Thần Long Điện


Trước đây chỉ có một lần là phải ngăn cản trăm vạn đại quân!Trận chiến ấy, uy danh Điện Thần Long vang vọng tứ hải! Chấn động nước ngoài!Tiêu Chiến gật gật đầu, trong mắt chiết xạ ra hàn ý chói mắt, hỏi: “Kim Thái thế nào?”“Dựa theo chủ soái phân phó, mỗi ngày đều cho anh ta trị liệu tốt nhất, rồi sau đó làm anh ta nếm chịu cơn đau đến tận xương! Tên này cũng là tôm chân mềm, sợ bị chết!" Long Nhất khinh thường nói, anh khinh thường nhất là những người vì mạng sống mà làm những việc hèn mọn đáng khinh!Quá không có cốt khí! Không phải việc mà đại trượng phu sẽ làm!“Hảo! Bảy ngày sau, ta muốn đích thân mang theo anh nhà họ Kim sơn trang!” Tiêu Chiến nói, trên người đằng khởi một cổ đủ để đậm tầng mây sát khí!Bảy ngày, thời gian bay nhanh!Bảy ngày này, mỗi ngày Tiêu Chiến đều chăm sóc Khương Vũ Nhu củng Cacao.

5 năm không thấy, tuy rằng bọn họ có quá nhiều điều muốn nói, nhưng là luôn là thiếu một ít cơ hội.

Đặc biệt là sau khi Khương Vũ Nhu bình tĩnh lại, cũng rất ít nói chuyện với Tiêu Chiến!Bởi vì, Khương Vũ Nhu bỗng nhiên không biết chính mình nên đối mặt với Tiêu Chiến như thế nào!5 năm, cô đã từng hận người đàn ông này, cũng mỗi giờ mỗi khắc nhớ tới người đàn ông này.

Ở rất nhiều thời điểm cô vô lực chống đỡ, thất vọng, cô hy vọng người đàn ông này có thể xuất hiện, chính là đều lần lượt thất vọng, đã sớm làm tim Khương Vũ Nhu vỡ nát.

Nhưng lúc này đây, thời khắc cô bất lực nhất tuyệt vọng nhất, Tiêu Chiến xuất hiện.

Anh tựa như ảnh sáng chiếu rọi 5 năm tăm tối của Khương Vũ Nhu, chiếu sáng toàn bộ, chiếu sáng tương lai của cô.

Nhưng cô vẫn như cũ không biết nên đối mặt với Tiêu Chiến như thế nào.


Trong phòng ngủ, Khương Vũ Nhu dốc lòng chăm sóc Cacao, ở ba vị thần y mỗi ngày trị liệu, vết thương Cacao khôi phục rất mau nhưng là vết thương liên quan đến xương còn cần thời gian mới có thể phục hồi như cũ.

Giờ phút này, Cacao nụ cười ngọt ngào đầy mặt, trong lòng ngực ôm búp bê vải hình thỏ con mà Tiêu Chiến mua, ngọt ngào hô: “A, đây là ba mua cho Cacao, là món quà đầu tiên ba đưa cho Cacao, ha ha ha.

”Cacao cười thực vui vẻ, Tiêu Chiến đứng ở một bên, mặt đầy sủng nịch tươi cười, nói: “Nếu Cacao thích, mỗi ngày ba đều mua cho con.

”Khương Vũ Nhu trừng anh một cái, nói: “Không được nuông chiều như vậy, sẽ làm hư con bé.

”Tiêu Chiến nhưởng mày nói: “Con gái của anh, anh nguyện ý.

”Cacao cũng bĩu môi, lêu lêu lêu le lưỡi Khương Vũ Nhu, nói: “Ba thích Cacao, Cacao cũng thích ba, mẹ không tốt, Cacao không yêu mẹ.

”Nói xong, Cacao liền bổ nhào vào trong lòng ngực Tiêu Chiến, ngưỡng đầu nhỏ, mặt đầy hạnh phúc tươi cười đáng yêu.

Khương Vũ Nhu đương nhiên biết đây là thiên tính thuần khiết của con nít,cố ý lấy tay nhỏ đặt ở đáy mắt xoay xoay, giả vờ khóc ròng nói: “Huhuhu, mẹ muốn khóc, mới có mấy ngày, Cacao liền không cần mẹ nữa.


"Rồi sau đó, Khương Vũ Nhu nhào qua, làm Cacao nhột nhột.

Ha ha ha.

Cacao cười thanh thủy tựa như chuông đồng, một nhà ba người cứ như vậy đắm chìm trong hạnh phúc.

Cửa Long Nhất đến Long Bát thấy một màn như vậy đều lộ ra vẻ tươi cười, ngây ngốc nhìn.

Nhưng là, Cacao đột nhiên hỏi một câu làm không khí trong phòng ngủ nhảy mắt lạnh xuống.

“Mẹ, khi nào Cacao mới có thể nhìn thấy mẹ và ba? Trước mắt Cacao vì sao luôn là màu đen.

" Cacao4 tuổi ngồi ở trên giường to như vậy, trên người là áo ngủ hồng nhạt kiểu công chúa, trên khuôn mặt non nớt đeo một cái băng gạc, quấn quanh hai mắt Cacao.

Cacao bị mù.

Hậu chứng vĩnh viên, xác suất phục hồi như cũ rất thấp!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui