Tuy rằng Diệp Trần sớm đã dự liệu được, Hách Liên Thiết Thụ sẽ tìm tới cửa, nhưng không có nghĩ đến, hắn vậy mà tới nhanh như thế!
Ngay lại lúc Diệp Trần chuẩn bị đứng dậy chuẩn bị tiêu diệt hắn đi thì ông lão mặc áo bào màu tím ở trên đài cao kia bỗng nhiên mở miệng, "Hách Liên tướng quân, lão phu không biết ngươi cùng với vị tiên sinh này có ân oán gì, tuy nhiên hắn đã ở trong phòng đấu giá Vạn Tượng của chúng ta thì đó chính là khách quý của chúng ta, còn xin ngài tuân thủ phép tắc phòng đấu giá chúng ta!"
"Ngươi nói cái gì?"
Hách Liên Thiết Thụ rõ ràng là đang rất bực, không thể không trừng hai mắt một cái, trên người phóng xuất ra một cỗ khí thế cường đại.
Oanh!
Một số người gần đó lập tức bị cỗ khí thế cường đại kia ép tới hít thở không thông.
Tuy nhiên, A Bố Đa ông lão mặc áo bào tím kia vẫn có bộ mặt bình thản như cũ, không vui không buồn nói:
"Lão phu nói vẫn là câu nói kia, vô luận là ai đã tiến vào phòng đấu giá Vạn Tượng của ta, vậy sẽ phải tuân thủ phép tắc phòng đấu giá chúng ta, ai cũng không thể ngoại lệ!"
"Nếu như người mà ngài muốn tìm, nguyện ý tự mình ra ngoài thì lão phu tự nhiên không có ý kiến, bằng không mời ngài đợi đến sau khi hội đấu giá kết thúc thì hãy giải quyết ân oán cá nhân của các ngươi!"
"Nếu như bất luận kẻ nào nhào sự ở chỗ này thì đó chính là kẻ địch với thương hội A Lí chúng ta!"
Hách Liên Thiết Thụ nghe được điều này thì lông mày lập tức nhíu chặt hơn, thương hội A Lí chính là thương hội đệ nhất Ma giới, thế lực trải rộng tới chín chủ thành lớn, chính là Ma Hoàng cung cũng không dám dễ dang trêu chọc.
Quan trọng nhất là A Bố Đa trước mắt này chính là cao tầng của thương hội A Lí, từ trước đến nay được biết đến với tính tình bảo thủ.
Vừa nghĩ tới đây, Hách Liên Thiết Thụ không thể không hít sâu một hơi, vừa liếc mắt hung ác nhìn chằm chằm Diệp Trần, khóe miệng lộ ra một nù cười tàn khốc, lạnh giọng nói:
"Tiểu tử! Nếu như bây giờ ngươi ngoan ngoãn tự mình cút ra ngoài, bản tướng quân có lẽ có thể lưu ngươi một cái toàn thây!"
Hai người Nạp Lan Nhu Nhiên và Đái An Na sớm đã bị dọa đến thân thể mềm mại toàn thân run rẩy.
Hách Liên Thiết Thụ ở trong toàn bộ Ma giới đều có tiếng tăm lừng lẫy!
Các nàng há lại sẽ chưa từng nghe nói qua?
Đây chính là cường giả cảnh giới Trùng Tiêu chân chính!
Sau khi Nạp Lan Nhu Nhiên sợ mất mật, không thể không nhìn về phía Diệp Trần ở bên cạnh, thấy được sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là nhàn nhạt liếc qua Hách Liên Thiết Thụ, chậm rãi nói:
"Nếu như bây giờ ngươi rời khỏi đây, ta có thể tha cho ngươi một cái mạng chó!"
Oanh!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời kia, không chỉ hai người Nạp Lan Nhu Nhiên và Đái An Na suýt chút nữa thì ngất đi, mà toàn bộ phòng đấu giá trong nhãy mắt cũng nổ tung lên, tất cả mọi người ngay lập tức đều đã bắt đầu bàn bạc sôi nổi.
"Tiểu tử này có địa vị gì? Cũng dám nói chuyện như thế với Hách Liên Tướng Quân!"
"Các ngươi cũng còn không có nghe nói sao? Nghe nói tam công tử Hách Liên Bằng Phi của phủ Hách Liên tướng quân bị đánh trở thành một đống thịt vộn ở trước mặt mọi người, xem ra hung thủ chắc là người này!"
"Không phải chứ! cái tên này cũng quá hung hãn đi! Ngay cả phủ Hách Liên tướng quân cũng dám trêu chọc?"
"Giết người không nhanh chạy trốn thế mà lại còn dám đến nơi đây, chẳng lẽ hắn coi là chỉ một cái phòng đấu giá Vạn Tượng, là có thể bảo vệ được mạng nhỏ của hắn sao?"
"Thực lực của Hách Liên tướng quân thế nhưng cũng không so với thương hội Ai Lí kém bao nhiêu, mặc dù Hách Liên tướng quân không muốn trở mặt với thương hội A Lí, nhưng muốn để cho hắn bỏ qua mối thù giết con thì đây tuyệt đối không thể a!"
...
Mọi người bàn bạc sôi nổi, trong ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Trần có hiện ra vẻ kinh ngạc, có thương hại, có đùa cợt...đủ các loại dáng vẻ, không có trường hợp cá biệt.
Mà sau khi Hách Liên Thiết Thụ nghe được lời này của Diệp Trần thì càng tức giận đến phổi đều muốn nổ, hận không thể lập tức tiến lên, ăn ống nuốt tươi cái tên đáng ghét này.
Tuy nhiên, hắn đến cùng cũng là nhân vật kiêu hùng, biết thương hội A Lí không thể dễ dàng trêu chọc, cuối cùng vẫn rõ ràng nhịn được.
"Được rất tốt! Tiểu tử, bản tướng quân sẽ để cho ngươi sống thêm một lát, chờ đến khi hội đấu giá kết thúc thì chính là giờ chết của ngươi!"
Nói xong lời này, Hách Liên Thiết Thụ trực tiếp đi ra khỏi phòng đấu giá, tuy nhiên ở trước khi đi vẫn hung hăng liếc mắt trợn lên với Diệp Trần.
Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như không có nhìn thấy hắn, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ.
Ngay cả mọi người thấy cảnh tượng này thì cũng không thể không đến lại lần nữa âm thầm trao đổi, "Thực lực của tiểu tử này thế nào, tuy rằng còn không nhìn ra, tuy nhiên đối mặt với Hách Liên tướng quân, thế mà có thể bình tĩnh được như thế, vẻn vẹn phần can đảm này chỉ sợ thiên hạ cũng không có mấy người có thể làm được!"
"Này! Ta nhìn hắn cũng chẳng qua chỉ đang liều chết mà thôi, thật ra thì trong lòng hơn phân nửa là đang sợ đến khiếp vía!"
"Nói không chừng người này có bối cảnh thâm hậu gì đó, cũng chưa biết được a!"
"Mọi chuyện chờ sau khi hội đấu giá kết thúc thì tự nhiên có thể thấy được rõ ràng!"
...
Mắt thấy toàn bộ phòng đấu giá, ồn ào náo động lần nữa thì A Bố Đa ông lão mạc áo bào tím kia ở trên đài cao lập tức nặng nề ho một tiếng, cất cao giọng nói:
"Yên lặng!"
"Ta tuyên bố, lần đấu giá hội này chính thức bắt đầu!"
Mọi người nghe được điều này, lúc này mới yên tĩnh trở lại, ánh mắt một lần nữa chuyển dời đến trên đài đấu giá.
"Sau đây, mời vật đấu giá đầu tiên của hội đấu giá này của chúng ta ra!"
Theo giọng nói của A Bố Đa rơi xuống, một cô nàng Ma tộc có vóc người nóng bỏng, ăn mặc hở hang bê lấy một cái khay ngọc màu trắng, dáng dấp xinh đẹp từ phía sau đi ra.
Mà ở bên trong khay ngọc màu trắng kia thì là một gốc thực vật có lá màu tím, gốc thì màu trắng, quanh thân hiện lên lưu quang nhàn nhạt, nhìn là biết không phải thứ bình thường.
"Các vị mời xem, đây là một gốc Tử Diệp Cam La tám trăm năm, đối với việc tu luyện lực lượng thần hồn có hiệu quả cực mạnh..."
Sau khi A Bố Đa tỉ mỉ giảng giải công hiệu của vật đấu giá đầu tiên, "Vật đấu giá đầu tiên giá khởi điểm là mười vạn Ma Châu, bây giờ bắt đầu cạnh tranh đấu giá!"
Theo giọng nói của A Bố Đa rơi xuống, rất nhanh đã có người gia nhập trong hàng ngũ cạnh tranh.
"Ta ra hai mươi vạn Ma Châu!"
"Ta ra ba mươi vạn!"
"Ba mươi lăm vạn!"
...
Cuối cùng, vật đấu giá đầu tiên này lấy giá cả năm mươi lăm vạn Ma Chân được một tên khách quý phòng khách quý tộc mua đi.
Diệp Trần thấy cảnh này thì cũng không thể không âm thầm cảm khái, cảnh tượng như thế ở trước mắt, khơi gợi lên trí nhớ của hắn ở kiếp trước, cảm giác quen thuộc mà xa xôi.
Thời gian sau đó, chẳng mấy chốc đã đấu giá ra được mấy chục kiện vật đấu giá mà không khí toàn bộ phòng đấu giá cũng đạt tới trạng thái gay cấn.
Rất nhiều người thi nhau vì một kiện bảo bối mà cạnh tranh với nhau, không hợp tính tranh đến mặt đỏ tía tai.
Mà Diệp Trần thấy đồ vật mà mình chờ, mãi mà chưa có xuất hiện thì cũng đã có chút không kiên nhẫn.
Cuối cùng, ngay tại lúc Diệp Trần nhịn không được muốn vọt thẳng đến hậu trường để tìm kiếm.
"Các vị, món đồ đấu giá ngay sau đây cùng với vật đấu giá khác có chút khác biệt, tạm thời coi như là một cái kỳ trân dị bảo đi!"
"Cho mời kiện đấu giá thứ bốn mươi lăm của chúng ta, băng sơn mỹ nhân!"
Theo giọng nói của A Bố Đa rơi xuống, hai tên đại hán to con của Ma tộc, khiêng một cái vật nặng được bao bọc trong vải đỏ, chậm rãi đi tới đài cao.
Mọi người ngay lập tức thi nhau trao đổi:
"Băng Sơn Mỹ Nhân? Phòng đấu giá Vạn Tượng này, lúc nào cũng đã bắt đầu buôn bán nô lệ?"
"Ta thấy không có đơn giản như vậy!"
"Thế nào mà đột nhiên ta cảm thấy lạnh quá?"
...
Nương theo tiếng nghị luận của mọi người, A Bố Đa mỉm cười thuận tay vung lên.
Bạch!
Tấm vải đỏ kia bay lên rơi sang một bên, phía dưới xuất hiện một cái băng thạch màu lam cao đến ma mét, chẳng những vô cùng lộng lẫy, hơn nữa còn lộ ra một cỗ hàn khí bức người, nhiệt độ trong toàn bộ phòng đấu giá đều vì vậy mà nhanh chóng hạ xuống.
Mà ở bên trong băng thạch màu lam lộng lẫy kia thì lại có thân ảnh của một nữ tử tuyệt sắc.
P/S: Ta thích nào chương 2
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...