Ta không quá nhớ mình đã trọng sinh bao nhiêu lần. Cảm thấy tần suất mình chết trong phòng thí nghiệm thật dày đặc.
Ta lại thức dậy trước mạt thế một tháng.
Ta thật sự không có oán niệm gì để trọng sinh báo thù. Bảo bảo thật ủy khuất.
Thân thể độ phối hợp lại giảm xuống. Không nói đến tay chân, riêng đóng mở mắt đều thật khó khăn.
Rõ ràng thân thể vẫn đang bảo trì trạng thái đỉnh cao, áp suất không khí, trọng lực.. đều không có gì đáng ngờ, nhưng cố tình thân thể giống như bị rót chì. Cảm giác kiệt quệ xâm nhập đến tận xương tủy.
Thật mệt mỏi.
Nhưng thiết lập của ta là gương mẫu đàn em, không phải ốm yếu mĩ nhân. Nằm giường ăn vạ? Không có.
Miễn cưỡng đem mình thu thập lại và vận tác mở cách ưu tú như thường ngày, ta lại lao vào vòng tay ôm ấp của công tác.
Dù sao thì nếu ta lần này chết đi thì lần sau sẽ trở thành hoàn toàn phế vật rồi, vẫn là ở chút thời gian cuối cùng cố gắng làm gương mẫu đàn em đi.
# Nếu ta trọng sinh chừng đó lần, ta đã sớm điên rồi.
# Thật đáng thương.
# Hồi sáng nay nhân viên báo cáo là Triệu Mẫn bị bệnh, đã vận chuyển vào bệnh viện
Có vẻ thế giới đều biết đây là lần cuối cùng ta có thể ra sức, ta cảm thấy mọi việc thật thuận lợi.
Buổi sáng mới đi dạo một vòng liền nhìn thấy toàn bộ người trong tổ chức người yêu cũ của cậu chủ. Ta thói quen tiến lên bắt chuyện, nói đến một nửa thì mới nhớ là chúng ta là người xa lạ.
Nhưng đối với họ thì khác, chỉ cảm thấy người mới gặp (ta) thật hợp phách.
Ta cũng không vì mình đã từng quen biết "họ" mà thân cận. Người mà ta đã từng quen biết đã không còn tồn tại và người trước mặt không phải là vật thay thế. Đó cũng là lí do ta không vì sự tình trước trọng sinh mà đem đã từng đối tượng của cậu chủ đều giết, con nhà người ta cái gì cũng chưa làm.
Lí do ta mỗi lần trọng sinh đều hỗ trợ mấy người này tăng lên thực lực rất đơn giản, bọn họ đều có tiềm năng rất tốt. Nếu chỉ vì bị người ta bảo hộ mà mất đi cơ hội giương nanh múa vuốt thì có chút đáng tiếc. Thân là nhân viên ưu tú, ta cũng thích nhân viên chung quanh mình cũng ưu tú.
•••
Mạt thế lại tới, lần này ta không có dị năng. Cũng không hiếm lạ, thật ra mấy lần ta không có dị năng đều là mấy lần ta sống lâu nhất.
Như thường lệ, chúng ta lái xe theo sau đoàn xe của quân đội, mọi người phát hiện mình có dị năng khi bầy chuột tấn công. Ta lần này không giúp ích được gì. Nhưng cũng không sao, đó là lí do ta xung phong lái xe.
Làm người bình thường cũng không có quá nhiều thứ có thể khiến ta phiền não. Ta chơi nổi lên làm nhân viên hậu cần, dù sao thì mọi nhân viên của cậu chủ đều có dị năng, đầu bếp hay là người hầu vẫn là cùng nhau ra ngoài làm nhiệm vụ di.
Ta lần đầu tiên triệt để không ra ngoài đánh nhau, cảm thấy thật thoải mái. Cũng may lần này cậu chủ vẫn chưa dính lạn đào hoa, chắc là do người có tính tình ôn hòa lại có tiềm năng (đã từng người yêu nhóm) đều bị ta tấu biến đổi khí thế. Ta đôi khi nghi ngờ cậu chủ yêu thích mai một người có tiềm năng, để cánh chim của người trở nên yếu ớt dưới sự bảo vệ đầy tình yêu của mình.
# Hóa ra ngươi là người như vậy.
# Hèn chi mỗi lần Mẫn giúp người trở nên mạnh mẽ thì không thấy tên Triệu Tu Viễn đó chú ý nữa.
# Thấy người yếu ớt thì xúm lại, người biến mạnh đều tránh không kịp.
# Ta không phải, ta không có.
Tất nhiên là không phải rồi, cậu chủ thích người hiền lành, ngây thơ, không muốn giết chóc. Nếu thời đại bình thường thì cũng có thể, nhưng đây là mạt thế, loại người như thế không sống nổi. Cậu chủ, ngài vẫn là chờ đến hết mạt thế rồi tìm người yêu đi, trẻ một chút cũng không sao, không phải ngài từng thích qua phụ nữ bảy sao? Nàng đều là loli.
Sáng nay mọi người sẽ hoàn thành nhiệm vụ trở về, ta dùng kĩ xảo thu hút một con biến dị chim đến và đem nó giết nấu cháo.
Tuy giết chim không trở ngại nhưng chặt khúc lại khó khăn. Ai biểu ta là cái yếu đuối bất lực người thường đâu, dù cho nỗ lực bảo trì trạng thái đỉnh nhưng dùng lực bàn tay xẻ thịt cấp 6 biến dị thú vẫn là làm khó ta. Ta đành phải tìm nam nhân một trợ giúp. Nam nhân một không hổ là nhân viên nghiên cứu, cắt miếng chuyên nghiệp, chim biến dị dưới tay hắn đều thịt xương phân tách, miếng cắt tinh tế vừa ăn. Ta đem tinh hạch của con chim tặng nam nhân một.
Nhìn nồi cháo màu sắc nhợt nhạt, ta qua chỗ phụ nữ một xin rau với hành tiêu ớt tỏi. Nàng còn tốt bụng cho ta một nải chuối. Đừng nhìn nải chuối này không bằng chất lượng hồi ta có mộc hệ dị năng, nó so với chất lượng tối ưu Organic chuối còn muốn tốt hơn vài phần.
Núp trong căn cứ không ra ngoài phấn đấu cũng thật vui vẻ.
# Không dị năng vs biến dị thú cấp 6.
# Không biết mấy thứ biến dị động thực vật có vị như thế nào nhỉ?
# Ngoan, đừng tưởng, vẫn là cùng tỷ tỷ ăn táo đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...