Thần Ma Hệ Thống


- Thế lực của hắn quá yếu, muốn muốn đối phó Ngô Nham Hoành thì cần chúng ta kiềm chế giúp. Trong thời gian ngắn hắn chắc có lẽ không động thủ với chúng ta. Trừ phi chúng ta suy yếu tới mức như Hồng môn không chịu nổi một kích. Bởi vậy ít nhất trước khi Ngô Nham Hoành bị tiêu diệt thì quan hệ minh hữu của chúng ta vô cùng vững chắc.
Dị quang trong mắt Thư Văn Ngạn chớp động, sau đó đem tâm tư phân tich tình huống của Nhạc Trọng vô cùng rõ ràng.
Nhạc Trọng lúc này cũng không có đánh chủ ý lên Hoa Hưng Hội, đó là bởi vì Ngô Nham Hoành áp lực quá lớn. Hắn xác thực cần một minh hữu hấp dẫn quân lực của Ngô Nham Hoành đi nơi khác. Bành Lăng Ba lãnh đạo Hồng môn căn bản là một đám ô hợp, lúc làm đại sự không thể làm, lúc này mới bị hắn tiêu diệt và đoạt đi.
Đột nhiên Sở Hổ hỏi:
- Nếu như Ngô Nham Hoành thực bị hắn tiêu diệt thì làm sao bây giờ?
Thư Văn Ngạn tức cười nói:
- Nếu hắn diệt được Ngô Nham Hoành thì Hoa Hưng Hội đầu nhập vào hắn là được. Nơi này là Thái Lan, Nhạc Trọng muốn thống trị khu vực này phải dựa vào người Hoa chúng ta. Chúng ta lúc trước thành lập Hoa Hưng Hội mục đích không phải là muốn người Hoa có được nơi dung thân và tôn nghiêm sao. Nếu hắn làm tốt hơn chúng ta, chúng ta cũng không ngại đầu nhập vào hắn.
Sở Hổ cùng Vương Hưng Thuần nghe vậy trầm mặc một lúc và gật đầu. Nếu như Nhạc Trọng diệt được Ngô Nham Hoành thì bọn họ tiếp tục đối kháng với Nhạc Trọng cũng chỉ là châu chấu đá xe. Hơn nữa Nhạc Trọng là người Hoa, hắn sẽ suy nghĩ cho người Hoa, bọn họ cũng không có tâm lý chống cự gì. Đương nhiên tất cả điều kiện tiên quyết là Nhạc Trọng thực có bản lãnh tiêu diệt Ngô Nham Hoành, nếu như không có, bọn họ không bao giờ đầu nhập vào kẻ vô năng.
Cao tầng đã thương nghị xong, Hoa Hưng Hội cũng không có làm khó Nhạc Trọng, cho nên người của Nhạc Trọng dễ dàng lấy được trang bị hai doanh. Ba trăm tấn lương thực nhanh chóng đưa tới chỗ của Nhạc Trọng. Hoa Hưng Hội sảng khoái như vậy làm cho Nhạc Trọng hơi có chút ngoài ý muốn, hắn còn cho rằng phải cãi lộn thật lâu, thậm chí còn phải động thủ mới lấy được đám đồ vật này.
Một ngày qua đi, lúc này Minh Giai Giai hôn mê nằm trên giường từ từ tỉnh táo lại.

- Thân thể của cô bây giờ thế nào rồi?
Nhạc Trọng ngồi trước cửa sổ nhìn qua Minh Giai Giai, nhìn Minh Giai Giai và lên tiếng hỏi.
Minh Giai Giai ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng đang ngồi gần mình, trong nội tâm có chút vui vẻ, nhắm mắt cảm giác thân thể của mình và nói với Nhạc Trọng:
- Chủ nhân! Thân thể của tôi hiện giờ sáu thuộc tính tăng lên, lực lượng 12, nhanh nhẹn 11, tinh thần 43, thể lực 10, cường độ 10, sức sống 11. Tôi đã trở thành người tiến hóa, hơn nữa lĩnh ngộ kỹ năng cấp ba triệu hoán ảnh lang, Kỹ năng bị động cấp ba lực tương tác.
Trở thành người tiến hóa thì tốc độ thân thể tăng lên khá lớn. Cho dù là tiểu hài tử trở thành người tiến hóa thì tốt chất thân thể của nàng vẫn vượt qua người bình thường. Lúc trước Diêu Diêu và Minh Giai Giai hiện tại trở thành người tiến hóa, tốc chất thân thể đã vượt qua nười bình thường.
Nhạc Trọng nghe được Minh Giai Giai lĩnh ngộ hai kỹ năng, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng, hiển nhiên Minh Giai Giai cũng là thiên tài có thiên phú, mới có thể thoáng cái lĩnh ngộ hai kỹ năng.
Nhạc Trọng lúc trước cũng dùng xà đản quả giúp người khác trở thành người tiến hóa, nhung mà sau khi phục dụng xà đản quả trở thành người tiến hóa chỉ lĩnh ngộ được một kỹ năng, không hề giống Minh Giai Giai lĩnh ngộ hai kỹ năng.
Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ trầm giọng nói:
- Ah! ! Đem vật triệu hoán gọi ra xem nào!
- Vâng!
Minh Giai Giai nhu thuận vô cùng ứng một câu, bàn tay nhỏ vung lên, phát động kỹ năng triệu hoán ảnh lang, vô thanh vô tức có một con ma lang tướng mạo dữ tợn chợt xuất hiện trước mặt của nàng và Nhạc Trọng, một bộ dáng tùy thời có thể ăn người.
Nhạc Trọng nhìn đầu ảnh lang thì tiếp tục nhìn qua Minh Giai Giai hỏi:
- Ảnh lang này có năng lwucj gì?
- Nó hành tẩu trong bóng của người ta nên rất khó phát hiện, hơn nữa nó còn có được năng lực truy tung.
Minh Giai Giai thoáng cái phât tay với con ảnh lang.
Con ảnh lang kia và Minh Giai Giai tâm niệm thông suốt, nó thoáng cái ẩn vào bóng râm trên tường. Con ảnh lang vừa đi tới bóng mờ trên tường, thân thể có chút vặn vẹo, giông như dung nập vào bóng mờ này.
Nhạc Trọng thô sơ giản lược nhìn qua, mặc dù hắn đã có chuẩn bị tâm lý, vẫn không có trông thấy ảnh lang kia đâu. Trong lòng của hắn rùng mình, ánh mắt ngưng trọng nhìn qua bóng mờ có con ảnh lang trong đó. Lực chú ý của hắn nhìn chằm chằm vào con ảnh lang nhưng mà không phát hiện được.
Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai hỏi:
- Loại triệu hoán thú này cô có thể triệu hoán bao nhiêu con?

Loại ảnh lang này nếu triệu hoán nhiều, ở trong bóng tối có được lực lượng rất kinh khủng. Loại năng lực vô thanh vô tức trong bóng tối này thì ảnh lang có thể dễ dàng cắn đứt yết hầu của người ta.
Minh Giai Giai suy nghĩ một hồi vẫn trả lời:
- Loại ảnh lang này triệu hoán một con tốn mười tinh thần lực. Duy trì một đầu ảnh lang tốn mười phút đồng hồ sẽ tiêu hao 2 điểm tinh thần lực. Cho nên tôi hiện giờ chỉ có thể triệu hoán ba đầu ảnh lang trong mười phút mà thôi.
Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:
- Vậy kỹ năng lực tương tác là thế nài?
Lực tương tác, sách kỹ năng bị động này Nhạc Trọng săn giết nhiều biến dị thú như vậy còn chưa hiện ra, hiển nhiên là một loại kỹ năng đặc thù.
Minh Giai Giai khẽ chau mày nói:
- Kỹ năng này không có bao nhiêu tác dụng, nó chỉ có thể đề cao độ cảm giác của tôi với biến dị thú mà thôi.
Nhạc Trọng truy vấn:
- Có thể hàng phục biến dị thú không?
Nếu như có thể hàng phục biến dị thú, như vậy kỹ năng này cực kỳ hữu hiệu. Nếu như không thể hàng phục biến dị thú thì đây chỉ là gân gà.
Minh Giai Giai nhìn kỹ một hồi nói:
- Không thể! Kỹ năng này tạo cảm giác thật tốt giữa tôi và biến dị thú, khiến chúng nó không chủ động tấn công tôi. Chẳng qua nếu như gặp hung thú hung bạo hoặc không có lý trí thì hoàn toàn vô dụng.
Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, nhìn qua Minh Giai Giai nói ra:

- Ân! Ăn điểm tâm đi!
- Vâng! Chủ nhân!
Minh Giai Giai nhu thuận ứng một tiếng, cầm lấy thức ăn bỏ vào miệng.
Trần Dao, Minh Giai Giai, Cam Đào trước mắt Nhạc Trọng có ba người tiến hóa, nhưng mà trước mắt Ngô Nham Hoành chiến đấu không có người nào cả. Về phần những người khác, Nhạc Trọng tuy có thể giúp bọn họ tiến hóa, nhưng mà trung thành lại là vấn đề lớn.
- Nhạc lão đại!
Trịnh Minh Hòa tiến vào trong phòng có chút khác thường, nhìn thấy Nhạc Trọng đang nhìn qua Minh Giai Giai ăn bữa sáng, nhìn qua Nhạc Trọng và cung kính chào theo nghi thức quân đội.
Nhạc Trọng khẽ gật đầu nhìn qua Trịnh Minh Hòa hỏi:
- Chuyện tôi bảo các người tra thế nào rồi?
Trịnh Minh Hòa nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo nói:
- Khu vực chung quanh đã bị Ngô Nham Hoành phong tỏa. Hơn nữa tôi vừa nhận được tin tức từ chỗ Hoa Hưng Hội, thế lực người Hoa ở chung quanh đều bị Ngô Nham Hoành nhổ. Cũng không có ít người Thái Lan sống sót gia nhập vào trong đội ngũ của Ngô Nham Hoành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui