Khống chế Ô Lan Trấn, tương lai Nhạc Trọng có thể dựa vào Ô Lan Trấn không ngừng huấn luyện ra những cao thủ cường hóa đẳng cấp trên cấp 40.
- Vâng!
Vũ Văn Ưng nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì lập tức hành động. Bắt đầu ở Ô Lan Trấn bên trong tu kiến công sự phòng ngự. Bọn họ ở trong Thiên Đường Thần Quốc cũng học tập cách tu kiến công sự, bộ phận chiến sĩ trên người cũng mang theo xẻng công binh, cộng thêm bọn họ là người cường hóa, lực lượng so với người bình thường phải mạnh hơn ba, bốn lần, bởi vậy xây dựng công sự thật nhanh.
Đồng thời dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì tiểu loli Diêu Diêu cũng chuyển nhiều lương thực vật tư từ Tề Mộc Huyện đưa tới Ô Lan Trấn này.
Bạch Tiểu Thắng cũng rất nhanh mang theo năm mươi người tiến hóa tinh nhuệ đi vào trong Ô Lan Trấn, Nhạc Trọng đem Ô Lan Trấn giao cho hắn trấn thủ và một mình một người đuổi theo Kim Lang Kỵ bên kia.
Trong Ô Lan Trấn có bọn người Vũ Văn Ưng là tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đầu hàng và người của Nhạc Trọng thủ vững nên hắn cũng yên lòng. Lúc này mới đem Bạch Tiểu Thắng cùng Ngân Sương đặt ở đây.
Có Ngân Sương là tiểu loli sát thần khủng bố, những tinh nhuệ củaThiên Đường Thần Quốc có dị tâm gì thì trước mặt của Ngân Sương cũng phải giấu sâu vào trong lòng. Bọn người Bạch Tiểu Thắng và năm mươi tinh nhuệ bị Nhạc Trọng lưu lại khống chế một ngàn bảy trăm người của Vũ Văn Ưng, phòng ngừa phản loạn.
Nhạc Trọng đã muốn một ngàn bảy trăm người này, lại không muốn buông tha cho trang bị một sư đoàn trong Ô Lan sơn mạch, hắn một mình đuổi theo A Bố Địch Thác Mã.
Lúc này Nhạc Trọng một người trải qua không ngừng tiến hóa có thể so sanh với một quân doanh.
Nhạc Trọng không có hắc lân mã nhưng lại dùng ảo ảnh mô tơ, hắn cưỡi ảo ảnh mô tơ không lâu sau đuổi theo chủ lực của A Bố Địch Thác Mã.
A Bố Địch Thác Mã thống lĩnh ba ngàn Kim Lang Kỵ hết sức cẩn thận nghỉ ngơi dưới chân Ô Lan sơn mạch một đêm, lúc này mới mang theo chiến sĩ Kim Lang Kỵ tinh lực dồi dào tiên vào trong Ô Lan sơn mạch.
Ba ngàn người chậm rãi tiến vào trong rừng rậm, tất cả chiến sĩ đều cảnh giác. Bọn họ đều dọc theo đường cái mở ra trong Ô Lan sơn mạch trước tận thế mà đi, không dám xông loạn.
Trong tận thế, rừng rậm, rừng nhiệt đới còn nguy hiểm hơn cả thành thị lơn dày đặc tang thi. Trong rừng rậm, rừng nhiệt đới, đầm lầy có đủ loại dị thú không rõ ràng. Không cẩn thận thì người tiến hóa đỉnh cấp cũng phải chết trong miệng biến dị thú.
Khí vị của ba ngàn người dễ dàng hấp dẫn nhiều biến dị thú, nương theo đó là âm thanh xôn xao.
Một đôi mắt hung tàn chớp động hào quang trong bụi cỏ nhìn chằm chằm vào bọn người A Bố Địch Thác Mã.
A Bố Địch Thác Mã chính là người tiến hóa đỉnh cấp nên cảm giác nguy hiểm rất mạnh, hắn thoáng cái sinh ra dự cảm không tốt:
- Không tốt! Chúng ta bị người ta nhìn chằm chằm vào!
- Ah!
Đúng lúc này ở trong đội ngũ Kim Lang Kỵ phát ra tiếng kêu thảm thiế, một con soi biến dị lập tức nhảy ra khỏi bụi cỏ nhào vào người chiến sĩ Kim Lang Kỵ, đè người này ngã xuống đất, thoáng cái cắn đứt yết hầu của hắn, âm thanh thảm thiết từ trong miệng của tên người này kêu to.
Cơ hồ là cùng một thời gian, gần mấy trăm con sói biến dị từ trong bụi cỏ lao ra ngoài, chúng đè đám người Kim Lang Kỵ ngã nhào xuống đất và cắn đứt yết hầu.
Thoáng cái hơn hai trăm tên Kim Lang Kỵ đã bị sói biến dị cắn chết, cũng có không ít người bị trảo sắc bén của sói biến dị làm bị thương.
- Đáng chết!
A Bố Địch Thác Mã giận dữ, hắn dùng tốc độ gấp hai mươi sáu người bình thường lao vào trong bầy sói biến dị, hắn huy động một thanh loan đao màu vàng, mang theo từng ánh đao dễ dàng bao phủ bầy sói biến dị. Tất cả sói biến dị bị hắn một đao chém thành hai đoạn.
Phát động kỹ năng tiềm hành cấp hai, trong lòng Nhạc Trọng rùng mình:
- Người tiến hóa nhanh nhẹn! ! Hắn chinh là người tiến hóa nhanh nhẹn đỉnh cấp a.
Nhạc Trọng lúc này tốc độ gấp hai mươi lăm người bình thường, tốc độ của hắn đã vượt qua Thiểm Điện cấp hai, rất nhiều người tiến hóa nhanh nhẹn còn kém hăn. Tốc độ của A Bố Địch Thác Mã còn nhanh hơn hắn, hẳn là người chuyên dồn điểm vào tôc độ.
A Bố Địch Thác Mã mới gia nhập vào chiến đoàn, đám cao thủ của Kim Lang Kỵ cũng đồng loạt ra tay, mây trăm con sói biến dị bị giết sạch. Kim Lang Kỵ cũng trả giá hơn ba trăm tính mạng.
- Ah! ! ! Cứu mạng! ! Cứu mạng!
- Cứu tôi! ! Cứu tôi! !
Đột nhiên trong đám người Kim Lang Kỵ truyền ra âm thanh vô cùng hoảng sợ.
Nhạc Trọng tập trung nhìn qua vô số chiến sĩ Kim Lang Kỵ bị đĩa núi bám vào người.
Những chiến sĩ Kim Lang Kỵ này không ngừng khóc và giãy dụa, một hồi thì biến thành xac khô chết tại chỗ.
Những Kim Lang Kỵ chiến sĩ không ngừng tháo đám đĩa núi ra nhưng không co chút tác dụng nào. Bọn họ dùng sức xé một cái, thường xuyên đem da thịt và con đĩa núi xé xuống, đồng thời máu của miệng vết thương không ngừng chảy xuống.
Hơn một trăm tên Kim Lang Kỵ bị lũ đĩa núi này hút hết máu mà chết.
Những con đĩa núi rậm rạp chằng chịt kia không ngừng hút máu tươi của Kim Lang Kỵ sau đó là chúng như con răn nhỏ điên cuồng lao qua phía đám người Kim Lang Kỵ.
Sau khi biến dị thì đám đĩa núi có năng lực kinh thiên động địa, năng lực hút máu và di động tăng lên gấp mười lần.
Nhìn thấy những chiến hữu bị hút thành thây khô, những chiến sĩ Kim Lang Kỵ chiến sĩ mỗi người hoảng hốt, không nhịn được lui ra phía sau, bọn họ dùng trảm mã đao không ngừng chém giết đĩa núi, đem những con đĩa này chém thành hai đoạn.
Sinh mệnh lực của đám đĩa núi này vô cùng mạnh mẽ, cho dù bị chém thành hai vẫn không chết, không ít đĩa nui cong người nhay qua đam chiên sĩ Kim Lang Kỵ và dùng cái miệng đầy răng sắc bén của chúng bám vào người chiến sĩ Kim Lang Kỵ và hút máu tươi của bọn họ.
Một tên Kim Lang Kỵ vô cùng hoảng sợ, thậm chí có không ít bị thương đã bị đám đĩa núi bám vào.
Những cô đĩa núi này cực yếu nhưng số lượng cực nhiều, chúng giống như biển cả đang ập về phia Kim Lang Kỵ.
- Cứu mạng!
- Ah!
"..."
Trong đám người không ngừng truyền tới âm thanh thảm thiết, một gã cao thủ của Kim Lang Kỵ trực tiếp bị hút thành thây khô.
A Bố Địch Thác Mã nhìn qua biển đĩa núi thì tức giận quát to lên:
- Cổ Tiên Lệ! Tiêu diệt đám côn trùng khốn kiếp này!
Năng lực của A Bố Địch Thác Mã thích hợp chém giết trên chiến trường, đối phó những con côn trùng nhỏ này giống như dùng dao mổ trâu giết kiến.
Một nữ tử da thịt tuyết trắng, mặt mày như vẽ, dáng người đầy đặn, mặc một bộ áo da màu đỏ, hai mắt lợi hại. Tóc của nàng nhuộm thành màu nâu, ngón tay thon dài như ngọc của nàng đưa lên, một đoàn hỏa diễm phong bạo khủng bố quét qua khắp nơi.
Những côn trùng nhỏ này sợ nhất chính là lửa, chúng bị hỏa diễm của Cổ Tiên Lệ bao phủ và chết đi. Không ngừng có âm thanh nổ lốp bốp từ trong biển lửa truyền ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...