Phiến Phật sơn này quả nhiên vùng đất linh tú bảo địa, hội tụ thiên sinh linh căn, dẫn dắt linh khí tám phương dồn về, từng ngọn núi xanh ngắt, không có một cây cỏ tầm thường nào, tất cả cây cỏ đều linh khí dũng động, thần quang lấp lánh.
Linh mạch liên miên bất tuyệt có thể lên đến mấy trăm dặm, những chỗ tu thân của Phật Tổ giới hạn trong khuôn viên hơn mười dặm từ trung tâm của linh mạch.
Bên trong Phật thổ tường hòa, từng con tiên hạc vờn cánh trong mây, hơn chục linh viên không ngừng hót véo von trong núi, những con hươu sao thân thiết với người, những con thỏ bạch với đôi tai dài đáng yêu, không giống như cảnh sơn lâm bình thường.
Ở cái vùng bảo địa này, mọi loại động vật đều có linh khí, khiến Long bảo bảo nhỏ hết cả dãi, cứ lầm bầm thuyết phục bọn Thần Nam giúp nó bắt một vài con nướng ăn.
Tử kim thần long cũng không có chạy lung tung, nhìn từng tòa phật điện lung linh trên các ngọn núi, nó hận không được đem toàn bộ tống vào nội thiên địa của Thần Nam để sau này hưởng dụng.
Thần Nam từng đại náo Lôi thần điện, nhưng sau này biết được chẳng qua mình may mắn mà thôi, nếu không có vài vị chủ thần âm thầm kiềm chế Lôi thần thì hắn đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Cho nên hôm nay xông vào Cực Lạc Phật thổ, hắn càng cẩn thận, không dám nghênh ngang như là lần trước nữa.
Phật Tổ làm một nhân vật sánh ngang với các cường giả của thiên giới, truyền thuyết hòa thượng này nhìn bộ dáng hiền lành, nhưng pháp lực thật là thông thiên, ít người có thể nhìn thấu thực lực nông sâu của y, tại đông phương thiên giới là một nhân vật gần như vô địch.
Phật cảnh này rất rộng lớn, Thần Nam triển khai Thần vương dực, như điện quang tại không trung không ngừng di động, xuất hiện trên các đỉnh núi khác nhau.
Bây giờ hắn chỉ có thể tin tưởng vào chính linh giác của bản thân, dựa vào bản năng của hắn đã tránh được tối thiểu tám vị cao thủ mà hắn căn bản không dám động vào.
"Không động vào" này là một loại cảm giác bất lực, chứng minh đối phương cường đại hơn rất nhiều so với hắn.
Đương nhiên điều này không bao quát những tu giả tu vi không chênh với hắn bao nhiêu.
Cường đại tiên thiên linh giác là bản lĩnh mà Thần Nam có thể kiêu ngạo, luôn có thể nắm được sự nông sâu của đối thủ.
Phật thổ này giống như truyền thuyết bên ngoài, giữa trung ương một tòa linh sơn cao lớn vô cùng, tập trung tất cả linh khí của tám phương, một tòa phật điện có khí thế hùng vĩ hoành tráng lơ lửng trên đỉnh núi, đây chính là chỗ tu luyện của Phật Tổ.
Các đỉnh núi chung quanh tòa phật điện này cũng có các tòa miếu, án chiếu thực lực cùng bối phận an bài, càng gần ngọn núi của Phật Tổ, người cư trú trên núi càng có pháp lực cao thâm.
Phật âm không ngớt, tiếng chuông vang vọng, trong Phật thổ, tiếng niệm kinh của đông đảo tăng phật vang vọng khắp linh sơn.
Càng đến gần trung ương của linh sơn, Thần Nam càng cảm giác cỗ áp lực vô hình càng tăng.
Hắn đã để hai con rồng tiến vào trong nội thiên địa, bây giờ bọn chúng cũng không giúp được gì.
Hắn đã tránh được rất nhiều tăng nhân, những vị này có thể nói chính là "Phật" ở nhân gian.
Thần Nam bay lên một đỉnh núi, dùng thế lôi đình vạn quân nhanh chóng bắt được một tăng nhân tu vi không lấy gì làm mạnh đem nhốt vào nội thiên địa.
Đối với mọi chuyện của vùng Phật thổ này, Thần Nam chỉ là thám thính từ bên ngoài, hiện muốn xâm nhập đỉnh linh sơn này, rất cần bắt một kẻ hiểu rõ ràng nơi này.
"Grào...ngươi lại bắt được một hòa thượng." Trong nội thiên địa, con rồng du côn không có hảo ý nhìn nhìn hòa thượng trẻ không biết từ đâu ra đó.
"Ngẫu mễ đầu phát, xin chào tiểu hòa thượng ?" Long bảo bảo cũng giương cánh, làm bộ dạng một tên tiểu quỷ.
Hòa thượng trẻ rốt cuộc tỉnh ngộ...!hình như là mình...!tựa hồ thành tù binh của người ta!
"Ngươi...các ngươi là ai? Dám đến linh sơn làm loạn, không biết nơi này là nơi tĩnh tu của Phật Tổ sao?"
"A di đà phật.
Tiểu hòa thượng ngươi nói không đúng rồi." Long bảo bảo bộ dáng như là một tiểu thần côn, nói: “Phật Tổ từng nói, chúng sinh bình đẳng, ngươi và ta cũng như Phật Tổ, nơi Phật Tổ có thể ở, ta tại sao không thể đến được? Nơi Phật Tổ có thể ở lại chúng ta đều cũng có thể ở."
"Ngươi...." Hòa thượng trẻ cứng họng: "Ngươi...!thật là cuồng vọng, Phật Tổ từ bi, người người đều kính trọng, ngươi không tôn trọng như vậy, chẳng khác nào xúc phạm, ngươi dựa vào cái gì mà dám so sánh với Phật Tổ"
Thần Nam tiếp lời: "Phật Tổ không phải dùng để kính ngưỡng, cái dùng để kính ngưỡng chính là phật tượng, không phải Phật Tổ, do đó chúng sinh bình đẳng, mỗi người đều là phật, ba ngàn thế giới, triệu vạn sinh linh đều có tâm bồ đề."
Hòa thượng trẻ cực lực phản đối: "Bồ đề tâm mỗi người đều có, nhưng tất cả bị bụi trần mai một, không thể đạt tới cảnh giới của Phật Tổ, làm sao có thể so cùng Phật Tổ."
Thần Nam nói: "Phật gia giới sân, tiểu hoà thượng ngươi lại háo thắng như thế, phản bội lời dạy của Phật a.
Phật Tổ cũng là người, bất quá sau khi bị các ngươi thần hóa đã thành ma rồi."
Bên cạnh, Tử kim thần long phụ họa: "Hừ, cảnh giới? Chỉ là phương tiện thần thông à? Nghe nói Hỗn Thiên đạo tổ lão ma vương pháp lực vô cùng, nói như vậy y cũng là một người có thể so sánh với Phật Tổ, cũng phải được người ta tôn kính?"
"Ma vương đó làm sao có thể so sánh cùng Phật Tổ được, Phật cắt thịt nuôi chim ưng, cảnh giới loại này làm sao Ma vương so bì cho được?"
Tử kim thần long khinh thường nói: "Hừ, ta dám nói tên đầu trọc dối trá này sử dụng là thịt heo, hắn mà cắt thịt mình nuôi ưng mới là lạ!"
"Ngươi..." Hòa thượng trẻ bị ba tên này chọc giận, tâm thần hỗn loạn.
Thần Nam chính là đợi lúc này, hắn hét lên một tiếng, triệt để làm cho hòa thượng trẻ này hai mắt mất thần, rồi sau đó bắt đầu thi triển thần thông, cường hành lục tìm trong trí nhớ của y để hiểu rõ mọi chuyện trong đất phật.
Dựa theo những tin tức trong đầu của hòa thượng trẻ, Thần Nam cảm thấy để đột nhập vào Phật Tổ đại điện trên linh sơn, thật là vô cùng khó khăn.
Nơi này cao thủ đông đảo, căn bản không thể làm gì mà thần không hay, quỷ không biết, sợ rằng mới đến cách đó vài dặm đã bị người ta cảm ứng được rồi, bởi vì các đệ tử của Phật Tổ hiện đang trấn giữ bên cạnh.
Nhưng điều làm cho Thần Nam cảm thấy hưng phấn bội phần chính là, từ trong đầu hòa thượng đó hắn biết được một tin tức vô cùng trọng yếu, hắn biết rõ mười ba hạt xá lợi của phật giáo hiện đang ở tại nơi đâu.
Mười ba hạt xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, Phật Tổ mang theo mình bảy hạt, được y bố trí trong phật giới của y, cũng chính là trong huyền giới di động, nói cách khác là siêu đại hình nội thiên địa, truyền thuyết bảy hạt cổ phật xá lợi đó có thể trấn trụ phật giới của Phật Tổ, khiến vùng phật giới này vô cùng vững chãi.
Trong mười ba hạt xá lợi, trong đó một viên được Phật Tổ tặng cho chưởng môn đại đệ tử Hoài Nhân.
Y hiện đang tọa trấn tại một ngọn núi bên cạnh linh sơn, đã tiềm tu trên một ngàn năm rồi.
Năm hạt xá lợi còn lại được Phật Tổ an trí trong tòa điện lơ lửng trên đỉnh linh sơn, năm xá lợi tử này tạo thành trung tâm ngũ hành đại trận.
Có năm hạt xá lợi này, tòa phật điện lơ lửng trên không có khuôn viên mấy dặm vuông này giống như có một tòa chiến tranh bảo lũy kiên cố nhất.
Ngoài ra, từ trong đầu của hòa thượng đó, Thần Nam cũng biết được một truyền thuyết của Phật giáo, chỉ cần xá lợi của Thanh Thiện cổ phật còn tồn tại, thì một ngày nào đó lão sẽ sống lại.
Thần Nam không có thời gian suy nghĩ đến truyền thuyết nọ.
Hắn bây giờ đang lo lắng làm thế nào đoạt được những hạt xá lợi này mà thôi.
Hiện tại không có biện pháp gì thu thập bảy hạt xá lợi trong nội thiên địa của Phật Tổ.
Về phần hạt xá lợi trong tay của vị đại đệ tử của Phật Tổ cũng thật là khó.
Trước mắt, chỉ còn lại có năm hạt xá lợi tổ hợp thành “trận kì” trong phật điện đang lơ lửng trên linh sơn.
Mặc dù biết rõ ngũ hành đại trận đó khó phá giải, nhưng Thần Nam phát hiện rằng so với việc đối mặt với Phật Tổ và Hoài Nhân, thì hắn nắm chắc hơn một chút, vì dù sao đó cũng là vật chết.
Sau khi minh bạch mọi chuyện, Thần Nam phong ấn công lực của hòa thượng trẻ giao cho quản gia của nội thiên địa Khô lâu đầu Cổ Tư, để hòa thượng này cùng các thiên sứ thực hiện "lao động cải tạo".
Cũng như trước, hai con rồng ở lại trong nội thiên địa, Thần Nam triển khai Thần vương dực, cẩn thận tiềm hành, từ từ tiến đến gần linh sơn.
Linh sơn cao hơn hai ngàn thước, không phải quá cao lớn, bất quá nó lại rất có khí thế.
Bên cạnh nó có một ngọn núi xanh thấp hơn một chút, bên trên là một tòa phật điện hùng vĩ, đó chính là miếu của Hoài Nhân đại đệ tử của Phật Tổ.
Thần Nam tránh vị đại đệ tử này, từ hướng khác tiềm hành lên linh sơn.
Có không ít la hán đang đả tọa điều tức trên đỉnh linh sơn, các dãy núi ở phía xa cũng có đông đảo tăng lữ đang tu luyện phía trước các tòa miếu.
Nhìn lên tòa điện rộng mấy dặm vuông trên không trung, Thần Nam chau mày.
Hắn biết nếu bay lên tòa phật điện kia, dám chắc sẽ bị Hoài Nhân phát giác, dù sao y cũng là Phật môn đại đệ tử.
Bây giờ hắn tiềm hành lên linh sơn, đã là mạo hiểm rất lớn rồi.
Hắn đang thu liễm tất cả khí tức, linh hồn dao động cũng tiến vào trạng thái tịch diệt, hắn cảm giác được nguy hiểm thủy chung vẫn bao phủ tứ bề.
Đây là một dự cảm vô cùng không tốt, Thần Nam rất tin tưởng linh giác của bản thân, không một tiếng động khai mở nội thiên địa của mình
"Bên ngoài như thế nào?" con rồng du côn hỏi
"Rất không tốt, ta có cảm giác không thể nào ra tay được." Thần Nam đem tình huống bên ngoài nói qua một lần.
"Như vậy thật không khó, tất cả các ngọn núi đều có những phật đà tu vi cao thâm thủ hộ, nếu ngươi muốn bay lên phật điện trên không trung, cam đoan sẽ bị đám trọc đầu này phát giác liền."
"Đúng là như vậy, cho nên ta mới cảm thấy bó tay."
Con rồng du côn biến thành hình người đầu rồng, ưỡn ẹo chân tay nói: "Ta mặc dù có nghiên cứu về trận pháp, nhưng nếu muốn phá vỡ ngũ hành đại trận của Phật Tổ, trừ phi cho ta thời gian năm ngàn năm nữa.
Bất quá....!thật ra có một phương pháp có thể thử?"
"Phương pháp gì, ngươi nói đi." Thần Nam tuyệt đối bội phục kinh nghiệm và kiến thức của con rồng du côn.
"Hết thảy trận pháp đều cần linh lực để duy trì, thì đại trận mới có thể thuận lợi vận chuyển.
Tòa điện này lơ lửng trên đỉnh linh sơn, có chu vi đến mấy dặm vuông, tất nhiên cần có một nguồn linh lực rất lớn duy trì.
Chúng ta có thể ra tay từ chỗ này, chặt đứt nguồn linh lực khổng lồ, làm cho phiến phật điện rơi xuống, phá hủy ngũ hành đại trận."
Long bảo bảo lẩm bẩm: "Nga, đại thần côn tại thượng! Như vậy là hoàn toàn hủy đi bảo điện của Phật Tổ, mấy thần côn trọc đầu dám chắc sẽ tức giận điên cuồng."
"Trước sau gì cũng đắc tội với đám trọc này, vậy thì cứ làm tới đi." Thần Nam đồng ý với lời đề nghị của Tử kim thần long, hắn biết được linh khí mà nó nói nằm ở chỗ nào
Linh sơn nằm trong phương viên trăm vạn dặm của tổ mạch, chính là linh căn trong trăm vạn dặm.
Không nghi ngờ gì, chỉ cần hủy đi linh căn dưới đất, tất nhiên làm cho linh khí hỗn loạn tứ tung, kéo theo hàng loạt hệ liệt đáng sợ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...