Nhìn thấy Duy Địch đã bị phong ấn lại, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, cường giả Chân Thần cấp khủng bố viễn siêu sự tưởng tượng của hắn, vốn hắn cho rằng lấy thực lực bát giai đỉnh phong là có thể so sánh ý chí của cường giả cửu giai, như vậy có thể tiêu diệt được linh hồn lạc ấn của cường giả Chân Thần cấp, nhưng cuối cùng hắn phải mượn dùng lực lượng của Huy Hoàng chiến hạm mới có thể đem linh hồn dấu vết của người kia phong ấn tận sâu trong thức hải của chính mình.
- Cường giả Chân Thần cấp quả nhiên lợi hại, cho dù chỉ còn lưu lại tia linh hồn lạc ấn cũng cực kỳ khó đối phó, cơ hồ vô địch. Lần sau cùng bọn hắn giao thủ nhất định phải chuẩn bị đầy đủ mới xong. Nhưng lần này giao thủ cũng cho ta lĩnh ngộ được chân lý của linh hồn lạc ấn, làm linh hồn cùng ý chí của ta càng thêm tinh thuần, đối với việc đột phá cổ bình tiến giai trong tương lai của ta càng có chỗ tốt rất lớn!
Trải qua cuộc giao chiến trong thức hải với cường giả Chân Thần cấp lần này, tuy rằng Nhạc Trọng bị thất bại thảm hại, nhưng trong chiến đấu hắn cũng lĩnh ngộ được một tia ảo diệu trong linh hồn lạc ấn, điều này có chỗ tốt rất lớn đối với sự tiến hóa của hắn ngày sau.
Bỗng nhiên hắn cảm nhận được trên trán chợt lạnh lẽo, dùng hết toàn lực mở to mắt phát hiện hắn đang ở bên trong một sơn động. An Ny đang dùng khăn lụa ướt lau trán cho hắn, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ thân thiết.
Lúc Nhạc Trọng bị hôn mê, nhờ có hoàng kim khải giáp bảo hộ nên An Ny không thể mớm thuốc cho hắn, chỉ có thể dùng loại phương pháp sơ sài này trợ giúp hắn.
Nhìn thấy hắn mở mắt, An Ny yên lặng rút tay, lẳng lặng ngồi bên cạnh hắn, khuôn mặt lạnh lùng cũng không nói ra lời nào thăm hỏi. Từ nhỏ tính cách của An Ny luôn có chút lãnh đạm, dù quan tâm người khác nàng cũng không biết nên làm sao biểu đạt.
Nhạc Trọng muốn cử động thân thể nhưng vừa động hắn liền phát giác mình không khống chế được thân thể, dù muốn nhúc nhích ngón tay cũng vô cùng khó khăn.
- Đáng giận, không nhúc nhích được, thật đáng chết!
Nhạc Trọng cau mày, trong lúc chiến đấu với linh hồn lạc ấn của Duy Địch ý chí cùng linh hồn của hắn tuy được rèn luyện, nhưng vẫn bị thương nặng. Hiện tại tinh thần của hắn đã vô cùng yếu ớt, thật khó chống đỡ nổi thân thể của hắn.
Nếu không phải trong thời điểm mấu chốt nhất hắn vận dụng lực lượng của Huy Hoàng chiến hạm phong ấn Duy Địch, linh hồn của hắn sẽ bị tiêu diệt, thân thể cũng sẽ bị Duy Địch chiếm cứ.
Nhạc Trọng hỏi:
- Nơi này là địa phương nào?
An Ny thản nhiên đáp:
- Tôi cũng không biết. Hẳn là một thế giới khác, thế giới này không có khí tức độc đáo của Thiên Thần đại thế giới!
Nhạc Trọng lại hỏi:
- Ngoại trừ Thiên Thần đại thế giới còn có những thế giới khác nữa sao?
An Ny đáp:
- Có, ngoại trừ Thiên Thần đại thế giới của chúng ta, còn có tám trăm thế giới khác. Thiên Thần đại thế giới nằm trên đỉnh tám trăm thế giới, là thế giới mà Chân Thần cường giả hoạt động từ thời kỳ viễn cổ. Tuy rằng không biết nguyên nhân vì sao cường giả Chân Thần cấp biến mất, nhưng Thiên Thần đại thế giới vẫn là thế giới cường đại nhất. Những thế giới còn lại tôi không biết nhiều lắm, nhưng đại bộ phận nhân loại đều bị vây trong địa vị yếu ớt, cuộc sống rất thảm!
Nhạc Trọng chậm rãi nói:
- Mấy ngày nay tôi có thể không cử động được, thật làm phiền cô!
Tuy rằng linh hồn của hắn bị thương không nhẹ, nhưng từng hấp thu ý chí tinh phách của cường giả Chân Thần, vô cùng tinh túy, hơn nữa thân thể Thần Ma thần diệu vô song, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là hắn có thể khôi phục lại.
- Ân!
Trong lòng An Ny chợt động, đứng lên nhìn ra bên ngoài, ánh mắt lợi hại như đao, lạnh băng nói:
- Có ba người, theo khí tức phán đoán bọn họ là người thường có được lực lượng nhị giai. Muốn giết họ sao?
Nhạc Trọng trầm ngâm một thoáng nói:
- Không, cho họ đi vào cũng được!
Nếu là địch nhân, vô luận là hạng người gì hắn đều giết chết đối phương không chút lưu tình, nhưng nếu không phải địch nhân, bình thường hắn cũng sẽ không tùy ý giết chóc.
Đôi mắt xinh đẹp của An Ny thoáng hiện vẻ khó hiểu, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng lẳng lặng ngồi xuống.
- Ở trong này có thể hái được Hắc Tuyết Thảo thì quá tốt!
- Nếu hái được Hắc Tuyết Thảo thì cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn rất nhiều!
- …
Nương theo thanh âm nghị luận, ba nữ tử mặc quần áo do lá cây đan thành đi vào bên trong sơn động.
Vừa đi vào bên trong sơn động, ba nữ tử nhìn thấy hai người Nhạc Trọng, nhất thời giật mình kinh hãi.
Một nữ tử làn da ngăm đen, đi chân trần, hai mắt sáng ngời hữu thần, dung nhan xinh đẹp, có mái tóc dài màu lam nhìn An Ny cùng Nhạc Trọng tò mò hỏi:
- Tỷ tỷ, hai vị là ai?
An Ny liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, nàng cũng không hiểu biết chuyện xã giao, hơn nữa cũng không quen nói dối.
Nhạc Trọng có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể miễn cưỡng cố gắng nói chuyện với nữ tử:
- Tôi gọi là Nhạc Trọng, nàng gọi là An Ny. Chúng tôi là lữ nhân đi du lịch thế giới. Sau khi đi tới đây xuất hiện chút việc ngoài ý muốn, tôi bị thương không nhẹ, vì vậy mới ở lại nơi đây. Các cô là ai?
Nữ tử tóc lam cười cười chân thành nói:
- Tôi gọi là Lam Lam, nàng là Thanh Thanh, đây là Tam Nha. Anh bị thương thì tới trong thôn chúng tôi trị thương đi. A ba của tôi là bác sĩ chuyên trị tổn thương xương cốt, ông ấy nhất định có thể chữa khỏi cho anh!
- Được!
Nhạc Trọng cười, tuy rằng hắn không nghĩ một bác sĩ trong thôn trang nhỏ có khả năng trị liệu tốt thương thế của hắn, nhưng hắn cũng không cự tuyệt ý tốt của người khác đối với mình.
An Ny tiến tới nhẹ nhàng ôm lấy hắn, giống như ôm công chúa bế Nhạc Trọng lên tay đi nhanh ra bên ngoài.
Nhạc Trọng nằm trong lòng An Ny, có chút bất đắc dĩ lẫn xấu hổ. Nhưng hắn thật nhanh nhắm mắt lại, từng đợt hương thơm cơ thể trên người An Ny truyền đến, đồng thời hắn còn cảm nhận được xúc cảm tuyệt vời từ gò ngực của An Ny lan tràn.
- Hì hì, bọn họ thật thân mật!
- An Ny tỷ thật đẹp, nếu sau này tôi lớn lên đẹp nhưu vậy thì tốt rồi!
- An Ny tỷ thật xinh đẹp, nhưng nam nhân của nàng không xứng với nàng. Nhạc Trọng kia không cường tráng, cũng không anh tuấn, vì sao An Ny tỷ lại đi theo hắn đây?
- …
Ba tiểu nha đầu chưa từng gặp nhiều người ngoài, không có tâm cơ, vẫn đi tới trước, thỉnh thoảng nhìn qua hai người Nhạc Trọng không ngừng nghị luận.
An Ny là thánh nữ của Thần Thánh Thiên Đường, tuy rằng không tiện xã giao, nhưng dung nhan tuyệt thế, phong hoa tuyệt đại chẳng khác gì thiên tiên. Mà lúc này bản thân Nhạc Trọng bị trọng thương, nhìn qua có chút tiều tụy, hơn nữa tướng mạo bên ngoài của hắn đúng thật có chút không xứng với An Ny.
Nghe ba nha đầu nghị luận, khóe môi lãnh đạm của An Ny chợt nhếch lên, lộ ra đường cong thật đẹp mắt.
Nơi ở của ba nha đầu nằm trong một thôn trang tại một sơn cốc nhỏ, trong thôn trang có hơn năm mươi gia đình.
Trong thôn trang này chưa từng gặp qua mỹ nữ tuyệt thế như An Ny, khi nàng ôm Nhạc Trọng đi vào trong thôn trang, khiến ọi người tao động, thật nhiều người vây tới quan sát An Ny, cực kỳ náo nhiệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...