Trong nơi này cũng chỉ còn lại mình Trương Tường.
Lúc này Trương Tường vẻ mặt hoảng sợ, thoang cái quỳ xuống đất, nhìn qua Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn nói:
- Không nên giết tôi! Nhạc Trọng! Không nên giết tôi! Tôi nguyện ý đầu hàng! Tôi nguyện ý đầu hàng làm chó của ngài, đừng giết tôi! Tôi sẽ đem toàn bộ nữ nhân cho ngài, cầu ngài đứng giết tôi!
Tuy Trương Tường nhìn qua thì vô cùng hung hăng càn quấy đấy, thế nhưng mà hắn lại vô cùng sợ chết, hắn vừa thấy chuyện không ổn thì nhìn qua Nhạc Trọng cầu xin tha thứ.
Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Trương Tường và Phảng Chế Đường Đao trong tay vung lên, một đao chém bay đầu của Trương Tường.
Đầu lâu của Trương Tường lăn vài vòng trên mặt đất, trong mắt tràn ngập kinh hãi cùng sợ hãi.
- Nhạc Trọng, anh đã trở về!
Trì Dương từ trong tiểu viện đi ra ngoài, nhìn thấy Nhạc Trọng, buông lỏng một hơi.
Đám người Trương Tường gây áp lực không nhỏ cho Trì Dương. Cầm súng ống trong tay uy hiếp Trì Dương thì còn áp lực hơn cả tang thi nhiều.
Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Ân! Tôi đi xử lý vài chuyện. Anh trước ở lại nơi này, trừ người của chúng ta ra thì không cho bất luận kẻ nào xông tới cả.
Trì Dương nói:
- Ân!
Nói xong Nhạc Trọng nhanh chóng chạy ra bên kia.
Bốn đại thủ lĩnh của Trường Quang Thôn cũng đại biểu bốn thế lực võ trang của Trường Quang Thôn. Lực lượng võ trang của Vương Quang Hổ đã chết trong miệng của ba con chó biến dị, võ trang của Lôi Chấn, Trương Tường đã bị diệt trong tay Nhạc Trọng, lúc này cũng chỉ còn lại lực lượng võ trang của Trần Ngôn mà thôi.
Trong một gian nhà dân, Nhạc Trọng phát hiện Lưu Diễm và người bên cạnh Lưu Diễm, ngồi cạnh là năm tên nam tử không có vũ trang.
- Nhạc ca, ngài đến!
Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thì Lưu Diễm chào đón, chỉ vào năm tên nam tử nói:
- Bọn họ trước kia là người của Lôi Chấn, Vương Quang Hổ. Xử lý bọn họ như thế nào?
Năm tên nam tử này vô cùng sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, trong bọn họ có người nào không thấy cảnh Bạch Cốt đại khai sát giới khủng bố cơ chứ.
Nhạc Trọng nhìn qua năm tên nam tử này, lạnh lùng nói:
- Từ giờ trở đi các người là bộ hạ của tôi, phải vô điều kiện hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của tôi. Không phục thì đi chết. Hiện tại lập tức cầm lấy súng, cùng theo tôi chiến đấu, hiểu chưa?
Nhạc Trọng muốn có một đội ngũ đi theo, cũng không cần lo lắng bọn họ làm phản, bởi vì hắn có thể vào thời điểm bọn họ làm phản hết giết tất cả. Trước mắt Nhạc Trọng không có người dùng, cũng chỉ có thể dùng những người này mà thôi.
Năm tên phần tử võ trang này buông lỏng một hơi, đi qua bên kia cầm lấy vũ khí của mình.
- Vâng! Nhạc ca.
Có thể bảo trụ tánh mạng đã là nguyện vọng lớn nhất của năm tên này rồi. Giữa thế cục hỗn loạn như vậy sống sót mới là đệ nhất, về phần nghe lệnh của người nào thì với bọn họ không sao cả. Cũng không phải mỗi một người đều bán mạng cho Vương Quang Hổ, bọn họ đầu nhập vào Vương Quang Hổ, Lôi Chấn cũng là vì muốn sống sót, sốt thật tốt a.
Bốn đại thủ lĩnh của Trường Quang Thôn cũng đại biểu cho bốn cỗ thế lực lớn nhất của Trường Quang Thôn này. Lực lượng vũ trang của Vương Quang Hổ đã chết trong miệng ba con chó biến dị, lực lượng của Lôi Chấn, Trương Tường đã chết trong tay Nhạc Trọng rồi, lúc này cũng chỉ còn lại lượng của Trần Ngôn..
- Lưu Diễm, anh mang theo tiểu đội đi tới biệt thự của Vương Quang Hổ. Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao, các người đi tới biệt thự củaTrương Tường, đừng cho kẻ nào làm bậy. Những người còn lại đi theo tôi.
Nhạc Trọng nhanh chóng đưa ra phân phó.
Lưu Diễm sau khi khảo nghiệm một hồi miễn cưỡng có thể tin cậy. Nhạc Trọng có thể tin cậy dẫn người đi ổn định thế cục, những phần tử võ trang không ổn định được hắn mang theo người. Hắn có lòng tin có thể tùy thời trấn áp những phần tử vũ trang không ổn định này.
Sau khi dẫn dắt một đám bộ hạ, Nhạc Trọng rất nhanh tìm được biệt thự mà Trần Ngôn ẩn núp.
Nhạc Trọng đi vào trong biệt thự của Trần Ngôn ẩn nấp cũng không có chiêu hàng, trực tiếp ra lệnh cho Bạch Cốt:
- Đi lên giết sạch người cầm súng!
Bốn đại thủ lĩnh trong Trường Quang Thôn Tứ này đều có ảnh hưởng thật lớn tới người nơi đây. Nhạc Trọng trong Trường Quang Thôn không có một chút căn cơ, nếu Trần Ngôn đầu hàng thì hắn tương đối khó xử lý Trần Ngôn, còn không bằng thừa dịp này trực tiếp giết đi, đem toàn bộ thủ lĩnh của Trường Quang Thôn tiêu diệt đi. Như vậy cả Trường Quang Thôn sẽ không có kẻ nào dám cải lời của hắn cả.
Nhạc Trọng trước đó không muốn phát sinh xung đột với người của Vương Quang Hổ, là vì Trì Dương, Lộ Văn không được an toàn. Cũng không có nghĩa là hắn tán đồng phong cách hành sự của bọn người Vương Quang Hổ. Lúc này có cơ hội thì hắn không ngại thuận thế tiêu diệt bọn người Trương Tường.
Bạch Cốt lập tức đi vào trong biệt thự Trần Ngôn ẩn thân.
Trần Ngôn cũng là người thông minh, vừa nhìn thấy đặc chủng khô lâu Bạch Cốt của Nhạc Trọng thì chợt sắc mặt trắng nhợt, đoán ra được ngọn nguồn:
- Khô lâu? Nhạc Trọng trở về? Hắn muốn giết mình!
Hai tên tâm phúc của Trần Tứ còn sót lại không ngừng bắn vào Bạch Cốt.
Bạch Cốt giống như cây to mặc ưa rơi sấm sét, mặc dù vị đạn bắn trúng cũng không cách nào đánh gãy xương cốt của nó. Nó giống như sát thần tiến vào trong biệt thự, búa lớn huy động chém giết tên phần tử võ trang.
Trần Tứ vừa vặn đổi băng đạn, hắn còn cách Bạch Cốt tựu một đoạn nên điên cuồng bắn phá:
- Hỗn đản đáng chết! Đi chết đi!
Bạch Cốt thập phần nhanh nhẹn nhảy qua bên cạnh, né qua xạ kích của Trần Tứ, tiện tay một búa chém vào đâu lâu của Trần Tứ, đầu lâu bay lên cao cao.
Trần Ngôn quay người chạy trốn.
Một búa của Bạch Cốt tiện tay đánh qua trực tiếp chém Trần Ngôn thành hai đoạn, máu tươi và ruột rơi xuống đất.
- Đừng giết tôi! ! Đừng giết tôi!
Một gã phần tử võ trang sợ tới mức hét lên, vứt bỏ súng trường 81 trong tay, giơ tay lên cao cao.
Bạch Cốt dùng con mắt linh hồn ma hỏa nhìn chằm chàm vào tên này, thân hình chớp động, thập phần nhanh nhẹn đi ra khỏi biệt thự của Trần Ngôn, một búa một phá cửa phòng, xem xét bên trong có địch nhân cầm súng hay không.
- Đi theo tôi!
Nghe được tiếng súng trong biệt thự đã ngừng, Nhạc Trọng lúc này mới mang theo năm tên bộ hạ mới đi vào trong biệt thự của Trần Ngôn.
Sao khi tiến vào biệt thự củaTrần Ngôn thì nhìn qua ba người Trần Ngôn bị chém đầu, chém ngang lưng khủng bố, năm tên bộ hạ đi theo sau lưng Nhạc Trọng lúc này cảm thấy nội tâm vô cùng may mắn. Nếu như không phải bọn họ đầu hàng thì chắc chắn hiện giờ đã biến thành thi thể rồi.
Tên phần tử võ trang bỏ xuống lúc này đang ngồi xuống đất giơ hai tay, không dám có chút di động nào.
Nhạc Trọng nhìn qua năm người kia, lạnh lùng nói:
- Các người đi tìm vật tư và người sống sót mang tới nơi này, không cần động thủ động cước, hiểu chưa?
- Vâng! Nhạc ca!
Trong lòng năm tên rùng mình, lớn tiếng đáp, sau đó tiến vào trong biệt thự bắt đầu điều tra.
Năm nữ nhân được bộ hạ của Nhạc Trọng áp vào trong phòng, năm nữ nhân này vô cùng hoảng sợ nhìn qua Nhạc Trọng, không biết vận mệnh của các nàng sẽ biến thành cái dạng gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...