Thần Ma Hệ Thống

Trấn Ngả Đức Ni Á vốn cho hai thiếu nữ đi theo, Tây Khiết có người nhà trong trấn cho nên không đi, Ái Toa lẻ loi một mình, nàng đi theo Nhạc Trọng chính là muốn biết thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào.
Kiều Địch nhìn qua Nhạc Trọng giải thích:
- Đúng vậy, đây chính là đế đô đế quốc Tây Lỗ Tư, thành Cổ Cáp, trong Thiên Thần Đại Thế Giới cực kỳ rộng lớn, muốn đi tới thiên quốc thần thánh, nhất định phải đi qua cánh cổng không gian, nhất định phải xuyên qua bốn trăm ba mươi lăm đế quốc, nhanh nhất cũng cũng phải nửa năm mới đi tới thiên quốc thần thánh.
Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm hơi động một chút, ánh mắt ngưng tụ, chậm rãi nói:
- Bốn trăm ba mươi lăm đế quốc? Những đế quốc này so với đế quốc Tây Lỗ Tư thì như thế nào?
Kiều Địch mỉm cười nói:
- Bốn trăm ba mươi lăm đế quốc này quốc lực nhỏ yếu hơn đế quốc Tây Lỗ Tư chừng một nửa, mà mạnh hơn đế quốc Tây Lỗ Tư cũng có một nửa, trong đó có cường giả cửu giai bán thần cấp tọa trận, thực lực của đế quốc còn mạnh hơn Tây Lỗ Tư cả trăm lần.
Tron lòng Nhạc Trọng chấn động:
- Thiên Thần Đại Thế Giới không hổ là thế giới to lớn nhất trong tám trăm thế giới, ngay cả Huy Hoàng Chiến Hạm cũng không cách nào thông qua thế giới này, đế quốc Tây Lỗ Tư số lượng nhân khẩu chừng mười tỷ, bốn trăm ba mươi lăm đế quốc hợp lại số lượng nhân khẩu cũng phải hơn năm ngàn tỷ mà tính, trách không được có thể sinh ra nhiều cường giả cửu giai như vậy.
Kiều Địch dùng giọng điệu thương lượng, nói:

- Nhạc Trọng, mở ra cánh cửa không gian không phải chuyện nhỏ, phải báo cáo với phụ vương của tôi một chút, cần thời gian một ngày, hôm nay đi tới vương phủ của tôi đi, để cho tôi chiêu đãi anh một phen nhé?
Kiều Địch thập phần rõ ràng hắn ở trong thiên quốc thần thánh địa vị không cao, cho dù là đế quốc Tây Lỗ Tư trong thiên quốc thần thánh cũng không có địa vị cao, đế quốc Tây Lỗ Tư đối với thiên quốc thần thánh mà nói chỉ là nơi vận chuyển nhân tài mà thôi.
Bất luận sứ giả nào của thiên quốc thần thánh hàng lâm đế quốc Tây Lỗ Tư đều có thể áp đảo địa vị của Kiều Địch là các vương tử công chúa, Kiều Địch cần kết với Nhạc Trọng tốt thì tương lai có chuyện gì cũng có người hỗ trợ một hai.
Nhạc Trọng vui vẻ đồng ý:
- Tốt!
Chiến hạm cực lớn bỏ neo trong hải cảng, Nhạc Trọng lúc này đi xuống hỉa càng, đi vào trong nội thành.
Ái Toa cũng đi vào thành Cổ Cáp, nhìn thấy từng con người máy tự động quét dọn đường phố thì con mắt sáng ngời, kéo kéo cánh tay Nhạc Trọng và hưng phấn nói:
- Nhạc Trọng, anh xem đó là cái gì?
Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua những người máy hình ống đang di động và nói:
- Những thứ này là người máy quét dọn tự động!
Ái Toa còn chưa từng xem TV hay thấy thứ gì như thế này bao giờ, Nhạc Trọng tiếp xúc với khoa học kỹ thuật của địa cầu, tuy không tính là quá cao nhưng nhìn qua đám máy móc cũng đoán được một hai.
Kiều Địch mỉm cười nói:
- Đúng vậy, những thứ này là máy móc quét dọn, chúng còn có nhiệm vụ duy trì trị an và chữa trị vết thương nhẹ, những chuyện này chúng xử lý rất nhanh chóng, hơn nữa chúng còn có thể tìm người trong đám đông, giải đáp pháp luật cơ bản, tương đương là máy móc nửa quan trị an.
Bỗng nhiên trong lòng Nhạc Trọng thầm nghĩ:
- Những người máy này trí tuệ nhân tạo không tệ, chờ sau khi mình quay về địa cầu cũng phải mang theo một đám này về địa cầu quét dọn và duy trì trị an mới được.
Nhạc Trọng từ trong Cơ giới đế quốc lấy được nhiều người máy và nhiều khoa học kỹ thuật chế tạo người máy, nhưng mà đại bộ phận người máy đều là người máy quân dụng, đầu nhập chiến trường, những người máy dân sinh và trị an thì quá ít ỏi.
Dù sao trên địa cầu, tình cảnh của nhân loại rất bấp bênh, quân sự mới là đại sự hàng đầu, Nhạc Trọng cũng không phải không gì làm không được, hắn cũng phải quan tâm trọng điểm quân sự, phương diện dân sinh rất kém.

Đúng lúc này một giọng nói kiêu căng, ngạo mạn và ngang ngược vang lên:
- Kiều Địch ca ca, thưởng thức của anh quá thấp rồi, không ngờ lăn lộn với dám dân đen này, đúng là ném mặt mũi của người trong hoàng tộc của chúng ta.
Nhạc Trọng khẽ chau mày, nhìn qua nơi phát ra giọng nói này.
Chỉ thấy sau lưng có tám người trẻ tuổi ăn mặc cao quý, khí chất tôn quý, tướng mạo xuất chúng đi tới, sau lưng tám người còn có hai mươi tên chiến sĩ mặc chiến giáp máy móc, vẻ mặt trầm mặc, trên người mang theo sát khí đang hộ vệ.
Trong tám nam nữ trẻ tuổi này có một người mặc âu phục đen, mắt xanh, cắt tóc ngắn, trên trán có ba bốn phần giống Kiều Địch, vẻ mặt kiêu căng, nhìn người khác từ trên xuống dưới, lạnh lùng quan sát Nhạc Trọng và trực tiếp quát mắng:
- Dân đen, nhìn cái gì đó! Mày là dân đen xấu xí, bổn điện hạ vừa thấy mày đã cảm thấy buồn nôn rồi, móc tròng mắt của nó ra cho tao, sau đó mang nữ nhân bên cạnh nó tới đây cho điện hạ ta chơi đùa.
- Vâng, điện hạ!
Sau lưng tên nam tử trẻ tuổi này có một tên tráng hán khôi ngỗ ứng tiếng, phất phất tay, hai tên hộ vệ trong đám người đi ra ngoài, đi qua phía Nhạc Trọng cùng Ái Toa.
Nhạc Trọng nghe vậy trong mắt có sát cơ bắn ra ngoài, lạnh lùng nhìn qua đám người Kiều Địch bên này.
Kiều Địch cảm nhận được ánh mắt của Nhạc Trọng, thân thể có chút phát lạnh, một bước tiến lên ngăn trước mặt Nhạc Trọng, chợt quát lên:
- Dừng tay!
Kiều Địch gầm lên một tiếng, hai tên hộ vệ dừng lại, không dám lên, nhưng mà Kiều Địch chính là vương tử đế quốc Tây Lỗ Tư, bọn họ chỉ là tiểu nhân vật nên không dám gây vào vương tử.

Trong mắt Kiều Địch hiện ra hàn ý nhìn qua tên hoàng tử kia quát lên.
- Kiều Cát, Nhạc Trọng chính là khách mời của tao, mày dám động tới anh ta thì tao không bỏ qua ày đâu.
Trong mắt Kiều Cát hiện ra lệ quang, nghiêm mặt quát lên.
- Kiều Địch ca ca, chỉ là mấy dân đen thôi, làm gì nổi nóng chứ? Chờ tôi chơi chán bọn chúng xong thì tự nhiên sẽ trả lại cho anh, không cần phải là dữ đâu!
Hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư này sống vượt qua mấy ngàn năm, số lượng con cái của hắn hợp lại làm một sư đoàn.
Trong con cái của hắn rồng rắn lẫn lộn, cái gì cũng có.
Kiều Địch hoàn toàn khác, Kiều Cát này có thiên phú tu luyện cực kỳ xuất chúng, năm nay gần sáu mươi lăm tuổi, dựa vào tài nguyên của đế quốc Tây Lỗ Tư tu luyện tới lục giai đỉnh phong chi cảnh, trong rất nhiều hoàng tử của đế quốc Tây Lỗ Tư này hắn có thiên phú tu luyện đệ nhất, được hoàng đế đế quốc Tây Lỗ Tư Kiều Trì sủng ái.
Kiều Cát sống sáu mươi lăm năm đại bộ phận vượt qua trong tu luêện, cộng thêm được Kiều Trì sủng ái cho nên vô cùng ngang ngược, đồng thời háo sắc tàn bạo, xem bình dân như heo chó, nhưng mà mỗi lần hắn gặp mặt Kiều Địch thì nghiêm mặt đoan chính, Kiều Cát lúc nào cũng nghĩ biện pháp làm nhục Kiều Địch, Nhạc Trọng cùng Ái Toa chính là đạo cụ giúp hắn vũ nhục Kiều Địch.
Thiên Thần Đại Thế Giới nguyên khí dồi dào, tuổi thọ của tu luyện giả cũng dài hơn địa cầu nhiều lắm, nhân loại lục giai bình thường có thể sống qua sáu trăm tuổi, sáu mươi lăm tuổi chỉ xem như thiếu niên mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui