Chuyện đêm khuya lại xuất hiện trước mặt đôi tình nhân vẫn còn đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt này, người có EQ bình thường đều không làm được.
Timeless kiêu ngạo như vậy, những người khác dù giận mà không dám nói gì.
Mắt thấy Timeless chuẩn bị lên mặt thành công, đại diện cho EQ của R.
H, người phát ngôn của chiến đội là Tề Hiến mở miệng, “Thật sự có thể cùng nhau chơi sao?”
Thời Độ kết luận Tề Hiến sẽ không thật sự tới xem nào nhiệt nên cười nói: “Đương nhiên.
Anh Hiến muốn tới?”
Tề Hiến cười nhẹ nói: “Cảm ơn đã mời, anh lại không có đam mê kia, nhưng có người có —— đúng không? Huấn luyện viên Lục.”
Lục Hữu Sơn là người lên tầng muộn nhất, bị nhóm người ngăn lại ngay đầu cầu thang, “Làm sao vậy?”
Tề Hiến chỉ vào Thời Độ nói: “Timeless nói cậu ta muốn đến phòng đội trưởng chơi, hỏi chúng ta có muốn đi cùng không.”
Lục Hữu Sơn vui mừng: “Ai nha thật hợp ý tôi! Đúng lúc tôi muốn thương lượng với Shine chuyện nửa mùa sau, Timeless cũng cùng nghe một chút đi.”
Ý thức cùng thao tác của Timeless đều không có gì để bắt bẻ, tổ huấn luyện viên cố ý bồi dưỡng cậu thành phó chỉ huy.
Vạn nhất Ngu Chiếu Hàn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không thể chỉ huy thì có thể đẩy cậu lên đầu.
Thời Độ không muốn duy trì nụ cười nữa: “Anh Hiến, hình như em không đắc tội anh đúng không?”
“Em trai hiểu nhầm, anh chỉ muốn nói cho em trai một đạo lý.” Tề Hiến cười tủm tỉm nói, “Chúng ta làm người, nhất định phải khiêm tốn.”
Phô Mai giờ mới hiểu được, vẻ mặt đầy khâm phục mà nhìn Tề Hiến, “Hóa ra Hiến Hiến đang mượn đao giết người nha! Một chữ, tuyệt!”
Thời Độ: “……”
Quả nhiên, quái vật thật sự vĩnh viễn đều là những người thích cười.
Cậu vẫn sơ ý quá.
Lục Hữu Sơn nói: “Hai người các cậu vào phòng chờ trước đi, tôi cầm vũ khí rồi tới.”
Thời Độ lạnh lùng nói, “Còn đến phòng cái rắm, đi phòng họp.”
Làm chính cung của đội trưởng, khó chịu thì khó chịu nhưng cậu vẫn sẽ không làm chậm trễ chuyện chính của đội trưởng.
Cái này gọi là phong thái.
Trận đấu cuối cùng của giải thường quy vừa kết thúc mấy giờ trước.
Quảng Châu-ZC lấy thành tích 2:3 bại bởi Tokyo-Sakura.
Có thể bức đội ngũ xếp hạng ba đi đến cục diện quyết thắng này, không khó để tưởng tượng trong một tháng ngắn ngủi này ZC đã tiến bộ đến mức nào.
Sau khi giải thường quy hạ màn, danh tính các đội đã hoàn toàn được xác định.
Tám đội đứng đầu khu thi đấu phía Đông cùng tám đội đứng đầu khu thi đấu phía Tây, tổng cộng mười sáu đội ngũ thuận lợi tiến vào nửa mùa sau.
Sáu chiến đội trong nước thì có bốn đội thành công xông vào, trong đó có Thượng Hải-RH, Hàng Châu-DSD cùng Bắc Kinh-IPL ở tổ người thắng, Trùng Khánh-EAU khó khăn lắm mới vào được thì ở tổ kẻ bại, còn Thượng Hải-Thrones cùng Quảng Châu-ZC cũng chỉ có thể nghì ngơi trước tiên đợi mùa sau gặp lại.
Toàn thắng ở thường quy khiến cho lòng người cảm thấy phấn chấn, nhưng Ngu Chiếu Hàn lại có thêm chút lo lắng.
Quá thuận buồm xuôi gió sẽ khiến cho người ta dần dần mất đi năng lực chống lại áp lực, một khi phá vỡ chuỗi thắng liên tiếp, đối mặt với thất bại, tâm lý của tuyển thù càng khó điều chỉnh hơn những đội đã gặp thất bại khác.
Huống hồ, mức độ tàn khốc cùng khó khăn của nửa mùa sau trận thường quy không thể nào so sánh được —— Lawman ở khu thi đấu phía Tây cũng có mười lăm trận thắng liên tiếp, thậm chí còn khoa trương hơn R.
H, bọn họ chưa thua bất kỳ bản đồ nào, suốt 45 ván đều toàn thắng.
Ngược lại, ở R.
H, trong thời gian ngắn Tề Hiến không lên được sân khấu, Thạch Đầu còn cần thời gian nhất định để trưởng thành, con đường nửa mùa sau của bọn họ không dễ đi.
May mắn là bọn họ ở tổ người thắng, trên người còn có một tầng giáp sống lại, cũng đủ thừa nhận cái giá thất bại một lần.
Lịch thi đấu nửa mùa sau được quyết định bằng cách rút thăm, một tuần sau phái liên minh sẽ phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình rút thăm.
Từ nay về sau, đối thủ của bọn họ ngoại trừ những người quen cũ ở khu thi đấu phía Đông thì còn có những người bạn mới đến từ khu thi đấu phía Tây.
“Đội ngũ phía Đông đều rất quen thuộc với nhau.
Trừ bỏ DSD, IPL, Sakura là mấy đội mạnh, tinh lực chủ yếu của chúng ta sẽ đặt ở đội ở khu thi đấu phía Tây.” Lục Hữu Sơn cho hai người xem kế hoạch huấn luyện anh mới làm xong, chủ yếu là sắp xếp thi đấu huấn luyện.
“Tuần sau sau khi nghỉ phép xong, mỗi ngày năm trận thi đấu huấn luyện, chiều hai trận, tối ba trận.”
Thời Độ nhanh chóng xem lịch huấn luyện, hỏi: “Có phải là thiếu một đội ngũ hay không?”
Ngu Chiếu Hàn cũng phát hiện: “Cậu đang nói Lawman?”
Biểu tình của Lục Hữu Sơn trở nêncổ quái: “Lão Đàm đi tìm giám đốc của bọn họ, nhưng giám đốc của Lawman nói, mấy ngày nay đội ngũ muốn hẹn thi đấu huấn luyện với bọn họ quá nhiều, bảo chúng ta xếp hang.”
Ngu Chiếu Hàn sử dụng kỹ năng 【 đôi mắt trầm xuống 】.
“Đánh cược không.” Thời Độ cười lạnh, “Cũng chỉ có tám đội ở tổ người thắng mới hẹn bọn họ.
Lại còn xếp hạng, em nhổ vào bọn họ.”
Một đội ngũ bình thường một ngày tham gia ít nhất ba trận thi đấu huấn luyện.
Lawman thân là đội ngũ đứng đầu khu thi đấu phía Tây, không có lý do gì lại từ chối lời mời của đội ngũ đứng đầu khu thi đấu phía Đông, cái này còn có được nhiều lợi ích hơn là đánh với những đội tầm trung.
Lawman bảo bọn họ xếp hàng, rõ ràng làm đang làm cao.
Ngu Chiếu Hàn có chút tức giận, trong lòng cũng mắng theo chồng mình “Nhổ vào bọn họ”.
Quay lại phòng, Ngu Chiếu Hàn vẫn còn đang nghĩ đến chuyện nửa mùa sau, khuôn mặt lạnh lùng xụ xuống, cũng không biến cá ngay lập tức.
Thời Độ biết trong lòng Ngu Chiếu Hàn đang lo lắng chuyện gì, cậu bảo Ngu Chiếu Hàn trước tiên đừng có nghĩ ngợi quá nhiều.
Nếu như ngay từ lúc này đã gây áp lực cho bản thân, vậy chờ đến khi chính thức thi đấu thì ngay cả áo ngủ khủng long nhỏ cũng không thể cứu được Cá Cá.
Khó khăn lắm bọn họ mới được một kỳ nghỉ, bọn họ nên kết hợp làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, thả lỏng tâm tình, sau khi nghỉ xong thì toàn lực chuẩn bị cho nửa mùa sau.
Ngu Chiếu Hàn nghĩ nghĩ, cho rằng Thời Độ nói có đạo lý, anh nên giải quả áp lực một chút.
“Được, xin em hãy chơi bóng cho anh xem.”
Thời Độ đột nhiên cảm thấy mình giống như một tên hề chơi xiếc: “Không chơi bóng, phương thức giải tỏa áp lực cũng không chỉ có chơi bóng cùng khủng long.”
Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Vậy còn cái gì chứ—— xem manga anime? Ăn thực phẩm rác rưởi? Ăn thực phẩm rác rưởi xem manga anime?”
“Ngủ mới là phương pháp giải tỏa áp lực tốt nhất.” Thời Độ ngồi xuống giường Ngu Chiếu Hàn: “Giường thật lớn, đêm nay em muốn thị tẩm.”
Ngu Chiếu Hàn giật mình, gương mặt hơi nóng gật đầu: “Thời Độ hầu huân hay hầu tố?”
Thời Độ chưa từng nghĩ đến Ngu Chiếu Hàn sẽ có phản ứng như này.
Cậu cũng ngẩn ra, “Cái này có gì khác nhau?”
“Có.
Tố chính là thuần ngủ cái gì cũng không làm, huân chính là……”
Thời Độ đỡ trán: “Dừng lại, em đã hiểu.”
Sau khi xác định quan hệ với Ngu Chiếu Hàn, Thời Độ đã học được một ít quy củ khi thị tẩm ở trên mạng.
Nhưng bọn họ bôn ba một ngày mới về nước, trong phòng Ngu Chiếu Hàn cũng không chuẩn bị đạo cụ cần thiết, tối nay không nên ăn huân.
Thời Độ nói: “Vậy tổ trước đi”
“Được.” Ngu Chiếu Hàn cầm lấy điều khiển điều hòa từ xa, điều chỉnh nhiệt độ xuống 20 độ.
Thời Độ kỳ quái hỏi: “Anh rất nóng sao?”
Lúc bọn họ ở Hàn Quố, bình thường điều hòa trong phòng đều được điều chỉnh ở khoảng 25 độ.
Ngu Chiếu Hàn giải thích: “Lúc anh ngủ đều thích dán dán, anh sợ em sẽ nóng.”
Nghe Ngu Chiếu Hàn nói như vậy, Thời Độ đã bắt đầu cảm thấy nóng, “Hành động sáng suốt.”
Hai người lần lượt tắm rửa xong, thành thành thật thật mặc áo ngủ quần ngủ, nằm song song trên giường, trợn tròn mắt nhìn trần nhà, tư thế nghiễm nhiên một bộ lạy ông tôi ở bụi này.
Lúc Ngu Chiếu Hàn ngủ một mình sẽ không ngằm ngay ngắn như thế này, đây là lần đầu tiên cậu cùng đắp một chăn với bạn trai, Thời Độ làm anh khẩn trương.
Anh cận thận dùng cánh tay chạm chạm vào thân thể Thời Độ, kinh ngạc phát hiện Thời Đọ như bọ hóa đá.
Lần đầu tiên hôn môi là Thời Độ chủ động, lần này đổi cho anh tới đi.
Đây là thời điểm bày ra phong thái của một ca ca.
Ngu Chiếu Hàn dịch về phía Thời Độ, hỏi: “Thời Độ, anh có thể dán vào em không?.”
Hầu kết Thời Độ lăn lăn, xoay người, đối mặt với Ngu Chiếu Hàn, làm như không có chuyện gì mà nói: “Tới.”
“Cảm ơn.” Ngu Chiếu Hàn chui vào ngực Thời Độ.
Gương mặt anh dán vào trước ngực Thời Độ, đầu chống dưới cằm Thời Độ, nhưng anh không biết đặt tay ở đâu, để ở chỗ nào cũng có chút khó chịu.
Thời Độ cảm thấy người trong ngực đang không ngừng cựa quậy, cúi đầu nhìn Ngu Chiếu Hàn: “Làm sao vậy?”
“Anh muốn tìm một tư thế thoải mái trong ngực em.” Ngu Chiếu Hàn lại giật giật, bỗng nhiên ngừng lại: “Thời Độ, em biết nó lại……”
“Em biết mà.” Thời Độ nhắm mắt lại, bộ dáng lười nhác nói, “Chỉ cần cùng anh ở bên nhau là nó lại như vậy, em đã lười quản rồi.
Em có cách nào đâu, cứ kệ nó thôi.”
Ngu Chiếu Hàn vô cùng đồng tình với tình huống của nó, bởi vì cũng đã trải qua chuyện như vậy, anh biết nếu không quản sẽ tương đối buồn bực, “Nó thật thảm khi có chủ nhân như em.”
Thời Độ hết chỗ nói rồi: “Nó thảm cùng em thảm khác gì nhau, nó cũng không phải là thân thể độc lập.
Anh đừng chỉ nói em, chính anh cũng không tốt hơn là bao.”
Tai Ngu Chiếu Hàn khẽ động, bị phát hiện còn muốn giảo biện, “Em lần nào cũng vậy, anh chỉ là nhẫu nhiên một hai lần.”
Thời Độ xùy một tiếng: “Anh ngẫu nhiên một hai lần mà còn kiêu ngạo? Anh mới hai mươi tuổi thôi Cá Cá à.”
“Đương nhiên, đều này chứng tỏ anh là người chính trực, anh không hề sắc một chút nào.”
Ngu Chiếu Hàn nói lời này xong có chút chột dạ.
Anh nói dối số liệu đó.
Không phải ngẫu nhiên, anh thật là sắc mà.
“Được được được, anh chính trực, anh không sắc.
Em không so cái này với anh.” Thời Độ trở người, đổi thành tư thế đè lên Ngu Chiếu Hàn, “Bảo bối, hôn một chút rồi ngủ tiếp?”
Ngu Chiếu Hàn vui vẻ đồng ý: “Được, hôm nay chúng ta ôn tập lại phương pháp hôn mà tuần trước đã học đi.”
Ngu Chiếu Hàn bị hôn đến mơ mơ màng màng, di động đặt ở trên tủ đầu giường liên tục rung ba cái.
Anh cầm lấy di động, nhìn thấy người gửi tin nhắn đã tỉnh táo lại hơn nửa.
【 Triều Tịch: Tôi đã biết chuyện thi đấu huấn luyện 】
【 Triều Tịch: Tôi sẽ thử nói chuyện với tổ huấn luyện viên, để cho bọn họ nhanh chóng sắp xếp lịch thi đấu huấn luyện với R.
H 】
【 Triều Tịch: Gần đây thế nào? Đội trưởng 】
Ngu Chiếu Hàn nhìn Triều Tịch rút lại tin nhắn mới gửi rồi lại gửi lại cái khác.
【 Triều Tịch: Gần đây thế nào? Shine】
Ngu Chiếu Hàn đưa điện thoại cho Thời Độ xem, hỏi: “Anh trả lời lại một từ “Ừ” có đủ lạnh nhạt hay không? Hoặc là chỉ dùng một dấu chấm thôi?”
“Trả lời lại một dấu chấm cũng đã tiện nghi cho anh ta.” Thời Độ lấy di động của Ngu Chiếu Hàn để qua một bên, “Đừng để ý anh ta, tiếp tục hôn.”
Ngu Chiếu Hàn lại có chút thất thần, hai tay đột nhiên đẩy Thời Độ ra, nói: “Năm trước em cùng anh đều thua Lawman.”
Vòng đào thải nửa mùa sau năm ngoái, trong trận đấu tranh suất vào vòng tứ kết, R.H thua Lawman.
Lúc ấy Thời Độ vẫn còn ở IPL đánh vào trận chung kết, ác chiến bảy tràng, cuối cùng chiến bại, nghẹn khuất lấy vị trí á quân.
Thời Độ nói: “Đó là bởi vì năm trước R.H không có em, năm trước IPL cũng không có anh, năm nay không giống nhau.”
“Năm nay không thể giống nhau, anh không muốn để cho bọn họ chiến thắng.
Vạn nhất bọn họ lấy quán quân liên tiếp ba lần, nhất định anh sẽ bị chọc khóc ngay trên sân khấu.” Ngu Chiếu Hàn thấp giọng nói, “Nhưng mà Lawman thật sự rất mạnh, Tề Hiến hiện tại lại……” Anh ôm lấy cổ Thời Độ, nhỏ giọng nói: “Thời Độ, em sẽ giúp anh chiến thắng Lawman sau đó đoạt giải quán quân, đúng không?”
“Em không giúp anh.”
Ngu Chiếu Hàn yên lặng nhìn cậu.
Thời Độ cúi đầu nhẹ nhàng cắn một cái lên môi Ngu Chiếu Hàn: “Cũng không phải chỉ có một mình anh muốn đoạt giải quán quân.
Em mẹ nó đang giúp chính mình.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...