Thần Khống Thiên Hạ

Lao gia lão tổ chậm rãi đi tới, vẻ mặt không có chút nào khinh thường,
bởi vì hôm nay nhưng là hắn thấy Lăng Tiếu cứng rắn ăn năm chiêu của
thiếu gia mà không có chuyện gì, hắn sợ Lăng Tiếu đang giả bộ chết.

Lăng Tiếu vận chuyển hai đại huyền công, điên cuồng là tu phục thân thể trọng thương.

- Lão quỷ này thật là lợi hại, xem ra chỉ có thể lợi dụng tinh thần lực công kích hắn.

Lăng Tiếu nằm trên mặt đất thầm nghĩ.

Khi Lao gia lão giả gần đến trước người hắn, Lăng Tiếu bắn người đi, Liệt Viêm kiếm trong tay lần nữa liên tục oanh ra vài kiếm.

Mỗi một kiếm đều tản ra hỏa diễm cường đại, hướng Lao gia lão giả oanh tới.

Lao gia lão giả trên môi hiện lên một nụ cười, lại không chút nào tránh né, cứng rắn ăn một chiêu này của Lăng Tiếu.

Ầm!

Sau khi kiếm chiêu tiêu tán, chỉ thấy Lao gia lão giả kia lui về phía sau mấy bước, trước người hắn có thanh mang bao phủ.

- Hộ Minh Khải!

Lăng Tiếu mở to hai mắt kinh hô một tiếng.

Đây chính là phòng ngự hộ kình độc hữu của Linh Sư giai, có thể ngăn trở công kích của cấp bậc ngang hàng hoặc dưới ngang hàng mà không có việc
gì.

- Để cho ngươi nhảy nhót lâu như vậy, là lúc đưa ngươi lên đường.

Lao gia lão giả âm u nói một tiếng song chưởng vung ra, một đoàn thanh
mang hội tụ ở giữa song chưởng của hắn, thanh mang kia càng lúc càng
lớn, khí tức càng lúc càng mạnh.


Lăng Tiếu chỉ cảm thấy một cỗ uy hiếp đáng sợ chạy nhanh lên não, không
hề tiếp tục dám do dự nữa, Liệt Viêm kiếm trong tay lần nữa hỏa mang đại thịnh.

Một đạo long hỏa dũng mãnh chưa từng có hướng Lao gia lão giả gầm thét mà đi.

- Hắc, vùng vẫy giãy chết!

Lao gia lão giả khinh miệt cười cười, từ tại chỗ bắn ra tránh thoát kiếm chiêu của Lăng Tiếu, uy áp tỏa định đến Lăng Tiếu, thanh mang trong tay hóa thành một đạo thiểm điện, nhanh chóng tuyệt luân hướng Lăng Tiếu
oanh tới.

Lăng Tiếu căn bản không có biện pháp né tránh tỏa định của Lao gia lão giả, trong lòng thầm hô:

- Nguy rồi!

Thân thể của hắn căn bản không thể động đậy, bị thanh mang kia bao phủ.

Ầm!

Thân thể Lăng Tiếu bị oanh đến bay ra thật xa, Liệt Viêm kiếm rời khỏi tay, xem bộ dáng là dữ nhiều lành ít rồi.

- Huyền Sĩ nho nhỏ có thể làm cho ta xuất toàn lực, ngươi đủ để tự hào rồi.

Lao gia lão giả cười cười, sau đó đi qua nhặt lên Liệt Viêm kiếm của Lăng Tiếu.

- Kiếm khí thật không tệ, đáng tiếc là Hỏa thuộc tính, bất quá không cần gấp gáp, ta có thể cầm đi đổi lại một thanh Huyền khí Mộc thuộc tính,
sau này địa vị ở trong gia tộc cũng có thể tăng lên mấy phần.

Lao gia lão giả đánh giá Liệt Viêm kiếm mọt chút lẩm bẩm nói.

Bỗng nhiên, Lăng Tiếu vốn tưởng rằng đã chết lại lần nữa bắn ra.

- Tụ Châm Thứ!

Lăng Tiếu quát nhẹ một tiếng, tinh thần lực toàn bộ khai hỏa, tinh thần
lục vô hình hóa thành hình châm, hướng thức hải của Lao gia lão giả
phóng đi.

A!

Lao gia lão giả không kịp đề phòng, chỉ cảm thấy đầu óc giống như bị vạn châm đâm vào, để cho hắn khó chịu không thôi, Liệt Viêm kiếm rơi ra
khỏi tay, hai tay ôm đầu kêu thảm.

Lăng Tiếu nắm lấy cơ hội kéo lấy thân thể trọng thương, nhanh chóng hướng hắn lướt tới

Phong Thần Thối đệ tam thức Bạo Vũ Cuồng Phong!

Thối điểm, mũi chân như mưa trút xuống, thối thế mãnh liệt giống như
cuồng phong, trong thối ảnh còn kèm theo hắc sắc phong nhận hướng Lao
gia lão giả đang thống khổ quét đến.

Phanh phanh phanh!

Lao gia lão giả không có nửa điểm năng lực chống cự, thối ảnh toàn bộ đánh lên trên người của hắn.


Phong Chỉ Ảnh Đình!

Chỉ thấy Lao gia lão giả kia thân thể nhiều chỗ bị dấu chân đạp cho lõm
vào, ở trên da thịt bị thương còn hàm chứa tính hủ thực của Tiên thiên
âm phong sát khí, từng điểm đang ăn mòn trên thân thể của hắn.

- A... A... Mau... Mau giết ta!

Lao gia lão giả lăn lộn ở tại chỗ, não hải thức hải hỗn loạn, thân thể
cơ năng lại bị sát khí xâm thực, đòng thời hành hạ để cho hắn đau đến
không muốn sống.

Giờ khắc này hắn chỉ muốn nhanh một chút kết thúc tính mạng của mình.

Song Lăng Tiếu cũng không tốt so với hắn bao nhiêu, từng ngụm từng ngụm thở hào hển, ánh mắt càng ngày càng trầm.

Phốc!

Lăng Tiếu cảm giác được ý thức của mình mơ hồ, vội vàng cắn nát nôi của
mìnhđể duy trì một tia thanh tỉnh cuối cùng, sau đó móc ra Sinh Cơ đan
cùng Hồi Khí đan lập tức phục dụng xuống.

Tiếp theo nhặt Liệt Viêm kiếm ở trên mặt đất lên, lê cái thân thể trọng thướng hướng trong thành chạy về.

Mà Lao gia lão giả kia sau khi bị một phen hành hạ, tại chỗ chỉ còn lại
một bộ quần áo, tất cả xương cốt đều bị Tiên thiên âm phong sát khí hủ
thực hết, ngay cả một ít cỏ dại ở chung quanh cũng trở nên khô héo rồi.

Nếu có người thấy một màn như vậy, chỉ sơ đều phải bị sợ choáng váng, thật quá đáng sợ, quá kinh khủng.

Lăng Tiếu lê thân thể trọng thương trở lại gian phòng của mình liền ngã xuống, bất tỉnh nhân sự rồi.

Nếu không phải lúc trước hắn tu luyện Kim Cương Ngũ Biến quyết, sợ rằng
lúc đó bị Lao gia lão giả oanh hai phát liền chết ngay tại chỗ rồi.

Mặc dù như thế, hắn cũng bị thương vô cùng nặng, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị vỡ vụn rồi.

Hoàn hảo hắn kịp thời phục dụng đan dược, Tam Phân Quy Nguyên Khí cùng
Kim Cương Ngũ Biến quyết đều đang tự hành vận chuyển, dược lực của đan
dược rất nhanh liền bị phân hóa ra rồi.


Đáng tiếc hắn chảy máu quá nhiều, vẫn là hôn mê bất tỉnh, ý thức tự động không có, tốc độ hấp thu của hai đại huyền công cũng giảm bớt, chữa trị tự nhiên là chậm đi rất nhiều.

Lăng Tiếu căn bản không biết trong phòng của hắn trừ Hạ Huyên Huyên ra
còn có một người, nếu như là địch nhân mà nói, Lăng Tiếu chỉ sợ sẽ không còn thấy được mặt trờ vào ngày mai nữa rồi.

- Tỷ tỷ, đại ca ca hắn thế nào, van cầu ngươi mau mau cứu hắn.

Hạ Huyên Huyên ở thời điểm Lăng Tiếu oanh phá nóc nhà đuổi theo Lao gia lão giả đã bị thức tỉnh.

Ở bên cạnh nàng rõ ràng là thiếu nữ lãnh diễm hôm nay ở tửu lâu lên tiếng trợ giúp Hạ Huyên Huyên.

Thiếu nữ này mặc một bộ tơ lụa màu trắng đơn giản, sau đó cúi người xuống thăm dò thương thế của Lăng Tiếu.

Bạch y thiếu nữ bắt mạch cho hắn, hơi nhíu chút chân mày, sau đó lấy ra hai khỏa đan dược cứng rắn nhét vào trong miệng hắn.

- Huyên Huyên đừng nóng vội, đại ca ca của ngươi nghỉ ngơi một chút sẽ khá hơn.

Bạch y thiếu nữ nhàn nhạt nói với Hạ Huyên Huyên. Kỳ thật trong lòng
nàng cũng không biết Lăng Tiếu còn có thể sống qua được tối nay hay
không.

Mới vừa rồi nàng kiểm tra thân thể của Lăng Tiếu, phát hiện thân thể của hắn cực kỳ suy yếu, lục phủ ngũ tạng cũng lệch vị trí , chỉ sợ đổi lại
là người bình thường đã tuyệt không còn sinh cơ nữa rồi, mà Lăng Tiếu
còn có thể một mực duy trì hơi thở, đây coi như đã là kỳ tích.

Nàng không đành lòng để cho Hạ Huyên Huyên khổ sở, cho nên mới nói một lời nói dối thiện ý để lừa gạt nàng.

- Nga, ta đây ở chỗ này coi chừng Đại ca ca, chờ hắn khỏe lên mới thôi.

Hạ Huyên Huyên ngồi ở bên cạnh Lăng Tiếu, ánh mắt lo lắng không nháy mắt chút nào nhìn hắn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui