Thần Ma Hệ Thống


Một cuộc chiến ngày hôm nay nàng thập phần cố gắng cũng thăng cấp lên cấp 8, chỉ cần tăng thêm hai cấp thì trở thành cường giả cấp 10.
Đồng Hiểu Vân cuồng hỉ và ôm lấy hôn lên mặt Nhạc Trọng hai cái, nói:
- Cảm ơn Nhạc đại ca! !
Cố Mạn Tư nhìn qua Đồng Hiểu Vân đạt được hai quyển sách kỹ năng, trong mắt hiện ra một tia ghen ghét, đi tới ôm cánh tay của Nhạc Trọng và dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ vào tay của Nhạc Trọng.
- Nhạc ca ca! Em cũng muốn một bản sách kỹ năng, cho em một quyển sách kỹ năng được không? Em cũng muốn giết địch giúp anh!
Nhạc Trọng nhìn Cố Mạn Tư, trực tiếp cự tuyệt.
- Không được! Cô không có dũng khí đó. Chờ cô chứng minh được dũng khí thì tôi mới có thể cho cô sách kỹ năng!
Thời điểm heo biến dị vừa nhảy qua hàng rào, Đồng Hiểu Vân vì đạt được lực lượng mà nguy hiểm đi tới bên người của Nhạc Trọng, hơn nữa cùng Nhạc Trọng tử chiến. Nhạc Trọng lúc này mới kính trọng với Đồng Hiểu Vân vài phần. Đồng Hiểu Vân thiên tư có lẽ không bằng Trác Nhã Đồng, nhưng mà một nữ sinh cấp hai yếu đuối lại có dũng khí như thế làm cho người ta lau mắt mà nhìn. Chỉ cần có dũng khí, Nhạc Trọng sẽ nguyện ý bồi dưỡng nàng.

Tuy Cố Mạn Tư lớn lên xinh đẹp đấy, tuy nhiên lại sợ chết giống như người bình thường. Điều này cũng không có gì sai. Nhưng mà Nhạc Trọng sẽ không đem sách kỹ năng quý giá hao phí trên người của nàng.
Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì thân thể mềm mại của Cố Mạn Tư có chút cứng đờ, nàng có tính tình tiểu thư, muốn ném cánh tay của Nhạc Trọng sau đó không thèm nhìn Nhạc Trọng. Nhưng mà nàng sắp bỏ qua cánh tay của Nhạc Trọng thì nàng nhớ lại tình cảnh khủng khiếp trong đoàn xe khi chạy vô định tìm thức ăn, còn có tràng cảnh huyết tinh trong khu biệt thự ngày hôm nay, tính tình đại tiểu thư của nàng không dám phát tác. Nhưng mà trong nội tâm tràn ngập ghen ghét và ủy khuất nhìn qua Đồng Hiểu Vân.
Bởi vì ngày hôm sau phải đi mở quân doanh, Nhạc Trọng cũng không có ra tay với Trác Nhã Đồng cùng Cố Mạn Tư hai mỹ nhân, hắn thành thành thật thật ngủ một giác để dưỡng sức.
- Tôi muốn đi chiến đấu với anh! ! Tôi sẽ chứng minh dũng khí của mình!
Sáng sớm ngày thứ hai, Cố Mạn Tư mặc quần áo chỉnh tề đi tới trước mặt Nhạc Trọng.
- Tốt! Cầm lấy!
Nhạc Trọng trực tiếp ném một thanh Phảng Chế Đường Đao cho Cố Mạn Tư,sau đó mang nàng và những người cường hóa khác lên xe.
Trải qua hai ngày một đêm này, Nhạc Trọng rốt cuộc đi tới bên ngoài nơi đóng quân lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh trong miệng của Hứa Phong.
Trên đường đi Nhạc Trọng không ngừng gấp thi đàn chừng mười mấy con, mấy trăm con rải rác các nơi, những tang thi này bị Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồng, Hùng Chính, Đồng Hiểu Vân và những người cường hóa khác liên thủ tiêu diệt. Đồng Hiểu Vân sau khi chém giết một con L1 thì tân cấp trở thành người cường hóa cấp 9.
- Có chút không đúng!
Nhạc Trọng nhìn qua nơi đóng quân im ắng, khẽ chau mày.
Diện tích nơi đóng quân của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này cực lớn, lưng tựa núi lớn, chung quanh là những cây cối lớn. Ở gần quân doanh còn có một con sông nhỏ không biết chảy đi đâu. Đúng là non xanh nước biết, vô cùng xinh đẹp.
Nhưng mà phong cảnh đẹp mắt này trong mắt của Nhạc Trọng thì lại tràn ngập cảm giác nguy hiểm. Bởi vì quá yên tĩnh, nơi đóng quân của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này quá yên tĩnh.
Bọn người Nhạc Trọng vừa lái xe tới nơi này, âm thanh động cơ cũng đủ thu hút những tang thi ở chung quanh tới nơi này, nhưng bây giờ nơi đóng quân lại không có con tang thi này, hiển nhiên cực kỳ không hợp tình lý.
Phải biết rằng trong binh doanh này trước tận thế có hơn ba ngàn người đóng lại đấy, Nhạc Trọng đã làm chuẩn bị đại chiến một hồi, cho dù phải chết một trăm người thì hắn cũng phải thu phục được lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này. Nhưng mà bây giờ nơi đóng quân lại yên lặng tới mức làm da đầu của hắn run lên.

- Sẽ không phải là binh doanh này có người đi qua rồi chứ?
Một ý niệm không tốt lóe lên trong đầu của Nhạc Trọng hiện giờ.
Nhưng mà Nhạc Trọng nhìn kỹ thì nhìn qua lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này quá quỷ dị. Trong nơi đóng quân này từng gốc cây đại thụ phóng lên trời, mỗi một cây đều cao hơn hai mươi mét, hơn nữa cây to này rất khác so với trước tận thế, có loài tương tự như dương xỉ, có lá cây giống như chuối tây, có loài là cây mây bình thường, lớn lên thiên kì bách quái, giống như đi vào trong khu vực triển lãm thực vật biến dị.
- Các người ở nơi này chờ lệnh, tôi đi thăm dò trước.
Nhạc Trọng lưu lại một câu, phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật. Lập tức đi thẳng vào trong quân doanh.
Mấy lần nhảy lên xuống thì Nhạc Trọng đã tiến vào phạm vi của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, vừa vào thì hắn nhìn thấy chín chiếc trực thăng vũ trang. Nhưng mà chung quanh chín chiếc trực thăng này có một thực vật quỷ dị. Mọc ra vô số cây mây che trời. Mà những cây mây này không ngừng quấn quanh chín chiếc trực thăng, vài chiếc trực thăng trong số đó bị cây mây làm biến hình.
- Trực thăng vũ trang của tôi!
Nhìn qua mấy chiếc trực thăng vũ trang bị cây mây ép biến hình, Nhạc Trọng tâm đau lòng như nhỏ máu. Nếu như có chín chiếc trực thăng này thì Liệt Thiên Dương loại mặt hàng này chỉ cần một viên đạn tên lửa là bắn chết ngay lập tức.
Nhạc Trọng nhìn thấy thực vật biến dị vài lần rồi, do dự một hồi cầm lấy ám ma đao đi nhanh qua chỗ mấy chiếc trực thăng vũ trang. Nếu như không có thực vật biến dị uy hiếp. Hắn tuyệt đối đem động cơ của mấy chiếc trực thăng vũ trang bị hủy mang đi.
Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp cận gốc thực vật biến dị này, thời điểm hắn tiếp cận gốc thực vật quỷ dị này chừng năm mươi mét, hắn lập tức sinh ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hắn lập tức lui lại thật nhanh.

Nhữn cây mây chung quanh gốc thực vật biến dị này chuyển động, vô số xúc tu của nó lao thẳng qua chỗ của Nhạc Trọng.
Ám ma đao trong tay của Nhạc Trọng không ngừng bộc phát đao ảnh trùng điệp, đem vô số cây mây chặt đứt. Nhưng mà số lượng cây mây quá lớn, Nhạc Trọng mặc dù dốc sức liều mạng ngăn cản thì vẫn bị cây mây vượt qua phòng ngự, ngạnh sanh đâm sáu lỗ nhỏ trên cốt giáp của hắn.
Nhạc Trọng một đao chặt đứt sáu cây mây nhỏ này, thân thể nhanh lùi lại, chạy ra hơn bốn mươi mét. Lúc này mới thoát ra khỏi phạm vi công kích của cây mây.
Tầm hoạt động của cây mây biến dị này chừng bảy mươi mét, Nhạc Trọng vừa trốn ra xa hơn chín mươi mét thì nó không có biện pháp làm gì Nhạc Trọng cả.
- Thụ đằng quái quá lợi hại.
Nhạc Trọng thoát ra khỏi tầm hoạt động của cây mây, nhìn qua gốc thực vật biến dị này, trong mắt hiện ra nét sợ hãi. Nếu như đổi lại là người bình thường, cho dù Trác Nhã Đồng mặc phòng hộ phục cấp hai cũng sẽ bị cây mây xuyên thủng thân thể, bị cây mây bắt lấy và hút dinh dưỡng.
Nhạc Trọng rốt cục hiểu vì sao quân doanh này không có tang thi nào, nếu như trong quân doanh có thực vật biến dị khủng bố như vậy, những tang thi đó không đủ cho gốc thực vật này ăn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui