Thân là một chức nghiệp tu dưỡng ưu tú bảo tiêu, ta cảm thấy mình khá là gương mẫu.
Ta không biết mình đã trải qua bao nhiêu lần mạt thế, cũng không quan tâm mình đã chết bao nhiêu lần để lại một lần nữa thức dậy trước mạt thế một tháng. Cũng không có gì quan trọng lắm.
Ta cũng chưa từng lợi dụng cái là "biết trước" để đầu cơ trục lợi, cũng chẳng làm việc dư thừa mà kêu cầu chủ dự trữ vật tư gì đó. Với thực lực của cậu chủ, mấy loại hành vi đó là dư thừa, với lại hiện thực cũng không có công cụ vận chuyển hàng. Muốn ăn liền săn dị thú, hái biến dị thực vật là được rồi, vừa có ngon, vừa có lợi cho sức khỏe (mấy thứ đóng gói vẫn là quá nhiều chất bảo quản). Nghĩ đến đây, ta vẫn là tùy thân mang theo gia vị. Ở trong mạt thế, đầu bếp đều bận đánh nhau, ta lại không thể để cậu chủ ủy khuất ăn tầm thường chống đói đồ ăn. May mà hồi đó ta có học sơ qua nấu ăn (ta học nấu ăn khi nào nhỉ)
Mỗi lần chết về khởi điểm, dị năng của ta lại đổi, thành ra ta dùng loại nào đều rất quen. Cũng có lần ta không có dị năng, may mà đồng nghiệp có đứa là kim hệ nên ta nhờ nó làm vũ khí vật lộn vẫn không sai biệt lắm.
Nghe ta tóm tắt thì ngươi cũng hiểu được đội ngũ bao gồm hoàn mỹ cậu chủ, hoàn mỹ ta và hoàn mỹ đồng nghiệp của ta.. hẳn là không có gì phiền não. Hằng ngày ăn mới mẻ món ngon, vì bạo lực trị quá cao mà không phải cảm thấy sợ hãi trong mạt thế, nhưng cậu chủ lại.. thất tình. Tất nhiên tình nhân phản bội cũng không gây được thực chất tổn thương với người có thực lực mạnh mẽ như cậu chủ nhưng đau lòng thì vẫn có. Vì thế mỗi lần luân hồi ta đều xử lý người yêu nhóm (qua mỗi lần danh sách đều tăng thêm).
Đừng nghĩ bậy mấy thứ báo thù ngược tra không dinh dưỡng tình tiết. Ta chỉ là đè nặng huấn luyện chiến đấu kĩ xảo thôi, mấy người đó thói quen nhu nhược được bảo hộ nên mới chơi tâm kế. Nếu có bạo lực trị thì quan hệ từ dựa dẫm sẽ biến thành bình đẳng, lúc đó tâm kế đều là dư thừa sao.
Quả nhiên cậu chủ nhãn lực vượt xa phàm nhân, người yêu nhóm ai cũng tiềm lực vô hạn, chỉ vì thói quen được che chở mà không có cơ hội tỏa sáng. Ta chỉ đạo vài ngày thì mấy người này liền đủ thực lực đem ta đánh bò. Nhưng dù cho người yêu nhóm có thực lực thì cậu chủ và họ vẫn không thành.
Khi chứng kiến ôn nhu vợ chưa cưới hóa ngự tỷ, ngây thơ dễ lừa chữa lành dị năng nữ hóa độc nãi, nhuyễn manh loli biến thân bạo lực loli, nhu nhược tiểu bạch kiểm hóa thân sắt thép thẳng nam.. Cậu chủ quyết đoán xoay người tìm đối tượng khác, vẫn là yếu ớt thích dựa dẫm nhưng tiềm lực cực cao thể loại này.
Nhóm người yêu cũng nội bộ tiêu thụ, tạo ra vài cặp bách hợp, bg gì đó.
Chẳng lẽ cậu chủ thích thể loại nhược gà nhão dính dính?
Nhưng mỗi lần nhìn cậu chủ lại bị hạ độc, thọc dao sau lưng, bị dẫn vào bẫy rập.. Tuy không nguy hiểm tánh mạng nhưng luôn vì bị phản bội mà thương tâm, ta đều thẳng tay đem lúc đó tình nhân giết và sau khi sống lại tại trước mạt thế thì lại tăng cường nhân viên trong danh sách huấn luyện.
Tuy không thể hiểu được thẩm mỹ của cậu chủ nhưng phàm nhân như ta vốn không có tài đức này. Ít nhiều tình nhân nhóm sau khi từ nhu nhược hóa cường đại đều có tính cách không tệ lắm, ta chết rồi cậu chủ vẫn sẽ có đồng nghiệp và cựu người yêu nhóm chiếu cố.
Cậu chủ tại mạt thế cơ hồ quét ngang, phiền não chỉ bao gồm tra người yêu và trong căn cứ B thánh mẫu bạch liên hoa. Ta chưa bao giờ có cơ hội đè con nhỏ này ra giáo dục, nó hình như còn có vạn nhân mê thuộc tính, tiếp cận quá khó khăn.
Vị thánh mẫu này thực lực siêu quần, mặc kệ nàng cố ý hay vô ý, ta đều do nàng thánh mẫu bệnh phát tác mà chết.
Ta chết khúc nhạc dạo là như thế này: "Nghe nói tại XX còn có người sống sót, Triệu Mẫn lợi hại như vậy làm ở đến đó cứu họ, hộ tống về căn cứ đi." Một bộ lòng tốt phát huy nhưng não lại không có, không hiểu vì sao nghe thánh mẫu phát biểu, mọi người đều đồng ý, ta có chút nghi ngờ con nhỏ này có khả năng tẩy não.
Nhưng thân là gương mẫu nhân viên, cậu chủ (hư hư thực thực bị tẩy não) đã ra lệnh thì ta cũng không ngại xông pha, dù cho lần nào cũng chết. Dị năng hay không, một người hộ tống một đám tất nhiên là tìm chết. Ít ra ta vẫn luôn hộ tống thành công mới chết, không hổ là ta.
Mà kiểu chết của ta cũng rất đa dạng nhưng đa số vẫn là bị kéo vào phòng thí nghiệm. May mà hồi đó ta quấn lấy thần () đòi học chết độn, ta cũng không có hứng thú trải nghiệm bị thực nghiệm trên cơ thể người tư vị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...