Thần Hoàng

Từ lúc Trảm Tiên Hồ Lô luyện thành, Tông Thủ lại có thêm việc để làm. Mỗi ngày đều bỏ ra chút thời gian để nuôi dưỡng bảo vật này, khiến cho tâm ý tương thông, dung nhập vào hồn hải, để biến nó thành bản mệnh chi vật. Chỉ có như thế mới có thể phát huy tận cùng được Trảm Tiên Hồ Lô này. Cứ qua một ngày thì đám huyết vân ở bên ngoài phương thế giới sẽ càng mở rộng không ngừng. Tông Thủ ngẫu nhiên dùng Huyết đồng để quan sát thì thấy chu vi của mấy tiểu thiên thế giới đã bị Huyết vân kia ảnh hưởng rồi. Không hề thiếu biến dị linh thú được sinh ra, khiến cho thiên địa lệ khí cũng xuất hiện, mà ở dưới Trảm giới thai kia, thì sát khí đã tích tụ dần thành thực chất. Lục Vô Bệnh nói muốn kéo dài thời gian tạo nên Trảm Giới thai này, để xem thành quả thế nào. Chỉ gần mấy ngày dừng lại liên tục thôi thì cũng coi như là đã bị gián đoạn rồi. Nhưng mà muốn duy trì Trảm giới đài này để không phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ thì mỗi ngày phải giết đại lượng sinh linh của Dạ Ma tộc, để có thể nuôi dưỡng huyết sát lực mà đám sinh linh có trí tuệ chết đi càng ngày càng nhiều. Tông Thủ cũng chỉ có thể thở dài trong lòng mà thôi, vì tuy hắn không muốn bất nhân như thế, nhưng trong lòng cũng không có nửa phần ý niệm ngăn cản. Sự đồng tình của hắn còn chưa có thể bao trùm cả đám dị tộc này được, vì không thể đem mấy sự an nguy tính mạng của trăm vạn Đại Kiền tinh nhuệ, rồi hàng tỉ con dân Kiền quốc đặt vào hiểm địa cho được. Cứ không quan tâm tới mọi chuyện như trước lại hay, tiếp tục lại luyện chế từng đạo Ngự Long nha kiếm và Long đan, nhanh chóng hoàn thiện Lục thần ngự đao quyết. Trong quân thiên tiên phủ nhoáng cái đã qua hai năm, không biết ra sao mà bên người hắn Ngự đạo long nha kiếm đã lên tới bốn trăm bốn mươi thanh, còn Tinh thần đạo chủng cũng là bốn trăm ba mươi hai viên, mới qua bốn tiểu chu thiên, đối ứng với Tứ Tượng. Tài liệu cũng không chỉ là Thuấn Không long đan nữa, mà Tông Thủ còn cho thêm vào đó không ít thú đan để tăng thêm biến hóa cho Tam Thiên Tinh Lạc. Dưới sự thôi diễn của Thái Thượng tru ma đồ thì Thánh Ngân tru ma trận cũng đã có kết quả, với sự tính toán của Tông Thủ thì có thể tăng lên khoảng bốn phần pháp lực của hắn. Nếu mà tính ra với tu vi Thần Cảnh giờ của hắn có sự gia trì của bộ Thánh Ngân tru ma trận này thì có thể tương đương với Thần Cảnh trung kỳ rồi. Tất cả đều tiến triển rất trôi chảy, chỉ có mỗi Trảm Tiên Hồ Lô với sự cảm ứng của Trảm giới đài thì càng ngày thêm mạnh hơn. Mà ngày thứ bốn chín kia, đám huyết vẫn trên thạch thai thình lình phóng ra một đạo huyết sắc cự nhận đã ngưng tụ thành hình. Tông Thủ chợt tỉnh từ trong nhập định, cảm thấy cảm xúc cuồn cuộn, tâm thần khó an, cho nên một trận này phải quyết thắng bại, không thể kéo dài được. Huyết vụ tràn ngập bên trong giới hà, tròn mười hai đạo kim sắc quang hoàn, không hề dự liệu được mà mở. Thác loạn thần quyết trong nháy mắt đem hư không bao phủ, Tông Thủ mặc một bộ tử hồng bào, chậm rãi đi tới trước huyết vụ. Ở gần như này rồi mới có thể cảm giác được, thạch thai to lớn ở bên huyết vụ kia ra sao. Cả thạch thai cao tám vạn hai ngàn trượng, dài chín vạn chín ngàn trượng, một dạng kim tự tháp đảo ngược. Hiện tại mới chỉ tạo ra được hai phần ba mà thôi, phần còn lại vẫn chưa có hoàn thành. Thế nhưng khí thế mạnh mẽ, lệ khí cũng đã tràn ngập ra tứ phương rồi, càng không biết đã hao tổn biết bao nhiêu ngọc thạch, cùng với linh huyết của đám trí tuệ sinh linh để tạo nên nó. Nhất là thanh huyết nhận bên trên thạch thai kia, khiến cho mọi người cảm thấy khó khăn trong việc hít thở, nhìn mà thấy giặt mình: - Xung quanh không có dấu vết đại quân ẩn nấp, xem ra đám Dạ Ma tộc này có vài phần thành ý đó. Chắc hẳn là thành tâm từ bỏ chiến tranh! Một thân ảnh hiện ra, xuất hiện trước người Tông Thủ. Tay cầm phất trần, dung mạo tang thương, chính là Minh Nhật Hiên cư sĩ. Hắn đến trước Tông Thủ một bước là vì huyền cơ nơi này, đã được thiên địa dừng lại, không thể nào đo lường được. Cho dù là huyết vân trong cấm trận ra sao, hay là xung quanh nơi đó có huyễn thuật hay không, đều có thể tìm hiểu kỹ lưỡng, so với phần thế huyết đồng của Tông Thủ còn đáng tin cậy hơn nhiều: - Chỉ có thể nói mấy vị thượng hoàng đế quân của Ám Thế ma đình kia, cũng không phải là qua vô tình, cũng có quý trọng tính mạng của nhân tộc. Diệp Hiên ở sau lung Tông Thủ cũng cười nói: - Tất nhiên, cũng có thể nói là mấy vị kia tự tin mười phần cho nên không cần phải bố trí binh mã cũng chưa biết chừng. Trảm giới đài này cũng khá hoàn hảo, từ nơi thạch thai kia sát lực càng lúc càng thêm mạnh. Tu sĩ dưới lục giai chỉ cần tới gần thôi cũng sẽ bị sát lực xâm chiếm, mà mất đi thần trí. Cho dù Da Ma Tộc đại quân tinh nhuệ thì trong năm ngàn vạn quân thì trên lục giai chỉ có trăm vạn mà thôi. Trừ phi là kết trận mà chống lại, nếu không thì làm sao có đủ lực lượng mà tham chiến đây? Ý tứ giễu cợt từ trong lời hai người chính là do vậy, Có lẽ lúc đầu cũng biết, Dạ Ma tộc cho bố trí mai phục ở đây, khả năng vô cùng nhỏ. Trong mắt Tông Thủ chỉ còn lại sự kinh dị, nhìn đám thạch thai huyết sắc kia, hắn cũng đã có chuẩn bị mà tới, cho dù có thấy gì ở đây hẳn là cũng không kinh ngạc. Nhưng không lâu sau khi hắn tới gần, Thái Thượng diệt độ thục kinh liền có động tĩnh. Hẳn là đã tìm được bộ phận không trọn vẹn rồi, bởi tình hình y hệt với lần ở trong Tần mộ vậy.. Mà Tông Thủ cũng chợt phát hiện ra ở chỗ thạch thai kia bỗng nhiên hiện ra một bức tranh vẽ, tựa như phong cách giống y như đúc với ba tấm Thái Thượng diệt độ thực kinh đồ lực. Huyền diệu vô cùng, tựa hồ thai nghén ra thiên địa đạo lý vậy, tất cả đều được dung nạp vào trong tấm quyển bé nhỏ đó. Mơ hồ là hạch tâm của Trảm giới đài này, xung quanh có vô số linh vân bao quanh, nhưng những chỗ tưởng như là kẽ hở nhược điểm của huyết sắc ngọc thai thì lại là chỗ kiên cố nhất. Lúc trước Tông Thủ có dùng phần thế huyết đồng để thăm dò thì cũng không thể trông thấy được, lúc này Thái thượng diệt độ kinh sinh ra phản ứng thì hắn mới có thể dùng mắt thường để quan sát được! Thì ra là vậy! Trảm giới đài này, hóa ra nguyên bản chính là một bức Thái Thượng diệt độ thực kinh tàn đồ hay sao? Mà huyết sắc thạch thai khổng lồ này thực chất chỉ là để khuếch đại ra mà thôi, có thể mang thần thông bên trong tấm đồ lục đó phóng xuất ra bên ngoài, lại bao gồm cả huyết sát lực nữa. Tông Thủ càng cảm thấy bản Thái Thượng diệt độ kinh trong tay hắn thực là tà dị vô cùng, hết lần này tới lần khác, nội dung trong đó đều tự thành đại đạo. Mơ hồ có vài phần cảm giác bất an, cũng không phải là vì Trảm giới đài hay là những tên cường giả Dạ Ma tộc đã ẩn náu kia. Đó là khi trông thấy bản đồ lục kia thì những gì Tông Thủ hiểu về nó lại tăng thêm một tầng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui