Ách Hưu Lạp thánh chủ cũng là người tinh minh, mặc dù hắn không có lôi kéo Nhạc Trọng tiến vào tây phương thàn điện, thực sự kết thiện duyên với Nhạc Trọng cũng tốt, tương lai Nhạc Trọng có thể tấn chức trở thành cường giả cửu giai thì bọn họ cũng có thể trở thành bằng hữu.
Nhạc Trọng nói:
- Đa tạ Ách Hưu Lạp thánh chủ!
Thiên Đoạt thánh chủ nhìn qua Nhạc Trọng, càng nhìn càng yêu thích, nhưng mà ánh mắt của hắn nhìn qua Ái Toa bên cạnh Nhạc Trọng thì nhíu mày:
- Nữ nhân này là ai? Tại sao nàng chỉ có thực lực tứ giai?
Chuyện này không kỳ quái, Nhạc Trọng cũng lợi dụng lực lượng thiên tài địa bảo tăng thực lực Ái Toa lên tứ giai.
Nhạc Trọng vội vàng giải thích nói:
- Sư phó, đây là nữ nhân của tôi, còn chưa có tấn chức ngũ giai, chỉ có thể tạm thời hành tẩu bên ngoài thiên quốc thần thánh mà tôi.
Thiên Đoạt thánh chủ xé rách không gian, vết nứt không gian hiện ra, nói:
- Không có tấn chức ngũ giai thì không cách nào gia nhập thần điện, ta sẽ an bài nàng tiến vào trong trại huấn luyện, đi theo ta.
- Vâng!
Nhạc Trọng ứng một tiếng, quay người nhìn qua Kiều Địch vẻ mặt xin lỗi nói:
- Thật có lỗi, Kiều Địch, ta gia nhập vào trung ương thần điện rồi.
Kiều Địch cởi mở cười nói:
- Không có việc gì, gia nhập trung ương thần điện thì chỗ tốt của ngươi mới lớn nhất, sau này ngươi phát đạt không nên quên bằng hữu cũ như ta là được.
- Tốt!
Nhạc Trọng mỉm cười, quay người nhìn qua Đổng Vũ Dao và đi theo Thiên Đoạt thánh chủ vào vết nứt không gian.
Nhìn thấy bóng lưng Nhạc Trọng biến mất, ánh mắt Lệ Na phức tạp, giọng nói trầm thấp.
- Đi rồi!
Ánh mắt Kiều Địch cũng phức tạp, chậm rãi thở dài nói:
- Chúng ta không phải người cùng cấp bậc, rời khỏi cũng là chuyện tất nhiên.
Lệ Na im lặng.
Đột nhiên hư không cũng xé rách, một nam tử tóc vàng mắt xanh, mái tóc vàng như thác nước xõa xuống hông, đầu đội vương miện hoàng kim, thân mặc quan bào, là mỹ nữ phong hoa tuyệt đại từ trong hư không bước ra ngoài, nhìn qua Kiều Địch và nhíu mày:
- Kiều Địch, ngươi nói người dẫn phát dị tượng long ngâm hổ khiếu ở đâu?
Kiều Địch nhìn thấy nữ nhân xé rách không gian, phong hoa tuyệt đại, cao cao tại thượng tràn ngập khí tức thượng vị giả nói:
- Nguyệt Hoa thánh chủ đại nhân, nam tử đi cùng chúng tôi và dẫn phát dị tượng long ngâm hổ khiếu tên là Nhạc Trọng, anh ta đã bị trung ương thần điện Thiên Đoạt thánh chủ mang đi, gia nhập trung ương thần điện.
Nữ tử phong hoa tuyệt đại xé rách không gian này chính là phương bắc thần điện Nguyệt Hoa thánh chủ, chấp chưởng Nguyệt Hoa Phù Không Sơn, chiến lực ngập trời, uy chấn tứ phương, nàng chính là kẻ thống trị cao nhất của mười lăm đế quốc nhân loại.
Nguyệt Hoa thánh chủ mày phượng nhíu lại, dùng giọng nói hơi bất mãn nói:
- Kiều Địch, ngươi và Nhạc Trọng có giao hảo, vì cái gì không mang theo hắn gia nhập phương bắc thần điện.
Có thể thông qua cánh cửa bắt đầu dẫn động dị tượng long ngâm hổ khiếu, người như vậy không ai không phải thiên tài ngàn năm khó gặp, thiên tư hơn người, là cường giả cái thế. Chỉ cần không chết thì tương lai chính là cường giả cửu giai.
Trong thiên quốc thần thánh có năm cự đầu, trong đó có hai người ban đầu ở cánh cửa bắt dầu dẫn động dị tượng long ngâm hổ khiếu.
Nếu như có thể mang Nhạc Trọng hấp thu vào phương bắc thần điện, đợi tới lúc Nhạc Trọng tiến giai trở thành cường giả cửu giai thì thực lực phương bắc thàn điện tăng lên thật lớn.
Kiều Địch cười khổ một tiếng, giải thích:
- Nguyệt Hoa thánh chủ đại nhân, tôi vốn dẫn hắn đi gia nhập phương bắc thần điện. Thế nhưng mà trung ương thần điện Thiên Đoạt thánh chủ ra mặt mời chào hắn vào trung ương thần điện, tôi cũng không có cách nào.
Trong thiên quốc thần thánh cường giả cửu giai quyền cao chức trọng, uy năng ngập trời lại tự mình ra mặt mời chào, trên cơ bản không có gì người nào có thể cự tuyệt. Đặc biệt là những người không có bối cảnh, một khi đắc tội một gã cường giả cửu giai. Trong Thiên Thần Đại Thế Giới này nửa bước khó đi.
Nguyệt Hoa thánh chủ thở dài một hơi, ngón tay thon dài xé rách không gian, sau đó một bước vào trong vết nứt không gian.
- Đáng tiếc, đến chậm một bước!
Lệ Na đột nhiên hỏi:
- Kiều Địch, chúng ta làm sao bây giờ?
Kiều Địch trầm tư một hồi trả lời:
- Quay về phương bắc thần điện.
Làm ra quyết định, đoàn người Kiều Địch đi về phương bắc thần điện.
Ở bên khác, khi đám người Nhạc Trọng đi ra khỏi vết nứt không gian, chợt nhìn thấy đang ở trên Phù Không Sơn của Thiên Đoạt thánh chủ.
Thiên Đoạt thánh chủ nhìn qua chín ngọn núi bên ngoài Thủy Tinh Cung và nói:
- Tòa Thủy Tinh Cung này tên là Thiên Đoạt Cung, là địa phương vi sư ở lại, bên kia có tám tòa ngọn núi, là nơi ở tám sư huynh của ngươi. Tòa thứ chín Hành Nhạc Phong là của ngươi ở lại.
Nhạc Trọng nhìn qua Hành Nhạc Phong bên kia. Hắn biết rõ trong Hành Nhạc Phong tràn ngập thiên địa nguyên khí, trong lòng của hắn cũng thập phần ưa thích tòa núi cường đại này.
- Vâng!
Thiên Đoạt thánh chủ quát khẽ một tiếng:
- Tiết La!
Một đạo ánh sáng âm u ngưng tụ trước mặt Thiên Đoạt thánh chủ, hình thành một ma vật mặt xanh nanh vàng, tướng mạo dữ tợn.
- Chủ nhân. Tiết La ở đây!
Thiên Đoạt thánh chủ ra lệnh:
- Ngươi mang theo các nàng đi tới Hành Nhạc Phong đi.
Tiết La nhìn qua Đổng Vũ Dao và ba người trầm giọng nói:
- Vâng! Chủ nhân! Thỉnh các vị đi cùng tôi.
Đổng Vũ Dao ba người đi theo Tiết La rời khỏi đây. Tiến về Hành Nhạc Phong.
Thiên Đoạt thánh chủ mang theo Nhạc Trọng tiến vào Thủy Tinh Cung hắn ở lại.
Được sự dẫn dắt của Thiên Đoạt thánh chủ thì Nhạc Trọng đi vào một gian phòng có hồ nước đầy rượu vờn quanh, hương khí bốn phía. Giữa hồ có các loại dị thú du động, thậm chí còn có mỹ nhân ngư đang ngồi trên tinh đình giữa hồ.
Hai người vừa ngồi xuống thì hai mỹ nhân ngư mang theo rượu ngon giữa hồ bơi ra lên, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng cùng Thiên Đoạt thánh chủ và đuôi cá hóa thành chân người, biến thành hai thiếu nữ tuyệt sắc, phân biệt cầm một bầu rượu châm rượu ngon cho hai người..
Thiên Đoạt thánh chủ vung tay lên, giữa hồ có một đài sen ngàn năm bay lên, rơi vào trong khay ngọc, tiện tay cầm lấy một hạt sen ăn, nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:
- Ăn đi, những thứ này là hạt sen ngàn năm đấy, mùi vị không tệ!
Hai mỹ nhân ngư nhìn thấy hạt sen ngàn năm thì trong mắt tràn ngập khát vọng. Những hạt sen ngàn năm này vô cùng trân quý, chính là tinh hoa của tửu trì này ngưng tụ ngàn năm mà thành, chẳng những cực kỳ ngon, hơn nữa có được công hiệu thần dị thoát thai hoán cốt. Các nàng là hai mỹ nhân ngư lục giai nếu ăn được một hạt, các nàng có cơ hội tiến giai thất giai.
Nhạc Trọng cầm một hạt sen ngàn năm lên cắn, lập tức một hỗn hợp mang theo mùi rượu kỳ dị hiện ra, sau đó hạt sen ngàn năm tiến vào trong bụng, một đạo khí lưu má lạnh chạy dọc thân thể, lúc này tinh thần của hắn run lên.
Thiên Đoạt thánh chủ nhẹ nhàng cười cười, vung tay lên và một tấm thẻ màu bạc rơi vào trong tay Nhạc Trọng:
- Đây là tấm thẻ thân phận thàn sứ. Từ giờ trở đi ngươi là thần sứ của trung ương thàn điện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...