Mọi người ở đây, tất cả đều bởi vì biểu hiện của Diệp Trần mà điên cuồng.
Số tầng vượt qua ở trên màn hình lớn vẫn như cũ đang thay đổi nhanh chóng!
"Tầng 910!". truyện ngôn tình
...
"Tầng 917!"
...
"Tầng 930!"
...
Diệp Trần cứ mỗi lần xông phá mười tầng thì ở phía dưới liền thốt lên một tràng, đến cuối cùng, mọi người gần như đều muốn chết lặng.
Bỗng nhiên có người nói:
"Các ngươi nói, vị Diệp thiên kiêu này, có khả năng đánh vỡ ghi chép của Hạo Thiên đại đế hay không?"
Đến lúc này thì không còn có người nào dám mở miệng nói Diệp Trần là phế vật, giọng điệu đã trở nên vô cùng cung kính.
Vấn đề này, sau khi được người ném ra ngoài thì lập tức đưa tới một trận bàn tán sôi nổi cho tất cả những người có mặt ở đây:
"Không có khả năng! Hạo Thiên đại đế thế nhưng là một vị sau Nguyên Thủy đại đế được công nhận là vạn cổ đệ nhất, năm đó thành tích cao nhất là 997 tầng!"
"Không sai! Muốn phá vỡ kỷ lục này, thật sự là quá khó khăn!"
"Biểu hiện của Diệp thiên kiêu tuy rằng nghịch thiên, thế nhưng là sau khi tiến vào tầng thứ 900 thì tốc độ rõ ràng hạ xuống, muốn đánh vỡ ghi chép vạn cổ đệ nhất chỉ sợ là rất không có khả năng!"
...
Ngay từ đầu, gần như tất cả mọi người đều cầm thái độ phủ định.
Dù sao, tên tuổi của Hạo Thiên đại đế thực sự quá vang đội, mà ghi chép kỷ lục 997 tầng kia cũng quá mức kinh khủng, lực áp vô số thiên kiêu vạn cổ đệ nhất mà lại dễ dàng đánh vỡ như vậy?
Tuy nhiên,
Sau khi Diệp Trần tiếp tục gia tăng số tầng lên, tiếng nói của những người có thái độ phủ định lập tức bắt đầu chậm rãi yếu đi.
"Diệp thiên kiêu đã tiến vào tầng thứ 970!"
"971... 972... 973..."
Rất nhiều người sợ người đằng sau không nhìn thấy bắt đầu tự động thông báo thành tích của Diệp Trần.
"Diệp Thiên kiêu tiến vào tầng thứ 980!"
Sau khi Diệp Trần tiến vào tầng thứ 980, toàn bộ người trên khắp đỉnh núi Thiên Kiếp bắt đầu reo hò, rất nhiều người kích động tới nỗi thậm chí lệ nóng doanh tròng.
Đến lúc này, Diệp Trần vô luận là có thể đánh vỡ ghi chép kỷ lục của Hạo Thiên đại đế hay không cũng đã một cái kỳ tích vĩ đại vang dội cổ kim rồi!
Mà bọn họ, tất cả đều nhân chứng sống chứng kiến kỳ tích vĩ đại này!
"Trời ạ! 990 tầng!"
Sau khi Diệp Trần tiến thêm một bước, sau khi bước vào tới tầng thứ 990 kinh người thì toàn bộ mọi người ở trên đỉnh núi hoàn toàn sôi trào!
Thậm chí có rất nhiều người đã bắt đầu thi nhau quỳ rạp xuống đất, hướng về phía phương hướng của Thiên Kiếp thần tháp mà quỳ bái:
"Trước đó là tiểu tử không biết giữ mồm giữ miệng, mở miệng vô lễ, khẩn cần Diệp thánh tha thứ!"
"Diệp thánh uy Vũ!"
"Diệp thánh vô địch!"
...
Đến lúc này, mọi người xưng hô đối với Diệp Trần lại xảy ra thay đổi một lần nữa, đã trở thành "Diệp thánh"!
Thánh là như thế nào?
Tung hoành vô địch, đệ nhất đương thời mới là thánh!
Từ phế vật đến Diệp công tử đến Diệp thiên kiêu, bây giờ thì lại đến Diệp thánh!
Tới giờ khắc này, không ai còn dám mở miệng ra nói lời bất kính với Diệp Trần, thậm chí rất nhiều người đã bắt đầu coi hắn như là thần linh đến cúng bái!
Mà ngay cả Quỳnh Bích Lạc trước đó rất xem thường Diệp Trần, trong lòng cũng dâng lên một chút vô cùng hối hận, nếu nàng ta trước đó biết, Diệp Trần đúng là yêu nghiệt nghịch thiên như thế, há lại sẽ không đồng ý mối lương duyên giữa Diệp Trần và Hi Nguyệt? Chỉ cần có thể lung lạc người này vào trong môn hạ của Lạc Hà tông, vậy Lạc Hà tông cahức chắn sẽ bởi vì người này mà quật khởi!
Đây gần như là chắc chắn!
Nếu như mà so sánh, có lẽ thực lực hôm nay của Tuyệt Vô Địch có mạnh hơn, nhưng là tương lai chỉ cần Diệp Tần không vẫn lạc thì chắc chắn có thể bỏ lại hắn ở đằng sau xa tít tắp!
Vừa nghĩ đến đây, bên trong ánh mắt Quỳnh Bích Lạc lập tức hiện ra vẻ cực nóng, quay đầu nhìn về phía Hi Nguyệt, ôn nhu nói:
"Nha đầu, xem ra ánh mắt của ngươi so với sư phụ mạnh hơn! Là ta sai!"
Quỳnh Bích Lạc đã hạ quyết tâm, chờ đến khi Diệp Trần từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp đi ra, chắc chắn phải nghĩ trăm phương ngàn kế, lôi kéo hắn tới Lạc Hà tông, cho dù là đối với việc bị đối phương làm cho nhục nhã, cũng không tiếc gì!
Hi Nguyệt nghe được Quỳnh Bích Lạc chủ động nhận sai, đầu tiên là nao nao, sau đó hốc mắt đỏ bừng, suýt chút nữa thì rơi lệ.
"Sư phụ..."
Quỳnh Bích Lạc lại nói tiếp:
"Tuy nhiên, ngươi nhất định phải để Diệp công tử, gia nhập Lạc Hà tông chúng ta, hiểu chưa?"
Hi Nguyệt bây giờ mới hiểu được ý đồ của sư phụ mình, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ do dự, cuối cùng hít sâu một hơi, nói:
"Sư phụ, ta đã nói với ngài rồi, ta thích hắn cũng không phải bởi vì thực lực của hắn, vô luận hắn là phế vật hay là thiên tài ta đều thích hắn!"
"Cho nên, ta tuyệt đối sẽ không dùng tình cảm đi bức bách hắn làm bất cứ chuyện gì!"
"Ngươi..."
Quỳnh Bích Lạc lập tức tức giận đến không nhịn được, còn đang muốn tiếp tục khuyên.
Đúng lúc này, xung quanh lại vang lên từng đợt tiếng kinh hô vang vọng cả đất trời:
"Diệp thánh đã đến tầng thứ 997!"
"Hắn thế mà....thật...phá vỡ ghi chép kỷ lục của Hạo Thiên đại đế!"
"Đây chính là thành tích tối cao từ trước tới nay trên tượng đài Thiên Kiếp a!"
"Chẳng lẽ hắn thật có thể leo lên tầng thứ 1000 trên đỉnh tháp?"
...
Ở bên trong từng trận tiếng kinh hô của mọi người, trọn vẹn lại qua gần hai giờ, số tầng lại phát sinh biến động lần nữa!
Tầng thứ 998!
Vào giây phút này, Diệp Trần đã hoàn toàn thành công vượt qua Hạo Thiên đại đế!
Vạn cổ đệ nhất!
Toàn trường lại sôi trào lần nữa!
Tiếp theo lại có càng nhiều người hơn thi nhau té quỵ dưới đất, hướng về phía Thiên Kiếp thần tháp mà quỳ bái.
Ai có thể nghĩ tới!
Ai có thể nghĩ tới!
Vốn là một tên tiểu tửu ngông cuồng không có danh tiếng gì, vậy mà có thể vượt qua Hạo Thiên đại đến vạn cổ đệ nhất, trở thành tân vạn cổ đệ nhất!
Tuy nhiên, không có ai biết, Diệp Trần đi tới một bước này đã nổ lực trả giá cao thảm trọng tới cỡ nào!
Lúc này, ở bên trong tầng thứ 998 của Thiên Kiếp thần tháp!
Diệp Trần lúc này đã hoàn toàn biến thành một tên huyết nhân, trên người gần như không có một chỗ nào là hoàn hảo, ngũ tạng lục phủ thậm chí là cốt tủy đều đã bị xé nứt ra toàn bộ!
Sau khi tiến vào 900 tầng, cahửng những trọng lực trên thềm đá đã đạt tới độ kinh khủng trăm vạn lần trở lên, mỗi một đạo thần lôi rơi xuống đủ để dễ dàng oanh một tên Phản Hư Chân Quân thành bã vụn!
Sau khi tiến vào tầng thứ 970, cho dù là Hợp Đạo Tiên Quân ở trong đó cũng sẽ thân tử đạo tiêu!
Đi tới tầng thứ 990 cho dù Độ Kiếp Đế Quân có thực lực hơi kém ở trong đó thì chỉ sợ cũng khó mà kiên trì!
Nếu không phải trước đó Diệp Trần đã ngưng tụ ra bốn mươi chín cái phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc thì hắn sớm đã chết không dưới một ngàn lần!
Hoặc là nói, hắn thật ra thì cũng sớm đã chết đi vô số lần, chỉ có điều dựa vào phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc mà lần lượt sống cho tới bây giờ.
Cứ như vậy, không ngừng chết đi, trùng sinh, chết đi, trùng sinh...luôn luôn kiên trì cho tới bây giờ.
Ý thức của Diệp Trần lúc này, thật ra thì sớm đã hoàn toàn mơ hồ, hắn căn bản cũng không biết mình đã phá vỡ ghi chép của Hạo Thiên đại đế, mà hoàn toàn dựa vào một cỗ chấp niệm mà kiên trì.
"Ta không thể từ bỏ... Không thể từ bỏ..."
Diệp Trần ở trong lòng cuồng hống, thế nhưng là hắn vào lúc này gần như đã không cảm ứng được sự tồn tại của thân thể mình!
Nếu không phải bốn mươi chín loại phù văn pháp tắc kia, từ đầu đến cuối quấn quanh thật chặt ở trên người hắn, thân thể của hắn sớm muộn đã bị oanh thành ngay cả cặn bã cũng không còn!
Thế như co dù là vậy, cũng đã đạt tới cực hạn của Diệp Trần, mỗi khi bước ra một bước, đều là gian nan như thế, vô luận là nhục thể hay là thần hồn đều ở bên biên giới lúc nào cũng chuẩn bị sụp đổ!
Ầm
Lại là một đạo thần lôi rơi xuống!
Két kít!
Diệp Trần giống như nghe được tiếng xương cốt nát bấy, tế bào vỡ vụn, thân thể giống như đã không còn tồn tại!
Cực hạn!
Thật đã đến cực hạn!
Dường như chỉ có thể từ bỏ...
P/S: Ta thích nào...chương 6....Chài ơi...Kim Phiếu a.... Cảm ơn KhiemHD 5000 TLT, cảm ơn ho17641: 5000 TLT
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...