Cung Ngâm đã cùng Mộng Khả Nhi bắt đầu tiến lại gần. Trông bộ dạng phong lưu của hắn, lại ngó thấy trước mắt là Nam Cung Tiên Nhi tuyệt thế mị thái, Thần Nam thật sự là không biết nói thế nào, đôi huynh muội này thực sự là những nhân vật phong lưu nha!
Nam Cung Ngâm phong độ hơn người, giọng nói như châu. Đối với Mộng Khả Nhi vô cùng ca ngợi. Tình Dục Đạo và Đạm Thai cổ thánh địa mặc dù vốn là địch, thế nhưng hiện tại không phải là thời kỳ đối chiến sinh tử. Mộng Khả Nhi đối mặt với truyền nhân của Tình Dục Đạo, tựa hồ đang nhiệt tình theo đuổi nàng, cũng không muốn phát tác.
Xem vẻ ngoài, Mộng Khả Nhi đối với thanh niên nam tử nho nhã trước mặt cũng không có biểu lộ phản cảm, thế nhưng trong lòng lại phi thường chán ghét. Nàng biết rất rõ thủ đoạn của Tình Dục Đạo, cũng như biết bọn họ đối phó với môn nhân đệ tử Đạm Thai Thánh Địa như thế nào. Đối với đệ tử của Đạm Thai Thánh Địa mà nói, thì truyền nhân Tình Dục Đạo phải gọi là đại dâm tặc.
Bất quá, Mộng Khả Nhi nhìn thấy Nam Cung Tiên Nhi tìm đến Thần Nam thì thủy chung cảm giác có chút bất an. Nàng sử dụng linh thức mẫn duệ không ngừng hướng đến bên đó dò xét, thế nhưng không thu được kết quả nào.
Cuối cùng, NamCung huynh muội cũng rời đi, chỉ là lúc gần đi Nam Cung Tiên Nhi không quên quay đầu lại, vũ mị liếc Thần Nam một cái, hơn nữa còn ỏn ẻn nói:
"Thần Nam. Muội nghe nói có vài giai nhân trong thánh địa muốn tính kế đó, huynh bây giờ đã là đệ nhất Thân Vương của muội,ngàn vạn lần phải cẩn thận, bảo trọng lấy mình, nhớ kĩ ngày ngày phải nghĩ đến muội."
"Nữ nhân này thật quá đáng ghét!" Thần Nam cực kỳ phẫn nộ.
Mộng Khả Nhi liếc qua hắn một chút, không nói gì, sự thật là hôm nay biểu hiện của Thần Nam vượt xa ngoài dự liệu của nàng. Nàng quyết định không tra xét hắn chi tiết như trước, không tiếp tục khinh xuất vọng động, có thể nói, hôm nay Thần Nam biểu hiện vô địch. Tự hắn đã đeo thêm một gánh nặng.
Mới chớp mắt, thời gian ba ngày đã trôi qua. Dư âm trận phong ba đại chiến ở quảng trường trung tâm Sở Đô còn chưa có lắng xuống, khắp đầu đường xó chợ còn đang nghị luận đủ loại về ngày hôm đó. Tại Đông đại lục, trong lớp trẻ tuổi đồng lứa Thần Nam đã xưng danh vô địch, danh chấn cả tu luyện giới.
Đương nhiên, rốt cuộc có phải là vô địch trong đồng bối không, Thần Nam tự mình rõ nhất, hắn biết rằng hiện tại chắc chắn không phải "đệ nhất nhân", thực lực của mỗi truyền nhân thánh địa đều không thể khinh thường, hắn căn bản không biết những người này rốt cuộc là đã đạt đến cảnh giới nào.
Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, Hư Không đạo còn chưa có đại thành, nếu như hắn nắm giữ toàn bộ lực lượng của chủng dị không gian này, đến lúc đó ai còn có thể là đối thủ của hắn?
Mộng Khả Nhi, trong cơ thể có phong ấn một cổ lực lượng đáng sợ, nếu như nàng đủ khả năng an toàn giải khai phong ấn, thì nàng có thể đạt tới trình độ mạnh mẽ như thế nào, thật khó mà tưởng tượng được!
Huống hồ, Thần Nam đến hôm nay mới phát hiện ra nàng còn nắm giữ nhiều loại đạo gia bí pháp vừa thần bí vừa đáng sợ, trời mới biết thực lực của nàng thế nào.
Ngay cả với người tiếp xúc đã lâu là Mộng Khả Nhi, hắn cũng nhìn không có thấu, huống chi hắn chưa từng giao thủ với truyền nhân của chánh tà thánh địa!
Vô địch cao thủ trong truyền thuyết đại chiến trên bầu trời hoàng cung Sở quốc, Đọa Lạc thiên sứ đại chiến quảng trường trung ương Sở Đô, hai sự kiện này gây ra ảnh hưởng thật lớn. Vô số tu luyện giả tại Sở Đô lưỡng lự, không chịu rời đi, muốn xem sự tình sau này phát triển ra sao.
Song liên tục mấy ngày, Sở đô đều yên lặng, cũng không có phát sinh sự tình gì.
Cứ như vậy, tu luyện giả cũng dần dần ly khai Sở đô, kế tới phong vân tế hội ở Phong Đô Sơn, đến tham gia thịnh điển khai phái của Cản Thi Phái.
Mọi người tin tưởng đến lúc đó nhất định sẽ có đại sự kiện phát sinh, Cản Thi Phái đã bị tiêu diệt hơn ngàn năm nếu như không có thực lực kinh nhân, tuyệt đối không phục xuất phách lối như vậy, nói không chừng họ đã tìm được Thượng Cổ Kì Thi có thể so với tam đại vô địch cổ thi trong truyền thuyết.
Quả nhiên là một thời kì phong vân khởi dũng đã nổi lên.
Đang lúc Thần Nam chuẩn bị ly khai kinh đô Sở quốc, lão yêu quái phái người đến mời hắn tới hoàng cung.
"Chàng trẻ tuổi, ngươi thực khiến ta quá mức kinh hỉ, hôm đó hết thảy ở quảng trường trung ương ta đều tai nghe mắt thấy, ta phát giác càng ngày càng nhìn không thấu ngươi. Đương nhiên ngươi không cần khẩn trương, mỗi cá nhân đều có bí mật của mình, ta sẽ không bức ngươi nói ra điều không muốn. Kế tiếp ngươi định thế nào?"
"Chuẩn bị du lãm thiên hạ, làm một chuyến đến Tây đại lục, tuy nhiên trước mắt ta định đến Phong Đô Sơn xem một chút."
"Ah, quả nhiên là thời buổi rối loạn!"
Lão yêu quái cảm thán nói:
"Không ngờ rằng Cản Thi Phái bị hủy diệt năm đó, sau nhiều năm lại có thể Đông Sơn tái khởi. Tam đại vô địch cổ thi vang dội cổ kim có thể sánh với thần linh, không biết có còn tồn tại hay không."
Thần Nam sâu trong lòng thề sẽ tới Cản Thi Phái, một nơi đáng sợ. Hắn không quá rõ về phái này, thế nhưng hôm nay lại kết oán với đối phương, do vậy không thể không hướng tới lão yêu quái thỉnh giáo những hư thực về bọn họ.
"Tiền bối, chẳng lẽ muốn phá hủy thượng cổ kỳ thi của Cản Thi Phái, không dùng thứ gọi là Thần Huyết thì không được sao?"
"Hắc hắc......." tiếng cười của lão yêu quái pha chút phức tạp, lão nói:
" Chàng thanh niên, ngươi thực là hảo mệnh a, lại có thể là hậu duệ của Thái Cổ Thần Tộc".
--------------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...