Bốn đạo bóng mờ màu vàng kim giống như thần linh, nhanh chóng bao vây xung quanh Diệp Trần.
Từ dưới nhìn lên, Diệp Trần đứng lơ lửng giữa không trung, đứng ở trong vòng vây của bốn đạo bóng mờ này thì lại thấy nhỏ bé vô cùng.
Thế nhưng ở trên mặt của hắn lại vô cùng bình thản, "Xem ra bốn vị tổ tiên của Thiên Trúc giáo này khi còn sống đều là tu sĩ có cấp bậc Nguyên Anh, đáng tiếc a chẳng qua chỉ là bốn đạo tàn hồn mà thôi!"
"Ta đây ngay cả cảnh giới Nguyên Anh chân chính còn chưa sợ, há lại sợ các ngươi chỉ là bốn đạo tàn hồn thôi sao?"
Tâm niệm vừa động, Diệp Trần đã thu hồi Xích Diễm Kiếm lại lấy Thánh khí Thảo Trĩ Kiếm ra ngoài.
Mà cùng lúc đó, bốn đạo bóng mờ màu vàng kim kia cũng đã cùng một lúc phát động công kích. Phong Nhận, Hỏa Diễm, Lôi Điện, khí U Minh từ bốn phương tám hướng khác nhau công kích về phía Diệp Trần.
Rầm rầm rầm!
Trong khoảng khắc đó nhất thời thiên địa biến sắc giống như thoáng cái đã rơi vào ngày tận thế.
Uy lực của bốn đạo bóng mờ hiện giờ gộp lại so với một mình đại sư Tần Cách lúc trước phải nói là cường đại hơn không chỉ mười lần.
Đại pháp sư Tần Cách tin tưởng cho dù Diệp Trần có cảnh giới Nhân Tiên đi nữa cũng tuyệt đối không có khả năng ngăn cản!
Phải biết hắn vì triệu hồi ra thần lực của tứ đại tiên tổ thế mà đã dùng cạn hết toàn bộ hai năm thọ nguyên cuối cùng của mình. Coi như là dồn hết vốn liếc liều mạng già đánh cược một phen với Diệp Trần.
Sau khi trận chiến này kết thúc, hắn nhất định phải nhanh chóng tìm kiếm một bộ nhục thân để đoạt xá bằng không sẽ không sống lâu thêm được nữa.
"Chỉ cần có thể giết được tiểu tử này, rửa được mối nhục này thì cũng coi như là đáng giá!"
Đại pháp sư Tân Cách tự mình lẩm bẩm, dường như đã thấy được cảnh tượng Diệp Trần bị tứ đại thần vây đánh tới chết, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.
Thế nhưng mà chẳng mấy chốc sau đó nụ cười trên mặt của hắn trong nháy mắt cứng lại. Chỉ thấy, Diệp Trần bị tứ đại thần bao vây ở xung quanh, bỗng nhiên từ từ giơ lên một thanh kiếm đen nhánh có phong cách cổ xưa, rồi mới từ từ bổ xuống, đồng thời một giọng nói không vui không buồn vang lên, "Hôm nay, ta sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút uy lực của Thánh khí!"
"Hư Không trảm!"
Hóa ra, những ngày gần đây, Diệp Trần vào lúc nhàn hạ cuối cùng cũng luyện hóa hoàn toàn kiện Thánh khí Thảo Trĩ Kiếm này, đồng thời cũng hoàn toàn nắm bắt được nguyên lý sử dụng Thánh khí này.
Thánh khí và Linh khí có điểm khác biệt rất lớn ở chỗ, trong Thánh khí đã bắt đầu ẩn chứa một chút Pháp tắc đại đạo.
Mà thanh Thảo Trĩ Kiếm trong tay Diệp trần thì ẩn chứa chính là một chút Không gian Pháp tắc.
Oanh!
Ngay vào lúc Thảo Trĩ Kiếm một đường hạ xuống, cảnh tượng giống như Diệp Trần ở trên không trung bị chính một đường kiếm này của hắn xé làm đôi, nhưng ngay sau đó, không gian xuất hiện một cái khe hở màu đen rất lớn.
Khe hở vừa hiện ra thì những công kích bằng Hỏa diễm, Lôi đình đánh tới trước mặt Diệp Trần thì trong nháy mắt bị hút vào bên trong cái khe đó, hoàn toàn biến mất không còn chút dấu vết nào nữa.
"Cái gì?"
Đại pháp sư Tân Cách nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này thì lập tức choáng váng, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
"Đây là yêu thuật gì? Làm sao có khả năng!"
Tuy nhiên, ngay vào lúc đại pháp sư Tân Cách còn chưa hoàn toàn phải ứng lại thì Diệp Trần đã xuất thủ lần nữa.
"Chém!"
Theo tiếng quát to của Diệp Trần, Thảo Trĩ Kiếm trong tay lập tức bộc phát ra một đạo kiếm quang màu đen quỷ dị dài tới hơn mười mét!
Rồi mới hung hăng hướng đạo bóng mờ Lôi Thần kia mà chém xuống!
Bạch!
Kiếm quang màu đen quỷ dị xoẹt qua trên không trung, ngay cả không gian cũng bị xé rách ra một cách mạnh mẽ.
Mà chỉ là một đạo tàn hồn thì làm sao có thể đỡ được đúng không?
Ầm ầm!
Đạo bóng mờ Lôi Thần to lớn kia trong nháy mắt ầm ầm nổ tung lên.
"Lại chém!"
Một kiếm diệt đi đạo bóng mờ Lôi Thần vừa biến mất, nhanh như chớp Diệp Trần đã phóng xuất thêm kiếm thứ hai.
Ầm ầm!
Đạo bóng mờ Hỏa Thần to lớn kia cũng bị phá diệt trong chớp mắt!
"Kiếm thứ ba!"
"Kiếm thứ tư!"
Diệp Trần hoàn toàn không có dừng lại, liên tiếp chém ra bốn kiếm.
Trong nháy mắt, tứ đại thần mà đại pháp sư Tân Cách phải hao phí tới thọ nguyên cuối cùng của mình mới triệu hoán được vậy mà trong nháy mắt bị Diệp Trần đánh bại toàn bộ!
"Không!!"
Đại pháp sư Tân Cách có nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình sau khi thi triển ra chiêu cuối cùng lại bị đối phương phá sạch một cách dễ dàng như thế.
"Không có khả năng! Chẳng lẽ ngươi đúng là cảnh giới Địa Tiên hay sao?"
Trên cảnh giới Nhân Tiên thì sẽ là Địa Tiên, Nhân Tiên tương đương với cảnh giới Kim Đan của tu tiên giả mà Địa Tiên thì tương đương với cảnh giới Nguyên Anh.
Chỉ có điều, từ thời cận đại cho tới nay, cho dù là người tu đạo hay là người tu võ thì cảnh giới tối cao được công nhận là Nhân Tiên, dường như ở hầu hết các nước đều không có sự tồn tại của Địa Tiên.
Còn về cảnh giới cao hơn Địa Tiên một bậc thì đó là Thiên Tiên, đó thì càng chỉ những tồn tại ở trong thần thoại thời thượng cổ.
Đại pháp sư Tân Cách tưởng tượng thế nào cũng không tưởng tượng được đến, thiếu niên trước mắt này tuổi còn trẻ như vậy mà đã là Địa Tiên trong truyền thuyết!
Diệp Trần cười lạnh mà cũng không có phủ nhận, "Bây giờ mới biết thì đã muộn rồi!"
Tuy rằng hắn bây giờ chỉ có cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ thế nhưng thực lực có thể so với cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, cộng với trong tay có Thánh khí, như vậy cũng có sức để đánh với cảnh giới Nguyên Anh một trận!
Nói là Địa Tiên thì cũng coi như còn nghe được a.
Oanh!
Thân thể Diệp Trần nhoáng một cái lấy tốc độ vượt qua tốc độ của âm thanh mấy lần, như là thuấn di giết tới trước mặt đại pháp sư Tân Cách rồi mới chém ra một kiếm!
"Chết đi!"
Hai mắt đại pháp sư Tân Cách lập tức trợn lên thật lớn, ở vào giây phút cuối cùng thì vừa nhanh chóng lùi lại đồng thời phát ra một tiếng gầm rú cuồng loạn, "Diệp Cuồng Tiên! Đây là ngươi bức ta! Ta muốn đồng quy vu tận với ngươi!"
Cùng lúc nói xong lời này, đại pháp sư Tân Cách không đợi trường kiếm của Diệp Trần rơi xuống, đột nhiên lựa chọn tự bạo!
Bành!
Đại pháp sư Tân Cách trong chớp mắt hóa thành một đám sương máu, rồi thật nhanh chui vào bên trong cái đỉnh đỏ lòm như máu kia.
Khanh!
Một kiếm này của Diệp Trần chém xuống trên cái đỉnh ngay lập tức phát ra một tiếng vang rung động!
Đỉnh đỏ lòm như máu kia không biết được chế tạo từ chất liệu gì mà ở dưới một kích của Diệp Trần vậy mà không hư hao chút nào!
"Hóa ra thứ này cũng là một kiện Thánh khí?"
Kết quả này ngay cả Diệp Trần cũng không thể không hơi ngạc nhiên.
Ầm!
Đỉnh khổng lồ đỏ lòm như máu này rơi mạnh xuống dưới mặt đất.
Ngay vào lúc Diệp Trần coi đại pháp sư Tân Cách kia thân tử đạo tiêu thì bên trong cái đỉnh khổng lồ màu máu này vậy mà phát ra một tiếng ngâm xướng!
"Các tín đồ trung thành nhất của các vị thần a! Bây giờ là lúc để các ngươi dâng hiến cho thần linh!"
"Dâng hiến sinh mệnh của các ngươi cho thần linh đi, các ngươi sẽ đạt được vĩnh sinh!"
Sau khi đại pháp sư Tân Cách cất lên tiếng nói mê hoặc vang lên giữa thiên địa.
Những tên giáo chúng Thiên Trúc giáo xung quanh kia giống như mê muôi, mọi người đều có vẻ mặt cuồng nhiệt, vậy mà nổi điên lên chạy tới cái đỉnh khổng lồ màu máu này, rồi trực tiếp tung người nhảy vào, sau đó trong nháy mắt hóa thành đám sương máu!
Cảnh tượng kì dị này hiện ra cũng không làm cho những kẻ phía sau sợ sệt, ai ai cũng nhao nhao tranh giành nhau nhảy vào bên trong cái đỉnh mặc kệ sống chết, những kể này giống như bị người ta điều khiển không còn nhận thức được chuyện gì đang xảy ra nữa.
Chỉ trong thời gian một cái chớp mắt đã có vài chục tên giáo chúng của Thiên Trúc giáo nhảy vào bên trong cái đỉnh khổng lồ kia.
Ầm ầm!
Cái đỉnh khổng lồ bỗng nhiên rung động một trận, giọng nói của đại pháp sư Tân Cách phát ra từ bên trong cự đỉnh một lần nữa, "Mượn, lực lượng của Thấp Bà đại thần!"
Ầm ầm!
Từ bên trong cái đỉnh đỏ lòm như màu máu này đột nhiện xuất hiện một đạo bóng mờ khổng lồ cao tới gần trăm mét!
Hoá ra, đại pháp sư Tân Cách vậy mà lấy nhục thân của mình cộng thêm tính mệnh của mười mấy tên giáo đồ dùng để tế tự, triệu hoán ra một vị "Thần" càng cường đại hơn!
Mà dân chúng ở trong phạm vi một trăm dặm quanh đây thấy cảnh này thì ngay lập tức tất cả đều quỳ cúi đầu trên mặt đất, dập đầu quỳ lạy:
"Đây mới thật sự là Thấp Bà đại thần a!"
"Thấp Bà đại thần hiển linh!"
"Tà ma ngoại đạo, không chết tử tế được!"
...
Ngay cả Diệp Trần nhìn thấy cảnh tượng này lông mày cũng không thể không hơi ngưng tụ lại, đại pháp sư Tân Cách này triệu hoán ra Thấp Bà đại thần này cùng với ngày đó ở Đảo quốc Vũ Hạc đại tiên triệu hoán đi ra Thiên Chiếu đại thần, thực lực vậy mà gần như nhau!
"Diệp Cuồng Tiên! Hôm nay ta muốn ngươi phải chết cùng với ta!"
Bên trong cái đỉnh đỏ lòm như máu này lại phát ra tiếng gào thét tràn ngập oán niệm vô tận của đại pháp sư Tần Cách.
P/S: Ta thích nào. Các đại gia cho em xin ít kim phiếu với, vài bữa nay nghèo kim phiếu quá a, người đọc thì nhiều mà kim phiếu chẳng thấy đâu....a
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...