- Anh tên là gì?
Tên kia khôi ngô tráng hán nhìn Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí nói ra:
- Tôi là Phúc Tỉnh Bản Vô
Nhạc Trọng hỏi:
- Dã Lang Tổ anh biết không?
Phúc Tỉnh Bản Vô nghe được Dã Lang Tổ thì trong mắt hiện ra thần sắc kiêng kị.
- Biết rõ! Dã Lang Tổ là thế lực lớn nhất của huyện Tĩnh Cương, bọn họ có được bốn vạn người sống sót, hơn một vạn chiến sĩ. Không có người nào là đối thủ của bọn họ cả.
Nhạc Trọng hỏi:
- Tổng bộ bọn chúng ở đâu anh biết không?
- Biết rõ, trong rừng râm ác ma.
Phúc Tỉnh Bản Vô sợ Nhạc Trọng không biết ý nghĩa của rừng rậm ác ma nên nói:
- Rừng rậm ác ma là rừng rậm nằm sâu trong rừng ở hướng bắc. Nơi đó là thành thị do Dã Lang Tổ thành lập, sở dĩ được gọi là rừng rậm ác ma. Đó là bởi vì người tới gần đó trừ Dã Lang Tổ ra thì ai bị bắt lại sẽ biến thành nô lệ hoặc bị giết.
Nghe Phúc Tỉnh Bản Vô giải thích, Nhạc Trọng đã hiểu tình huống của Dã Lang Tổ đại khái.
Dã Lang Tổ trước tận thế là một hắc bang quy mô trung đẳng ở Nhật Bản, lúc ấy nó ở trước tận thế tại Nhật Bản sắp xếp không phải thượng đẳng. Ngay cả huyện Tĩnh Cương cũng không phải hắc bang lớn nhất.
Thời điểm thế giới biến dị, cao tầng Dã Lang Tổ đại bộ phận ra ngoài huyện Tĩnh Cương nghỉ phép, tránh được một kiếp phải chết. Hắc bang ở Nhật Bản có tính tổ chức chặc chẽ, đẳng cấp sâm nghiêm. Bọn họ nhanh chóng tổ chức một đám người sống sót thành lập thế lực. Kết quả theo thời gian chuyển dời, cao tầng của Dã Lang Tổ mục nát sa đọa, từ tổ chức hắc bang phát triển thành thế lực xã hội.
Trong rừng rậm ác ma, thành viên của Dã Lang Tổ là quý tộc, những người khác chỉ cần bị bắt sẽ biến thành nô lệ.
Nhạc Trọng suy nghĩ một chút và trực tiếp ra lệnh:
- Thì ra là như vậy. Phúc Tỉnh Bản Vô, tôi phái anh đi tới Dã Lang Tổ thương lượng. Nói rằng Nhạc Trọng cần mượn đường của bọn họ một chút.
Phúc Tỉnh Bản Vô nghe vậy sợ tới mức thoáng cái quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu khẩn Nhạc Trọng:
- Đại nhân! Cầu ngài tha mạng chó của tôi! Nếu ngài phái tôi đi làm sứ giả. Tôi nhất định sẽ bị Dã Lang Tổ giết chết. Cơ hồ tất cả người phái đi làm sứ giả với Dã Lang Tổ đều bị giết chết, thế lực cũng bị chúng phái binh tiêu diệt và chiếm đoạt, van cầu ngài tha tôi một mạng.
- Hung tàn như vậy!
Nhạc Trọng nghe vậy thì nhíu mày, hắn thật không ngờ Dã Lang Tổ lại hung tàn như thế, vậy mà giết toàn bộ sứ giả.
Nói như vậy trừ đồ tể ra, có rất ít người thật sự giết sứ giả của thế lực khác. Như vậy ý nghĩa đoạn tuyệt khả năng ngoại giao với người khác. Chỉ cần thủ lĩnh có tầm nhìn xa không ai làm thế, đương nhiên cũng có không ít tên điên.
- Đi xuống đi!
Nhạc Trọng phất phất tay cho Phúc Tỉnh Bản Vô lui ra và suy nghĩ.
Màn đêm buông xuống, Nhạc Trọng một mình một người rời khỏi thị trấn nhỏ và đi tới rừng rậm ác ma. Hắn muốn một người đi tìm hiểu hư thật của Dã Lang Tổ.
Trong bóng đêm này, Nhạc Trọng cảm giác hắn giống như dung nhập vào đêm tối, hắn hành tẩu cơ hồ vô thanh vô tức, tầm mắt cũng rõ hơn ban ngày, thính giác cũng mở rộng đến cực hạn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thời điểm Nhạc Trọng tiềm hành đi vào rừng rậm tới gần thành trì của Dã Lang Tổ thì nhìn thấy những chiếc trực thăng vũ trang hổ thức đang điên cuồng bắn hỏa tiễn xuống dưới, đem kiến trúc trong thành trì bắn tan nát.
Trong rừng rậm nên thành trì của Dã Lang Tổ đều dùng gỗ mà chế tạo thành, dưới hỏa tiễn của trực thăng vũ trang hổ thức bắn phá điên cuồng như vậy, hỏa diễm nóng rực nhanh chóng thôn phệ cả thành trì này.
Vô số người Nhật Bản sống sót chạy ra khỏi các gian phòng hoặc bị lửa thiêu thành than cốc. Tiếng kêu thảm thiết khôn ngừng vang vọng chung quanh.
Đột nhiên lúc này có một viên đạn được kỹ năng cường hóa súng bắn vào trong bình xăng của trực thăng vũ trang, oanh một tiếng vang thật lớn, trực thăng vũ trang trực tiếp bị bắn nát, hóa thành một hỏa cầu trên trời rơi xuống đất.
Phanh!
Lại có một viên đạn trải qua kỹ năng cường hóa súng bắn xuyên qua kính thủy tinh của trực thăng, bắn chết hai tên điều khiển trực thăng kia. Trực thăng vũ trang cũng lung la lung lay rơi rơi xuống mặt đất.
Hai tên người cường hóa cao cấp sử dụng kỹ năng cường hóa súng bắn tan hai chiếc trực thăng, sau một khắc vô số hoả tiễn lập tức bao phủ vị trí của hai người này.
Đồng thời một gã tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc mang kỹ năng nhìn ban đêm, ăn mặc áo chống đạn tiên tiến, đeo mũ bảo hiểm, cầm súng trường trong tay, trang bị đến tận răng từ trên trực thăng nhìn xuống Dã Lang Tổ, lập tức bắn điên cuồng vào vị trí của Dã Lang Tổ đang tấn công.
Tiếng súng, pháo tiếng vang động trời cao, Dã Lang Tổ sáng tạo thành thị đã bị tiếng súng và lửa bao phủ. Trong Dã Lang Tổ không chỉ có ít súng đạn, khuyết thiếu vũ khí hạng nặng, hỏa lực bạc nhược yếu kém, căn bản không phải là đối thủ của tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc đang tấn công.
Bên ngoài tòa thành trì này có sông đào bảo vệ thành, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc nhanh chóng bắt một cây cầu bằng thép, lập tức bò qua thành trì.
Oanh! !
Thời điểm tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc têến vào cửa thành trì, Dã Lang Tổ lập tức điều khiển kíp nổ cho nổ quả bom đặt từ trước, tiếng nổ mạnh mẽ vang lên, thoáng cái thôn phệ hơn trăm tên tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc.
- Thật hung hãn!
Nhạc Trọng thấy một màn như vậy khẽ chấn động. Nếu như hắn dẫn người tấn công Dã Lang Tổ, chỉ sợ cũng đã ăn thiệt thòi.
Tiếng nổ mạnh như vậy cũng chấn nhiếp chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc một hồi, rất nhanh những tên chiến sĩ khác lập tức tấn công vào trong thành trì, phối hợp với trực thăng trên cao chiếm cứ cao điểm.
Trực thăng vũ trang trên bầu trời giống như tử thần không ngừng thu gặt tính mạng của người ta, đem trọn tòa thành thị đánh tan nát, vô số người Nhật Bản sống sót đang kêu rên thảm thiết trong thành thị.
Nhạc Trọng ở xa xa trên đại thụ nhìn qua một màn này và rùng mình.
Đây chính là một quân đoàn tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đấy. Mạnh như Nhạc Trọng cũng không cách nào chính diện tiêu diệt một quân đoàn của Thiên Đường Thần Quốc. Trên bầu trời còn có hai mươi hai trực thăng vũ trang đang điên cuồng nổ súng.
- Dã Lang Tổ xong đời!
Nhạc Trọng nhìn qua hỏa diễm đang thôn phệ thành thị thì cảm khác nói một câu.
Dã Lang Tổ tuy được xưng có một vạn chiến sĩ tinh nhuệ, nhưng mà so với hai ngàn tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc thì quả thật không chịu nổi một kích Trang bị, ý chí chiến đấu, kỹ năng chiến đấu của hai bên không cùng cấp bậc.
Trừ đặc chiến doanh dưới trướng của Nhạc Trọng ra, lính tinh nhuệ của hắn so với quân của Thiên Đường Thần Quốc thì lực lượng ngang nhau, thậm chí còn yếu hơn một chút, song phương chênh lệch chủ yếu ở phương diện trang bị. Trực thăng vũ trang dưới trướng Nhạc Trọng quá ít. Dù sao trực thăng vũ trang của Trung Quốc không nhiều bằng Âu Mĩ.
Lúc này chiến sĩ của Dã Lang Tổ đã hoàn toàn sụp đổ, cho dù Nhạc Trọng gia nhập chiến đấu cũng chỉ giết được chừng trăm tên tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc mà thôi, không cẩn thận có khả năng bị tiêu diệt tại chỗ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...