Ông lão nhẹ gật đầu cười tủm tỉm, "Người trẻ tuổi, ngươi bây giờ ở bên trong không gian bản thể của ta, ngươi bị thương không nhẹ, lão phu ta thế nhưng dùng rất nhiều lực lượng bản nguyên mới cứu ngươi sống lại!"
Đến lúc này Diệp Trần mới để ý tới, lão giả này dùng lại là tiếng nói thông dụng ở Tu Chân giới.
"Hóa ra là tiền bối đã cứu ta, vậy đa tạ! Tuy nhiên chủ nhân của tiền bối muốn giết ta thì vì sao tiền bối lại cứu ta?"
Không nghĩ tới, ông lão lại cười ha ha một tiếng, "Chủ nhân của ta? Ngươi nói là cái tên gọi Tra Lý ngu xuẩn kia sao? Hắn chẳng qua chỉ là một con kiến hôi Huyết tộc hắc ám mà thôi, nơi nào có tư cách làm chủ nhân của lão phu?"
Nói đến đây, trên mặt ông lão lộ ra vẻ mặt ngạo nhiên lại nói tiếp:
"Chủ nhân chân chính của lão phu chính là Thôn Thiên Ma Đế!"
"Thôn Thiên Ma Đế?"
Diệp Trần hơi sững sờ chợt đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ở bên trong Tu Chân giới đã từng đi xuất hiện một vị Thôn Thiên Ma Đế, nghe nói chính là một vị đại đế cường đại nhất trong lịch sử của Ma tộc!
Mà sở dĩ Diệp Trần nhớ kỹ người này đó là bởi vì Thôn Thiên thần công mà hắn tu luyện chính là do người này sáng tạo ra.
Chỉ là, Diệp Trần không biết, Thôn Thiên Ma Đế trong miệng Khí linh này cùng người mà mình biết có phải là cùng một người hay không?
Tuy nhiên rất nhanh thì đã có đáp án.
"Người trẻ tuổi, nói cho ta biết! Ngươi tại sao lại sử dụng công pháp của chủ nhân nhà ta?"
Ông lão nhìn về phía Diệp Trần, bên trong hai con ngươi lộ ra vẻ vô cùng nóng.
"Tiền bối nói chính là, Thôn Thiên thần công?"
Diệp Trần đại khái đã đoán được nguyên nhân.
Pháp bảo đạt tới cấp bậc Tiên khí, khí linh đã có ý thức độc lập.
Khí linh của Thôn Thiên đỉnh này, chắc chắn đã cảm ứng được công pháp mà Diệp Trần sử dụng trước đó cùng với công pháp của Thôn Thiên Ma Đế chủ nhân của hắn là giống nhau cho nên mới sinh ra hảo cảm đối với hắn, sau đó mới cứu hắn một mạng.
Quả nhiên, ông lão gật đầu nói:
"Cả đời chủ nhân nhà ta chưa hề thu một người đồ đệ nào, công pháp của ngươi hẳn là lấy được ở bên trong Thôn Thiên Ma Cung a?"
"Ngạch..."
Diệp Trần lập tức có chút chần chừ, Thôn Thiên thần công này của hắn đích thật là ở bên trong di chỉ của Thôn Thiên Ma Đế tranh giành với cao thủ các đại tiên môn, ma môn mà giành được, cũng không biết Khí linh này có thể so đo việc này hay không?
Không nghĩ tới Khí linh dường như cũng nhìn ra sự lo lắng do dự của Diệp Trần thì lập tức khoát tay áo nói:
"Người trẻ tuổi, ngươi không cần sợ, ngươi đã có thể nhận được truyền thừa của chủ nhân nhà ta, đây cũng tương đương với truyền nhân của chủ nhân nhà ta!"
"Nếu như ngươi bằng lòng thì ngay sau đây ta có thể nhận ngươi làm chủ nhân, ý của ngươi như thế nào?"
Diệp Trần lập tức ngây ngẩn cả người, hắn làm sao có thể nghĩ tới, đối phương vậy mà lại chủ động nhận hắn làm chủ!
Phải biết, đây chính là một cái Tiên khí a!
Chính Diệp Trần ở thời điểm đỉnh phong năm đó, trong tay cũng không có mấy món Tiên khí.
Ông lão thấy Diệp Trần có phản ứng gì thì lập tức tức giận đến dựng râu trừng mắt lên, "Thế nào? Người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi còn không muốn?"
Diệp Trần vội vàng khoát tay cười nói:
"Dĩ nhiên không phải! Nhận được sự hậu ái của tiền bối, vãn bối tự nhiên cầu còn không được, chỉ là có chút ra ngoài ý định mà thôi!"
Ông lão thổi thổi râu ria, nói:
"Lão phu đi tới thế giới này của các ngươi đã sắp năm ngàn năm, cho tới bây giờ cũng chỉ nhận một người làm nửa cái chủ nhân mà thôi!"
Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Nửa cái chủ nhân là thế nào?"
Ông lão gật gù đắc ý nói:
"Phải nói thiên tư của người kia tuy rằng so với ngươi phải kém một chút, thế nhưng tính cực kỳ tốt, hơn nữa lại là Ma tộc, lão phu liệt hắn vào danh sách tuyển chọn làm chủ nhân của ta."
"Đáng tiếc a, sau đó hắn bị một bị Đế Hoàng của Nhân tộc giết đi, cho nên không có trở thành chủ nhân chân chính của ta..."
Nếu như những người khác nghe được điều này thì khẳng định sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng Diệp Trần lại biết, Khí linh của Tiên khí phần lớn đều cao ngạo, chủ nhân bình thường, nếu như bọn họ chướng mắt thì nói cái gì cũng sẽ không bằng lòng nhận chủ.
Giống như Huyết Hoàng Tra Lý và đạo pháp sư Tân Cách đều như thế, bọn họ tuy rằng cũng có thể sử dụng Tiên khí, thế nhưng Khí linh căn bản không chấp nhận bọn họ, cho nên thực lực phát huy ra tự nhiên yếu đi rất nhiều, thậm chí có khả năng ngay cả Thánh khí cũng không bằng.
Ông lão lại nói tiếp:
"Người kia hình như gọi là Xi Vưu gì đó, chính là lão tổ tông của Huyết Tộc Hắc Ám trước đó!"
"Nếu như không phải nhìn ở thể diện của lão tổ tông hắn, ta mới lười nhác ra tay giúp hắn a!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức ngạc nhiên một hồi, "Xi Vưu? Hóa ra là Ma Thần Xi Vưu trong truyên thuyết thần thoại của Hoa Hạ, lại là lão tổ tông của Huyết tộc phương Tây!"
Ông lão tiếp tục nói:
"Đúng rồi! Theo như ta được biết, thế giới này của các ngươi hẳn là có ngăn cạch với Tu Chân giới a? Ngươi làm sao đạt được công pháp của chủ nhân nhà ta?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút, "Thật có lỗi, chuyện này vãn bối khản năng không có cách nào giải thích với tiền bối!"
Không nghĩ tới, gnhe được câu trả lời này của Diệp Trần, ông lão này cũng không hỏi tiếp, "Không sao cả! Môn công pháp này của chủ nhân cũng không phải người nào cũng có thể tu luyện, ngươi có thể tu luyện thành công thì đã có tư cách trở thành người thừa kế của chủ nhân!"
"Người trẻ tuổi, sau này ngươi chính là chủ nhân mới của ta!"
Nói xong lời này, ông lão bỗng nhiên thấp giọng ngâm nga một hồi, một đạo phù chú tỏa ra ánh sáng màu vàng kim chui vào trong mi tâm của Diệp Trần.
Diệp Trần hiểu, đây chính là khế ước nhận chủ giữa chủ nhân và pháp bảo, một khi đồng ý thì Khí linh sẽ có tâm ý tương thông với chủ nhân, sau này sử dụng thì giống như cánh tay sử dụng ngón tay thành thạo.
"Chủ nhân!"
Sau khi khế ước nhận chủ có hiệu lực, ông lão lập tức trở nên cung kính hơn rất nhiều.
Mà Diệp Trần cũng biết được tên của Khí linh Tiên khí: Áo Duy Tư.
Mọi chuyện đột nhiên vừa mới xảy ra này để cho Diệp Trần cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Hắn không hiểu ra sao cả đã đạt được một kiện Tiên khí, hơn nữa còn là đối phương chủ động nhận chủ!
Chuyện này nếu như để cho những tu sĩ ở trong Tu Chân giới kia biết được thì chỉ sợ không thể không ghen ghét tới phát điên đi được.
"Áo Duy Tư, bây giờ chúng ta đang ở nơi nào?"
Diệp Trần tâm niệm vừa động, Thôn Thiên đỉnh đã được hắn thu nhập vào trong cơ thể, tuy nhiên rất nhanh hắn đã phát hiện ra, chính mình vẫn còn đang bên trong mảnh hư không này, thế là thông qua thần niệm hướng Áo Duy Tư dò hỏi.
Áo Duy Tư nói:
"Chủ nhân, nơi này là không gian loạn lưu!"
Diệp Trần tức giận nói:
"Ta biết nơi này là không gian loạn lưu, ta hỏi là chúng ta tiến vào như thế nào? Không gian loạn lưu này lại đi về nơi nào?"
Không nghĩ tới, Áo Duy Tư nói:
"Chủ nhân, ta cũng không biết! Lúc ngươi và tên Huyết Tộc Hắc Ám ngu xuẩn kia giao thủ với nhau thì đột nhiên xuất hiện vết nứt không gian, chúng ta bị cuồn vào bên trong không gian loạn lưu này..."
"Không gian loạn lưu cuối cùng là nơi nào ta cũng không biết, tuy nhiên đường đi tới ta lại rất nhớ!"
"Chủ nhân, ngươi là dự định tiếp tục đi tới hay là đường cũ trở về đây?"
Nghe xong lời nói của Áo Duy Tư, Diệp Trần bỗng nhân tinh thần phấn chấn, "Chẳng lẽ nơi này...đúng là lối vào đi về Tu Chân giới?"
Nhớ rõ ở kiếp trước, Diệp Trần bắt đầu từ trên đỉnh núi Everest rơi xuống, rồi mới không hiểu vì sao đã xuyên qua tới Tu Chân giới.
Nếu như hắn đoán không sai, chỉ cần tiếp tục đi lên phía trước, rất có khả năng sẽ bước vào Tu Chân giới một lần nữa!
Chỉ có điều, nếu là không gian loạn lưu vậy thì dĩ nhiên nguy hiểm rất lớn, nhỡ đâu gặp phải loạn lưu phong bạo, lấy tu vi cảnh giới của hắn bây giờ chỉ sợ là còn chưa gánh nổi.
Huống chi chuyện ở trên Trái Đất hắn còn chưa có làm xong, bây giờ vẫn chưa phải lúc rời đi.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức đối với Áo Duy Tư ra lệnh, "Đường cũ trở về!"
P/S: Ta thích nào...chương 1
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...