Vô số đèn đường bị Nhạc Trọng bắn nát, cả khu vực bao phủ trong bóng tối.
Nhạc Trọng trong bóng đêm giống như cá gặp nước, giống như u linh tàn sát chiến sĩ Thanh Lang Kỵ.
Những tên chiến sĩ Thanh Lang Kỵ bỗng nhiên bị hắc ám bao phủ, lòng người bàng hoàng và không cách nào chống cự hữu hiệu, từng tên bị Nhạc Trọng giết chết.
- Người nào dám can đảm đến Thanh Phong Trại của ta giương oai!
Thời điểm Thanh Lang Kỵ bị Nhạc Trọng giết chỉ còn năm tên thì từ trong biệt thự có âm thanh tức giận gào thét, một tên nam nhân mặc đồ tây đen, cầm trong tay một cây pháp trượng màu xanh, đầu đội mũ màu xanh và khoát áo choàng, ăn mặc giày da màu xanh da trời, Liệt Thiên Dương giống như sao băng lao thẳng về phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng chỉ nhìn qua nam tử kia và bóp cò, lại bắn chết hai tên chiến sĩ Thanh Lang Kỵ thành cái sàng. Thân hình hắn chớp động, xuất hiện trong trận địa phòng thủ của ba tênThanh Lang Kỵ cuối cùng, hắn duỗi tay và gai xương bắn ra, đem đầu của ba tên Thanh Lang Kỵ đánh thủng.
Đến tận đây, trong khu biệt thự ngoại trừ còn hơn mười tên Thanh Lang Kỵ đang ở xa ra thì tThanh Lang Kỵ đã bị Nhạc Trọng tiêu diệt.
- Hỗn đản, mày đáng chết!
Liệt Thiên Dương giận dữ, một đạo vòi rồng bao phủ người của hắn, tốc độ của hắn lại tăng lên ba phần, mấy hô hấp đã xuất hiện gần Nhạc Trọng trăm mét.
Nhạc Trọng nhìn qua Liệt Thiên Dương lao nhanh tới và dùng súng tiểu liên nhắm vào Liệt Thiên Dương bắn điên cuồng.
Vô số viên đạn vừa mới bắn vào người của Liệt Thiên Dương thì bị vòi rồng bao phủ lệch hướng.
- Con sâu cái kiến đáng chết, bằng vào thủ đoạn này muốn tổn thương tao sao? Ta sẽ làm thịt mày!
Liệt Thiên Dương dữ tợn cười cười, hắn huy động pháp trượng màu xanh và chỉ một ngón tay về phía Nhạc Trọng.
Trong một chớp mắt, từng lưỡi đao gió màu xanh lăng không hiện ra, giống như phong bạo bắn về phía Nhạc Trọng.
Trong nội tâm Nhạc Trọng cảm giác nguy hiểm không ngừng hiện ra, hắn cảm giác được nguy hiểm hàng lâm, sắc mặt của hắn đại biến, hắn lăn qua một tòa biệt thự.
Tốc độ của lưỡi đao gió cực nhanh, tuy Nhạc Trọng né được đại bộ phận, nhưng vẫn có hai lưỡi đao gió chém lên vai của hắn. Lưỡi đao gió sắc bén chặt đứt cốt giáp trên người Nhạc Trọng và lưu lại một vết ngấn màu bạc trên da chuột vương.
- Gia hỏa này quá lợi hại, thật không hỗ là thủ lĩnh của Thanh Phong Trại, hắn không phải người tiến hóa đấy chứ?
Nhạc Trọng nhướng mày, lẳng lặng thầm nghĩ.
Nhạc Trọng luôn chiến đấu ở tuyến đầu, chiến đấu với rất nhiều tang thi cường hoành, biến dị thú, lúc này mới cường hóa tới cấp 35. So với nhiều người cường hóa thì đẳng cấp này rất cao rồi.
Tại huyện Thanh Nguyên thì trước tới nay trong bốn người cường hóa cũng chỉ có Vương Cố Chi Hành trong một lần duy nhất phát động sáu hỏa cầu. Liệt Thiên Dương phất tay là có thể tạo ra mười lưỡi đao gió, sắc chiến đấu của hắn còn mạnh hơn cả Vương Cố Chi Hành rất nhiều.
Kinh khủng hơn nữa là thời điểm Liệt Thiên Dương phát động lưỡi đao gió thì chung quanh người của hắn có một cỗ vòi rồng bao phủ. Trừ những người tiến hóa được ông trời chiếu cố ra thì Nhạc Trọng nghĩ không ra người cường hóa bình thường lại có năng lực mạnh như vậy.
Người tiến hóa cùng người cường hóa là đối lập nhau, một là thiên tài, một là người bình thường hơi mạnh. Một người có thể dễ dàng đạt được sức mạnh. Một người là người bình thường đuổi theo thiên tài, phải trả giá bằng cố gắng rất nhiều lần.
Hai mắt Liệt Thiên Dương đỏ thẫm, tràn ngập oán độc sát ý dữ tợn cười nói:
- Mày cũng chỉ là chuột chết, không ngờ dám tiêu diệt Thanh Lang Kỵ của tao. Tôi sẽ không giết mày ngay đâu, tao sẽ chém hết tứ chi của mày và ném vào trong hầm phân, lại cho giòi bọ ăn tươi mày.
Đêm nay Nhạc Trọng cơ hồ tiêu diệt sạch toàn bộ tinh anh dưới tay của Liệt Thiên Dương. Thủ hạ của tứ đại thiên vương của Liệt Thiên Dương có ba chết trong tay Nhạc Trọng. Trừ bản thân của hắn ra, lực lượng vũ trang của Liệt Thiên Dương cơ hồ bị quét sạch, chuyện này làm sao hắn không hận chứ?
- Súng đạn bình thường không có hiệu quả, vậy súng máy hạng nặng thì sao?
Tay phải của Nhạc Trọng phất tay, một gai xương bắn ra ngoài, chèo chống hắn bay lên tầng cao nhất của biệt thự, tay phải lật một cái và một khẩu súng máy hạng nặng hiện ra trong tay của hắn, nhắm ngay vào Liệt Thiên Dương.
Liệt Thiên Dương có vòi rồng vờn quanh, giống như quỷ mị lao vào vị trí cũ của Nhạc Trọng nhưng hắn không thấy người nào cả.
- Đi chết!
Tầng cao nhât của biệt thự có Nhạc Trọng ôm súng máy hạng nặng và bóp cò.
Vô số viên đạn súng máy hạng nặng giống như mưa trút xuống người của Liệt Thiên Dương.
Cho dù mạnh như Nhạc Trọng có mặc da rắn nước, da chuột vương, cốt giáp, phòng hộ phục cấp ba cũng không dám cho súng máy hạng nặng oanh kích. Tuy da chuột vương biến dị có thể ngăn cản đạn súng máy hạng nặng oanh kích, nhưng mà lực trùng kích của viên đạn không phải hắn có thể ngăn cản.
Vô số viên đạn súng máy không ngừng oanh kích lên vòi rồng của Liệt Thiên Dương và bị đẩy lùi qua vách tường, nhưng mà đạn súng máy hạng nặng bắn vào vòi rồng của hắn còn sâu hơn đạn bình thường nhiều. Có mấy phát đạn đã tiếp cận da thịt của Liệt Thiên Dương.
Trong mắt Liệt Thiên Dương hiện ra thần sắc sợ hãi, hắn hét lớn một tiếng, hắn vung pháp trượng màu xanh trong tay lên, vòi rồng chung quanh người hắn dày đặc hơn trước, những viên đạn súng máy bị đẩy lùi nhanh hơn.
- Vòi rồng bạo!
Liệt Thiên Dương phát hiện phương hướng Nhạc Trọng đang xạ kích ơ trên cao, nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ thẫm sung huyết, thân thể gân xanh nổi lên, pháp trượng màu xanh chỉ lên trời, một đoàn vòi rồng màu xanh hiện ra chỗ của Nhạc Trọng.
Vòi rồng màu xanh vừa hiện ra thì trong nội tâm của Nhạc Trọng cảm giác nguy hiểm báo động cực mạnh, hắn lập tức thu hồi súng máy hạng nặng và nhảy qua chỗ khác.
Vòi rộng màu xanh bay lên tầng cao nhất, Liệt Thiên Dương ở phía dưới quát lớn:
- Bạo!
Trong một chớp mắt thì trong vòi rồng màu xanh này có lưỡi đao gió phóng ra vô số.
Năm lưỡi đao gió chém lên người của Nhạc Trọng và xuyên qua cốt giáp đang mặc, lưu lại một vêt thật sâu trên da chuột vương. mặc dù lưỡi đao gió không phạm vào da thịt của Nhạc Trọng, nhưng mà hắn cũng giống như bị một tên cao thủ quyền thuật đánh mạnh lên người, huyết khí không thông.
Liệt Thiên Dương phóng thích đại chiêu vòi rồng này thì sắc mặt trở nên tái nhợt, đồng thời miệng lớn thở gấp, một vòi rồng bao phủ thân thể của hắn, hắn chậm rãi bay lên không trung.
Sau khi vòi rồng phóng thích lưỡi đao gió hết thì hắn lại nhìn qua vị trí của Nhạc Trọng vừa đứng, trên mặt hắn hiện ra vẻ hung ác, tay vừa lộn, một ống phóng rốc-két hiện ra trong tay của hắn.
Mấy lần chớp động thì Nhạc Trọng xuất hiện ở mép lầu, đem đem ống phóng rốc-két nhắm vào Liệt Thiên Dương:
- Súng máy hạng nặng không làm gì được mày thì ống phóng rốc-két thế nào?
Nhìn thấy ống phóng rốc-két trong tay của Nhạc Trọng, sắc mặt của Liệt Thiên Dương lập tức đại biến, hắn điều động lực lượng toàn thân, vòi rồng mà hắn ngưng tụ lúc trước hắn thành cái thuẫn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...