Lúc này nếu hai trăm vạn thi đàn vồ ngược lại đủ đem toàn bộ đội ngũ của Nhạc Trọng tiêu diệt hoàn toàn. Nhưng tang thi Z hình thống lĩnh thi đàn đều tự bảo vệ mình bỏ chạy trối chết, mang theo tiểu đoàn thể bỏ chạy về hướng khác. Trước khi có tang thi Z2 tiến hóa xuất hiện, chúng nó không còn can đảm tử chiến cùng đội ngũ của Nhạc Trọng.
Truy kích theo tới hai mươi cây số, tiêu diệt sáu mươi vạn tang thi, Nhạc Trọng mới thu binh về Quý Trữ thị. Không phải hắn không muốn tiêu diệt hoàn toàn tang thi, nhưng bộ hạ của hắn tiêu hao thể lực quá mức lớn, hơn nữa trong băng tuyết ngập trời còn tiếp tục chiến đấu họ sẽ không cách nào chịu đựng.
Bên trong Quý Trữ thị là một mảnh cảnh tượng bận rộn, nguyên bản trên đường phố phồn hoa đều biến thành tĩnh lặng, trên mặt mọi người đều bao phủ vẻ lo lắng. Ba trăm vạn tang thi công thành là khối đá khổng lồ áp trong lòng bọn họ, Quý Trữ thị chỉ có một vạn quân đội nhân loại, bọn họ đều thập phần lo lắng kết quả cuộc chiến.
- Không biết hiện tại tiền tuyến thế nào?
Một nam tử trẻ tuổi ngồi trong quán trà vẻ mặt lo âu nói.
Một trung niên nam tử cũng mang vẻ lo lắng nói:
- Nếu Đỗ sư trưởng còn sống thì tốt rồi! Nếu ông ấy còn sống, Quý Trữ thị sẽ vững như Thái Sơn!
Một nam tử trẻ tuổi phẫn nộ mắng:
- Đều tại Nhạc Trọng! Nếu hắn không tới chỗ chúng ta, Đỗ sư trưởng sẽ không chết! Đỗ sư trưởng không chết, tang thi căn bản là không làm được gì! Đều do hắn!
Tên nam tử thở dài đầu tiên vẻ mặt kinh hãi nói:
- Chương Viêm! Anh điên rồi sao? Anh lại dám mắng người kia như vậy? Nếu bị người khác nghe được anh sẽ gặp nạn!
Chương Viêm lạnh lùng cười nói:
- Tôi mắng hắn thì thế nào? Tên bạo chúa kia chẳng lẽ còn muốn bắt tôi hay sao? Chương Viêm tôi ngồi ở chỗ này, để cho hắn tới bắn chết tôi tốt lắm!
Tên nam tử trung niên liếc mắt nhìn Chương Viêm thở dài một hơi không nói nhiều lời. Chương Viêm là con trai của đại lão một bang phái, tính cách bất đồng với cha hắn, thập phần chính trực. Nhưng cha của Chương Viêm trực tiếp bị Nhạc Trọng ném vào trong cặn bã doanh, làm Chương Viêm tràn ngập phẫn nộ đối với Nhạc Trọng.
Đúng lúc này một gã chiến sĩ cưỡi xe máy xông vào trong thành phố lớn tiếng kêu to:
- Đại thắng! Nhạc Trọng thủ lĩnh đã mang binh đánh tan ba trăm vạn thi đàn xâm lấn. Chúng ta đã lấy được thắng lợi hoàn mỹ!
- Vạn tuế!
- Thật tốt quá!
- Nhạc Trọng vạn tuế!
- …
Nghe được tin tức kia, cả Quý Trữ thị đều sôi trào lên, vô số người sống sót ca ngợi Nhạc Trọng, vô số người mừng đến rơi nước mắt.
Nhạc Trọng thắng trận này vậy ý nghĩa hắn đã bảo hộ cả Quý Trữ thị, bảo hộ gần chín mươi vạn người sống sót được an toàn lẫn bảo vệ tài sản của bọn họ.
Trong Quý Trữ thị không ít người đã dành dụm được của cải. Nếu Nhạc Trọng thất bại họ phải di chuyển, như vậy tài sản họ phấn đấu được cũng phải buông tha. Hiện tại Nhạc Trọng thắng lợi vậy ý nghĩa họ có thể tiếp tục sinh tồn bên trong thành thị này.
Ngay trong lúc mọi người còn đang hoan hô, một nam tử trung niên đi tới trước người Chương Viêm lãnh đạm nói:
- Vị khách này, mời anh rời khỏi nơi đây! Chỗ chúng tôi không chào đón anh!
Chương Viêm biến sắc, trực tiếp lấy ra lương phiếu vỗ lên bàn:
- Ông buôn bán kiểu gì vậy? Tôi có lương phiếu!
- Tôi là ông chủ, tôi nói không bán cho anh thì không bán cho anh! Mời anh rời đi!
Nam tử trung niên khinh miệt liếc mắt nhìn Chương Viêm lạnh lùng nói:
- Vị khách nhân này, anh nói chuyện nghe lợi hại như vậy, sao không đi tiền tuyến giết địch? Chỉ biết ở sau lưng phỉ báng người khác, có bản lĩnh anh cũng ra tiền tuyến giết tang thi đi. Có lẽ Nhạc Trọng thủ lĩnh có thật nhiều khuyết điểm, nhưng hắn luôn chiến đấu ở đầu tiền tuyến, chưa từng thối lui về phía sau. Các anh chỉ biết ở sau lưng phỉ báng người ta, chửi bới người khác là thế nào? Nhìn thấy anh đã làm tôi cảm thấy ghê tởm, mời anh sau này đừng tiếp tục xuất hiện trong tiệm của tôi nữa!
Gương mặt Chương Viêm trướng lên đỏ bừng, biện bạch nói:
- Tôi muốn nói hay không là quyền của tôi!
Ông chủ tiệm lạnh lùng liếc mắt nhìn Chương Viêm, chỉ chỉ ra cửa nói:
- Muốn anh lăn ra khỏi nơi này cũng là quyền của tôi!
- Được! Được…
Chương Viêm tức giận đến đỏ bừng mặt muốn nói thêm gì đó đã bị trung niên nam tử bên cạnh kéo tay hắn.
- Chương Viêm, nói ít vài lời đi!
Nói xong hắn lôi kéo Chương Viêm đi ra ngoài.
Ông chủ quán trà nhìn theo bóng lưng Chương Viêm nhổ ra một bãi nước miếng nói:
- Phi! Thứ gì vậy? Tên phế vật không biết làm chỉ biết ở sau lưng chửi bới người khác! Thật khiến cho người ta ghê tởm!
Chương Viêm thính tai nghe được lời nói của ông chủ kia, tức giận đến siết chặt hai đấm, cắn chặt hàm răng.
Nam tử trung niên nhìn Chương Viêm khuyên nhủ:
- Chương Viêm, cậu đã trưởng thành cũng nên hiểu chuyện! Trải qua cuộc chiến này, Nhạc Trọng đã hoàn toàn đứng vững gót chân trong Quý Trữ thị. Cậu đừng tiếp tục gây sự, nếu hắn muốn nghiền chết cậu quả thật dễ dàng như nghiền chết một con kiến mà thôi!
Vẻ mặt Chương Viêm kiên nghị nói:
- Lôi thúc, lẽ trời sáng tỏ, tôi cũng không tin trong Quý Trữ thị không có một người nào, không có một địa phương nào không thể nói lý lẽ. Nhạc Trọng không chút lý do bắt người vào cặn bã doanh sung làm vật hi sinh, đây rõ ràng không căn cứ theo pháp luật. Tôi cũng không tin hắn có thể lấy thúng úp voi, trong Quý Trữ thị nhất định sẽ có người tới chủ trì chính nghĩa…
Cha của Chương Viêm là phần tử hắc bang, nhưng Chương Viêm nhận lấy giáo dục tốt đẹp, luôn bất mãn việc làm của cha hắn. Nhưng dưới sự bảo hộ của cha hắn, hắn giống như một đóa hoa sinh trưởng trong nhà ấm, còn lý tưởng hóa chân lý cùng chính nghĩa.
Nam tử trung niên tên Lôi nhìn Chương Viêm, khẽ thở dài không nói thêm lời nào.
Cuộc chiến này Nhạc Trọng đánh tan ba trăm vạn tang thi xâm lấn, liền lấy được lòng người, đại bộ phận dân chúng trong Quý Trữ thị đều thừa nhận sự tồn tại của hắn. Quân đội cùng Nhạc Trọng tác chiến được thắng lợi ủng hộ, đã hoàn toàn thừa nhận hắn, vì hắn cùng họ chiến đấu nơi tiền tuyến, hơn nữa là thủ lĩnh đã dẫn dắt họ đi tới thắng lợi. Địa vị của Nhạc Trọng trong Quý Trữ thị đã chiếm được kiên cố thật lớn, không còn tôm tép nhãi nhép nào dám tiếp tục nhảy ra chịu chết.
Mà lúc này Nhạc Trọng đã quay về biệt thự, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.
Nhạc Trọng ở trên chiến trường chém giết thật nhiều tang thi biến dị cấp cao, thu hoạch thật không nhỏ. Hắn vừa thăng thêm hai cấp lại lấy được vũ khí chuyên dụng ma lực bảo thạch cùng một ít bảo vật khác.
- Bảo vật 4 cấp: Bát Diện kiếm! Là thuộc Hán kiếm, thân kiếm dài hẹp, phân tám mặt, có hiệu quả gia thành đối với kiếm khí, vô cùng sắc bén!
- Bảo vật 4 cấp: Thanh Quỷ Diện Cụ! Sau khi trang bị cường độ +10, tinh thần +7!
- Kỹ năng 3 cấp: Tiềm hành, có thể che giấu khí tức, có thể làm giảm cảm giác của những người khác đối với thi thuật giả nhưng không thể động, động thì hiện hình. Phát động kỹ năng cần tiêu hao 10 điểm thể lực, 20 điểm tinh thần lực!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...