Nói làm liền làm, sau khi gọi Thôn Thiên đỉnh ra, Diệp Trần lại lấy các mảnh gãy của hai thanh kiếm Thảo Trĩ Kiếm và Thập Quyền Kiếm từ trong Càn Khôn Trạc ra.
"Bên trong Thảo Trĩ Kiếm ẩn chưa một tia Không Gian Pháp Tắc, mà Thập Quyền Kiếm bên trong ẩn chưa một tia Thời Gian Pháp Tắc, sau khi cả hai dung hợp thì không biết sẽ phát sinh ra cái gì?"
Diệp Trần tự lẩm bẩm một mình một câu, ném hai thanh tàn kiếm vào trong đỉnh rồi mới phóng Tam Muộn chân hỏa ra, bắt đầu đầu tiến hành đốt.
Chớp mắt một cái, trọn vẹn thời gian hơn nửa ngày, Diệp Trần cuối cùng mới miễn cưỡng hòa tan hoàn toàn hai kiện Thánh khí này, thế nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện, cả hai căn bản không có cách nào có thể dung hợp hoàn mỹ lại được!
"Chủ nhân! Vật liệu của hai thanh kiếm này có thuộc tính khác nhau, chỉ sợ rất khó có thể trực tiếp dung hợp, không bằng thả luôn Long Cốt của Thị Huyết Yêu Long vào cùng dung hợp trong đó thử một chút!"
Áo Duy Tư bỗng nhiên lại mở miệng nhắc nhở.
Diệp Trần lập tức cảm thấy rất có đạo lý,
Bình thường tinh cốt của yêu thú cấp cao, địch thật là một trong những vật liệu cần phải có trong quá trình luyện khí, có tác dụng thúc giục hòa tan, hơn nữa ở bên trong tinh cốt của Thị Huyết Yêu Long còn có một đạo tàn hồn của Yêu Long, vừa đúng có thể luyện hóa thành Khí linh, nói không chừng có thể luyện ra một kiện Tiên khí cũng chưa biết chừng!
Vừa nghĩ đến đây, lúc này Diệp Trần lấy tinh cốt ra, cũng ném vào bên trong Thôn Thiên đỉnh.
Xì xì xì ~
Theo Tam Muội chân hỏa luyện đốt không ngưng, Long Cốt của Thị Huyết Yêu Long bắt đầu dần dần dung hợp với đoàn linh thiết kia.
...
Chỉ trong chớp mắt, thời gian ba ngày đã trôi qua, Diệp Trần từ đầu đến cuối ở trong phòng luyện đan.
Trong thời gian này, Sở Phi Yên và Tô Lam cũng tới mấy lần, mấy người Tô Mạn và Tiêu Nhược Hi mỗi người cũng từng tới đây một lần.
Đáng tiếc, Diệp Trần đã bày ra tầng tầng cấm chế ở xung quanh phòng luyện đan, bọn họ căn bản không có cách nào để tiến vào.
Cuối cùng ở vào ngày thứ tư.
Ầm!
Phòng luyện đan bỗng nhiên rung mạnh một chút, liên đới tới toàn bộ tông môn đều rung động một trận.
Động tĩnh bên này quá lớn, rất nhanh đã thu hút tới sự chú ý của mấy người Sở Phi Yên.
Tuy nhiên, lúc mấy người bọn họ chạy tới thì phòng luyện đan chợt im lặng xuống.
"Cái tên này đã ở bên trong vài ngày, đến cùng là hắn đang làm gì?"
Lông mày Sở Phi Yên nhíu chặt lại, mơ hồ cảm giác được, trong phòng luyện đan kia dường như có một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm!
Tiêu Nhược Hi ở bên cạnh nhỏ giọng nói:
Lúc trước hắn nói qua, phải luyện chế Dưỡng Hồn đan cho em...
Sở Phi Yên lắc đầu nói:
"Không có khả năng! Tuy rằng chị không biết Dưỡng Hồn đan là gì, thế nhưng đạo khí tức kinh khủng vừa mới phát ra từ trong phòng luyện đan kia, tuyệt đối không thể nào là đan dược!"
Sở Phi Yên bây giờ dù sao cũng là cao thủ cấp bậc Thần Cảnh, đối với cảm nhận nguy hiểm tự nhiên cường đại hơn rất nhiều so với trước đây.
Giọng nói của cô ta vừa mới rơi xuống.
Bành!
Toàn bộ phòng luyện đan dường như muốn nổ tung, lại phát ra một đạo tiếng vang!
Tiếp theo,
Xoạt xoạt!
Trên bầu trời vậy mà đột nhiên xuất hiện một đạo lôi điện kinh khủng, sau đó vô cùng tinh chuẩn đánh xuống phía trên phòng luyện đan.
Bành!
Vâng một cái phòng rất lớn, trong nháy mắt bị một đạo lôi điện đột nhiên xuất hiện kia đánh cho thành nát bét.
"Cái này..."
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Đợi tới lúc khói mù tản đi, mọi người nhanh chóng nhìn vào thì lập tức càng cảm thấy kinh ngạc không nói ra lời.
Chỉ thấy ở trên không trung bên trên phòng luyện đan, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh trường kiếm màu tím tỏa ra ánh vàng!
Thanh trường kiếm màu tím kia toàn thân lóe lên ánh sáng lấp lánh, hơn nữa giống như bảo thạch sáng chói mắt, tuy nhiên ở bên ngoài thì vô cùng hoa mỹ nhưng bên trong lại ẩn tàng khí tức cực kỳ nguy hiểm, để cho người ta cảm thấy ngần ngại, chỉ có thể đứng ở xa nhìn mà không dám tới gần.
"Ha ha ha ha!"
Vào lúc mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc thò bỗng nhiên tiếng cười như điên của Diệp Trần vang lên.
"Không nghĩ tới lần đầu tiên luyện khí, thế mà có thể luyện chế ra được một kiện chuẩn Tiên khí!"
Sau khi Diệp Trần cười to, vẫy tay, thanh trường kiếm màu tím vô cùng hoa lệ kia đã tự động bay vào trong lòng bàn tay của Diệp Trần, sau đó phát ra một tiếng kiếm reo thanh thúy, hơn nữa vậy mà cho người ta có một loại cảm giác giống như vui mừng hớn hở!
Diệp Trần lập tức càng thêm vui vẻ, kiếm này là Bán Tiên khí, đã có linh trí không thấp, hơn nữa lại là do hắn tựu tay chế tạo, nó ngang ngửa với cha mẹ của nó
"Kiếm tốt! Đứa bé ngoan! Sau này ngươi tên là Tử Quỳnh đi!"
Bán Tiên kiếm dừng nghư đã nghe hiểu, lập tức bạo phát ra một tiếng reo to thanh thúy, thân kiếm cũng theo đó mà loạn chiến một hồi.
Diệp Trần tâm niệm vừa động, Tử Quỳnh Kiếm trong nháy mắt hóa thành một đạo ánh sáng tím chui vào trong thân thể Diệp Trần.
Tuy rằng hắn hận không thể lập tức đi thử uy lực Tử Quỳnh Kiếm một chút, thế nhưng bây giờ còn đang ở trong tông môn.
Hơn nữa toàn bộ Hắc Sâm Lâm trước đó trải qua một trận đại chiến, xung quanh đã trở thành đống hoang tàn, chúng đệ tử đều đang ra sức tu sửa, bây giờ không có nơi để hắn làm thử.
Sau khi thu hồi Tử Quỳnh Kiếm, dưới chân Diệp Trần bước một bước nhẹ nhàng, đã tới trước mặt mọi người, quay đầu nhìn một cái, phòng luyện đan đã trở thành một đống đổ nát, không thể không sờ lên cái mũi, có chút xấu hổ nói:
"Phi Yên, thực sự không có ý tứ, không cẩn thận đã làm hỏng phòng..."
Sở Phi Yên cũng là một mặt u oán, "Được rồi! Quay đầu tôi để cho người ta tới làm lại là được rồi!"
Nói đến đây, Sở Phi Yên bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức xoay chuyển lời nói, nói:
"Đúng rồi! Diệp Trần...Diệp tướng quân đó đi rồi!"
Diệp Trần hơi sững sờ, chợt nhàn nhạt ồ một tiếng, cũng không có nhiều lời gì.
Sở Phi Yên lại nói:
"Anh không hiếu kỳ, ông ấy đi chỗ nào sao?"
Diệp Trần thản nhiên nói:
"Ông ấy đi đâu thì có quan hệ gì tới tôi chứ?"
Sở Phi Yên lại mở miệng lần nữa nói:
"Gần đây Mỹ quốc hoạt động tấp nập ở khu vực Đông Hải, thường xuyên có va chạm với hải quân Hoa Hạ, chiến tranh giữa hai quốc gia lớn hết sức căng thẳng, Diệp tướng quân ở ngày trước đã đi tiền tuyến!"
Nói xong lời này, hai mắt Sở Phi Yên gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, muốn nhìn thấy hắn có một chút phản ứng gì không.
Đáng tiếc, cô ta thất vọng, vẻ mặt của Diệp Trần vẫn bình tĩnh như vũ, dường như đối với chuyện của Diệp Thiên Ca hắn tuyệt không quan tâm.
Sở Phi Yên khẽ thở một hơi, nói:
"Trước khi dì Lam về nhà hàng để cho tôi chuyển lời tới cho anh, dì hy vọng anh coi như xem ở trên thể diện của dì, đi Đông Hải một chuyến, bảo đảm sự an toàn cho Diệp tướng quân!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức nhướng mày, "Dì Lam dì ấy thật nói như thế sao?"
Sở Phi Yên và mấy người Tô Mạn đều thi nhau gật đầu.
"Được rồi!"
Diệp Trần cũng không thể không âm thầm thở dài một tiếng, "Dù sao ân oán giữa ta và Mỹ quốc cũng nên thanh toán một chút!"
Nói đến đây, trong đôi mắt Diệp Trần lộ ra vẻ lạnh lùng.
...
Tuy rằng Diệp Trần đã đồng ý, tuy nhiên hắn cũng không có lập tức xuất phát mà trước tiên ở xung quanh tông môn, lấy Trấn Nguyên thạch mà lúc trước đạt được ở Đảo quốc làm căn cứ, bố trí một cái hộ sơn đại trận.
Rồi lại một hơi bố trí mười mấy cái Tụ Linh trận, Sinh Linh trận, Hóa Linh trận.
Thẳng đến số linh thạch mỹ ngọc mà Sở Phi Yên sưu tập cùng với hàng tồn trong tay của hắn sử dụng hết toàn bộ thì lúc này mới dừng lại.
Cái hộ sơn đại trận này, thì ngay cả cường giả cảnh giới Nhân Tiên cũng không có cách nào dễ dàng đi vào sơn môn!
Hơn nữa cuối cùng nhất, Diệp Trần lại ở xung quanh Hắc Sâm Lâm thiết hạ mấy đạo không gian cấm chế, người bình thường căn bản không có cách nào tới gần.
Sau khi làm xong hết mọi chuyện ở đây, Diệp Trần lại trở về nhà hàng Tô thị một chuyến, sau đó cáo từ Tô Lam, lúc này mới hướng phương hướng Đông Hải mà đi...
P/S: Chương thứ 5....Kim Phiếu ta thích nào...TLT nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...