Bởi vì không biết bên kia Địa Ngục Môn có bao nhiêu quái vật khủng bố, Nhạc Trọng tiến vào bên trong liền cho Bạch Y truyền lệnh tập hợp bộ đội tinh nhuệ Hoa Hạ quốc trú đóng ngay cạnh Địa Ngục Môn, tuyệt đối không cho phép quái vật bên trong đi ra.
Kỷ Thanh Vũ trong một thân quân trang, hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng nhìn vào Địa Ngục Môn, thầm cắn răng nghĩ:
- Đã qua năm ngày, vì sao anh ấy vẫn chưa về?
Nhạc Trọng tiến vào Địa Ngục Môn năm ngày, Kỷ Thanh Vũ cũng đã mang binh chờ đợi ở nơi này suốt năm ngày.
Ngay lối vào Địa Ngục Môn, hơn mười chiến sĩ được thay phiên đi nghỉ ngơi đang dựa vào một chiếc chiến xa tán gẫu.
Một chiến sĩ lưng đeo súng la-de nhìn một nam tử dáng người khôi ngô, làn da ngăm đen bên cạnh cười nói:
- Lão Vương, nghe nói anh mới cưới một cô vợ, trước kia là nữ chủ trì truyền hình G thị, được nha, khi nào anh mang nàng ra cho chúng tôi biết mặt một chút chứ!
Một chiến sĩ khác cũng cười nói:
- Nghe nói là nàng truy đuổi ngược lại anh đâu. Còn nghe nói sau khi lão Vương thăng chức trung úy trung ương quân chúng ta, hơn mười đại mỹ nữ cùng nhau đi truy đuổi lão Vương nhà ta đấy!
Lão Vương cười đắc ý nói:
- Các anh chỉ cần cố gắng thăng chức trở thành thiếu úy đã được rồi, tới lúc đó với đãi ngộ của trung ương quân, thật nhiều nữ nhân tùy tiện chọn!
Trung ương quân là lực lượng võ trang lệ thuộc trực tiếp vào Nhạc Trọng, súng xạ tuyến, Thu Hoạch Giả, bảo lũy không trung, mũ giáp đa năng đều được trang bị cho trung ương quân đầu tiên.
Phúc lợi của quan quân trung ương quân đều rất tốt, những nữ nhân may mắn vượt qua thời kỳ đầu của cuối thời đại bộ phận đều hi vọng gả ột quan quân thuộc trung ương quân. Như vậy trong thời gian nguy hiểm còn có tân chính phủ ra mặt bảo hộ các nàng.
Sau thời gian dài trải qua cuộc thanh tẩy cuối thời, những nữ nhân may mắn còn sống sót số lượng vượt xa nam nhân. Bởi vì đại bộ phận nữ nhân sau khi bị bắt được đều biến thành đồ chơi, đổ đầy vào hậu cung của cường giả, tuy các nàng trải qua cuộc sống không có tôn nghiêm, nhưng đại bộ phận đều được sống sót. Một thế lực xưng bá một phương trong cuối thời chiếm cứ mấy trăm nữ nhân cũng không hiếm thấy.
Mà đại bộ phận nam nhân đều được các thế lực thu nhận làm chiến sĩ, chiến đấu cùng tang thi và biến dị thú, lại chiến đấu với nhân loại, thương vong cực kỳ thảm trọng.
Sau khi xây dựng tân Hoa Hạ, tuy rằng tình huống đã tốt hơn một chút, nhưng mỗi ngày đều có nam chiến sĩ hoặc thợ săn tiền thưởng, mạo hiểm giả đi ra ngoài liệp sát tang thi cùng biến dị thú mà tử vong. Số lượng nam nhân đang không ngừng giảm bớt, mà nữ nhân vẫn luôn ở trong hậu phương, hơn nữa có rất ít nữ nhân khát vọng biến thành cường giả mới giống như nam nhân đi ra ngoài săn bắn cầu mong mình tiến hóa trở nên mạnh mẽ.
Dưới tình huống như thế, nam tử trưởng thành cường tráng liền trở thành hương bánh trái, thường xuyên luôn có hiện tượng vài nữ nhân đuổi ngược một nam nhân. Lão Vương lúc thăng quan quân chức trung úy đã có thật nhiều mỹ nữ theo đuổi.
Lão Vương cảm thán một câu:
- Vẫn thấy cuộc sống bây giờ đã tốt! Một năm trước quả thật là địa ngục. Thật sự là nhờ có thủ lĩnh Nhạc Trọng, nếu không có ngài, chỉ sợ chúng ta vẫn phải sống trong địa ngục, giống như cái xác không hồn!
Một năm trước lão Vương chỉ là một người sống sót bình thường trong một khu tụ tập, dù muốn ăn cơm no cũng vô cùng khó khăn. Như vậy càng không cần nói tới có nữ nhân, cho dù là cho hắn một mỹ nữ tuyệt sắc hắn cũng nuôi không nổi.
Một chiến sĩ dáng người thấp bé sắc mặt khô vàng lấy ra điếu thuốc thơm, tham lam ngửi lấy hương vị, trong mắt toát ra một tia mê say:
- Phải đó! Hơn một năm trước quả thật không phải là cuộc sống của con người trôi qua. Một điếu thuốc còn đắt giá hơn một mạng người, hiện tại tuy rằng cũng là xa xỉ phẩm, nhưng mỗi binh lính trong trung ương quân chúng ta đều hút được nổi!
Thuốc lá ở trước cuối thời chỉ là sản phẩm thông thường, sau cuối thời đã biến thành xa xỉ phẩm. Cho dù sau khi tân Hoa Hạ xây dựng, thuốc lá vẫn là vật xa xỉ. Hoàn toàn chỉ dựa vào tồn kho trước cuối thời.
Dù sao sau khi tân Hoa Hạ xây dựng, Nhạc Trọng cơ hồ đem toàn bộ tài nguyên đều nghiêng về đơn vị quân sự, xây dựng thật nhiều xưởng công binh cùng nhà xưởng có quan hệ tới quân sự. Nếu không phải như thế Nhạc Trọng cũng không thể nào sản xuất ra được nhiều vật tư quân sự như vậy.
Tuy rằng xây dựng tân Hoa Hạ, thu phục thật nhiều quốc thổ, nhưng Nhạc Trọng hiểu thật rõ ràng căn cơ của hắn còn rất yếu ớt. Tân Hoa Hạ thập chí là toàn bộ nhân tộc địa cầu đều bị vây trong hoàn cảnh bấp bênh, một khi bị tang thi cùng biến dị thú với Thánh tộc đánh bại nhân tộc bọn họ, nhân tộc chỉ còn lại con đường chết.
Một gã chiến sĩ khác nhìn thấy thuốc lá trong tay chiến sĩ kia, trong mắt toát ra vẻ thèm thuồng nói:
- Lão Hầu, cho tôi nửa điếu đi!
Lão Hầu cười mắng:
- Lão Cảnh, cút! Mỗi tháng chúng ta mỗi người có hạn ngạch hai điếu thuốc lá, đi hút của anh đi!
Lão Cảnh buồn rầu nói:
- Tôi đã sớm hút hết rồi. Quá ít, căn bản không đủ!
Đang trong lúc mấy tên chiến sĩ nói chuyện phiếm, bỗng nhiên một gã chiến sĩ trừng lớn mắt lớn tiếng kêu lên:
- Mau nhìn, đó là cái gì!
Vài tên chiến sĩ xoay chuyển ánh mắt nhìn về Địa Ngục Môn, tiếp theo là một cảnh tượng kỳ dị mà cả đời họ chưa từng thấy được.
Chỉ thấy có mười hai chiến hạm chỉ nhỏ như lòng bàn tay từ trong Địa Ngục Môn bay ra, hướng bầu trời bay lên, mỗi lần bay lên một đoạn không gian thì mười hai chiến hạm lại khuếch trương lớn gấp đôi, cuối cùng mở rộng thành mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả khổng lồ, tràn ngập uy nghiêm khôn cùng.
Lão Vương nhấc lên súng xạ tuyến bên người quát khẽ một tiếng, kéo mũ giáp trùm lên đầu, làm động tác tránh né trốn sau một công sự che chắn:
- Chuẩn bị chiến đấu!
Các chiến sĩ lập tức lộ ra một mặt tinh nhuệ, họ nhanh chóng triển khai một loạt động tác chiến thuật tránh sau công sự, trong tay cầm súng la-de, nhìn chằm chằm lên mười hai chiến hạm không trung khổng lồ trên bầu trời.
Tuy rằng bọn họ đều bị sự uy nghiêm của mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả làm kinh sợ, nhưng từng trải qua vô số cuộc chiến đấu nên bất luận đối mặt với vật gì họ đều có được dũng khí đối chiến một trận. Bởi vì họ là chiến sĩ tinh nhuệ xuất sắc nhất, có được lòng vinh dự cùng tín ngưỡng mới của tân Hoa Hạ. Họ cũng là nhóm chiến sĩ nhân loại tinh nhuệ nhất trên địa cầu.
- Các đơn vị chú ý, từ trong Địa Ngục Môn bay ra chính là tòa giá của thủ lĩnh Nhạc Trọng. Không được công kích! Không được công kích!
Từ bên trong mũ giáp của các chiến sĩ nhanh chóng truyền ra thanh âm nhắc nhở cảnh báo.
- Đó là tòa giá của thủ lĩnh Nhạc Trọng! Rất khốc!
- Thật sự là khốc muốn chết, dù là mẫu hạm cũng không uy phong như vậy!
- Ha ha, có mười hai chiến hạm không trung này, không quân Hoa Hạ quốc chúng ta lại càng thêm mạnh mẽ!
- Kháo, đám hỗn cầu bên không quân lần này sảng rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...