Mã Lỗ Phu nhìn thấy Nhạc Trọng nhẹ nhõm hơn hắn, trong mắt tràn ngập ghen ghét, đồng thời càng ghen ghét tới cực điểm chính là Nhạc Trọng không thèm nhìn hắn cái nào, căn bản không đặt hắn vào mắt, cũng không xem như đối thủ cạnh tranh.
- Đáng giận! Ý chí của hắn mạnh như vậy?
An Ny nấp ở một góc nhìn qua bóng lưng Nhạc Trọng và trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn:
- Thật là lợi hại, ý chí của anh ta quá đáng sợ. Không hổ là thiên tài yêu nghiệt dẫn phát dị tượng long ngâm hổ khiếu.
An Ny chỉ đi được một trăm bảy mươi mét thì lui ra phía sau, nàng đoán chừng chính mình dùng toàn lực cũng chỉ đi được một trăm tám mươi mét, căn bản không thể so sánh với Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng không vội không chậm bảo trì tốc độ đi lên phía trước, sau khi hắn đi được ba trăm mét thì rốt cục cảm giác được một tia áp lực. Thời điểm đi ba trăm sáu mươi mét thì ý chí khủng bố áp xuống, ý chí này giống như phong bạo.
Dưới ý chí như mưa này trùng kích, sắc mặt của Nhạc Trọng thoáng cái trở nên tái nhợt, trên lưng mồ hôi lạnh chảy ròng, vô số mồ hôi làm ướt quần áo của hắn, làm cho hắn giống như vừa rơi xuống biển.
Dưới ý chí khủng bố trùng kích, Nhạc Trọng nhắm mắt lại, trong thức hải của hắn diễn biến ra bản tôn, hắn đứng trong thức hải..
Trong đạo ý chí này, trong thức hải Nhạc Trọng nhanh chóng hình thành một nam nhân mặc chiến giáp màu vàng, trong mi tâm có con mắt màu vàng dọc, tràn ngập thần thánh, uy nghiêm, vĩ đại, giống như chúa tể vô số thần linh, cao cao tại thượng.
Con mắt dọc màu vàng này quan sát Nhạc Trọng giống như con sâu cái kiến, khinh miệt nói một câu:
- Con sâu cái kiến hèn mọn! ! Quỳ xuống thần phục ta đi. Ta sẽ ban cho ngươi sinh mệnh vinh hằng và vinh quang vô tận.
Cường giả chân thần vừa nói ra lời này thì một đạo rung động vang lên trong thức hải, giống như hoàng đế thời phong kiến nhìn qua tên ăn mày, trong nội tâm càng kính sợ và thuần phục cường giả. Giống như thuần phục cường giả chính là thiên kinh địa nghĩa, căn bản không cần suy nghĩ, cũng căn bản không dám suy nghĩ.
- Không thể quỳ xuống!
Thời điểm Nhạc Trọng sắp quỳ xuống thì âm thanh gào rú tức giận vang lên, Gào thét trong lòng làm hắn tỉnh táo lại.
Nhạc Trọng trước tận thế hắn vốn là tiểu nhân vật. Nguyện vọng lớn nhất của hắn khi đó chính là làm nhân viên trong một công ty trung đẳng, vượt qua cuộc sống thoải mái dễ chịu. Cho dù có cúi đầu trước cường quyền thì hắn cũng chỉ có thể khuất phục và bất đắc dĩ sống mà thôi.
Nhưng mà sau tận thế thì Nhạc Trọng trải qua vô số chiến đấu, từng bước một đi tới lúc này, hắn đã từ một tiểu thị dân biến thành một cường giả, hắn cũng có được trái tim bất khuất của cường giả. Hắn có thể mơ hồ cảm giác đươc nếu hắn cúi đầu trước ý chí này, như vậy sau này cho dù hắn bằng vào huyền diệu của thần ma thể tiến vào cảnh giới chân thần, hắn cũng vĩnh viễn không thể tiến thêm một bước nào nữa.
- Ngươi đã chết rồi, người chết nên trở lại mộ địa đi, ta sẽ đưa ngươi về mộ địa!
Trong thức hải của bản tôn vô cùng nhỏ bé lập tức biến thành to lớn, một tiếng hét kinh thiên động địa, tràn ngập ý chí chiến đấu, huy động nắm đấm mang theo khí thế vô địch phóng qua tên chân thần kia.
Tên cường giả chân thần nhìn qua Nhạc Trọng vọt tới, sắc mặt đại biến, nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp duỗi ngón điểm qua Nhạc Trọng một cái:
- Lớn mật, dám mạo phạm uy nghiêm của thần linh, nát cho ta!
Ngón tay của tên cường giả chân thần nhấn xuống, thế gian vạn vật, vũ trụ ngôi sao đều bị thu nạp vào trong một nhấn này, giống như một chiêu này sẽ nghiền nát Nhạc trọng.
Thân thể Nhạc Trọng bị một chiêu này nghiền nát và hóa thành vô số mảnh vụn.
Nhưng mà lúc thân thể Nhạc Trọng vừa mới nát bấy thì trong thức hải nhanh chóng đản sinh ra Nhạc Trọng hoàn toàn mới. Nhạc Trọng vừa mới xuất hiện rống lên và phóng thẳng qua tên chân thần này, hắn dùng Âm Dương Đại Thủ Ấn mạnh nhất mà hắn nắm giữ đánh ra:
- Đây là thức hải của ta, chỉ cần ý chí của ta bất diệt, ta có thể ở chỗ này chiến đấu không ngừng. Mà ngươi chỉ là một đạo ý chí không có căn nguyên, lực lượng của ngươi tiêu hao một phần là ít đi một phần, ngươi cuối cùng sẽ bị ta làm phai mờ, thành thành thật thật thần phục ta, trở thành một bộ phận của ta.
- Ngươi vọng tưởng, tồn tại hèn mọn, cho dù ta chỉ là một đạo ý chí cũng đủ để diệt sát ngươi. Tồn tại hèn mọn, tuy đây là trong thức hải và ngươi bất diệt. Nhưng mà mỗi lần ngươi tan vỡ sẽ vô cùng đau đớn, tựu chuyện này chẳng khác gì bản tôn dùng xe tông ngươi vậy. Thời điểm ngươi không chịu nối chính là lúc ý chí của ngươi tan biến, tử vong!
Tên cường giả chân thần cười lạnh, lần nữa điểm ngón tay ra, giống như vũ trụ ngôi sao nghiền áp xuống, vũ trụ cực lớn va chạm và Âm Dương Đại Thủ Ấn của Nhạc Trọng nát bấy, bản tôn của hắn cũng sụp đổ.
Tuy Âm Dương Đại Thủ Ấn tinh diệu tuyệt luân, nhưng mà chỉ là cường giả thất giai sáng tạo mà thôi, đối phó người khác còn được, thế nhưng mà trong mắt cường giả chân thần nắm giữ chân lý vũ trụ thì một ngón tay như tiểu vũ trụ nghiền ép xuống, căn bản không chịu nổi một kích.
Trong thức hải, Nhạc Trọng trọng sinh lần nữa, lần nữa thúc dục Âm Dương Đại Thủ Ấn tấn công tên chân thần.
Tên chân thần lại dùng tiểu vũ trụ nghiền ép Nhạc Trọng thành phấn vụn.
Chiến đấu trong thức hải ảnh hưởng tới bản thể Nhạc Trọng, bản thể của hắn thống khổ co quắp trên mặt đất, không ngừng lăn lộn, ngũ quan của hắn đau đớn biến hình.
Mỗi một lần Nhạc Trọng trong thức hải bị sụp đổ, đều tương đương với bản thể Nhạc Trọng bị hình phạt ngũ mã phanh thây, nếu không phải ý chí của hắn kiên cố thì hắn đã chết rồi.
Nhưng mà Nhạc Trọng trong thức hải khôn ngừng sụp đổ, ý chí của Nhạc Trọng không ngừng sụp đổ và gây dựng lại, cũng rèn luyện nó cường đại hơn.
Đồng thời ý chí của tên chân thần trong chiến đấu không ngừng sụp đổ, dù sao nó không phải bản tôn chân thần, mà chỉ là một đạo ý chí lưu lại mà thôi.
- Nát cho ta!
Thời điểm Nhạc Trọng sụp đổ mấy trăm lần và gây dựng lại, hắn trực tiếp đánh vào người tên cường giả chân thần đang điểm ngón tay, thiên địa vạn vật, vũ trụ ngôi sao tất cả ngưng tụ trên ngón tay bị sụp đổ, hình ảnh tên chân thần mờ nhạt.
Tên cường giả chân thần ánh mắt như băng hàn, hắn lại điểm một ngón tay vào Nhạc Trọng như vũ trụ sụp đổ.
Hai vũ trụ va chạm nhau, sụp đổ, lực lượng khủng bố tỏa ra, trực tiếp đánh Nhạc Trọng nát vụn.
Cánh tay phải của tên cường giả chân thần bị đánh nát, hóa thành một chút quang điểm tiêu tán trong thức hải của Nhạc Trọng,
Trong thức hải của mình Nhạc Trọng chiếm ưu thế tuyệt đối, nhanh chóng thu nạp ý chí của cường giả chân thần nhanh chóng ngưng tụ thành hình lần nữa.
Lúc này hình thành Nhạc Trọng thì ý chí của Nhạc Trọng mang theo một tia uy nghiêm thần thánh.
Sau khi mất đi cánh tay phải, ý chí của tên chân thần vẫn uy nghiêm không bị xâm phạm, nhưng mà khí tức của nó yếu đi thật nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...