Ánh lửa lóe lên, đạn hỏa tiễn phá giáp này bắn vào người của con rắn và nổ tung lên.
Ống phóng roc-ket pf98 120 li chống tăng này có thể xuyên thủng thép 800 li. Lực phòng ngự của con rắn nước biến thái nhưng không cách nào sánh bằng xe tăng cả. Dưới uy lực đạn hỏa tiễn khủng bố thì con rắn nước biến dị cấp hai nổ thành hai đoạn, máu tươi bắn ra tung tóe, nửa người dưới của nó vặn vẹo liên tục sau đó một thời gian mới dừng lại
Con rắn nước biến dị cấp hai bị trọng thương, thoáng cái nó từ trên đại thụ rơi xuống, Nhạc Trọng lúc này mới có thể nhìn thấy toàn cảnh của nó.
Nó còn một đoạn dài chừng tám mươi mét, rộng hai mét, toàn thân sinh trưởng lân phiến màu càng, trên đầu sinh trưởng một cái sừng đen dài chừng một mét năm, giống như giao long vậy, tỏa ra uy áp khủng bố.
Con cự thú khủng bố này bị Nhạc Trọng dùng ống phóng rốc-két chống tăng oanh một đoạn dài chừng ba mươi mét, bây giờ vẫn còn tới tám mươi mét.
Con rắn nươc biến dị cấp hai này rơi xuống đất, chợt thống khổ giãy dụa thân thể, nó đụng gãy rất nhiều đại thụ chung quanh.
Cây đại thụ mà Nhạc Trọng đứng dễ dàng bị nó đụng gãy. Sau lưng của hắn bắn ra hai cái gai xương đâm thủng một cây đại thụ khác và kéo hắn qua.
Nhạc Trọng mặc cốt giáp do bạch cốt hóa thành, có thể từ các bộ vị thân thể bắn gai xương ra ngoài, nhưng mà từ hai tay bắn ra gai xương thì thích hợp với thói quen của nhân loại hơn.
Sau khi bắn ra gai xương đem Nhạc Trọng kéo ra xa, hắn nhanh chóng từ trong trữ vật giới chỉ đổi một khẩu pf98 120 li chống tăng khác. Gai xương đình chỉ co rút lại. Nhạc Trọng định ở giữa không trung bắn một phát vào con rắn biến dị cấp hai đang giãy dụa trên đất.
Ánh lửa chớp động, đạn hỏa tiễn khủng bố lần nữa bắn thẳng vào người của con rắn nước biến dị cấp hai, lần nữa bắn ra một lỗ máu trên người của nó, làm cho con rắn thống khổ không chịu nổi.
Nhạc Trọng không dám chủ quan chút nào, lần nữa thay đổi, thay thế một khẩu pf98 120 li chống tăng khác bắn vào con rắn nước biến dị cấp hai này, lần nữa bắn ra một lỗ máu trên người của con rắn này.
Nhạc Trọng liên tục thay đổi, thay thế mười khẩu pf98 120 li chống tăng và bắn thân thể của con rắn này huyết nhục mơ hồ, thân thể bị cắt thành vài đoạn.
Sau khi con rắn trúng mười viên đạn hỏa tiễn, con rắn biến dị câp hai giãy dụa vài cái, rốt cục không động đậy được nữa.
Nhạc Trọng nhìn qua con rắn nước biến dị, lúc này buông lỏng một hơi. Con rắn nước biến dị cấp hai này vô cùng khủng bố, bằng vào cường hóa của hắn muốn đánh chết thì nghĩ đừng nghĩ, đó là đưa mạng. Hắn lúc này nghĩ ra biện pháp ổn thỏa nhất, lợi dụng binh khí hạng nặng bắn chết nó. Tuy không cách nào đạt được linh quang khồng lồ từ nó, nhưng mà thắng ở an toàn.
Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí khiêng một khẩu pf98 120 li chống tăng đứng cách con rắn biến dị này chừng năm mươi mét, nhắm trúng cái đầu hoàn hảo của con rắn và bóp cò.
Oanh một tiếng vang thật lớn, khẩu pf98 120 li chống tăng này trực tiếp bắn ra một lỗ máu trên đầu của nó.
Sau khi con rắn nước biến dị cấp hai này bị bắn vào đầu, đầu lâu bị xỏ xuyên qua, lần nữa giãy dụa vài cái, rốt cuộc chính thức tử vong, không giãy dụa gì nữa.
Nhạc Trọng nhìn vào cái lỗ máu trên đầu của con rắn, đổi một khẩu súng trường 03, liên tục bắn vào đầu của con rắn ba phát, súng bắn lên đầu của nó mà không có động tĩnh gì.
Con rắn nước biến dị cấp hai này bị bắn trúng mà không có động tĩnh gì, hiển nhiên đã tử vong. Nhạc Trọng thấy một màn như vậy mới buông lỏng một hơi.
Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí đi tới trước con rắn nước này, một khi có dị biến gì thì hắn sẽ lập tức phát động kỹ năng Ảnh Bộ chạy đi.
Lúc này con rắn nước biến dị cấp hai tử vong chính thức. Trên đường đi cũng không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, Nhạc Trọng thuận lợi đi tới đầu lâu của con rắn, duỗi bàn tay lớn ra lục lọi trong đầu của nó một hồi, phát hiện một quả tinh hạch và huyết tinh đỏ thẫm.
Nhạc Trọng nhìn qua cái sừng đen của con rắn nước biến dị cấp hai này, suy nghĩ một chút và cưa cái sừng của con rắn nước xuống.
Nhạc Trọng cưa một chút thì bất đắc dĩ buông tha, trình độ cứng rắn của cái sừng này vượt qua sắt thép. Ám ma đao của hắn dùng sức thế nào cũng chỉ cắt một vết màu bạc mà thôi. Hắn muốn cưa cái sừng này xuống thì chỉ sợ cần một ngày một đêm mới đủ. Dù sao am ma đao cũng không phải cưa chuyên dụng.
- Trên cây này có thứ gì mà làm cho con rắn nước biến dị cấp hai này thành thành thật thật ở lại đây?
Nhạc Trọng nhìn qua cây đại thụ có nhiều hoa màu hồng này bị tạc ra một lỗ trầm tư.
Không có chút do dự, Nhạc Trọng nhanh chóng dọc theo đại thụ leo lên cao.
Sau khi leo lên ngọn cây, Nhạc Trọng liền nhìn thấy ở ngọn cây sinh trưởng vô số đóa hoa màu hồng, trong đó giống như biển hoa màu hồng vậy, sinh trưởng ra bảy trái cây, trong bảy trái cây có một quả màu hồng đỏ thẫm, ba quả màu hồng phấn, còn có ba quả thì màu xanh.
Trong đó màu hồng đỏ thẫm là trái cây lớn nhất, nó lớn như nắm tay của người lớn. Trái cây màu hồng thì chừng nắm tay của con nít. Trái cây màu xanh thì nhỏ bằng hai ngón tay. Mùi thơm ngát từ trên trái cây màu hồng truyền ra, Nhạc Trọng nghe được mùi thơm từ trái cây màu hồng thì tinh thần chấn động, thân thể toàn thân khoan khoái dễ chịu.
- Xem ra con rắn biến dị cấp hai này thủ hộ thứ này.
Nhạc Trọng nhìn qua quả trái cây màu hồng này, nhịn không được hái xuống, một ngụm cắn lên trái cây màu hồng, một cổ chất lỏng chảy vào miệng, từ yết hầu chảy vào dạ dày, bị hắn hấp thu nhanh chóng, sau đó hóa thành một cổ khí lưu mát lạnh lưu động trong cơ thể của Nhạc Trọng, không ngừng tẩm bổ thân thể của hắn.
Nhạc Trọng cắn thêm vài cái ăn trái cây màu hồng này vào trong bụng, cảm giác mát lạnh này không ngừng lưu động trong người của hắn, đột nhiên nó biến thành nhiệt lưu không ngừng tàn phá thân thể của hắn, cường hóa cải tạo mỗi tế bào của thân thể.
Sắc mặt của Nhạc Trọng lập tức biến thành màu hồng, nhiệt độ thân thể cũng tăng lên, đầu của hắn cũng bắt đầu nặng nề chóng mặt, hắn giống như phát sốt, vô lực ngã vào đại thụ và ngất đi.
Theo thời gian qua đi, những người thủ ở bên ngoài càng ngày càng nóng lòng.
- Tại sao anh ấy không quay về? Có phải đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi không?
Trác Nhã Đồng nhìn qua lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh thì lo lắng.
- Nhã Đồng tiểu thư, có cần cho vài huynh đệ tiến vào trong tìm không?
Hùng Chính đi tới bên người Trác Nhã Đồng và trầm giọng hỏi. Hắn cũng thập phần lo lắng an toàn của Nhạc Trọng.
Cố Mạn Tư cũng đi tới bên người của Trác Nhã Đồng và vẻ mặt lo lắng nói:
- Đúng vậy a! Nhã Đồng tỷ tỷ, lại cho người đi vào tìm đi! Nhạc đại ca hiện tại cũng chưa trở về, quá nguy hiểm rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...