Thần Ma Hệ Thống


Trong Long Đằng trấn có hơn hai ngàn người sống sót ở lại. Trong đó bộ hạ của Trần Lương có bốn trăm người, nhưng mà bốn trăm người này phần lớn là đám ô hợp như Tiết Cương. Bộ hạ chính thức đánh nhau của Trần Lương chỉ hơn bốn mươi tên tâm phúc mà thôi, nhưng mà bốn mươi tên tâm phúc này có áo giáp da thú biến dị, cơ hồ đao thương bất nhập, đồng thời bọn họ là người cường hóa trên cấp mờ. Đúng là dựa vào bốn mươi tên tâm phúc và sức chiến đấu của hắn, Trần Lương mới là chưởng khống giả của trấn nhỏ.
Mà trong bốn mươi tên tâm phuc này, có Tứ đại Kim Cương là người cường hóa trên cấp 30. Mà Tứ đại Kim Cương phân biệt là Lực Vương Mã Hùng, Hỏa Vương Hà Thắng, Thiên Vương Nguyên Trinh, Thanh Vương Từ Tấn.
Trần Lương cướp được Long Đằng trấn thì hắn không quản lý gì cả. Cả thị trấn nhỏ do hắn điều khiển chướng khí mù mịt, hắn và bộ hạ của hắn phần lớn thời gian là chơi nữ nhân. Bởi vậy cả thị trấn nhỏ đều giống như tử trấn, nữ nhân có chút tư sắc và tôn nghiêm không dám bước ra ngoài cửa, hoặc là biến mình thành vừa bẩn vừa thối, làm cho người ta không ai có hứng thú. Nếu không phải khiếp sợ sức chiến đấu của Trần Lương thì cả trấn này sớm tạo phản rồi.
Từ miệng của Tiết Cương thì Nhạc Trọng còn có được tình báo quý giá, chính là sau khi Trần Lương cướp được Long Đằng trấn thì bắt được liên đội biên phòng, hắn chỉ đánh liên đội biên phòng này vào trong nhà lao, một lòng mơ tưởng thu phục đám quân biên phòng này. Nhưng mà cho tới bây giờ hắn chỉ mới thu phục được sáu lính biên phòng mà thôi.
Mà liên đội biên phòng này lấy Long Đằng trấn làm chủ lực.Sau khi bọn họ thu phục Long Đằng trấn xong thì sĩ quan cao cấp bị Trần Lương xếp đặt thiết kế tiêu diệt, cuối cùng những người đó bị tước đoạt vũ khí, không thể phát huy sức chiến đấu của bọn họ.

- Liên đội biên phòng! Quá tốt!
Nhạc Trọng nghe được tin tức này, lông mày có chút giãn ra. Những quân nhân chính quy trải qua huấn luyện thì vô cùng hiếu chiến. Có lính biên phòng làm nội tình, hắn có thể mở rộng thế lực ra một doanh, hơn nữa chỉ trải qua chiến đấu vài lần là một doanh này có sức chiến đấu mạnh ngay.
Nhạc Trọng đứng lên trực tiếp nhìn qua Tiết Cương ra lệnh:
- Đi! Mang tao đi ngục giam!
Tiết Cương biến sắc, nhìn qua mấy người Minh Giai Giai bên cạnh Nhạc Trọng và khó xử nói ra:
- Đại nhân! Chỗ ngục giam có hơn hai mươi tên chiến sĩ thủ vệ, đồng thời còn có Thiên Vương Nguyên Trinh lợi hại nhất trấn thủ, ngài tới đó có phải quá ít người hay không?
Nhạc Trọng nghe vậy sắc mặt khẽ biến thành hơi chìm.
Ô Ấn chợt dùng họng súng lạnh như băng chỉa vào đầu của Tiết Cương và nói ra:
- Bảo mày dẫn đường thì dẫn đường đi! Đừng nói nhảm. Hoặc là mày muốn đầu có cái lỗ trên đó sao?
Tiết Cương cả kinh, vội vàng nói:
- Tôi dẫn! Tôi dẫn! Xin đừng bắn.

Ô Ấn nhìn qua hai tên khác, hàn quang trong mắt lóe lên và hỏi:
- Thủ lĩnh! Hai tên nay thì sao? Có nên tiêu diệt bọn chúng hay không?
Ô Ấn trải qua quá nhiều chuyện rồi, đã không phải là người bình thường đơn thuần, mà là phát triển trở thành binh sĩ thiết huyết. Những địch nhân này tính mạng của họ trong mắt của hắn không khác gì con sâu con kiến, khi cần thiết sẽ giết chóc không do dự.
Hai tên chiến sĩ nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt, liên tục dập đầu với Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn qua hai tên chiến sĩ này, nói:
- Đánh ngất xỉu trói lại đi! Tôi đã nói chỉ cần bọn họ phối hợp, tôi sẽ cho con đường sống. Nếu như bọn chúng xuất hiện ở chiến trường thì cứ giết là được.
Nghe Nhạc Trọng nói thì Tiết Cương ở bên cạnh buông lỏng một hơi, hắn thập phần sợ hãi Nhạc Trọng qua sông đoạn cầu, sau khi chuyện thành công thì giết hắn.

- Vâng!
Ô Ấn nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì lập tức tiến lên đánh ngất xỉu hai tên này, sau đó dùng dây thừng trói bọn chúng thật chặt.
- Đi!
Trấn nhỏ này giống như một cái trấn chết chóc, không có một gian cửa hàng nào mở cửa buôn bán, cũng không có người nào đi lại, đại bộ phận người sống sót đều trốn trong nhà, giống như cái xác không hồn chờ đợi tử vong giáng lâm.
Chỉ có một ít bãi cỏ xanh và đại thụ thì có một ít người sống sót đang tìm kiếm côn trùng, lá cây, rau dại miễn cưỡng ăn no bụng sống qua ngày.
Không có người sống sót nhìn nhiều bọn người Nhạc Trọng cả, bọn họ không có khí lực quan tâm tới chuyện nào khác. Bọn họ ngay cả sống sót cũng vô cùng gian nan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui