Thần Điển

Trong nháy mắt đã trôi qua hai ngày, theo thường lệ là Địch Áo đi rút thăm. Kết quả để cho Địch Áo cảm giác tiếc nuối, lần này vẫn không thể rút trúng khu bốn mươi chín của Đạt Nhĩ Sâm.Sau khi Đạt Nhĩ Sâm biết được kết quả rút thăm cũng thở phào nhẹ nhỏm, bây giờ hắn không có một chút phần thắng đối với mấy người Địch Áo. Xem như là vận khí không tệ rồi, còn có thời gian để cho hắn an bài vài thứ."Khu ba mươi ba?" Phổ Lai Tư nhìn cây thăm bằng trúc trong tay Địch Áo, sắc mặt rất là cổ quái, tựa hồ là dở khóc dở cười thì phải?"Có vấn đề gì sao?" Địch Áo ngạc nhiên nhìn sang Phổ Lai Tư, chẳng lẽ khu ba mươi ba này lại là người quen của Đạt Nhĩ Sâm. Nếu vậy đúng là quá trùng hợp rồi, Địch Áo cảm thấy cần thiết phải điều chỉnh chiến thuật lại cho thích hợp, lần này hắn tuyệt đối không hạ thủ lưu tình."Không phải như ngươi nghĩ." Phổ Lai Tư từ vẻ mặt Địch Áo đã đoán ra đối phương có thể là hiểu sai ý của mình rồi, vội vàng mỉm cười giải thích: "Người của khu ba mươi ba quan hệ với chúng ta không tệ, ha hả, vận khí của bọn hắn quá kém, còn sớm như vậy đã gặp được các ngươi. Phải biết rằng thực lực tổng hợp của bọn họ mạnh hơn chúng ta một mảng đó.""Bằng hữu của ngươi?" Địch Áo cảm thấy khá là ngạc nhiên."Đúng vậy, năm ngoái bọn họ xếp hạng khá cao, nhưng năm nay..." Phổ Lai Tư thở dài lắc đầu, không có tiếp tục nói hết.Lúc này một thanh âm ở phía sau lưng hai người vang lên: "Phổ Lai Tư? Ngươi ở nơi này hả? Ha ha, làm cho ta tìm lâu lắm rồi."Địch Áo và Phổ Lai Tư xoay người nhìn lại, một thanh niên mặc áo vải bạc màu, vóc người to lớn, khuôn mặt ngăm đen đang mỉm cười nhìn tới hai người."Ta cũng biết thế nào ngươi sẽ tìm đến ta." Phổ Lai Tư cười cười nói: "Các ngươi không quen nhau đúng không? Để ta giới thiệu một chút, vị này là Bối Lạc Khắc ở khu ba mươi ba, vị này chính là..."Phổ Lai Tư còn chưa nói hết đã bị Bối Lạc Khắc cắt ngang: "Vị này ta dĩ nhiên nhận thức, Địch Áo đúng không?"Địch Áo cười cười gật đầu, chủ động bắt tay Bối Lạc Khắc, trong lòng đúng là hơi buồn bực, nhìn bộ dáng của đối phương hình như là cố ý tìm tới đây, hắn muốn làm gì? Bảo mình nương tay?"Ngày mai sẽ là đợt tranh tài giữa hai khu của chúng ta, đến lúc đó hi vọng Địch Áo huynh đệ hạ thủ lưu tình, đừng để cho chúng ta thua quá khó coi." Bối Lạc Khắc mỉm cười tự giễu."Tinh thần của ngươi cũng quá kém đi? Còn chưa có đánh đã nhận thua?" Phổ Lai Tư ở một bên trêu chọc.Bối Lạc Khắc tức giận trợn mắt nhìn Phổ Lai Tư: "Ngươi không cần phải chê cười ta, nếu đổi thành các ngươi cũng giống như vậy thôi. Bây giờ bên trong bộ sơ cấp có ai dám nói có thể đánh thắng khu năm mươi mốt?""Không nên nói như vậy, kết quả trận đấu thường thường thay đổi trong nháy mắt, rất khó nói sẽ xảy ra chuyện gì, có lẽ chúng ta cũng phạm phải sai lầm nào đó." Địch Áo nói.Bối Lạc Khắc gãi gãi đầu: "Thật ra ta lo lắng chính là chuyện này." Sau đó làm như khó xử nhìn thoáng qua Phổ Lai Tư, bộ dạng muốn nói lại thôi."Muốn nói cái gì thì cứ nói đi, ngươi cũng biết rồi, thật ra đám người Địch Áo rất dễ thân cận." Lúc này Phổ Lai Tư dĩ nhiên phải giúp Bối Lạc Khắc, lấy mức độ hiểu biết của Phổ Lai Tư với Bối Lạc Khắc, không thể nào nói lên yêu cầu gì quá đáng."Chỉ cần ta có thể giúp được thì ta sẽ giúp, ngươi cứ việc nói ra, ngươi đã là bằng hữu Phổ Lai Tư cũng chính là bằng hữu của Địch Áo ta, không cần phải cố kỵ." Địch Áo rất tò mò không biết đối phương đến tột cùng muốn nói gì."Là như thế này." Bối Lạc Khắc ngượng ngùng nói: "Thật ra chúng ta tham gia thi đấu là vì lịch lãm, trọng yếu hơn là vì học phần. Năm nay ở cuộc thi đoàn đội, chúng ta xem như không còn hy vọng rồi, cho nên muốn lấy được chút ít học phần ở phần thi đấu cá nhân." Bạn đang đọc truyện được tại "Thì sao?" Địch Áo ngẩn ra, trong lòng thầm nghĩ chuyện này có quan hệ gì tới mình?"Bối Lạc Khắc, có lời gì thì cứ nói thẳng ra đi? Nếu như vậy nữa, chúng ta tốt nhất bỏ qua chuyện này cho rồi." Phổ Lai Tư thở dài, quen biết đám người Địch Áo quãng thời gian dài như vậy, hiển nhiên hắn hiểu đại khái tính tình mấy người Địch Áo. Càng quanh co lòng vòng lại càng làm cho Địch Áo bất mãn, cho nên còn không bằng dứt khoát nói ra cho nhanh."À à, ý ta là mọi người có thể điểm đến là dừng? Dù sao chúng ta còn phải tham gia cuộc thi cá nhân, nếu có người bị thương nhất định sẽ ảnh hưởng đến trận thi đấu sau này."Phổ Lai Tư Đốn thở ra một hơi, còn tưởng rằng Bối Lạc Khắc muốn làm chuyện gì cao xa, không khỏi vừa tức giận vừa buồn cười, nói: "Ngươi lo lắng chuyện này?"Địch Áo rất là bất đắc dĩ, xem ra chuyện xấu lúc nào cũng gây ảnh hưởng lớn hơn chuyện tốt, đối thủ thứ nhất của mình vốn không có bị thương, bây giờ nhìn lại hình như đã bị mọi người quên mất rồi. Bọn họ chỉ nhớ kỹ lúc mình xuất thủ đánh gục tên thanh niên tàn nhang kia thì phải?"Thật ra ngươi hoàn toàn không cần lo lắng, lần trước là do đám người Khố Ân Tư có động cơ không tốt. Ta bất đắc dĩ mới phải hạ nặng tay, nếu là tỷ thí bình thường sẽ không có phát sinh tình hình như vậy. Cho dù ngươi không phải là bằng hữu Phổ Lai Tư, ta cũng không thể làm như vậy." Địch Áo cười nói.Bối Lạc Khắc thở phào nhẹ nhỏm, từ trước tới nay lời đồn đãi về khu năm mươi mốt phần lớn đều là mặt xấu, ví dụ như cái gì là đập phá cửa nhà viện trưởng, ẩu đả với đội tuần tra, lần trước tranh tài lại càng trực tiếp ra tay giết người. Phải biết rằng lúc ấy Địch Áo hoàn toàn có thể lựa chọn đánh tên thanh niên kia ra khỏi lôi đài là được, không cần thiết phải đánh chết làm gì, nhưng Địch Áo hết lần này tới lần khác lại làm như vậy. Cho nên khi Bối Lạc Khắc biết được đối thủ của mình là những người thuộc khu năm mươi mốt, trong lòng khó tránh khỏi thấp thỏm bất an.Giờ phút này nghe được Địch Áo chính miệng hứa hẹn, Bối Lạc Khắc nhất thời cảm thấy áp lực giảm bớt rất nhiều, nụ cười cũng sáng sủa hơn trước. Xem ra Phổ Lai Tư nói không sai, người của khu năm mươi mốt rất dễ thân cận, lời đồn đãi đúng là không thể tin, làm hại bản thân mình lo lắng vô ích lâu như vậy.Nghe nói lại đến phiên khu năm mươi mốt tiến hành tranh tài, khu vực quanh sân thi đấu lập tức người người ra vào tấp nập, không chỉ là học viên cấp thấp, ngay cả học viên bộ cao cấp và bộ cực hạn cũng bị kinh động. Địch Áo luôn lấy lực lượng một người đối kháng nhiều đối thủ, hơn nữa đánh vô cùng thống khoái chèn ép đối phương không thở nổi. Giống như trong lòng hắn không bao giờ tồn tại bất kỳ áp lực nào, tình huống như thế rất hiếm khi phát sinh, trừ phi đẳng cấp chênh lệch rất lớn. Nhưng thực lực Địch Áo thật ra không cao, vì thế người ta suy nghĩ trăm mối vẫn không có lời giải, rất nhiều người muốn tận mắt nhìn xem rốt cuộc Địch Áo dùng phương thức gì giành được thắng lợi.Hoắc Phu Mạn đại đế của Sư Tâm đế quốc để cho Lôi Mông đến Tử Vong Chi Ca học viện tu luyện, chính là vì muốn Lôi Mông phát triển lớn mạnh, giành được sự tôn kính toàn thể thành viên ở nơi này, nhằm mục đích gầy dựng trụ cột kiên cố cho tương lai. Kết quả lại bị bằng hữu Lôi Mông chiếm đoạt danh tiếng, không biết lúc hắn nghe được tin tức này, tâm tình sẽ trở nên như thế nào? Nhưng có một điểm tất nhiên, đó là Địch Áo sẽ biến thành đối tượng được bọn họ quan sát trọng điểm."Người nhiều như vậy." Lôi Mông nhìn chung quanh khán đài rời tự lẩm bẩm."Hôm nay không tới phiên ngươi náo động đâu." Địch Áo cười nói."Ngươi nói là Ca Đốn hả?" Lôi Mông nói: "Ta đây vẫn phải bề bộn nhiều việc."Ngay khi bọn hắn nói chuyện, vị đạo sư trên lôi đài đã tuyên bố bắt đầu tranh tài, sau đó rời nhanh chóng rời khỏi sân đấu.Bối Lạc Khắc đứng ở đối diện Địch Áo gật đầu chào hỏi, lại có ý giống như nhắc nhở Địch Áo, ngươi có nhớ ước định ngày hôm qua không? Đừng có đánh quá thật tình đó nha!Nếu như có thể được, thật ra Bối Lạc Khắc muốn trực tiếp nhận thua cho lành, bởi vì cuộc chiến đấu này không có bất kỳ ý nghĩa. Dù sao có đánh cũng đánh không lại, nhưng thân phận võ sĩ đang ước thúc hắn, hôm nay có thể nhận thua vì gặp đối thủ cường đại, ngày mai thì sao? Ra ngoài chiến trường chân chính thì thế nào? Huống chi ngày hôm nay người xem đông xuất kỳ, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra nếu bây giờ trực tiếp nhận thua, khu ba mươi ba của hắn sẽ biến thành công địch của tất cả học viên. Để cho nhiều người như vậy đến không một chuyến, sau này còn muốn lăn lộn bên ngoài?Địch Áo lui về phía sau một bước, Tác Phỉ Á, Tuyết Ny và Y Toa Bối Nhĩ chậm rãi tiến lên trước, ở bên trong tuyển thủ khu ba mươi ba cũng có ba võ sĩ đi ra, khi giữa khoảng cách giữa hai bên rút ngắn còn không tới ba mươi thước thì chiến đấu lập tức bộc phát.Khu ba mươi ba phái ra tiểu đội chiến đấu tiêu chuẩn là tổ hợp ba hệ Địa, Phong, Hỏa. Bên phía Địch Áo lại là thuần một sắc Thủy hệ võ sĩ.Dựa theo ngày hôm qua ước định, ba nữ tử Tác Phỉ Á sẽ đánh một trận với võ sĩ đối phương phái ra. Địch Áo và Lôi Mông sẽ không ra tay trước khi đối phương ra hiệu nhận thua, đây là vì bọn họ muốn rèn luyện Y Toa Bối Nhĩ mới vừa lên cấp.Mặc dù Địch Áo nói rất đơn giản, yêu cầu song phương cố gắng đánh cho hết sức, nhưng tuyển thủ khu ba mươi ba làm sao cũng không dám xuất toàn lực đả thương đối phương, lỡ may chọc Địch Áo nổi giận thì ai đi ra gánh chịu kết quả đây?Trên khán đài, khán giả cũng đang nghị luận vô cùng náo nhiệt, mặc dù các nữ tử Tác Phỉ Á đã dốc hết sức, tuyển thủ khu ba mươi ba cũng "có vẻ" đánh rất gian khổ, nhưng người bên ngoài đã sớm nhận ra trận đấu này không hề thật chút nào.Phong hệ võ sĩ của khu ba mươi ba chạy vòng quanh các nàng Tác Phỉ Á, tìm kiếm cơ hội đột phá hàng rào phòng thủ. Hắn đã thử qua mấy lần nhưng mỗi một lần tiếp cận đều bị Y Toa Bối Nhĩ dùng Băng Trùy đánh chạy vội ra ngoài. Không biết là vì Y Toa Bối Nhĩ công kích quá mức sắc bén, hay là lá gan của hắn quá nhỏ, chỉ mới nhìn thấy Băng Trùy loang loáng bay tới chỗ mình là hắn lập tức dùng tốc độ còn nhanh hơn vội vã thoát khỏi chiến trường, có một lần thậm chí thiếu chút nữa vọt ra ngoài sân đấu luôn. C ý tứ hơn nữa chính là hắn trực tiếp bỏ qua Địch Áo, tất cả người xem đều thấy hắn chạy vòng vèo quanh các nàng Tác Phỉ Á, thường xuyên đưa lưng về phía Địch Áo. Chuyện này đúng là quá khó mà tin tưởng nổi, Địch Áo là đội trưởng khu năm mươi mốt, cũng là võ sĩ cường đại nhất kia mà?Địa hệ võ sĩ khu ba mươi ba thì lại đau khổ chống đỡ đám người Tác Phỉ Á công kích, luồng khí lạnh trên lôi đài từng lớp nối tiếp theo từng lớp tràn tới, dần dần ngưng tụ thành một tầng băng thật dày. Mật độ Băng Trùy công kích cực kỳ dày đặc, có đôi khi dĩ nhiên là năm, sau đạo Băng Trùy đồng thời bắn tới với đủ loại góc độ, cơ hồ giam cầm hắn ở bên trong màn sương lạnh giá. Ngay cả Hàn Băng Tỏa Liên cũng bắt buộc hắn phải dốc toàn bộ tinh thần ứng phó.Hỏa hệ võ sĩ của khu ba mươi ba từ vừa mới bắt đầu đã thả ra Chân Hồng Chi Vũ, nhưng Chân Hồng Chi Vũ vốn là chiến trận công thủ nhất thể, hắn lại dùng nó chủ yếu để hiệp trợ Địa hệ võ sĩ phòng ngự?Trong chớp mắt đã qua bảy, tám phút, trên đài vẫn đánh đấm cực kỳ náo nhiệt, cái tên Phong hệ võ sĩ "rất có ý tứ" kia đến tận bây giờ mới hiểu ra các nàng Tác Phỉ Á không chỉ biết tiến công, mà còn biết buông thả Băng Tường phòng ngự. Cho nên vào lúc này hắn đột tiến thất bại lập tức hét lớn một tiếng buông thả mấy đạo Phong Nhận rồi mới rút lui, xem như là có sự thay đổi đáng quý lắm rồi.Nghiêm khắc mà nói, tuyển thủ khu ba mươi ba đã bày ra tinh thần chiến đấu kiên cường vô cùng hoàn mỹ, mặc dù vẫn bị đè ép đánh chật vật nhưng tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua trận đấu.Nếu như đổi thành những học viên bình thường, ở trên khán đài đã sớm có thanh âm phản đối rồi, nhưng bởi vì Địch Áo, Lôi Mông cùng với Bối Lạc Khắc khu ba mươi ba vẫn chưa có đầu nhập chiến đấu làm cho lòng hiếu kỳ của khán giả dâng lên mãnh liệt.Có một ít người đang suy đoán Bối Lạc Khắc sẽ không nhận thua, có khi trực tiếp xông ra đối mặt Địch Áo, nhất định là có đòn sát thủ của mình. Địch Áo vẫn không đầu nhập chiến đấu, có thể là thấy rõ kế hoạch của Bối Lạc Khắc, cho nên đứng ngoài phòng bị bất trắc có thể ập đến bất kỳ lúc nào.Không có ở trong trận đấu sẽ không biết tư vị trong đó, nếu đổi thành bọn họ đứng ở trên đài nhìn xuống phía dưới sẽ minh bạch nguyên nhân của chuyện này.Thế nhưng đám đạo sư đã nhìn thấu đầu mối, võ sĩ ba hệ Địa, Hỏa, Phong phối hợp với nhau chắc chắn mạnh hơn một hệ Thủy hệ võ sĩ rất nhiều, biến hóa cũng linh hoạt hơn nhiều lắm. Địa hệ võ sĩ khu ba mươi ba hoàn toàn có thể mạnh mẽ đột tiến, Phong hệ võ sĩ lập tức phối hợp tiến công đánh loạn trận cước đám người Tác Phỉ Á. Sau đó để cho Hỏa hệ võ sĩ sáng tạo một cơ hội buông thả công kích phạm vi lớn, chứ không phải đứng ở một chỗ làm mục tiêu hoàn mỹ như thế. Đổi lại một góc độ khác, từ đầu đến giờ gã Địa hệ võ sĩ có thể thừa nhận mấy trăm lần Băng Trùy và Hàn Băng Tỏa Liên công kích từ đủ các loại góc độ mà vẫn không bị rối loạn tinh thần. Điều này có ý nghĩa kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, có đủ thực lực thay đổi cục diện.Qua thêm một lúc lâu, mấy vị đạo sư trước sau rời khỏi khán đài, rõ ràng là đánh giả, bọn họ không có hứng thú ở lại xem nữa.Trong nhóm khán giả cũng dẫn phát một trận xao động, đòn sát thủ đâu? Bối Lạc Khắc có phải u mê rồi không, tại sao vẫn chưa ra tay?"Địch Áo, chúng ta ra tay được chưa?" Lôi Mông thấp giọng nói, hắn đã nhận ra người xem đã hết kiên nhẫn rồi."Ừ." Địch Áo gật đầu, thân hình bỗng nhiên khởi động, mục tiêu thứ nhất của hắn chính là Phong hệ võ sĩ. Ngày hôm qua thương lượng với Bối Lạc Khắc không có nói quá cặn kẽ, tự nhiên không thể nào dự liệu được một màn này. Một địch nhân lại dám thường xuyên giao cái lưng của mình ra trước mặt địch thủ? Thật sự là buồn cười quá rồi.Gã Phong hệ võ sĩ vừa định buông thả Phong Nhận về phía Tác Phỉ Á, đột nhiên nhận thấy phía sau có người tiến tới, lập tức thả ra Phong Ưu Nhã chạy trốn sang cánh hông, đang ở giữa không trung liền quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện là Địch Áo bay tới, ánh mắt thoáng cái trợn lên thật to. Tựa hồ muốn nói ngươi không thể xuất thủ được? Sau đó mới hồi tỉnh lại, hiểu ra đã đến lúc kết thúc nên vội vàng hét lớn một tiếng, hai tay liên tục huy động phóng ra bảy, tám đạo Phong Nhận về phía Địch Áo.Địch Áo thân hình chợt lóe né tránh tất cả Phong Nhận, sau đó buông thả Phong Ưu Nhã nhanh chóng tiến tới gần đối phương.Gã Phong hệ võ sĩ lập tức buông thả Tật Phong Tấn Ảnh, ở đời thường có câu được voi đòi tiên, nếu tính mạng của mình đã được bảo đảm. Hắn hi vọng mình có thể chống đỡ thêm một lát nhằm gỡ gạc sĩ diện.Theo lý thuyết, Tật Phong Tấn Ảnh là bí kỹ chạy nước rút trong khoảng cách ngắn, tốc độ hẳn là nhanh hơn Phong Ưu Nhã. Nhưng Địch Áo lại có thể vượt qua trong nháy mắt, hắn không có làm động tác dư thừa, chỉ vỗ nhẹ một cái vào lưng đối phương.Gã Phong hệ võ sĩ bỗng nhiên tăng tốc độ lên rất cao, giống như viên đạn pháo lao ra khỏi lôi đài, bay thẳng về phía khán giả.Khi Địch Áo bắt đầu động thủ, Bối Lạc Khắc cũng động thân. Hắn là Hỏa hệ võ sĩ nhưng có tốc độ không giống bình thường, chỉ nhảy mấy lần lấy đà là có thể tiến vào chiến trường, sau đó thả ra Chân Hồng Chi Vũ.Đám người Tác Phỉ Á đang đánh nhau thoải mái đến mức muốn nghiện rồi, đột nhiên thấy Bối Lạc Khắc tiến tới gần, Tác Phỉ Á lập tức thả ra Băng Tường ngăn chặn đối thủ.Thế nhưng, các nàng Tác Phỉ Á đã chiến đấu trong quãng thời gian dài, nguyên lực tiêu hao rất lớn. Bối Lạc Khắc là Cực Hạn võ sĩ cấp ba nên uy lực Chân Hồng Chi Vũ rất mạnh mẽ, Băng Tường thoạt nhìn chắc chắn lại bị hàng nghìn hàng vạn hỏa cầu phá vỡ trong nháy mắt.Tuyết Ny lập tức bổ sung thêm một đạo Băng Tường nữa.Bối Lạc Khắc quát to một tiếng, ngọn lửa Chân Hồng Chi Vũ ập tới như thủy triều, Băng Tường của Tuyết Ny lập tức sụp đổ. Công kích của hắn quá hung mãnh, hình như là muốn thừa dịp đám người Tác Phỉ Á kiệt lực để đánh chết toàn bộ ba nữ tử này vậy."Tốt, đánh hay lắm!" Trên khán đài lập tức có người lớn tiếng kêu gào cổ vũ.Bối Lạc Khắc không khỏi ngẩn người ngạc nhiên, nhìn lướt qua chỗ có tiếng la hét, công kích vì thế tạm ngừng lại.Người vừa mới la hét lập tức im lặng, giờ phút này hắn nhất định đang hối hận bản thân mình nhiều chuyện, không la thì còn đỡ. Bối Lạc Khắc sẽ không ngừng tấn công, như vậy Địch Áo cũng không kịp thời cứu viện.Ngay khi Bối Lạc Khắc quay đầu lại, Địch Áo đã lao tới gần, Bối Lạc Khắc cười cười, đẩy hai tay về phía trước. Hàng nghìn hàng vạn hỏa cầu của Chân Hồng Chi Vũ ngưng tụ thành một đạo hỏa trụ to lớn bắn thẳng tới Địch Áo. Hắn biết Địch Áo có một thủ đoạn đặc biệt, có thể dùng kình phong vô hình thổi tan bí kỹ của đối thủ. Nếu chiêu này có thể uy hiếp Địch Áo, hắn cũng không có ý định phản đối.Đám khán giả lập tức thấy được một màn kinh người, Địch Áo không tránh không né, đâm đầu vào trong hỏa trụ (cột lửa). Trong khi thân hình của hắn lao thẳng về phía trước, đạo hỏa trụ bị thổi tung hóa thành vô số đốm lửa bay ra bốn phía, cảnh tượng này khiến cho vô số Hỏa hệ võ sĩ phải sợ hết hồn hết vía. Trước mặt Địch Áo, ngay cả Chân Hồng Chi Vũ trở nên yếu ớt vô lực như thế, Hỏa hệ võ sĩ còn có thể làm gì khác đây?Sắc mặt Bối Lạc Khắc cũng biến đổi, sau đó thở dài chán nản.Thân hình Địch Áo đột nhiên chuyển hướng, từ trên bầu trời nhẹ nhàng lướt xuống dưới. Thật ra là bởi vì khí tức hắn ngưng tụ trong cơ thể đã buông thả hết, nếu tiếp tục đối kháng với Chân Hồng Chi Vũ chính là muốn chết.Chốc lát sau, Địch Áo đã thả ra hai đạo Phong Nhận bay xuyên qua hai bên sườn Bối Lạc Khắc, triệt để phá vỡ ý chí chiến đấu của hắn."Ta thua." Bối Lạc Khắc giải tán Chân Hồng Chi Vũ, cao giọng hô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui