Thần Khống Thiên Hạ

Kỳ thật, đừng xem nàng nhỏ tuổi, ở trong lòng nàng vẫn là rất thông inh, nhìn Lăng Tiếu cả người bị đả thương, nàng cũng biết đại ca ca của nàng bị thương rất nặng rồi.

Bạch y thiếu nữ thấy Hạ Huyên Huyên chấp nhất như thế cũng không nói gì
nữa, chẳng qua là liếc mắt nhìn Lăng Tiếu trên mặt đất một cái, sau đó
ngồi xuống giường đả tọa.

Cũng không biết qua bao lâu, Hạ Huyên Huyên ngồi ở bên cạnh Lăng Tiếu
đôi mắt cũng dần dần rủ xuống, cuối cùng ngồi ngủ ngay bên cạnh.

Mà Lăng Tiếu nằm ở trên mặt đất lại là bắt đầu xảy ra dị biến.

Chỉ thấy quanh thân hắn từ từ vọt lên kim sắc quang vựng, quang vừng này càng lúc càng lớn, cuối cùng chiếu sáng cả phòng ốc.

Bạch y thiếu nữ đang ở trong đả tọa đã nhận ra khác thường, mở mắt ra
nhìn Lăng Tiếu bị kim quang bao quanh, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, vẻ mặt rất là kinh ngạc.

- Đây là huyền pháp gì?

Bạch y thiếu nữ ở trong lòng nghi ngờ nói.

Lúc này Lăng Tiếu đang trong chữa trị chính mình.

Lúc trước hắn phục dụng đan dược của mình, Bạch y thiếu nữ lại cho hắn
phục dụng hai khỏa, dược lực cường đại đủ chống đỡ cho hai đại huyền
công hấp thu.

Chỉ là tốc độ có chút chậm, tuy nhiên nó là chân thực chữa trị làm dịu
cơ năng của thân thể, huyền lực đã sớm bị rút hết cũng nhận được bổ
sung.

Lăng Tiếu lần nữa bày ra sinh cơ cường đại, đây chính là chỗ thần kỳ của Kim Cương Ngũ Biến quyết mang đến.

Một đêm qua đi rất nhanh, thân thể của Lăng Tiếu kim quang chói mắt đến cực điểm.

Cuối cùng, lại toàn bộ tiêu tán không còn thấy bóng dáng.


- Ngô...

Lăng Tiếu khẽ mở mắt ra, thở nhẹ một tiếng.

- Đại ca ca ngươi tỉnh rồi!

Hạ Huyên Huyên lập tức kinh hô lên.

- Huyên Huyên, làm sao ngươi lại ngồi ở đây?

Lăng Tiếu có chút suy yếu nói.

Mặc dù thân thể của hắn khôi phục, nhưng mà máu chảy không ít, thân thể còn chưa khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

- Đại ca ca, ngươi tối hôm qua bị thương, là Thủy tỷ tỷ cứu ngươi!

Hạ Huyên Huyên nói.

- Thủy tỷ tỷ?

Lăng Tiếu đứng lên, nhìn gian phòng làm gì còn có người nào.

Hạ Huyên Huyên cũng quay đầu nhìn lại, cũng không còn phát hiện sự tồn tại của Bạch y tỷ tỷ kia.

- Rõ ràng mới vừa rồi còn ở đây, nàng đã chạy đi đâu rồi?

Hạ Huyên Huyên không hiểu nói.

- Tốt lắm, Đại ca ca biết rồi, Huyên Huyên ngươi nhanh lên giường ngủ
một chút đi, xem mắt của ngươi cũng khó coi giống như là gấu trúc rồi,
chờ một chút đại ca ca đi chuẩn bị thức ăn cho ngươi.

Lăng Tiếu sờ sờ đầu của Hạ Huyên Huyên nói.

Hạ Huyên Huyên rất biết điều gật gật đầu, sau đó đi tới trên giường đi ngủ.

Lăng Tiếu hài lòng nhìn thoáng qua, mình đang ngồi ở trên ghế đả tọa lần nữa.

Sau nửa canh giờ, Lăng Tiếu lần nữa tỉnh lại.

- Hô, thật là nguy hiểm, thiếu chút nữa liền chết rồi, hoàn hảo cố gắng
qua được, đợi sau khi tham gia tranh cử, ta hẳn là có thể đột phá lần
nữa.

Lăng Tiếu thở nhẹ một tiếng.

Hắn lần này quá mạo hiểm rồi, nếu như sớm đem bại gia tử hoặc Tiểu Kim
thả ra, mình cũng không cần chịu tội như vậy. Bất quá hắn cũng không hối hận, chỉ có kinh nghiệm bác đấu ở thời khắc sinh tử, mới làm cho mình
tích lũy nhiều kinh nghiệm đả đấu phong phú cùng cơ hội đột phá hơn.

Trải qua một trận chiến tối hôm qua, Lăng Tiếu rất rõ ràng cảm giác được bình cảnh của mình càng ngày càng buông lỏng rồi, huyền lực trung giai
cũng đạt tới đỉnh, chỉ cần sau khi đem tâm cảnh điều tiết tốt là có thể
nếm thử đột phá cao giai Huyền Sĩ rồi.

Hắn lên cấp trung giai Huyền Sĩ cũng đã nửa năm rồi, nếu không phải là
đem phần lớn tinh lực đặt ở trên luyện đan cùng tu luyện tinh thần lực,
chỉ sợ hắn sớm đã đột phá trở thành cao cấp Huyền Sĩ rồi.

Bất quá, có được tất có mất.


Chính mình mặc dù không thể gia tăng tấn cấp nhanh, tuy nhiên lại trở
thành một gã Luyện dược sư khiến cho người ta tôn sùng cũng cảm thấy hết sức có lời, huống chi còn có thể lợi dụng tinh thần lực công kích, đây
quả thực là được nhiều hơn mất rồi.

Sau khi Lăng Tiếu mang theo Hạ Huyên Huyên ra khỏi gian phòng, không ít
người nhìn thấy bộ dáng của Lăng Tiếu cũng là vô cùng kinh ngạc, trong
ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Lão đại, chào vuổi sáng, hôm nay chúng ta đi ra bên ngoài dạo một chút đi.

Hoa Hiểu Quế xuất hiện ở trước mặt Lăng Tiếu cười nói.

Tối hôm qua hắn uống rượu say, ngủ ở trên giường như chết, căn bản không biết chuyện Lăng Tiếu bị tập kích.

- Không thành vấn đề, bất quá trước giải quyết vấn đề đói bụng đã, làm thêm cho Huyên Huyên mấy bộ quần áo rồi hãy nói.

Lăng Tiếu đáp.

- Tốt, chúng ta cùng đi ăn đã.

Hoa Hiểu Quế sảng khoái đáp.

Kể từ khi Hoa Hiểu Quế từ gia tộc đi ra ngoài, cũng chỉ có Lăng Tiếu
không ngần ngại thân phận của hắn là trung giai Huyền Giả, những người
khác tựa hồ cũng không muốn làm bạn với hắn, bởi vì nhân gia phần lớn
mọi người đều là cao thủ Huyền Sĩ giai, chỉ có hắn một người là Huyền
Giả.

Nếu như người khác biết hắn là một gã Luyện dược sư, chỉ sợ đều vội vàng đi tới nịnh bợ hắn rồi.

Sau khi dùng cơm xong, Lăng Tiếu tìm một nhà thợ may làm cho Hạ Huyên
Huyên năm bộ quần áo, mỗi một bộ đều là dùng tơ lụa vải vóc thượng đẳng.

Sau khi đợi Hạ Huyên Huyên thay đổi y phục, quả thực giống như là mọt
tiểu công chúa khả ái, bộ dạng phấn nộn khến người ta vô cùng ưa thích,
làm sao còn nửa điểm bộ dáng khất cái.

- Huyên Huyên, nahf ngươi ở đâu? Đại ca ca đưa ngươi trở về có được hay không?

Lăng Tiếu ôm Hạ Huyên Huyên nhẹ giọng hỏi.


Ngày hôm qua hắn cứu Hạ Huyên Huyên một mực đều không hỏi nhà nàng ở chỗ nào.

Hôm nay hắn sắp tới tranh cử, không có biện pháp mang theo Hạ Huyên
Huyên, không thể làm gì khác hơn là trước hết để cho nàng về nhà, đợi
thời cơ chín muồi rồ sẽ dạy nàng tu luyện.

Nói đến nhà, trong mắt nhỏ của Hạ Huyên Huyên nổi lên nước mắt:

- Đại ca ca... Huyên huyên không có nhà.

Trong lòng Lăng Tiếu không khỏi đau nhói, nàng rất giống hắn ở kiếp trước, cũng là cô nhi không nhà để về.

Lúc này lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ bé của nàng nói:

- Đừng khóc, sau này Đại ca ca liền mang theo ngươi, dạy ngươi tu luyện có được hay không.

Hạ Huyên Huyên ngừng khóc, nhìn Lăng Tiếu kiên định gật gật đầu.

Lăng Tiếu magn theo Hạ Huyên Huyên cùng Hoa Hiểu Quế đi dạo ở bên trong Tử Thiên thành.

Nơi này tụ tập các loại cửa hàng, ven đường thỉnh thoảng còn có mấy đệ tử mặc trang phục của Tử Thiên tông bày bán ở quầy hàng.

Trải qua một phen hỏi thăm, Lăng Tiếu mới biết được, những đệ tử của Tử
Thiên tông này là đem những đồ mà họ không cần lấy ra bán, bọn họ không
muốn bán cho cửa hàng, mà là lựa chọn bày quầy hàng hoàn toàn là vì có
thể bán được cái giá tốt hơn.

Bởi vì nhân khẩu lui tới trong Tử Thiên thành khá nhiều, thường xuyên có võ giả ở các nơi tới đây đào bảo.

Bởi vì nơi này có không ít thứ tốt bán ra, tỷ như linh thảo, vũ khí...,
vận khí tốt mà nói, gặp được vật thích hợp cho chính mình tu luyện, vậy
thì có lời rồi.

Lăng Tiếu cùng Hoa Hiểu Quế hết nhìn đông tới nhìn tây, tựa như hai lúa vào thành, nhìn đồ vật được bày ra đều cực kỳ tò mò.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui