Khôi lỗi rất nhanh được 1 vị đại lão của Luyện tông mang đi, chắc chắn là có hứng thú với kết cấu khôi lỗi, vừa đấu giá được đã vội vã mang khôi lỗi rời đi.
-Tiếp theo vật phẩm chắc chắn các vị sẽ có hứng thú - Thất Thải hoa. Loại vô cấp bảo vật như vậy có thể ngộ mà không thể cầu, ta không làm lỡ thời gian nữa, giá khởi điểm 5000 ngũ phẩm linh thạch, tăng giá không thấp hơn 100 linh thạch. Bắt đầu đấu giá.
Thất Thải hoa là loại hoa sinh trưởng trong cầu vồng, chỉ khi cầu vồng xuất hiện trong chốc lát ấy, nó sẽ nẩy mầm, lớn lên, ra hoa. Khi cầu vồng tan đi, hoa cũng tàn, chỉ có trước đó đem tồn nhập ngọc khí, đặc thù bảo quản mới có thể giữ lại. Thất Thải hoa là vô cấp linh thảo, bất kì tu sĩ nào cũng có thể phục dụng. Tùy theo công pháp của tu sĩ, nó sẽ cường hóa thân thể hoặc linh lực của tu sĩ. Đặc biệt nó còn có 1 công dụng kèm theo, cho người phục dụng sinh ra 1 loại thiên phú. Đương nhiên, thiên phú ra sao còn nhìn vào nhân phẩm. Nhân phẩm tốt thiên phú tốt, mọi người đều tốt, nhân phẩm kém thì chỉ trách bản thân thôi. Vậy nên Thất Thải hoa vừa ra làm cả đấu giá hội xôn xao. Lăng Dạ ở 1 bên nâng cao tinh thần.
-Ta ra 1 vạn ngũ phẩm linh thạch. Tại hạ Hà Vô Sinh, Trường Sinh môn, xin các vị đạo hữu nể mặt. Thất Thải hoa với tại hạ là tình thế bắt buộc xin các vị đạo hữu hiểu cho.
Vương Tuyết ý cười trên khuôn mặt lập tức lui đi, thay vào là băng lãnh cảm giác. Loại này ép giá là tối kị trong đấu giá hội. Lan Tây đấu giá hội là do hoàng thất đứng đằng sau, còn chưa đến mức bị mấy con a miêu a cẩu tùy tiện làm loạn. Nàng vừa định lên tiếng thì bỗng dưới sảnh đấu giá vang lên tiếng nói làm nàng ngừng lại.
-Này lão Vô Sinh, nói ra tên không thấy mất mặt à. Ba trăm năm, đổi 10 cái đạo lữ, vẫn không có con, ta thấy xấu hổ thay cho ngươi nha. Nghe nói đạo lữ của ngươi cũng rất không tệ, không bằng để ta đến cùng nàng làm 1 lượt, biết đâu lại có tiểu bảo bảo à nha.
Hà Vô Sinh vừa lên tiếng thì thanh âm trào phúng liền vang lên, tên này không dám ra mặt mà chỉ ẩn trong đám người nói móc khiêu khích. Mặt Hà Vô Sinh biến thành màu gan heo. Đây là nỗi đau của hắn, tổng đã đi gặp hết các giới dược sư, luyện đan đại sư mà vẫn không thể nào sinh được 1 đứa con. Tâm hắn cũng tuyệt vọng. Nháy mắt tiếng cười tràn ngập đấu giá hội. Băng lãnh trong mắt Vương Tuyết thu liễm, có người ra mặt nàng tự nhiên vui vẻ, không cần làm người xấu vẫn tốt nha.
-Hahahah. Lão Hà, chết tâm đi thôi, Thất Thải hoa ta cũng muốn, ngươi không có phần. Ta ra 1 vạn 5000 ngũ phẩm linh thạch.
Một vị da đen nam tử trung niên lên tiếng đánh tan bầu không khí. Hà Vô Sinh cũng mất hết mặt mũi gọi giá, đành ngồi trở về chỗ cũ.
-3000 Lục Phẩm linh thạch.
Một tiếng gọi giá vang lên, đấu giá hội tạm thời rơi vào trạng thái yên tĩnh. Tất cả ánh mắt dồn về nơi vang ra tiếng đấu giá. Một khuôn mặt trung niên xa lạ rơi vào tầm mắt của mọi người. Chúng nhân nghĩ mãi không ra ai.
Gọi giá không ai khác chính là Lăng Dạ. Từ lúc đấu giá hội bắt đầu hắn đã lặng lẽ đeo lên 1 chiếc mặt nạ, cải biến dung mạo. Loại dịch dung cơ bản này là Hắc Dạ các giáo trình bắt buộc, sát thủ Hắc Dạ các đều tinh thông các loại dịch dung. Là 1 sát thủ xuất sắc, hắn đương nhiên am hiểu dịch dung. Mặc dù chỉ là pháp khí mặt nạ Tam phẩm nhưng cũng đủ để che đậy ánh mắt của hầu hết Hậu Thiên cảnh.
Thông thường linh thạch quy đổi là 1 đổi 10 từ linh thạch đẳng cấp cao xuống đẳng cấp thấp. Ví dụ 1 nhị phẩm linh thạch đổi thành 10 nhất phẩm linh thạch, đương nhiên đấy chỉ là cách đổi thông thường, linh thạch càng cao cấp càng đáng giá. Ở Thiên Đấu đế quốc, lục phẩm linh thạch đã cực kì khan hiếm, chỉ có những tông môn khá cổ lão hoặc hoàng thất mới có hàng tồn. Hắc Dạ các với loại tồn tại của tổ chức sát thủ lớn nhất đế quốc như vậy thì có lục phẩm linh thạch hàng tồn cũng hợp tình hợp lí. Một vạn lục phẩm linh thạch trong túi càn khôn của Lăng Dạ bây giờ tương đương với 15 vạn ngũ phẩm linh thạch. Nhưng hắn cũng không muốn lãng phí nhiều, trực tiếp ép giá. Nếu tăng giá từ từ thì sẽ không cảm thấy gì, nhưng nếu đột ngột tăng lên sẽ làm cho người khác sinh ra nhiều suy tính thiệt hơn.
Vương Tuyết lập tức nắm lấy cơ hội lên sàn, điều tiết
-Vị khách quan kia số 30 ra giá 3000 Lục phẩm linh thạch, còn ai ra giá cao hơn nữa không? Nên nhớ đây chính là vô cấp bảo vật nha, có thể ngộ không thể cầu.
Vương Tuyết quả nhiên ứng phó lão luyện, loại đưa đẩy để kéo giá bảo vật lên cao như vậy nàng làm rất tự nhiên.
-Hahaha thú vị lắm. ta ra 4000 lục phẩm linh thạch.
Vị da đen nam tử cười ha hả ra giá.
-4500
Một vị ở bao sương số 2 lên tiếng, nghe tiếng nói xem ra là 1 vị tiên tử
-…
-7000
Đấu giá hội lần thứ 2 yên tĩnh. Cái tiếng gọi giá thuần khí tức nhà giàu mới nổi.
Ta nhiều tiền a, ta thích thì ta kêu, các ngươi đến đỗi ta đi…
Đám người hảo tâm tắc
Vương Tuyết giữ im lặng, loại tình huống này im lặng là lựa chọn tốt nhất.
-Vị đạo hữu này xem ra với Thất Thải hoa là tình thế bắt buộc nha. Ta là Địch Cửu, phía Tây đế quốc Cổ tông. Ta ra 9000 lục phẩm linh thạch, đây là ta cực hạn. Nếu ngươi trả được cao hơn thì nó là của ngươi.
Đích thật đây là giá cực hạn của Địch Cửu, nhưng hắn cũng cố ý thăm dò sâu cạn của Lăng Dạ. Báo ra là ta đã hết tiền, nếu ngươi còn tiền thì ta thua, nhưng lại báo danh tính và xuất thân trước tạo áp lực. Nếu đối phương không thèm để ý mà tiếp tục lên giá thì hắn sẽ rút lui. Còn nếu đối phương sợ hãi mà rút lui, thì khi đấu giá hội kết thúc hắn sẽ cho đối phương biết kết cục đắc tội Cổ tông.
Lăng Dạ nháy mắt hiểu ý đối phương, lập tức ra gí không do dự
-1 vạn
Địch Cửu im lặng không lên tiếng nữa.
Vương Tuyết thấy Địch Cửu im lặng lập tức hiểu ý lên tiếng
-Vị đạo hữu số 30 ra giá 1 vạn lục phẩm linh thạch. Lần 1…. Lần 2….. lần 3. Thành giao. Chúc mừng vị đạo hữu số 30 dành được Thất Thải hoa.
Lăng Dạ thật sâu thở dài. Nhiệm vụ nghĩa phụ giao cho, hoàn thành dễ dàng tự nhiên là tốt nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...