Thân Làm Đội Trưởng Cần Phải Lạnh Lùng


Ngu Chiếu Hàn cùng Thời Độ bắt xe đến bệnh viện gần đấy nhất.

Ngu Chiếu Hàn nói qua chuyện này cho lão Đàm biết ở trên wechat.

Lão Đàm lập tức gửi liền ba tin nhắn “Đờ mờ”, “Ông trời ơi”, “Lão Lục nhanh lấy thuốc trợ tim hiệu quả nhanh của tôi lại đây”, sau đó hỏi địa chỉ bệnh viên của bọn họ, nói sẽ đến ngay lập tức.
Sau khi tới bệnh viện, lúc bác sĩ kiểm tra miệng vết thương của Thời Độ cũng hỏi thêm mấy câu nữa, Thời Độ bị hỏi đến nhăn cả mặt lại.
Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Bà ấy nói cái gì?”
Thời Độ nói: “Bà ấy hỏi con dao gọt hoa quả có bị rỉ sắt hay không.”
Ngu Chiếu Hàn cũng nhăn mày.

Tình huống lúc ấy quá vội vàng, bọn họ cũng chưa kịp nhìn kĩ.

Ngu Chiếu Hàn lập tức gửi wechat cho Giang Địch, bảo cậu ta gửi ảnh chụp của con dao gọt hoa quả kia.

Quả nhiên, đó là một con dao cũ đã nhuốm màu năm tháng, những vết rỉ sét loang lổ khắp nơi.
Lưng Ngu Chiếu Hàn bỗng cảm thấy ớn lạnh, cả người không rét mà run.

Tưởng tượng đến hình ảnh con dao kia đâm vào những bộ phận quan trọng của Thời Độ, anh suýt chút nữa đã không nhịn nổi mà chui vào trong ngực Thời Độ bật khóc.
Ngu Chiếu Hàn đã từng nghe nói fans cuồng nhiệt có thể dẫn đến rối loạn quy mô lớn, những người mê bóng cực đoan của đội thua trận còn có thể thọc chết khán giả đang ăn mừng chiến thắng cho hả giận.

Anh không ngờ, loại chuyện kiểu như này sẽ có ngày xảy ra ở trên người mình.
Cố ý dùng dao gọt hoa quả đã rỉ sét, đây không còn là hành động nhất thời kích động đánh mất ý trí nữa mà là cố ý gây thương tích, thậm chí là có ý định giết người.

Mối thù của R.

H cùng Cobra đã được kết từ tuần trước, hôm nay đạo diễn ở hiện trường lại cho bọn họ rất nhiều màn ảnh, những người theo dõi đến thi đấu đều biết Shine, Timeless cùng Jiang đang ở chỗ nào.
Ngu Chiếu Hàn không dám nghĩ tiếp, anh sợ quá.
Sao lại có người ghê tởm, độc ác như vậy chứ.

Anh lớn như vậy mà đây lần đầu tiên thấy được.
Bác sĩ nhìn ảnh chụp con dao gọt hoa quả, không nói hai lời liền tiêm phòng uốn ván cho Thời Độ, lại nói thêm một đống lưu ý đề phòng miệng vết thương bị nhiễm trùng.

Sau khi tiêm xong, hai người ở khu vực nghỉ ngơi chờ lão Đàm tới đón.
Thời Độ ngồi dựa lên ghế dài, Ngu Chiếu Hàn ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng vuốt vuốt tay cậu như đang vuốt Tiểu Quỳ, “Thời Độ, miệng vết thương của em có đau không?”
Ngu Chiếu Hàn không dám dùng sức, động tác vừa nhẹ vừa chậm.


Thời Độ bị vuốt đến có chút ngứa, cười nói: “Miệng vết thương không đau, tiêm đau.”
Ngu Chiếu Hàn không biết nên an ủi Thời Độ thế nào.

Anh nhớ khi còn nhỏ sau khi tiêm xong thì mẹ đều mua đồ ăn vặt cho mình, lại nghĩ lăn lộn lâu như vậy mà anh cùng Thời Độ vẫn chưa được ăn cơm tối.
Ngu Chiếu Hàn đứng lên, nói: “Anh đi mua chút đồ ăn cho em nhé.”
Thời Độ giữ chặt Ngu Chiếu Hàn: “Không ăn.” Thanh niên bĩu môi, “Các anh trai thành thục ổn trọng cùng cường tráng có thể đánh nhau đều đang bôn ba khắp nơi, em còn ăn làm gì, cứ như là em thích ăn lắm ấy.”
Ngu Chiếu Hàn hoang mang nói: “Nhưng mà vốn dĩ là em thích ăn mà.”
Thời Độ lập tức nghẹn lời, không có cách nào để phản lại, chỉ có thể nói sang chuyện khác.

Một tay cậu ôm lấy eo Ngu Chiếu Hàn, kéo anh về phía trước, ngẩng đầu nhìn anh, “Sắc mặt anh thật khó nhìn, có phải là anh bị dọa đến ngốc rồi không?”
Trong lòng Ngu Chiếu Hàn vẫn còn sợ hãi, “Lần này là lần anh bị dọa sợ nhất đó.”
Thời Độ vẫn không đứng lên, cứ như vậy mà dùng mặt dán vào bụng nhỏ của Ngu Chiếu Hàn, “Đừng sợ, chúng ta có Tiểu Giang bảo vệ, cậu ta có thể đánh như vậy mà.”
Tuy lời nói để an ủi nhưng lại mang theo chút mùi chua.
Ngu Chiếu Hàn thả lỏng hơn một chút, “Cũng đúng, còn may là có Tiểu Giang.”
Hiện tại thể thao điện tử cũng đã trở thành nghề nghiệp có độ nguy hiểm cao, nếu trong đội ngũ không có thanh niên cơ bắp 1m9 đều không có cảm giác an toàn.
Thời Độ yên lặng hồi lâu, bỗng nhiên nói: “Em không chơi bóng rổ bằng Tiểu Giang, cũng không đánh nhau bằng cậu ta, nhưng mà em đẹp trai hơn Tiểu Giang.”
Ngu Chiếu Hàn sờ sờ mái tóc màu xám của Thời Độ: “Đúng vậy.” Đừng nói ở giới thể thao điện tử, ở toàn bộ thế giới 3D, giá trị nhan sắc của Thời Độ cũng đều có treo đánh rất nhiều người.

“Tuy rằng em không xe lại không nhà, tham ăn lại thích ngủ nướng, nhưng mà em rất đẹp trai, anh thực thích em.”
“……”
Trong khoảng thời gian ngắn, Thời Độ cũng không biết chính mình nên phản ứng lại thế nào.
Lão Đàm đến gần liền thấy cảnh tượng hai C nhà mình đang ôm ôm ấp ấp, không biết đang nói chuyện trên trời dưới đất nào.

Chân anh bỗng dưng phanh lại, hai mắt mở lớn, khiếp sợ gọi thử: “Shine? Timeless?”
Ngu Chiếu Hàn là người đã trải qua sóng gió, ứng phó với loại tình huống nhỏ bé này cũng thừa sức.

Anh lạnh nhạt giải thích, “Timeless mới tiêm xong, em đang an ủi.”
Vì bảo vệ tốt áo choàng của Cá Cá, Thời Độ đã sớm từ bỏ hình tượng của mình trước mặt đồng đội.

Cậu dán mặt vào bụng nhỏ của Ngu Chiếu Hàn, học cách nói của Cá Cá: “Em siêu sợ kim tiêm.”
Đầy mặt lão Đàm đều là “Không nghĩ tới cậu lại là loại người này.”
“Nếu như những fans nữ của cậu nhìn thấy cậu như này, khẳng định bò tường chạy lấy người cả đêm luôn.”
Thời Độ không để bụng: “Fans nữ của em hầy hết đều là fans chị gái, các cô ấy sẽ không để ý đâu.”
Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Bên phía Giang Địch thế nào.”

Lão Đàm nói: “Anh để phiên dịch đi theo cậu ta đến cục cảnh sát làm ghi chép rồi.”
“Lấy được video theo dõi không?”
“Lấy được.

Tiểu Giang đã sao chép một bản trước rồi mới đưa băng ghi hình cho cảnh sát.”
Ngu Chiếu Hàn hơi hơi gật đầu: “Được, chờ kết quả điều tra đi.”
Bản thân chuyện này không có gì phức tạp, cảnh sát cũng nhanh chóng điều tra ra được động cơ của kẻ tấn công.

Không khác phỏng đoán của bọn họ lắm, kẻ bắt cóc lên là Kim Mo Mo, là fan lâu năm của Cobra.

Từ khi câu lạc bộ thể thao điện tử Cobra được thành lập đến nay, chỉ cần là các trận đấu được tổ chức ở Hàn Quốc, Kim Mo Mo nhất định sẽ đến xem.

Ngay cả khi Cobra ra nước ngoài thi đấu, thỉnh thoảng hắn ra cũng sẽ bay đến tận nơi để xem trận đấu.
Cảnh sát đã phát hiện ra một lượng lớn bài viết nhục mạ những chiến đội khác ở trên tài khoản xã hội của Kim Mo Mo, bao gồm cả những lời lẽ công kích người nhà của những tuyển thủ đó.

Chỉ cần là đội thắng Cobra, dù là chiến đội Hàn Quốc, Trung Quốc hay là chiến đội Âu Mỹ, hắn ta đều mắng không sót một ai.
Sau khi R.

H thi đấu với Cobra, giá trị thù hận của Kim Mo Mo với R.

H đã kéo đầy, tuyên bố trên mạng rằng nếu như không làm chết R.

H thì hắn làm chó.

Nghe phiên dịch kể lại, sau khi Kim Mo Mo tới cục cảnh sát còn ồn ào nói cái gì mà Timeless cùng Jaing động tay đánh người ở nơi công cộng, cần phải cấm thi đấu vĩnh viễn gì gì đó.
“Tui không hiểu.” Phô Mai xem như biết thêm được kiến thức mới, “Loại đội ngũ như Cobra này đến cùng có cái gì để hút fans, fans thích bọn họ vì gì? Chẳng lẽ hâm mộ thành tích giả, nhân phẩm kém sao?”
“Có cái gì không hiểu.” Thời Độ xùy một tiếng trả lời lại, “Đội ngũ thế nào thì sẽ có fans thế đó, fans như vậy mới có lòng trung thành.”
Sắc mặt Tề Hiến cực kỳ khó coi, “Hiện tại nghĩ lại cũng thấy sợ, may mà Timeless phát hiện kịp thời, nếu không……”
Mọi người không hẹn mà cùng mà im lặng, ánh mắt người này còn lạnh hơn người kia.
Tình huống lúc đó rõ ràng là kẻ tấn công có thể thọc ai thì thọc người đó, cho nên mới ra tay với Ngu Chiếu Hàn cách hắn gần nhất.

Nếu như Thời Độ chậm hai giây, con dao gọt hoa quả rỉ sét kia chắc chắn sẽ đâm vào lưng Ngu Chiếu Hàn.
Nếu như đội trưởng xảy ra chuyện gì, bọn họ ngẫm lại đều hận không thể dẫm chết tên ngu ngốc kia.


Không, mắng hắn ta là ngu ngốc là quá nhẹ, phải là dòi bọ.
Ngu Chiếu Hàn phá vỡ bầu không khí im lặng, “Nếu như đã điều tra xong chuyện này thì đăng weibo thông báo đi.”
Lão Đàm kinh ngạc nói: “Hiện tại đăng luôn?”
“Đúng vậy,” Ngu Chiếu Hàn không chấp nhận phản bác, “Hiện tại.”
Đúng lúc này, di động của lão Đàm vang lên âm thanh thông báo có tin mới.

Anh cầm lên xem, lập tức hai mắt trừng lớn, “Con mẹ nó, cái này cũng được sao?”
Giang Địch đã đoán được một ít, “Có người cho chuyện này hấp thụ ánh sáng trước sao?”
Lão Đàm nói, “Sao cậu biết được? Có một người tự xung là bạn của Kim Mo Mo —— Kim dòi, nói Kim dòi tình cờ gặp được ba người R.

H ở trên đường.

Bởi vì muốn xin chữ ký của ba người này nên khiến cho tuyển thủ minh tinh không vui, bị ba người đánh hội đồng.”
Lão Đàm nhìn bài viết của người này, đi kèm còn có hai bức ảnh, một tấm là Kim Mo Mo nằm hôn mê bất tỉnh ở trên giường bệnh, một tấm là ảnh chụp ba người R.

H ở trên đường, nhìn từ góc đọ thì chắc là chụp lén.
Bên dưới bài đăng đều là bình luận mắng chửi.
【OMG, fan này thật đáng thương mà, trừ bỏ thân thể bị thương thì còn phải trị liệu tâm lý nữa  】
【Có phải là R.

H vẫn còn cho rằng mình ở sân nhà Thượng Hải, đánh người cũng không ai quản sao? Xin lỗi, mấy người đang ở Seoul! 】
【Nếu như ba người R.

H không bị cấm thi đấu, Hàn Quốc sẽ không tổ chức bất kỳ trận thi đấu nào của Địa điểm mục tiêu nữa 】
【R.H lăn khỏi liên minh đi!!! 】
Sau khi nghe Thời Độ phiên dịch những bình luận này, khuôn mặt lạnh lùng của Giang Địch bắt đầu xuất  hiện những vết rách tức giận, gân xanh không ngừng nổi lên hai bên thái dương, Ngu Chiếu Hàn còn như the thấy âm thanh của từng khối cơ đang vang lên.
Tin tức của fans trong nước luôn luôn nhanh chóng, rất nhanh liền có fans dịch lại bài viết thành tiếng trung rồi đăng lại.
【Shine, Timeless cùng Jiang hội đồng fan muốn ký tên? Không thể nào, thế này mà cũng có người tin sao, không thể nào không thể nào  】
【Timeless động tay với đồ ngu thi tui còn tin.

Nhưng mà Shine đánh nhau….

Đằng ấy vẫn ổn chứ? 】
【 Không vội, để viên đạn bay một chút đã 】
【 Còn cấm thi đấu, tao cấm mẹ mày thi đấu thì có 】
Phô Mai quả thực xem đủ rồi: “Đội trưởng, bây giờ làm sao đây.”
“Hoảng cái gì,” Ngu Chiếu Hàn nói, “Chúng ta có tất cả chứng cứ.”
Nửa giờ sau, weibo chính thức của R.H đã làm sáng tỏ chuyện của Kim Mo Mo.

bài viết giải thích rõ ràng tỉ mỉ, đính kèm còn có ảnh chụp của con dao gọt hoa quả, video full HD, còn có bệnh ánh của Thời Độ.

【 Câu lạc bộ thể thao điện tử Thượng Hải-RH:……Tuyển thủ Timeless bị fan cực đoan của Cobra cố ý gây thương tích, trừ bỏ thương tổn về thân thể, tâm ý cũng đã bị tổn thương không nhỏ.

Trước mắt chúng tôi đang cân nhắc đến chuyện tìm bác sĩ tâm lý thích hợp cho cậu ấy.】
Câu cuối cùng này là do Thời Độ đặc biệt yêu cầu.

Bị người khác ghê tởm thế nào thì mình cũng ghê tởm lại như thế, đây chính là phong cách từ trước đến nay của Timeless.
【 không hiểu liền hỏi, kẻ ác lại cáo trạng trước, lật ngược phải trái trắng đen là văn hóa công ty của Cobra sao? 】
【 Đờ mờ chồng nhỏ bị thương? Thương chỗ nào? Không phải là tay đấy chứ! 】
【 Dám động em đẹp trai, bà đây liều mạng với chúng mày 】
【 Liệu có ảnh hưởng đến trận đấy tiếp theo của R.

H không, thật lo mà  】
Sau khi bài đăng làm sáng tỏ mọi chuyện được đăng ra, nhóm ngu ngốc vốn đang hô lớn “R.

H lăn ra khỏi liên minh” đã tắt tiếng bảy, tám phần.

Không bao lâu sau, phía liên minh chính thức công khai tỏ vẻ an ủi R.

H, chứng thực tất cả những gì R.

H nói là thật, cũng hứa hẹn sẽ chi trả tất cả chi phí chữa bệnh cho Timeless.
Nhìn thấy phía liên minh cũng tỏ thái độ, Phô Mai có cảm giác khổ tận cam lai: “Ngu ngốc cuối cùng cũng công bằng được một lần sao.”
“Không phải là bọn họ muốn công bằng, mà là trước mặt chứng cứ tuyệt đối, bọn họ không thể không công bằng.

“ Ngu Chiếu Hàn nói, có ý ám chỉ mà liếc mắt nhìn Giang Địch một cái, “Đât là chúng ta tự mình tranh thủ được.”
Hầu kết Giang Địch khẽ lăn, do dự nói, “Đội trưởng, tôi muốn một mình nói chuyện với cậu một chút.”
Ngu Chiếu Hàn đang chờ câu nói này, “Được, đi ra ngoài nói.”
Trong ánh mắt tò mò của đám người Phô Mai, hai người một trước một sau ra khỏi biệt thự.

Lục Hữu Sơn hỏi hai người có phải đang muốn thảo luận chiến thuật mới hay không, anh ta cũng muốn nghe nhưng bị Thời Độ dùng cánh tay không bị thương không chút khách khí mà tóm lại.
Ngu Chiếu Hàn lựa chọn nói chuyện ở bên ngoài là vì muốn tạo ra một bầu không khí thâm trầm lạnh buốt.

Dưới ánh đèn ở cổng biệt thự, thoạt nhìn mặt anh sẽ lạnh lùng hơn một ít.

Đáng tiếc là ban ngày nắng gắt nên nhiệt độ buổi tối cũng không thể lạnh buốt được, hơn nữa bên ngoài còn có rất nhiều muỗi nhỏ, anh bị cắn còn không thể gãi, chỉ muốn trở về ngồi điều hòa mà thôi.
Mà Giang Địch dường như không có chút cảm giác nào, Ngu Chiếu Hàn vô cùng nghi ngờ những con muỗi đó căn bản không thể chọc được khối cơ bắp kia của cậu ta.
“Đội trưởng, tháng sau về nước, tôi muốn xin nghỉ hai ngày.” Giang địch nói, “Đi xử lí một ít chuyện.”
Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Chuyện gì.”
Giang Địch lặng im hồi lâu, đến khi trên cổ Ngu Chiếu Hàn lại có thêm một vết muỗi đốt thì cậu ta mới ní, “.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận